PHÁ QUÂN MỆNH

“Dừng xe, tôi nói lại lần nữa lập tức dừng xe…”  

“Lão Hoàng, người ta muốn khiêu chiến mày, để mày hát bài ‘chinh phục’, ha ha…”, tên đàn ông ngồi phó lái vẫn chọc ghẹo như cũ.  

Tên đô con ghế sau thấy cánh tay Hạ Sương Nhi run run, cũng khinh thường cười một cái, đột nhiên vươn tay đoạt lấy súng trong tay Hạ Sương Nhi.  

Cũng ngay lúc này, Hạ Sương Nhi rùng mình dữ dội, dùng ngón tay bóp cò súng.  

“Pằng...”  

Một tiếng nổ súng, viên đạn b ắn ra nhanh trúng vào bụng của tên đàn ông, máu phun ra.  

“A a a...”  

Tên đàn ông trong nháy mắt hét thảm lên, Hạ Sương Nhi nổ súng, vậy mà thật sự nổ súng.  

Bụng gã ta bắt đầu chảy máu, toàn thân cuộn tròn trong góc thùng xe, mồ hôi lập tức túa ra đầm đìa, cơn đau dữ dội khiến gã ta muốn ngất đi.  

Tên đàn ông lái xe vội vàng dừng xe, tên đô con ngồi phó lái biểu cảm cũng thay đổi nhanh chóng, đưa tay rút ra súng của mình.  

Nhưng đột nhiên phanh xe gấp sinh ra quán tính cực lớn, làm cho cả người Hạ Sương Nhi xốc nảy dữ dội, bởi vì tay còn ở cò súng, vô tình nhấn một cái  

“Pằng!”  

Lại một tiếng súng vang lên, viên đạn b ắn ra, hướng của viên đạn đúng ngay chỗ tên ngồi phó lái.  

Tên đô con ngồi ghế phó lái vừa rút súng ra, viên đạn viên đạn bắn vào xương sườn trái của gã ta, máu chảy ra ngay lập tức.  

“A…”  

Tên đàn ông kêu thảm thiết hơn, viên đạn ghim ngay vào xương sườn trái của gã ta, nếu thương tổn đến nội tạng thì gã ta thực sự có thể đi tây thiên gặp Phật rồi.  

Trong nháy mắt, hai tên đô con bị trúng đạn, Hạ Sương Nhi cố nén sợ hãi trong lòng, lại đem họng súng nhắm ngay tên lái xe.  

“Dừng xe, bằng không tôi nổ súng!”  

“Cô phải biết rằng mình đang làm cái gì, trở thành kẻ địch của chúng tôi thì cô sẽ chết vô cùng thê thảm!”, tốc độ xe chưa giảm, tên đô con đang lái xe lên tiếng uy hiếp.  

Hai tên đồng bọn bị thương làm hắn ta cực kỳ phẫn nộ, nhưng nhiệm vụ nhất định phải hoàn thành!  

“Tôi bảo anh dừng xe, dừng xe đi…”  

Hạ Sương Nhi kêu to, họng súng dữ tợn đặt ở đầu tên đàn ông, họng súng lạnh như băng làm lòng dạ tên đó cũng xoắn lại.  

Nhưng hắn ta vẫn không dừng xe: “Chúng tôi có thể thả cô đi, nhưng mà…”  

“Pằng-”  

Hạ Sương Nhi cắn răng, họng súng đảo sang, kiên quyết bắn một phát vào sau lưng tên đô con.  

Chiếc xe bắt đầu lạng trái lạng phải, gã đàn ông cắn răng rống giận, lại nổ súng rồi, Hạ Sương Nhi lại nổ súng rồi.  

“Dừng xe, mau dừng xe…”  

Hạ Sương Nhi vô cùng kích động, để họng súng ngay cổ tên đô con, hắn ta không dám uy hiếp nữa, bằng không đối diện với viên đạn thì võ công của hắn ta có cao đến đâu cuối cùng cũng phải chết.  

Chiếc xe dần dần giảm tốc độ, tấp vô lề rồi dừng lại. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi