PHÁ QUÂN MỆNH

Thậm chí, trên gương mặt xinh đẹp của cô ta còn vừa lúc lộ rõ nét hạnh phúc: "Sự thật là tôi không hề chịu ép buộc gì, còn ba ngày nữa là ngày cưới của tôi, mong mọi người có thể vui vẻ, chân thành chúc phúc cho tôi!"  

"Không thể nào!"  

Nắm đấm của Linh Hồ Tinh Phong siết chặt ngay lập tức, sự bình tĩnh mà hắn ta tạo ra đã hoàn toàn tan vỡ khi nhìn thấy biểu cảm hạnh phúc trên khuôn mặt của Linh Hồ Uyển Nhi.  

Linh Hồ Uyển Nhi! Đó là người thuộc về hắn ta. Hắn ta không bao giờ được cho phép người khác giành lấy.   

Đột phá tiểu tông sư, thực lực hắn ta càng thêm mạnh mẽ, dưới cơn tức giận, một cổ khí thế thực khổng lồ bùng lên trong người hắn ta.  

Nó làm cho những người bên cạnh cảm thấy như bản thân rơi xuống hầm băng, ngay cả trong mắt Linh Hồ Uyển Nhi cũng vụt qua một sự ngạc nhiên, nhưng chỉ trong một khoảnh khắc mà thôi.  

Nhìn Linh Hồ Tinh Phong tức giận, Linh Hồ Uyển Nhi nhẹ nói: "Linh Hồ Tinh Phong, anh là cao thủ đứng đầu của thế hệ trẻ của nhà họ Linh Hồ, mà tôi chính là cô chủ nhà họ Linh Hồ, nói trắng ra, tôi xem anh như anh trai của mình thôi, những chuyện khác thì anh nghĩ quá nhiều rồi!"  

Linh Hồ Tinh Phong tức giận hét lên: "Không, anh không muốn làm anh trai của em. Em biết tình yêu của anh dành cho em, anh chưa bao giờ che giấu điều đó. Thằng nhóc đó có tài đức gì mà kết hôn với em, anh không phục?”  

"Anh nói sai rồi, anh ấy không phải cưới tôi, mà là đến nhà họ Linh Hồ chúng ta ở rể!”  

“Linh Hồ Uyển Nhi, điều này có khác biệt gì không?”, Linh Hồ Ngọc Nhu đột nhiên hét lên: “Chị là đang cố ngụy biện thôi, đến nhà làm rể với cưới chị thì có gì khác nhau?  

“Trái phải gì thì chị cũng trở người phụ nữ của người ta, đây là sự nhục nhã với đại sư huynh! Tên đó có tư cách gì mà tranh giành với đại sư huynh, em thấy đầu óc chị hỏng rồi?”   

“Đầu óc hỏng rồi?”   

Linh Hồ Uyển Nhi cười lạnh đột nhiên đưa tay tát lên mặt Linh Hồ Ngọc Nhu.   

Chát!  

Âm thanh giòn giã vang lên, Linh Hồ Uyển Nhi không chút do dự tát mặt Linh Hồ Ngọc Nhu: "Cô là cái thá gì mà dám mắng tôi..."  

Chát!  

Chưa dứt lời thì Linh Hồ Uyển Nhi lại tát vào bên mặt còn lại một cái, khóe miệng Linh Hồ Ngọc Nhu đều ứa máu, có thể thấy hai cái tát này của Linh Hồ Uyển Nhi mạnh như thế nào.   

Linh Hồ Ngọc Nhu sắp nổ tung, Linh Hồ Uyển Nhi lạnh lùng nhìn cô ta: "Tôi, Linh Hồ Uyển Nhi làm cái gì thì ai có quyền mắng tôi?"   

"Xin lỗi tôi ngay lập tức!"   

"Linh Hồ Uyển Nhi...", Linh Hồ Ngọc Nhu đột nhiên hét lên, bị đánh mà còn phải xin lỗi, quá ức hiếp người khác rồi.  

"Không đồng ý?"  

Linh Hồ Uyển Nhi cười lạnh: "Không đồng ý thì tôi sẽ đánh đến khi nào cô đồng ý mới thôi!"  

"Uyển Nhi, Ngọc Nhu cũng là một thành viên trong nhà họ Linh Hồ, cũng là em họ của em, sao em lại làm như vậy?”, Linh Hồ Tinh Phong giọng trầm mở miệng.  

"Em họ cái gì?"   

"Em họ không thân thích gì à?"  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi