PHÀM NHÂN TU TIÊN

Nữ tử tóc bạc vừa thấy ma vật này xuất hiện liền biến sắc, tinh mang trong tay vừa loé lên chợt biến mất, lớn tiếng hướng Hàn Lập quát:

"Nó mạnh mẽ đem ma công tăng lên đến cực hạn, ngươi nếu không đem đỉnh kia cho ta mượn, thì trong chúng ta không ai có thể cản nổi nó."

Linh Lung vừa nói xong câu này, liền nghe trong sương mù phát ra tiếng rống to, một đạo cột sáng thô to màu đen phá không bay ra, vừa lúc đánh về phía lão đạo Huyền Thanh Tử.

Lão đạo kinh hãi, cổ kiếm trong tay múa thành một đoàn, vô số đạo kiếm khí màu vàng hùng dũng bay ra, cuối cùng cũng miễn cưỡng ngăn chặn được. Thế nhưng đúng lúc này, trong ma khí có một trận quay cuồng mãnh liệt, một tam thủ ma ảnh (ma ảnh ba đầu) khổng lồ bỗng nhiên từ trong ma khí lao ra, chợt loé lên sau đó biến mất không thấy bóng dáng.

Huyền Thanh Tử đang ngơ ngẩn ở trên không trung. Hắc mang lại loé lên, không một tiếng động, Tam thủ Ma Ảnh từ trong hư không hiện ra.

Huyền Thanh Tử dù sao cũng đã từng tranh đấu, trải qua không biết bao nhiêu trận chiến lớn nhỏ, kinh nghiệm tự nhiên phong phú vô cùng, cơ hồ ngay khi cự ma xuất hiện, liền lập tức cảm ứng được. Cổ kiếm trong tay không chút do dự hướng về phía sau chém tới. Đồng thời thân hình nhoáng lên một cái. Cả người liền xoay tròn, thân hình hoá thành một luồng ánh sáng bay nhanh chạy trốn.

Sau khi hai đầu ở hai bên của Tam thủ Ma Ảnh nhe răng cười một tiếng, liền mở ra cái miệng khổng lồ, hai đạo quang trụ màu đen liền phun ra, một đạo kiếm khí do cổ kiếm phát ra dễ dàng bị một đạo đánh tan nát, một đạo khác thì lại đuổi theo ánh tinh mang do Huyền Thanh Tử biến thành, dễ dàng bao phủ nó vào bên trong.

Bát quái kính và một cái ngọc bội biến thành màn hào quang dùng để hộ thân của lão đạo bị tan rã trong phút chốc, không thể ngăn cản được một chút nào.

Lão đạo kinh hãi, cổ kiếm ở trong tay vội vàng huy động, kiếm quang chói mắt bao bọc thân hình bên trong.

Kết quả từ trong hắc quang một tiếng bạo liệt truyền ra. Chỉ thấy hoàng mang loé lên vài lần, liền biến mất vô tung vô ảnh. Lão đạo sau khi hét thảm một tiếng, từ đó lặng ngắt như tờ.

Mà như chỗ đó đã biến thành trống không, dường như ngay cả pháp bảo trên người cùng nguyên anh đều bị cột sáng làm cho hoàn toàn biến mất khỏi thế gian này.

Những người khác thấy vậy, không khỏi ngẩn ngơ.

Vừa rồi song phương giao thủ trong thời gian dài như thế, lão đạo đều bình yên vô sự, nhưng hiện giờ hai bên tranh đấu chỉ vừa mới bắt đầu liền dễ dàng bị giết. Cục diện này quả thật đã làm cho mọi người cảm thấy bị chấn động.

Bất quá những người khác sau khi bình tĩnh trở lại, cũng đã thấy rõ ràng hình dáng của cự ma ba đầu này, tất cả đều cảm thấy phát lạnh trong lòng.

Thoạt nhìn, cự ma quả nhiên là do nữ tử giáp đen biến thành.

Lúc này thân hình nàng cao ba, bốn trượng, đầu ở giữa cũng giống như lúc trước, vẫn là khuôn mặt nữ tử tuyệt đẹp, nhưng hai bên trái phải lại là hai cái đầu sói màu đen, đáng sợ dị thường. Hơn phân nửa thân thể cự ma được chiến giáp ngăm đen bao trùm, phần còn lại và tứ chi phủ đầy lông sói đen sì. Bàn tay bao phủ vảy màu xanh đen, lòng bàn tay trắng bóc, nhưng mười ngón sắc nhọn dị thường, chớp động hắc mang âm hàn.

Bất kể tên cự ma này ở dưới hình dạng nào, vừa rồi tung một kích đã giết chết Huyền Thanh Tử, thực lực của nó làm cho người khác đều vô cùng khiếp sợ. Nhưng sau khi sử dụng một kích này tên cự ma cũng đã hao phí không ít nguyên khí, tuy bề ngoài có vẻ như vẫn hoàn hảo, nhìn không có gì khác thường, nhưng cái đầu ở giữa sắc mặt lại tái nhợt, ngay cả tử mang trong mắt cũng ảm đạm đi ít nhiều.

Hai tên ma vật mình người cánh ưng vốn đang ở trong ma khí nhả khí phun mây, sau khi ma vật ba đầu hiện thân, cũng biến mất không còn thấy bóng dáng, không biết có phải là do tên cự ma này sau khi biến thân, rốt cuộc không thể duy trì nhiều ma khí như vậy.

Thi hùng, văn sĩ trung niên thấy tên cự ma trở nên yếu ớt như vậy, liếc mắt nhìn nhau một cái, không chút do dự tiếp tục vây công đánh tới.

Tuy rằng không biết tại sao tên cự ma này lại trở nên đáng sợ như vậy, bọn họ cũng không cam tâm đứng chờ để bị tiêu diệt từ từ như vậy

Trong nháy mắt huyết quang, ngân mang, hồng quang cuồn cuộn bay đến, đem cự ma bao vây bên trong, không cho nó có cơ hội để phục hồi.

Mà vừa rồi sau khi thi triển ra uy năng cường đại, cự ma ba đầu dường như thật sự không có sức tạo ra công kích giống như thế nữa, chỉ có thể miệng thổi khí đen, sáu tay múa loạn, miễn cưỡng ngăn cản mà thôi.

"Không đúng!"

Nữ tử tóc bạc chính đang hướng Hàn Lập mượn Hư Thiên Đỉnh bỗng nhiên sắc mặt đại biến. Sau khi quát khẽ một tiếng, thân hình mơ hồ biến mất tại chỗ, lập tức thân hình nàng lại chợt loé lên, hiện ra ở trên không trung, nơi tế đàn phủ đầy ma khí.

Nàng chăm chú nhìn ma khí dày đặc bên dưới, một lát sau hai hàng lông mày nhướng lên, dưới sự bảo vệ của một tầng tinh quang, chui vào trong ma khí.

Hàn Lập thấy vậy hơi ngẩn người.

Vừa rồi hắn mạnh mẽ từ chối như thế, tuyệt không sợ Yêu phi Linh Lung này thực sự ra tay đối với hắn. Bởi vì lúc trước hắn đã âm thầm thử qua, vẫn có thể thông qua phi kiếm trong cơ thể, cảm ứng được sự tồn tại của khí linh, xem ra mặc dù đối phương đã dung hợp nguyên thần của Ngân Nguyệt, nhưng một bộ phận nguyên thần là khí linh của hắn thì vẫn không có chút thay đổi nào.

Tuy rằng thần niệm đối phương cường đại, hắn không thể nào khống chế được đối phương, nhưng khẳng định nàng này cũng sợ ném chuột vỡ đồ quý.

Có trời biết, nếu nàng ta thật sự ra tay công kích làm bị thương nặng hoặc giết chết Hàn Lập thì không biết sẽ xuất hiện chuyện quái quỉ gì nữa, dù sao loại chuyện một bộ phận nguyên thần trở thành khí linh của người khác, trước đây nàng cũng chưa từng nghe qua.

Hiện tại Hàn Lập thấy nữ tử tóc bạc bỗng nhiên bỏ hắn mà đi, tự nhiên cũng cảm thấy nghi hoặc trong lòng, nhìn tế đàn bị ma khí hắc ám bao quanh, mặc dù hắn có Minh thanh linh nhãn, nhưng cũng không cách nào thấy rõ cái gì.

Hàn Lập nhướng mày, ánh mắt đảo qua cự ma ba đầu đang cật lực chống đỡ thế công, không có lực hoàn thủ, lại nhìn cột đá vẫn hơi chớp động linh quang, ma khí trên tế đàn cũng không có gia tăng thêm được chút nào, lúc này trong lòng vừa động, lập tức không do dự hai tay hợp thành một thủ ấn, chà xát mười ngón tay, kim quang chợt loé, những tiếng sấm nho nhỏ liên tiếp vang lên.

Hơn mười đạo lôi điện bắn nhanh ra, mục tiêu là hơn mười cây hắc khí đang biến ảo thành cây cột

Tia sét còn chưa có tới nơi, tiếng sấm sét đã vang trời, ở trong đó kim mang chớp động, nhưng những cột khí màu đen lại một lần nữa bị sụp đổ, dường như những cột khí màu đen chỉ là những ảo ảnh bình thường.

Không riêng gì Hàn Lập, những người khác thần sắc cũng đại biến.

Mà dường như cùng lúc đó trên tế đàn bỗng nhiên truyền đến tiếng quát to rét lạnh dị thường của nữ tử tóc bạc:"Nguyên Sát thánh tổ, chân thân của ngươi quả nhiên vẫn còn ở đây!".

"Hắc hắc, Thiên Luân Hóa Ma đại pháp của bản Thánh tổ cũng không tệ lắm a, người này tư chất không tồi, không uổng công ta ngay từ đầu đã thi triển bí thuật đưa hắn vào trong vòng phong ấn, đáng tiếc thời gian để truyền Chân Ma Khí vào quá ngắn ngủi, không thể chân chính hóa thành hình dạng ba đầu Già Luân Chiến Ma, nhưng một khi đã mặc ma giáp của ta vào, lại còn dung hợp làm một với hoá thân của ta, một kích toàn lực của nó cũng không thể kém hơn so với tu sĩ Hóa Thần kỳ, đáng tiếc Chân Ma Khí của ma giáp có hạn, nếu không chỉ bằng vào nó, cũng đủ để giết hết tất cả các ngươi." Trong tế đàn cũng truyền ra tiếng cười đắc ý của nữ tử giáp đen.

Đám người Thất Diệu chân nhân, Khuê Linh … đang vây công cự ma ba đầu nghe thấy vậy, không khỏi không kinh ngạc.

Đúng lúc này, quanh người cự ma ba đầu hắc quang phóng ra mạnh mẽ, vẫn là ba đầu nhưng tướng mạo hình dáng lại có biến đổi lớn.

Một cái ở giữa biến thành gương mặt nam tử có một sừng, trong mắt quang mang hồng tím chớp động, nhưng khuôn mặt rõ ràng chính là quái nhân đầu to lúc trước biến mất, hai đầu hai bên là gương mặt của cự ma thân người cánh ưng, có vẻ như đây là ba cự ma bị dung hợp thành nhất thể.

Nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ này, cho dù là một kẻ từng trải như Thất Diệu chân nhân, đã gặp qua không biết bao nhiêu sự vật đáng sợ, giờ phút này cũng lộ vẻ sợ hãi, thế công trên tay hơi bị chậm lại.

Ngay khi hình dáng cự ma hiện ra, cái đầu ở giữa liền ngẩng lên kêu to một tiếng, chiến giáp màu đen trên người điên cuồng bành trướng, trong nháy mắt đã bao phủ toàn thân cự ma, ngay cả ba cái đầu đều được chiến giáp bao phủ kín mít, đồng thời sáu cánh tay huy động, hai thanh trường đao màu đen, hai thanh trường mâu màu đen, hai thanh kiếm đen đồng thời hiện lên trong cả sáu bàn tay. Sau đó cự ma này hừ lạnh một tiếng tràn ngập sát ý, đột nhiên đánh về phía đám người Thất Diệu chân nhân.

Mà đúng lúc này, ở trong ma khí phía xa xa lại truyền đến vài tiếng buồn bực, tiếp đó một loạt các tiếng nổ liên tiếp nổi lên, toàn bộ tế đàn đột nhiên rung chuyển mạnh mẽ.

"Nguyên Sát thánh tổ, ngươi muốn làm gì!" Trong ma khí truyền đến âm thanh kinh sợ của nữ tử tóc bạc.

"Ta muốn làm gì ư, chỉ cần có thể phá huỷ phong ấn, nhiệm vụ của bản Thánh tổ đã hoàn thành. Không có Linh Giới nhúng tay vào, Nhân Giới này làm gì có năng lực tiếp tục giam cầm Chân Ma Khí, việc nó trở thành một phần của Cổ Ma Giới chúng ta chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi." Thanh âm châm biếm của nữ tử giáp đen vừa dứt, ma khí xung quanh tế đàn giống như bị nam châm hấp dẫn, bỗng điên cuồng hướng về phía trung tâm tế đàn ngưng tụ lại. Chỉ trong vài cái hô hấp, ma khí ở xung quanh không còn sót lại chút nào, tất cả ma khí cũng không vào tế đàn mà nhập vào một người, đó là vị nữ tử giáp đen kia, trên người của nàng không còn thấy bóng dáng ma giáp nữa, thế nhưng trên tay nàng, đã hình thành một đầu lâu màu đen sáng bóng.

Mặt ngoài đầu lâu hắc mang chớp động, cả vật thể lồi lõm bất định, nhưng nhìn cẩn thận thì bên trong dường như còn có ngũ sắc linh quang chớp động.

Mới vừa rồi tất cả ma khí chính là bị đầu lâu này hút vào trong nó.

Hàn Lập nhìn thấy cảnh này, trong đầu linh quang chợt loé, nhất thời nhớ tới khi thần niệm thân thể của Nguyên Sát Thánh tổ buông xuống, ngũ sắc linh quang lấy từ trên người Linh Tê Khổng Tước, lẽ nào đúng là vật ấy sao?

Mà nữ tủ giáp đen lại mang hình thái kì dị, cả người ma khí quay cuồng, một tay nắm quang cầu, một tay niệm thần chú.

Ở trên người nàng dần hiện ra một cái quang ảnh mờ mờ, rõ ràng là cùng Ma tượng lúc trước giống nhau. Quang ảnh này lại hành động giống như hành động của nàng. Một tay để trống cũng nâng lên, một tay niệm thần chú.

Lúc này, thân hình yểu điệu của Linh Lung lại hiện ra một bên tế đàn, ngửa đầu nhìn trời, trên mặt ngọc tràn đầy vẻ phẫn nộ.

Hàn Lập kinh ngạc quay lại nhìn, lúc này mới phát hiện ra vốn dĩ đang ở trên không trung cùng bát linh thước giằng co, Hắc Phong kỳ lúc này lại xảy ra biến hoá kinh người. Linh bảo này hóa thành cự mãng màu đen, cũng không biết từ khi nào lại hóa thành một vòng gió xoáy mờ mịt, viên cầu này dường như lầu các bàn khổ, bên trong vô số lốc xoáy màu đen xoay tròn không ngừng, làm cho người ta sau khi nhìn vào, liền cảm thấy đầu váng mắt hoa.

Hai viên cầu màu đen một lớn một nhỏ, quỉ dị xuất hiện ở hai nơi cao thấp, Hàn Lập nhất thời có một loại dự cảm không tốt.

Cho dù hắn không biết nữ tử giáp đen đang muốn làm cái gì, nhưng nhìn hai viên cầu ẩn chứa vô tận ma khí cùng linh lực này, đã khiến người khác kinh sợ, quyết không thể để cho chúng nó có thể tự do hành động.

Trong giây phút Hàn Lập vừa có quyết định, lập tức thần niêm chợt động, khôi lỗi bên cạnh chợt vẫy tay một cái, một đạo ô mang bắn ra, mục tiêu chính là phong cầu trên không trung.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi