PHÀM NHÂN TU TIÊN

Một tiếng cười khẽ truyền đến!

Bàn tay màu vàng cầm lấy Thánh Chuyên chỉ là nhoáng một cái, cùng lúc đó hóa lớn thành hơn một trượng, năm ngón tay nắm chặt phía dưới, một đoàn linh quang chói mắt bộc phát ra, từng vòng sóng khí như cơn lốc hướng bốn phía cuồn cuộn tỏa ra.

Kể cả hắc sắc quỷ đầu hay là đạo kiếm quang đang hùng hổ tiến tới đều bị làn sóng màu vàng kia đánh lui lại phía sau, không tự chủ được mà lảo đảo.

Điều khiển những bảo vật này là Dương Lão Nhị cùng Kim Hồ thượng nhân lập tức kinh hãi thất sắc, vội vàng thúc dục pháp quyết muốn triệu hồi bảo vật.

Nhưng là làn sóng kim sắc kia ẩn chứa linh áp vượt quá tưởng tượng của hai người, cứ thế mà chặt đứt liên hệ giữa bọn họ cùng bảo vật, hai người chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay màu vàng khổng lồ kia nhẹ nhàng vẫy một cái, kích phát hơn mười đạo quyền ảnh màu vàng phá không bắn ra, lập tức đánh lên hắc sắc quỷ đầu cùng đạo kiếm quang.

Ầm ầm mấy tiếng nổ!

Dương Lão Nhị cùng Kim Hồ Ma Tôn tâm thần chấn động, không hẹn mà cùng lui ra phía sau một bước, đều phum ra một ngụm máu tươi.

Hắc sắc quỷ đầu cùng kiếm quang lại bị quyền ảnh nhìn như bình thường kia đánh một kích mà tổn hại, cắt đứt liên hệ làm cho thần niệm hai ma đầu kia đại thương.

Cũng may cả hắc sắc quỷ đầu hay kiếm quang đều không phải là hai bổn mạng pháp bảo, vì vậy mà tu vi hai người chỉ tổn thương một chút.

Nhưng cứ như vậy, Dương Lão Nhị cùng Kim Hồ Ma Tôn cũng hoảng sợ cực kỳ, thân hình nhanh chóng rút lui nhìn chằm chằm vào bàn tay màu vàng khổng lồ, không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Về phần Huyết Nha thành chủ cũng đồng dạng giật mình với dị biến trước mắt, nhưng cũng không hiện ra mặt, ỷ vào việc nơi đây đã sớm bị Thất Sát Huyết Sát cùng Hắc Cốt Ma Trùng vây quanh, cho nên cũng không quá lo lắng, chỉ lạnh lùng đứng trong huyết quang nhìn chăm chú hết thảy.

Lúc này, bàn tay màu vàng khổng lồ thu lại, hào quang tiêu tán vào hư không, mà ở chỗ cũ lại hiện ra một thanh niên vận trường bào màu xanh.

Thanh niên khuôn mặt bình thường, một tay cầm lấy cái kia khối Thánh Chuyên, sắc mặt bình tĩnh lạ thường.

"Các hạ là ai, vì sao cướp đồ vật của chúng ta." Dương Lão Nhị chằm chằm vào thanh niên, chậm rãi mà hỏi, vẻ mặt ngưng trọng.

Thấy một phất tay vừa rồi, hắn tự nhiên ý thức được người trước mắt đáng sợ dị thường, mới miễn cưỡng kiềm chế tức giận trong lòng.

"Đạo hữu cũng định giao ra vật ấy rồi, ta lấy đi thì có gì không được. Đúng rồi, đạo hữu trong tay hình như còn có ba khối, cũng lấy hết ra đi." Hàn Lập quét mắt nhìn Dương Lão Nhị, nói nhẹ một câu, rồi ánh mắt chuyển động rơi trên người Huyết Nha thành chủ.

"Các hạ đúng là lớn gan, không những ở trước mặt bổn tọa cướp đi Thánh Chuyên, lại còn dám trực tiếp đòi vật trên người lão phu. Xem ra vừa rồi chúng ta nói chuyện, ngươi nghe được toàn bộ rồi. Mặt khác Thánh Chuyên ở ngay trên người bổn thành, ngươi nếu lấy được thì cứ tới lấy." Huyết Nha thành chủ cẩn thận đánh giá Hàn Lập, liền nhận ra chính mình cũng không cách nào xem được tu vi đối phương nông sâu ra sao, rùng mình một cái, nhưng ngoài mặt không chút nào yếu thế nói.

Huyết Nha thành chủ tự cảm thấy có Thất Sát Huyết Sát cùng Hắc Cốt Ma Trùng tương trợ dù cho hậu kỳ Ma Tôn ở trước mặt hắn cũng phải tránh lui ba thước, tự nhiên sẽ không quá sợ hãi người xa lạ trước mắt.

"Tốt, đã đạo hữu nói như thế. Tại hạ cung kính không bằng tuân mệnh." Hàn Lập nghe xong lời này, ngáp một cái, thân hình vừa động, liền bước nhanh về hướng Huyết Nha thành chủ.

Một bước này nhìn như bình thường, nhưng thân hình Hàn Lập thoáng cái đã quỷ dị đi được hơn mười trượng, bỗng nhiên xuất hiện ở cách Huyết Nha thành chủ vài trượng.

Huyết Nha thành chủ cả kinh, không kịp nghĩ nhiều hai tay áo vung mạnh, lập tức bốn phía Huyết Quang thoáng cái đã bùng lên vài chục trượng cuốn tới phía trước, dường như muốn đem Hàn Lập bao phủ vào trong.

Mà chính hắn sau đó lại lui ra sau vài trượng.

Cùng một thời gian, hóa thân vận áo bào đen trong huyết quang mờ đi, lập tức biến mất không chút dấu vết.

"Chỉ là sát khí tầm thường, cũng muốn làm tổn thương ta." Hàn Lập khẽ cười một tiếng, sau lưng kim quang bùng lên mạnh mẽ huyễn hóa ra Pháp Tướng ba đầu sáu tay màu vàng.

Pháp Tướng cao hơn mười trượng, ba gương mặt giống hệt Hàn Lập sáu mắt cũng trợn lên, sáu cánh tay đồng thời vung lên, lập tức hiện ra sáu đoàn kim quang trong lòng bàn tay, sau đó bay ra phía dưới, hợp nhất thành một thể trước người Pháp Tướng, ngưng tụ thành một lốc xoáy màu vàng lớn gần một trượng.

Một tiếng nổ vang!

Lốc xoáy bên trong vô số phù văn màu vàng phất phới bay ra, một cổ lực lượng không thể ngăn cản tuôn ra ào ào, cuốn về bốn phương tám hướng,

Một màn kinh người xuất hiện.

Cái Huyết Quang phát ra mùi tanh nồng đậm kia, vừa mới tới gần Hàn Lập liền bị lốc xoáy màu vàng hòa tan, chỉ trong vòng mấy nhịp thở, Huyết Quang vừa rồi còn hùng hùng hổ hổ, bỗng ít đi khá nhiều.

"Không có khả năng "

Huyết Nha thành chủ mặt sắc đại biến nghẹn ngào thốt lên, nhưng lập tức hai tay nhanh chóng thúc dục pháp quyết.

Vốn là Huyết Quang đang bị lốc xoáy màu vàng hòa tan, đột nhiên rung lên bộc phát ra một cổ lực lượng không kém muốn cưỡng ép giãy giụa ra khỏi hấp lực để chạy chốn.

Hàn Lập gặp tình hình này, thần sắc hơi động một chút, trong giây lát pháp lực trong cơ thể tăng mạnh.

Lốc xoáy màu vàng lập tức phát ra tiếng "Phốc phốc" trầm đục, thoáng cái to lên mấy lần, biến thành lốc xoáy lớn năm sáu trượng, từ đó tản ra hấp thụ, thoáng cái lực hấp thụ tăng cường gấp mười lần.

Lập tức tiếng rít nổi lên!

Huyết Quang trở nên vặn vẹo, cuối cùng bị lực lượng khổng lồ của lốc xoáy mà vỡ vụn ra từng khúc, rồi từng chút một Huyết Quang bị lốc xoáy hòa tan.

Huyết Nha thành chủ mồ hôi tuôn ra đầy đầu, mười ngón tay biến ảo bắt quyết dốc sức liều mạng muốn cướp về một ít khí huyết sát, nhưng căn bản chỉ là vô ích.

Đầy trời Huyết Quang giống như nước lũ tràn đi bỗng chốc cạn sạch, không còn sót lại chút nào trong hư không.

"Ngươi lại dám hấp thu Thất Sát Huyết Sát, ta muốn ngươi…" Huyết Nha thành chủ không giữ nổi bình tĩnh, cực kỳ kinh sợ hét lớn một tiếng, hai tay chà xát vào nhau đồng thời giơ lên.

Vô số Lôi Hỏa màu xanh phô thiên cái địa tuôn ra!

Hắc sắc trùng vân kia vốn đang bất động đã bị lão giả thúc giục toàn bộ, không cần chú ý tới Dương Lão Nhị hai người nữa, phát ra tiếng vù vù bay tới chỗ Hàn Lập.

Hắc Cốt Ma Trùng mỗi một con đều cứng rắn như thép, thân hình nhỏ bé nhưng sức lực lớn tới không tưởng, xem ra còn đáng sợ hơn Thất Sát Huyết Sát một bậc.

Huyết Nha thành chủ không tin lốc xoáy cổ quái kia có thể đem ma trùng hút vào trong đó.

Cùng lúc, hư không trên đỉnh đầu Hàn Lập hơi chút gợn sóng, một đạo hắc khí nhàn nhạt lóe lên đánh thẳng Hàn Lập.

Trong hắc khí, mơ hồ một bóng người tồn tại, đúng là hóa thân thứ hai của Huyết Nha thành chủ.

Hàn Lập nét mặt không chút thay đổi, nhưng bằng vào thần niệm cường đại sao có khả năng bị người khác đánh lén thành công, Pháp Tướng sau lưng sáu tay khẽ động, sáu đoàn kim sắc lôi cầu lóe lên tức thì bắn ra, vừa vặn đánh tới hắc khí bên trên.

Một tiếng nổ kinh thiên động địa, sáu đoàn kim quang lập tức bạo liệt, lại quỷ dị hóa làm một cái lôi trận màu vàng sáng loáng, đem bóng người trong hắc khí thoáng cái phát bao phủ vào đó.

Trong pháp trận, vô số lôi điện màu vàng chợt hiển hiện, giống như hàng vạn con rắn đang đớp mồi, đúng là Ích Tà Thần Lôi của Hàn Lập!

Tu vi hiện tại của Hàn Lập, mặc dù không có thi triển pháp môn khống chế, nhưng uy năng thần lôi so với trước kia cũng không biết đã tăng gấp bao nhiêu lần.

Một hóa thân Hợp Thể sơ kỳ dưới thần lôi vố là vật khắc chế ma vật, căn bản không cách nào ngăn cản.

Hắc khí tiếp xúc lôi điện màu vàng lập tức như gặp khắc tinh, liền bị hòa tan biến mất, một lát sau lộ ra một khuôn mặt tràn đầy kinh hoàng của hóa thân Huyết Nha thành chủ.

Hắn mặc dù đã thả ra vài kiện ma khí muốn ngăn cản lôi điện, nhưng dưới sự tấn công của hàng trăm luồng thần lôi cũng chỉ như muối bỏ biển, chỉ chống đỡ được chốc lát, rồi hét thảm một tiếng tan thành tro bụi dưới sắc vàng của kim quang.

Mà ở thời điểm hóa thân Huyết Nha thành chủ bị diệt, Lôi Hỏa màu xanh của Hàn Lập bên kia đối mặt với thanh thế hùng hổ của hắc sắc trùng vân, Hàn Lập duỗi ra một ngón tay điểm vào lốc xoáy màu vàng, đồng thời tay áo rung lên, một cổ cuồng phong bỗng nhiên nổi lên.

Vòng xoáy khổng lồ căng ra giống như sắp nổ tung, lại bị cuồng phong ép xuống phía dưới, hóa thành vô số kim mang hướng bốn phương tám hướng bắn đi, chẳng khác nào mưa rào.

Lôi quang màu xanh bị những kim mang này xuyên thủng ào ào lóe lên tan vỡ biến mất, nhưng những hắc sắc ma trùng lớn bằng ngón cái kia bị kim mang xuyên thủng chỉ đau đớn giãy giụa một chút, lại điềm nhiên như không có việc gì vẫn không ngừng lao về phía Hàn Lập.

Không hổ là một trong những ma trùng nổi danh nhất Ma giới, quả nhiên vượt xa linh trùng bình thường ở Linh giới.

Hàn Lập gặp tình hình này, lại không giận ngược lại còn cười, vung ra một trảo vào hư không, lại ném ra một vật tròn đen kịt.

Vật này quay tít một vòng trên không trung, lập tức một ít kim hoa từ đó tuôn ra, đón lấy hào quang chớp động phía dưới, lại biến thành từng con trùng khổng lồ, mỗi một con đều vàng chói, dài đến nửa xích, chừng hơn một ngàn con.

Đúng là những Phệ Kim Trùng thành thục.

"Đi" Hàn Lập chỉ vào hắc sắc trùng vân đang ào ào bay đến kia, trong miệng nhàn nhạt ra lệnh một tiếng.

Âm thanh vù vù nổi lên!

Phệ Kim Trùng hai cánh vỗ mạnh, cũng không chút do dự hóa thành mấy đoàn trùng vân màu vàng phi ra, lập tức cùng hắc sắc ma trùng va chạm với nhau.

Tiếp theo là một hồi âm thanh thôn phệ khiến người ta sởn hết gai ốc truyền về sau, vô số hài cốt hắc sắc ma trùng rào rào như mưa từ trên cao rơi xuống.

Hắc Cốt Ma Trùng mặc dù lợi hại, nhưng cũng không thế so sánh với Phệ Kim Trùng thành thục, vừa tiếp xúc lập tức không thể chống đỡ được.

Chỉ trong chốc lát, trùng vân đã trở nên mỏng manh, chỉ còn lại có mấy trăm con.

Mà trên mặt đất đã phủ kín một tầng hài cốt của ma trùng.

Hàn Lập đối với kết quả này không chút nào ngạc nhiên, thản nhiên nhìn khuôn mặt kinh ngạc đến há mồm của Huyết Nha thành chủ, tay áo nhẹ nhàng vung lên, đồng thời hừ lạnh một tiếng.

Kim sắc trùng vân bỗng nhiên biến đổi phương hướng, lại bỏ qua Hắc Cốt Ma Trùng còn sót lại, lao thẳng tới lão giả.

Đáng thương cho vị Huyết Nha thành chủ này lúc hóa thân bị diệt, thần niệm cũng đã bị thương, dựa vào ma trùng mà đánh đến thật không ngờ lại bị thua một cách vô cùng đơn giản, mặc dù lão tính tình âm trầm, lúc này sắc mặt cũng đã tái nhợt, vừa thấy đám kim trùng đáng sợ không biết tên kia xông tới thì đã sợ tới hồn phi phách tán, lập tức xoay người bỏ trốn mất dạng.

Mà đúng lúc này, thanh âm hừ lạnh lại truyền vào tai hắn, tiếng hừ này nghe như bình thường, nhưng sau một khắc bỗng nhiên giống như sấm sét giữa trời quang, lão giả đột nhiên cảm thấy một trận đau đớn từ sâu trong linh hồn truyền tới.

Huyết Nha thành chủ thầm kêu một tiếng "Không tốt ", thân hình run lên từ không trung rơi xuống phía dưới.

Kim sắc trùng vân mấy cái chớp động mấy cái đã thấy hạ xuống bên cạnh Huyết Nha thành chủ, sau đó ùa lên vây hắn vào giữa.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi