PHÀM NHÂN TU TIÊN

Hàn Lập cùng đệ nhị Nguyên anh trong lúc nhất thời cảm thấy thân thể cùng thần thức giống như bị vô số lưỡi đao sắc bén cắt qua một lần, rồi lại một lần nữa. Cảm giác đau thấu tim gan nhưng loại cảm giác này căn bản không thể dùng lực hoặc là thần thông gì đó mà giảm bớt được, lúc này bọn hắn giống như phàm nhân bình thường chỉ có thể trực tiếp thừa nhận loại đau đớn như thiên đao vạn quả này.

Cho nên mặc dù thân thể Hàn Lập cứng rắn đến trình độ có khả năng trực tiếp ngăn cản phi kiếm phi đao nhưng lúc này lại kịch liệt đau đớn, thậm chí pháp lực trong cơ thể nhất thời mất đi sự khống chế mà trực tiếp té xuống thẳng dưới mặt đất.

"Phanh" một tiếng muộn hưởng.

Hắn tuy rằng đau đớn không chịu nổi nhưng trên người Phạm Thánh Chân Ma Công vẫn chưa tán đi nên mặc dù rơi từ trên cao xuống nhưng vẫn không bị tổn thương đến thân thể. Ngược lại mặt đất lại bị thân thể hắn đập xuống sinh ra một cái hố nhỏ, một ít đất đá vụn văng tung toé.

Hàn Lập căn bản không còn tâm sức chú ý đến việc nhỏ này, chỉ thấy trong miệng rên rỉ thống khổ sau đó liền mím môi cắn chặt răng mà cố kìm nén lại nhưng là sắc mặt hơi có chút tím tái. Loại đau đớn này thật sự không phải là người thường có thể chịu đựng được, hắn cũng chỉ có thể bằng vào sự ương ngạnh ý chí kiên cường mà liều mạng chống cự lại.

Lúc này Hàn Lập chỉ cảm thấy trong nguyên thần của mình như có lửa, nóng dị thường, tựa hồ đang bị một cỗ hoả diễm nóng bao vây ở trong đó khiến cho cả hồn phách phảng phất như bị đốt cháy rào rạt. Hàn Lập vẫn miễn cưỡng duy trì một tia thanh tỉnh nhưng trong lòng lại vô cùng hoảng sợ. Hắn cắn răng một cái rồi ngồi thẳng dậy, miễn cưỡng khống chế thân thể ngồi khoanh chân lại, hai tay bấm quyết, trên người kim quang đại thịnh.

Hắn sau khi có chút thích ứng với sự đau đớn trên người thì nghĩ muốn bằng vào sự cường đại của Phạm Thánh Chân Ma Công mà khu trừ đi sự khác thường trên người nhưng chuyện tiếp theo lại làm cho hắn sửng sốt. Lúc này trong cơ thể linh lực vừa chuyền thì sự đau đớn lại hoá thành một cỗ thanh lương hướng vào các kinh mạch mà đổ vào, sau đó hoá thành các cỗ năng lượng cổ quái chưa bao giờ gặp qua như phụ giúp Phạm Thánh Chân Ma Công lấy một loại tốc độ đáng sợ mà nhanh chóng vận chuyển.

Sau một vòng chu thiên thì tu vi của hắn không hiểu tại sao lại gia tăng thêm một ít. Đương nhiên xét về số lượng mà nói thì sự gia tăng này cũng không nhiều lắm nhưng đích thật là cứ như vậy mà tự nhiên tăng lên. Hơn nữa loại tu vi quỷ dị tăng tiến này làm cho Phạm Thánh Chân Ma Công vận chuyển cũng không ngừng tăng lên nhanh chóng. Loại chuyện tốt này khiến cho hắn kinh hỉ vô cùng.

Hàn Lập căn bản không hề suy nghĩ đến duyên cớ trong đó mà nhắm nghiền hai mắt, trên người kim quang chớp động tập trung vào tu luyện. Lúc này mỗi một lần vận chuyển một vòng chu thiên công pháp liền tương đương với thời gian khổ tu một năm nên hắn tuyệt sẽ không buông tha cho cơ duyên lớn lao này. Bất quá loại gia tăng tu vi này so sánh với đệ nhị Nguyên anh trong quang trụ phía xa xa kia mà nói thì lại vẫn còn kém xa.

Tuy rằng đệ nhị Nguyên anh cũng đồng dạng đang vận chuyển công pháp để giảm trừ sự đau đớn nhưng do phải trực tiếp thừa nhận năng lượng khổng lồ của quang trụ nên so với đệ nhị Nguyên anh thì năng lượng tăng thêm của Hàn Lập thật sự là nhỏ bé không đáng kể và dù vận chuyển công pháp có tác dụng giảm đau đớn thì cũng chưa giảm được bao nhiêu. Tuy nhiên sự gia tăng tu vi của đệ nhị Nguyên anh cũng xa hơn bản thể Hàn Lập, cơ hồ đã gấp ba bốn lần.

Sau một thời gian bằng một bữa cơm, đệ nhị Nguyên anh đã từ Hoá Thần sơ kỳ đột phá tới trung kỳ, lúc này đồng dạng chưa gặp phải bình cảnh gì. Thời gian cứ thế trôi qua, Hàn Lập chỉ cảm thấy thân hình mình run lên rồi một cảm giác khác thường hướng lên não trào lên, bình cảnh Luyện Hư sơ kỳ sau một phen công phu lại thật sự cứ như vậy mà đột phá tiến vào giai đoạn trung kỳ!

Hàn Lập thấy vậy thì mừng như điên mà trực tiếp điên cuồng vận chuyển công pháp, hắn cũng không có chú ý tới trong nháy mắt hắn đã tiến giai đến Luyện Hư trung kỳ thì trong quang trụ phía xa xa, kim sắc dịch tích kim quang chợt loé lên rồi bỗng nhiên hướng về phía đệ nhị Nguyên anh hội tụ đến. Trong nháy mắt, một khối kim thân mới tinh được tổ trọng trong quang trụ mà hiện lên.

Tân kim thân này đồng dạng có ba đầu sáu tay nhưng trên người có vô số Tử kim sắc hoa văn tạo thành như một đám phù văn cổ quái có chút mơ hồ. Tử kim sắc phù văn này chẳng những ẩn hiện mà tựa hồ còn có chút không trọn vẹn.

Cứ như vậy, linh áp từ kim thân này phát ra so với lúc trước thì căn bản là một trời một vực, ngoài ra trong linh kim quang ẩn hiện lộ ra một đám tử quang, trông có vẻ thần bí dị thường. Khuôn mặt thứ ba của kim thân vẫn còn hơ hồ không rõ nhưng so với lúc trước thì đã rõ ràng hơn vài phần, thậm chí có thể mơ hồ thấy được mặt mũi cùng một ít ngũ quan.

Có tân kim thân chi khu, tốc độ hấp thu linh lực tinh thuần cùng ngũ sắc phù văn của đệ nhị Nguyên anh một chút đã tăng lên rất nhiều, sự đau đớn cũng giảm đi không ít. Một lát sau, tu vi của đệ nhị Nguyên anh lại đột phá lên Hoá Thần hậu kỳ, đồng thời hướng về phía giai đoạn hậu kỳ đỉnh phong mà điên cuồng kích phá.

Một lát sau nữa, tu vi của Hàn Lập mau chóng tiếp cận Luyện Hư trung kỳ đỉnh phong và đệ nhị Nguyên anh tiếp tục tích tụ kỳ lực đột phá bình cảnh mà tiến vào cảnh giới tương đương với bản thể là Luyện Hư kỳ. Loại tốc độ tiến giai đáng sợ này nếu một gã Linh giới đại thần thông có thấy thì cũng chỉ có thể trợn mắt há mồm không biết nói gì mà thôi.

"Oanh", một tiếng nổ vang lên!

Tựa hồ như cảm ứng được cái gì đó, ngân thương trong tay chín tên giáp sĩ chỉ lên trời cao đồng thời phát ra thanh âm, đồng thời phun ra chín đạo quang trụ lên trên hư không. Chỉ thấy nhũ bạch quang trụ từ cơn lốc xoáy phun ra đột nhiên khẽ động liền trở nên thô to hơn so với lúc trước một vòng.

Thân ở trong quang trụ, đệ nhị Nguyên anh gào rú lên một tiếng thảm thiết. Kim thân pháp tướng mới hình thành lại có kim quang chợt loé lên mà một lần nữa tan rã ra. Trong nháy mắt lại có vô số kim sắc dịch tích huyền phù trong quang trụ. Chính lúc này đây, trong đám kim sắc dịch tích đó còn hiện lên từng đợt tử ti, tựa hồ cùng dịch thể lần trước có chút bất đồng.

Phía dưới lại là một màn đồng dạng lúc trước. Linh lực tinh thuần cùng ngũ sắc phù văn lần nữa hướng về phía kim sắc dịch tích này mà chui vào, một cỗ năng lượng thần bí lại một lần nữa gột rửa cùng rèn luyện cho đám kim sắc dịch tích này. Tử sắc quang ti trong kim sắc dịch lấy một loại tốc độ bằng mắt thường có thể phát hiện ra bất tri bất giác thô to lên.

Hàn Lập ở bên kia, ngay lúc quang trụ nhũ bạch đại thịnh thì đồng thời cảm thấy sự đau đớn trên người cùng thần thức tăng vọt lên mấy lần. Sự đau đớn lớn lao xâm nhập sâu vào trong hồn phách cơ hồ làm cho hắn thiếu chút nữa hai mắt tối sầm lại mà hôn mê bất tỉnh. Cũng may giờ phút này đối với loại thống khổ này hắn đã thích ứng được rất nhiều nên mới miễn cưỡng duy trì thân hình không ngã. Hơn nữa linh lực trong cơ thể Hàn Lập vận chuyển hấp thu linh khí so với lúc trước thì cũng nhiều hơn rất nhiều làm cho tu vi gia tăng nhanh hơn vài phần.

Hàn Lập chỉ cảm thấy chính mình giống như đang ở trong băng hoả lưỡng trọng thiên. Tu vi của hắn từ nửa khắc trước là trung kỳ đỉnh phong và đang mượn năng lượng thần bí để đánh sâu vào trong bình cảnh hậu kỳ cảnh giới nhưng lúc này đây bình cảnh so với vài lần phía trước thì khác nhau rất lớn. Liên tiếp mấy lần đánh sâu vào nhưng vẫn không có hiệu quả.

Theo đó, ở chỗ sâu trong hồn phách sự đau đớn cùng sự bành trướng của năng lượng thần bí trong cơ thể tăng lên rất nhanh tới một tình trạng trước nay chưa bao giờ có. Hắn rất có khả năng trong thời gian ngắn không thể đột phá được bình cảnh này, lúc đó hồn phách bị cảm giác đau đớn xé rách và cuối cùng bạo thể mà chết.

Cũng may hắn tu luyện Đại diễn quyết cùng Phạm Thánh Chân Ma Công, vô luân là nguyên thần hay thân thể đều mạnh mẽ viễn siêu đồng giai mấy lần, còn Luyện Hư tu sĩ bình thường thì vào lúc này đã sớm vẩn lạc từ lâu rồi. Vẻ mừng rỡ của Hàn Lập đã sớm biến mất mà thay vào đó là sự hoảng sợ khi quá trình đột phá bình cảnh không ngừng.

Rõ ràng là chỉ còn kém một tia thôi mà vẫn chưa hoàn toàn tiến vào cảnh giới Luyện Hư hậu kỳ, điều này khiến cho hắn lo lắng vạn phần. Đúng là chỗ tốt trên trời rơi xuống quả nhiên không phải dễ lấy như vậy. Dựa theo suy tính của hắn, nếu sau ba lượt đánh sâu vào bình cảnh hậu kỳ nữa mà không có kết quả thì thật sự là phải thân ngã, mạng vong. Cho nên Hàn Lập đầu đầy mồ hôi, trên người kim quang giống như một đoàn kiêu dương sáng chói cơ hồ làm cho người ta không thể nhìn thẳng vào.

Cũng không biết là vài lần đánh sâu vào phía trước có hiệu quả hay không thì dưới tình huống cấp bách mà cơ duyên của hắn thật sự tới rồi. Tiếp theo vài lần đánh sâu vào bình cảnh nữa thì như nước chảy thành sông mà thành công. Thân thể hắn chấn động, vô số cỗ nhiệt lưu từ trong đan điền vọt ra phân biệt rót vào các nơi trong kinh mạch trong cơ thể, đồng thời bên ngoài thân chủ Nguyên anh các sắc linh quang chớp động không thôi và kích thước so với lúc trước cũng lớn hơn một vòng.

Pháp lực tu vi cơ hồ trong nháy mắt công phu so với cảnh giới trung kỳ thì cuồng tăng hơn phân nửa. Điều này khiến cho Hàn Lập trong lòng mừng rỡ nhưng ngay sau đó trong mắt lại toát ra vẻ kinh sợ, vì lẽ trong quang trụ phía xa xa, kim sắc dịch tích sau khi bản thể tiến giai lên hậu kỳ thì lần nữa lại tụ hợp lại tạo thành nhân hình kim thân mới.

Trên cái kim thân này phù văn so với lúc trước thì chẳng những rõ ràng đầy đủ hơn rất nhiều mà hộ thể linh quang phát ra cũng đã biến thành màu tử kim nhưng tiếp theo, uy năng của nhũ bạch quang trụ từ trên không phun xuống cũng tăng lớn làm cho kim thân đồng dạng lại bị tan ra thành dịch thể mà trong cơ thể Hàn Lập linh lực vẫn tiếp tục bành trướng, một chút dừng lại cũng không có, thanh lương khí lúc này lại thúc dục tu vi nhanh chóng gia tăng, so với lúc trước thì còn muốn mau lẹ hơn vài phần.

Tuy nhiên cho tới lúc này, hắn chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày mình bởi vì pháp lực cuồng tăng quá nhanh mà phải kinh hãi. Hàn Lập rất rõ ràng, cho dù mượn uy năng của quang trụ thì việc đột phá bình cảnh cũng càng ngày càng khó. Việc tiến giai lên Hợp Thể Kỳ vấp phải đại bình cảnh này cũng không phải trước mắt mà hắn có thể may mắn thành công được.

Nếu lúc này pháp lực tiếp tục gia tăng nữa thì tự nhiên là tránh không khỏi việc bạo thể mà chết. Dưới tình huống như thế sao hắn không kinh hãi chứ?

Loại tình hình quỷ dị này căn bản không phải hắn có thể khống chế được, chỉ có trước tiên khiến cho đệ nhị Nguyên anh phát sinh dị biến thì may ra mới có thể giải trừ được nguy hiểm của bản thể nhưng kim thân của đệ nhị Nguyên anh đều liên tiếp bị phân rã hai lần. Nguyên anh lại bị năng lượng cường đại áp chế không thể nhúc nhích mảy may, làm sao có biện pháp gì ngăn cản nhũ bạch quang trụ này được.

Hắn cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đứng nhìn tu vi thân từng thời từng khắc gia tăng không ngừng. Sau nửa canh giờ, đệ nhị Nguyên anh liên tiếp đột phá binh cảnh hai lần mà tiến lên Luyện Hư hậu kỳ, sánh vai cùng với bản thể nhưng tốc độ gia tăng của đệ nhị Nguyên anh ở trong quang trụ tự nhiên là bản thể không thể sánh bằng. Khi bản thể vẫn còn cách Luyện Hư hậu kỳ đỉnh phong một khoảng lớn thì đệ nhị Nguyên anh lại đi trước một bước mà tiến tới trạng thái đỉnh phong và bắt đầu đánh sâu vào Hợp Thể Kỳ đại bình cảnh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi