PHÁ QUÂN MỆNH

"Ui, tàn nhẫn, thực sự quá tàn nhẫn…”  

"Mẹ nó, Diệp thâm nho này là một tên biến thái..."  

Mọi người bàn tán xôn xao, Diệp Phàm ra tay quá tàn nhẫn, cũng quá dứt khoát.  

Vèo vèo!  

Lại hai nhát chém, hai lỗ tai của Ngô Triết bay ra ngoài.   

Sau đó là khoét mắt, cắt mũi...  

Tóm lại, muốn tàn nhẫn cỡ nào thì sẽ tàn nhẫn đến mức đó, lưỡi bị cắt nát, Ngô Triết cũng chỉ có thể phát ra những tiếng rên rỉ đau đớn, nghe mà thống khổ đến cực điểm.   

Hà Khôn ở bên cạnh bị dọa đến mực hoảng hốt trong lòng, bọn họ thích hạ chung tra tấn phạm nhân, nhưng cũng không có tàn nhẫn đến như vậy.   

Hắn ta rất sợ hãi, sợ rằng một chút nữa Diệp Phàm cũng sẽ làm như vậy với mình.  

"Những người nhắm vào tôi đều nghe rõ rồi chứ, đừng động đến người thân và bạn bè của tôi, nếu không Diệp Phàm tôi sẽ là cơn ác mộng của các người! Mỗi ngày ép ông đây tới mức ngồi đứng không yên thì tôi sẽ tra tấn tới chết tất cả đệ tử dám đến đây!"   

Diệp Phàm hung tợn nói, trực tiếp uy hiếp.  

Lời nói này được truyền ra ngoài, ở Hồn Thiên Môn, không ít người đang xem cảnh này.  

"Đồ khốn nạn, tên nghiệp chướng này muốn chết rồi!"  

Không ít người ở Hồn Thiên Môn tức giận, một người đàn ông hùng hùng hổ hổ bước tới.  

Lập tức có người chào hỏi hắn ta: "Tiêu sư huynh, tên nghiệp chướng này đang hành hạ Ngô Triết đến chết!"  

"Ngô Triết?"  

Tiêu Mặc Sanh bước nhanh tới vài bước, tới gần để xem.  

Rầm!  

Một luồng sát khí tức giận tỏa ra từ hắn ta, Ngô Triết là người hắn ta phái đi.  

Vốn dĩ hắn ta không cho rằng sức chiến đấu của Diệp Phàm sẽ mạnh như thế, do đó mới phái Ngô Triết đi. Chỉ là hắn ta không ngờ Ngô Triết lại bị Diệp Phàm hành hạ tới chết, sát ý dữ dội tỏa ra trên người Tiêu Mặc Sanh.   

Người bên cạnh lần lượt mở miệng, xin xuống núi đi hành hạ Diệp Phàm đến chết, Hồn Thiên Môn không thể chịu nhục!  

Lúc này, một người đàn ông trung niên đi tới, mọi người vội vàng quay đầu hành lễ.  

"Cửu trưởng lão..."  

“Mặc Sanh, con cũng nhìn thấy tin tức này rồi?”. Người tới là Cửu trưởng lão Ngô Diệu, sắc mặt ông ta rất lạnh lùng, mang theo sát khí nồng đậm.  

"Đã nhìn thấy rồi ạ! Tên nghiệp chướng này quá điên cuồng rồi, đáng chết!”  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi