PHÀM NHÂN TU TIÊN

"Là ai?" Tu sĩ mặt đen vừa nghe lời nói này, trong lòn chấn động, không lưỡng lự há mồm phun ra một đạo bạch quang bảo vệ toàn thân, tiếp theo hai tay bấm pháp quyết niệm thần chú, các khôi lỗi võ sĩ đứng hai bên lập tức hai mắt linh quang chớp động đều bay lên trời.

"Chậm đã, Tào huynh. Đây là Hàn tiền bối, ngàn vạn lần không được khinh cử vọng động." Tên bạch diện trung niên nghe thấy nói của nam tử, sắc mặt đã trắng lại càng trắng hơn vài phần, vừa thấy hành động của đại hán võ tướng lại lập tức mặt mang vẻ lo âu lớn tiếng chặn hành động của tên kia lại.

"Hàn tiền bối?"Võ tướng mặt đen nghe thấy vậy trong lòng cảm thấy hồ đồ.

Nhưng nếu ngay cả tu vi của trung niên trước mặt cộng với mình mà lại có bộ dáng như vậy thì đối phương hẳn không phải là một vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ bình thường.Bởi vì đang ở trong cấm chế của giới tử không gian thì hai người bọn họ có thể đấu một trận với tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ.

Chẳng lẽ người đến lại là một lão quái vật Nguyên Anh trung kỳ.Nếu như vậy thì không phải là hắn cùng một ít khôi lỗi có thể chống lại.

Trong lòng vừa nghĩ vậy,tu sĩ họ Tào này thần niệm vừa động,các khôi lỗi vừa bay lên không trung nhất loạt hạ xuống nhưng vẫn đứng bất động.

"Coi như ngươi còn có chút sáng suốt.Vậy bản thân ta cũng không ỷ lớn hiếp nhỏ nữa."Nam nhân hừ một tiếng,thanh âm lại truyền đến.

Lập tức trên đỉnh đầu hai người thanh quang chợt loé, một thanh niên mặc thanh sam,đứng khoanh tay hiện ra,hướng hai người xem xét với ánh mắt băng lãnh dị thường.

Võ tướng mặt đen cảm thấy nghi hoặc,dùng thần niệm đảo qua thân thể đối phương,trong lòng chợt rùng mình,trên mặt lộ vẻ sợ hãi khó tin.

Đối phương cũng không dấu diếm tu vi,chính là một gã đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ.

Đại Tấn từ khi nào lại xuất hiện một tân đại tu sĩ mang họ Hàn mà hắn một chút phong thanh cũng không biết?

Vừa nghĩ tới việc vừa rồi mình sém chút nữa lệnh cho các khôi lỗi ra tay công kích,Tào tu sĩ chợt rùng mình,vội vàng hướng không trung cúi người thi lễ.

"Vãn bối vừa rồi thật không biết là tiền bối,vì vậy làm điều khinh suất,mong tiền bối lượng thứ!"

Trung niên nhân nghe thấy lời này,sắc mặt không chút thay đổi,ngẩng đầu nhìn về phía cung điện đang trôi nổi trong không trung cách đó không xa trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên.

Ở phía dưới,tu sĩ mặt đen tuy rằng mồ hôi đầy đầu nhưng cũng không dám đứng dậy,sợ chọc giận vị cao nhân tiền bối này lại mang hoạ sát thân vào mình.Dù sao thì tính khí mấy lão quái Nguyên Anh cũng thường cổ quái,sự tình loại này cũng hoàn toàn có thể phát sinh.Hắn cũng không muốn vì vậy mà chết một cách oan khuất.

May mà lúc này,bạch diện trung niên đang đứng một bên rốt cục cũng giải vây dùm hắn.

"Hàn tiền bối,không phải người cấp cho vãn bối mấy tháng để bẩm báo việc này cho Các chủ sao,như thế nào lại cùng đến với vãn bối?"Trung niên trên mặt lộ ra một nụ cười khổ,hướng nam tử thi lễ nói.

"Không có gì,thời gian của ta có hạn,không bằng tự mình cùng Các chủ của các ngươi thương lượng cho tiện.Nghe nói nơi này chính là Thiên Cơ Điện,mà điện này cũng nằm trong giới tử không gian hơn nữa còn là một tự do không gian phi thường hiếm thấy,mỗi mấy năm sẽ tự động thay đổi vị trí,người bình thường căn bản vô pháp phát hiện.Hiện thấy tận mắt thật không làm cho Hàn mỗ thất vọng.Ngươi cũng đứng lên đi!Nếu là thủ vệ nơi đây thì ta sẽ không truy cứu sự tình lúc trước nữa.Nhưng Hàn mỗ muốn gặp quý Các chủ một chút,các ngươi dẫn đường đi."Câu nói cuối cùng của nam tử chính là hướng võ tướng mặt đen nói,giọng điệu không thể phản bác.

Tào Vĩ Phong nguyên bản vừa buông xuôi được một lát thì tâm thần lại khẽ động,khó xử liếc mắt nhìn trung niên nhân một cái.

Nói thật,đến bây giớ hắn vẫn vô pháp đoán được ý đồ của người này,rốt cục là địch hay bạn!

Bạch diện trung niên nghe thấy lời này khoé miệng co rút một chút,sau khi do dự trong chốc lát hướng tu sĩ mặt đen gật đầu.

Tào tu sĩ lập tức không do dự nữa,vội vàng đáp ứng nói:

"Tiền bối đã có lệnh,vãn bối tự nhiên không dám chống lại.Chẳng qua Các chủ đang tiếp kiến khách quý,không bằng để cho vãn bối vào bẩm báo trước một tiếng,tiền bối thấy thế nào?"

"Có khách quý?"Thanh niên trong mắt hiện lên một tia ngoài ý muốn nhưng sắc mặt vẫn không thay đổi,gật gật đầu.

Tu sĩ mặt đen trong lòng mừng thầm,vội vàng đưa tay lấy từ trong túi trữ vật ra một tấm Truyền Âm Phù,thấp giọng nói vài câu sau đó đem thả ra,hoá thành một đạo hoả quang hướng dung điện bay đi.

Sau đó hắn liền hướng thanh niên trong không trung cười làm lành,chủ động đi vào trong ngọc môn,bước lên cầu thang ngọc ở phía sau.

Bạch diện trung niên cũng vội vàng bước theo sau.

Hai người này đều đi bộ lên,thế nhưng vẫn không độn quang mà đi.

"Không gian cấm chế?"

Thanh niên thấy cảnh này thì nhướng mày,khoé miệng nổi lên một tia cười lạnh.Thanh quang quanh thân vừa động,trực tiếp bay về phía trước tựa như không chịu bất cứ ảnh hưởng nào.

Hai người phía dưới thấy vậy trong lòng đều cười không dứt.

Cấm chế cố nhiên là lợi hại,tất cả tu sĩ dưới Nguyên Anh kỳ đều không thể cách mặt đất ba thước,nhưng đối với một gã tu sĩ Nguyên Anh kỳ thì tự nhiên không tính là cái gì,có thể ra vẻ không biết mà bay qua.

Thanh niên tựa hồ cũng không muốn đắc tội quá mức với chủ nhân,cũng không trực tiếp hướng đại điện bay đến mà phiêu phù không nhanh không chậm sau hai người kia.

Nam tử trẻ tuổi này tất nhiên là Hàn Lập từ bên ngoài Đại Tấn mà đến.

Hắn tuy rằng tu vi tăng tiến nhanh chóng nhưng cũng mất chừng nửa năm vượt qua Mộ Lan thảo nguyên đi đến Đại Tấn.

Lại nói khi bay qua đại thảo nguyên thì hắn cũng không gặp bất cứ phiền toái gì,cực kỳ thuận lợi thông qua.

Điều này cũng làm cho Hàn Lập có chút ngoài ý muốn.

Nguyên bản trong lòng hắn còn ôm có vài phần hy vọng hảo hảo giáo huấn một chút tiên sư của Đột Ngột tộc, dù sao năm đó hắn thiếu chút nữa đã bị tu sĩ Đột Ngột tộc đuổi giết khó giữ được cái mạng nhỏ này.

Nhưng trên đường phi hành,trừ một ít đê giai tiên sư ra thì các tu sĩ ngoài Kết Đan kỳ của Đột Ngột Tộc không thấy một ai.

Điều này làm cho hắn có khó hiểu.

Sau khi hỏi thăm mới biết khoảng hơn trăm năm trước không biết vì nguyên nhân gì mà Thiên Lan Thánh Nữ cùng các đại tiên sư cùng phát ra mệnh lệnh triệu tập tất cả các cao giai tu sĩ đến Thiên Lan Thánh Điện bế quan khổ tu.Không có mệnh lệnh của Thánh điện thì không dễ dàng ra ngoài.Tựa hồ sau khi thông suốt mệnh lệnh này,lực lượng của Đột Ngột tộc tăng lên một mức mới.

Sau khi biết sự việc,Hàn Lập có chút tiếc nuối.Chẳng qua nếu không gặp mặt,hắn cũng không muốn giết đến Thiên Lan Thánh Điện

Dù sao thì thực lực của Đột Ngột tộc cũng không phải nhỏ,giết đến Thiên Lan Thánh Điện thì không phải kết cừu oán với một người,sẽ tạo thành cừu hệ luỵ quá lớn. Điều này so với việc ở Thiên Tinh Thành giết vị trưởng lão kia có chút bất đồng,hắn đối với thế lực của Đột Ngột tộc vẫn còn kiêng kỵ vài phần.

Sau khi cân nhắc một phen,Hàn Lập trong lòng đành buông tha ý tưởng tìm tộc nhân Đột Ngột tộc gây phiền toái,một đường vô sự ra khỏi đại thảo nguyên,tiến nhập vào Đại Tấn.

Bởi vì sự tình liên quan đến giới tử không gian so sánh với hai chuyện kia mà nói,đơn giản là thời gian hao phí ngắn nhất.Tự nhiên hắn sẽ ưu tiên xử lý việc này.

Hắn tìm được tại một châu phủ của Đại Tấn một toà phường thị nổi danh,trực tiếp đến phân hào của Thiên Cơ Các trong vùng.Sau đó đưa ra đề nghị muốn mua bí pháp luyện chế giới tử không gian cho bạch diện trung niên,người đứng đầu phân hào.

Nếu là một gã Nguyên Anh kỳ bình thường mà nói ra đề nghị này thì hắn sẽ không do dự mà từ chối.

Nhưng đối mặt với một đại tu sĩ như Hàn Lập,vị chưởng quỹ tu sĩ cấp Kết Đan hậu kỳ này tất nhiên trong long kinh hãi,không dám nói ra lời từ chối mà chỉ có thể cười bồi giải thích.

Nói là loại giới tử không gian này không phải là bí mật bình thường,hắn căn bản không thể làm chủ được,cũng không có tư cách biết phương pháp luyện chế.Phải đi thỉnh ý kiến của Các chủ vì đối với sự tình trọng yếu loại này,dựa vào Truyền Âm Phù mà đưa tin thì chỉ sợ không được,hắn phải tự mình phản hồi tổng điện một chuyến làm cho Hàn Lập phải chờ hai ba tháng.

Hàn Lập nghe thấy lời này cũng cảm thấy có chút đạo lý,đành phải đáp ứng.

Bất quá hắn cũng không thực sự chờ tại chỗ mà thi triển bí thuật truy tung theo dõi trung niên xem hắn đi tới nơi nào.

Theo hắn biết thì Thiên Cơ Các tuy chỉ là một hiệu buôn nhưng trên thực tế lại cùng Chính Ma thập đại tông môn âm thầm liên quan,hơn nữa cũng có một gã Nguyên Anh hậu kỳ đảm nhiệm chức vụ khách khanh đại trưởng lão.Về phần người này là tu sĩ của tông môn nào thì người biết đã ít lại càng ít,thần bí dị thường.

Đối với Hàn Lập mà nói chuyện này cũng không quan trọng.

Chỉ cần vị khách khanh trưởng lão này không phải là vị Âm La Tông tông chủ kia thì cho dù là một vị trưởng lão của Thiên Ma Tông thì điều đó cùng hắn cũng không quan hệ gì.

Hắn lần này tuy rằng có tồn tại ý niệm lấy thế đè người trong đầu,cũng không thật sự lấy không bí mật này mà sớm chuẩn bị đại lượng tinh thạch cùng với một ít tài liệu trân quý.

Như vậy,đối phương cũng không vì một cái bí thuật mà thực sự nguyện ý đắc tội với một gã đại tu sĩ.

Tựa hồ đúng như phán đoán cúa Hàn Lập,mấy người bọn họ vừa đi được nửa ngọc giai(cầu thang bằng ngọc) thì đột nhiên toà đại điện trong không trung kia truyền đến một tiếng chuông nghênh tiếp khách nhân.

Lập tức cửa điện quang hoa chợt loé,hơn mười đạo độn quang từ bên trong bắn nhanh ra,sau khi xoay quanh một cái liền xuất hiện thân hình,phân biệt đứng tại hai bên lối vào đại điện,thế nhưng không chịu cấm chế ảnh hưởng

Mà ở giữa những người này,hai người song vai đi ra,từ trên cao nhìn xuống xem xét đám người Hàn Lập.

Hàn Lập nhướng mày nhưng lập tức thần sắc bình thường trở lại.Thân hình bỗng nhiên run lên liền xuất hiện cách xa mười trượng,liên tiếp vài lần liền quỷ dị xuất hiện tại của đại điện,đối mặt với hai người ở giữa.

Tu sĩ hai bên thấy vậy tự nhiên xôn xao một trận,một số còn lộ vẻ kinh hoảng,đưa tay đặt lên túi trữ vật ở bên hông.

"Không được vô lễ! Các ngươi lui xuống trước đi. Vị này chính là Hàn đạo hữu?" Hai người đứng giữa phân biệt ở bên trái một gã lão giả mập mạp, bỗng nhiên mở miệng quát lớn tu sĩ hai bên vài câu, sau đó nhoẻn miệng cười hỏi Hàn Lập một câu.

"Các hạ chính là Thiên Cơ Các Các chủ?"Hàn Lập cẩn thận đánh giá lão giả vài lần rồi đồng dạng hỏi lại.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi