PHÁ QUÂN MỆNH

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cùng lúc này cô ta vẫn đang không ngừng suy nghĩ, không cần biết tại sao Diệp Phàm lại biến thành như vậy, nhưng sẽ là tội lớn nếu anh dám động tới cô ta.  

Cô ta đã tự tuyên án tử cho Diệp Phàm!  

“Vậy sao?”, Diệp Phàm không né tránh, ánh mắt toát lên vẻ khiêu khích, đưa một tay ra nhẹ nhàng nâng cằm Tô Linh Lung lên.  

“Người đẹp như vậy, tôi thấy đã thương, lại còn ở đây uy hiếp tôi, có tin tôi giúp cô chơi trò biến hình, biến cô từ một cô gái thành một người phụ nữ không?”  

“Ông nội cô có khủng đến mấy thì đã sao chứ? Dù gì chết vì gái là cái chết thoải mái!”  

“Đợi ông nội cô tới, thì cô cũng đã biết mùi khoái lạc khi làm đàn bà, nói không chừng lại còn đê mê nghĩ về nó nữa ấy!”  

“Diệp Phàm!”  

Tô Linh Lung khẽ rùng mình, đôi mắt lộ rõ sát khí, cằm khẽ bạnh lên, suýt chút nghiền nát cả hàm răng của mình!  

“Diệp Phàm, anh muốn chết hả, anh dám đụng vào tôi, thì cả nhà họ Diệp đừng hòng ai sống nổi, anh có tin không hả!”  

Diệp Phàm cười: “Tuỳ cô thôi, lẽ nào chưa từng nghe tin tôi chỉ là đứa con ghẻ bị nhà họ Diệp đuổi ra khỏi nhà hả?”  

“Một đứa như tôi lại để ý tới đạo đức chắc!”  

Nhưng ngay sau đó, Diệp Phàm lại đổi giọng: “Nhưng mà, hôm nay dù sao cô cũng đã giải vây giúp tôi, cho nên tha cho cô lần này, hẹn gặp lại lần sau!”  

“Khẩu súng này của cô rất tốt đấy, thôi không giữ đâu!”  

Vừa dứt lời, Diệp Phàm liền thả cánh tay Tô Linh Lung xuống, mở cửa phòng vệ sinh đi ra.  

“Hi!”  

Vừa bước ra liền nhìn thấy một người phụ nữ khoảng hơn ba mươi tuổi đi vào, Diệp Phàm lịch sự chào hỏi, rồi hiên ngang bước ra.  

Người phụ nữ đó lặng người, ngay sau đó lại thấy Tô Linh Lung từ trong đi ra, gương mặt vẫn còn chút ửng đỏ.  

“Chậc chậc, thanh niên bây giờ ăn chơi điên cuồng thật, thời thế thay đổi rồi...”  

Tô Linh Lung đi ngang qua, chị ta liền lẩm bẩm mấy tiếng, thậm chí còn quay lại nhìn buồng vệ sinh đó mấy lần.  

Tô Linh Lung đang đi về phía bồn rửa tay, nghe vậy liền hằn học cắn răng, trong lòng vô cùng căm ghét Diệp Phàm.  

Cô ta thề nhất định sẽ phải xử lý Diệp Phàm, đính ước từ bé gì chứ, về nhà cô ta phải tìm Tô Quốc Phong ngay, nhờ ông nội lập tức huỷ hôn với nhà họ Diệp!  

Tô Linh Lung ra sức trà sát cổ tay vừa bị Diệp Phàm cầm vào, dường như chỗ đó bây giờ đã bẩn tới mức không tài nào chịu nổi.  

Còn lúc này, bên ngoài nhà hàng, Diệp Phàm đã kéo Diệp Vi Vi đi ra xe.  

“Anh họ, trong nhà xảy ra chuyện gì à? Sao anh lại vội thế?”, Diệp Vi Vi ngồi ở ghế phụ sốt sắng hỏi.  

“Về nhà em sẽ biết!”, Diệp Phàm nói bừa một câu, nhấn ga phóng thẳng.  

Bên trong nhà hàng, cánh cửa

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi