PHÀM NHÂN TU TIÊN

Trong nháy mắt, những bạch quang Hàn Lập hóa ra và huyết vân sau lưng đã một trước một sau đuổi tới, nhưng mà cự ly giữa hai người đã dần dần kéo gần còn khoảng mười mấy trượng.

Hàn Lập lòng thầm kêu khổ không thôi, không hề biết Vương Thiền đang điều khiển huyết vân phía sau cũng đang cực kỳ kinh ngạc!

Phải biết, Huyết Độn Thuật của Huyết Linh Đại Pháp tuy không dám xưng là đệ nhất lục tông, nhưng tốc độ tuyệt đối xếp trên bí pháp của ngũ tông còn lại, nhanh hơn nhiều so với những loại đỉnh cấp pháp khí phi hành thông thường. Nhưng ngày hôm nay, hắn toàn lực phi độn lại nhất thời không cách gì bắt được kẻ đang thúc đẩy tiểu châu bay thoát đi là Hàn Lập. Vương Thiền cảm thấy bất ngờ, đồng thời sát ý trong lòng cũng càng nặng hơn.

Hàn Lập cũng biết, cứ tiếp tục chạy lồng lên như vậy thì sợ là trong thời gian uống xong một chén trà khẳng định mình sẽ bị đối phương cắm đầu cắm cổ đuổi kịp, bắt buộc phải làm cái gì đó mới được!

Vì vậy tay mò trong bao trữ vật, vừa đụng vào thì Liên Châu Hỏa Cầu Phù đã xuất hiện trong tay. Liền sau đó, thân ảnh hơi khựng lại một chút, không thèm suy nghĩ gì đã ném vài tờ về phía sau rồi tiếp tục chạy như điên, phía sau lập tức truyền đến tiếng nổ đùng đùng.

Hàn Lập cầm lòng không đặng ngoảnh đầu liếc về phía sau!

Chỉ thấy đoạn đầu của huyết vân cuồn cuộn như sóng dữ, tựa hồ đã bị nổ tan tác khá nhiều, lơ thơ một vài cái, còn lờ mờ hiện ra thân hình của thiếu chủ của Quỷ Linh Môn.

Hàn Lập trong lòng rất mừng, đang muốn đem mấy tờ còn sót lại kích phát ra thì Vương Thiền đang ở trong Huyết Vân đột nhiên phất tay, một đạo lục quang phóng thẳng đến Hàn Lập, từ nhỏ biến thành lớn dần, thật không ngờ lại là Phi Thoa (*thoa: đinh ba) pháp khí mà Vương Thiền vốn đạp dưới chân.

Hàn Lập bất đắc dĩ đem phù lục trong tay lập tức chuyển hướng bay đến cây thoa màu xanh thay vì Huyết Vân, hai ba mươi quả hỏa cầu liên tiếp nổ tung, đem cự thoa phát ra hắc khí kia đánh lộn nhào mấy lần liên tục, nhất thời không cách gì lại gần hắn.

Nhưng trong thời gian chậm trễ ngắn ngủi, Huyết Vân trước mặt đã khôi phục lại hình dáng, lại một lần nữa lồng lộn phóng tới.

Chính vào lúc này, trong miệng Vương Thiền đột nhiên phát ra mấy tiếng hú ngút trời, kèm theo tiếng hú xé trời này, Huyết Vân bỗng chợt phình to lên, trong chớp mắt đã bao phủ khắp bầu trời, không ngờ có cả uy thế che lấp cả thiên địa nhật nguyệt.

Ngay sau đó, Huyết Vân cuồn cuộn này tốc độ lập tức tăng cao gấp mấy lần, như sóng cả điên cuồng trong chốc lát đã quét từ phía sau đến phía trước Thần Phong Châu, lại còn lan ra rất nhanh, trong chớp mắt đã bao vây Hàn Lập cả người lẫn pháp khí giữa không trung.

Hàn Lập kinh hãi, vội vàng dừng Thần Phong Châu, thiếu chút nữa là đâm sầm vào Huyết Vân, từ trong túi trữ vật lôi ra một cặp pháp khí đen thui giống như móng vuốt vậy. Lúc này, cây thoa quỷ dị màu xanh lục từ phía sau vô thanh vô tức tấn công lần nữa.

"Đi".

Hàn Lập giống như sau lưng mọc mắt, trầm giọng gầm một tiếng, đem đôi pháp khí đó ném về phía sau! Vừa ra khỏi tay, cặp móng vuốt này bèn lập tức hóa lớn mấy trượng, mạnh mẽ chụp về phía cây thoa màu xanh lục đang tấn công tới.

Lục thoa không hề chịu kém, phóng ra mấy cỗ hắc khí trên đầu mũi thoa, trong chớp mắt đem cự trảo quấn mấy lớp trong đó, xem ra không cách gì động đậy chút nào.

Hàn Lập thấy vậy liền bắt quyết, đôi cự trảo đó chợt phát ra một hắc mang (hắc mang: râu đen) dài mấy xích (1 xích = 1/3 mét), soàn soạt một hồi liền đem hắc khí quanh mình xé nát không còn thành hình được nữa.

"Không tệ! Không tệ! Quả nhiên không phải đỉnh cấp pháp khí phổ thông, không ngờ có thể dễ dàng phá vỡ Âm Ma Ti của Bích Âm Thoa này, xem ra thật không uổng công ta đích thân ra tay một lần này!" Âm thanh của Vương Thiền phiêu hư bất định từ bên ngoài Huyết Vân vang đến, đồng thời cây thoa màu xanh lục sau khi phát ra một tràng tiếng "u u" liền lùi về, biến mất trong Huyết Vân không thấy tung tích.

Hàn Lập cũng đem đôi đỉnh giai pháp khi "Ô Long Đoạt" được luyện chế bằng máu giao long này thu về trước người, cảnh giác nhìn chung quanh.

Hắn bây giờ đã hoàn toàn bị gói trong huyết sắc che lấp ánh mặt trời, cũng không có bất kì một kẽ hở nào có thể chạy thoát, trong không khí chỗ nào cũng ngửi thấy mùi máu muốn ói.

Xem ra, không dùng sức mạnh để mở ra một thông lộ thì không có cách gì thoát thân rồi. Hàn Lập nghĩ như vậy, bèn muốn phóng "Ô Long Đoạt" ra lần nữa.

Nhưng hắn chưa có hành động thì trong Huyết Vân phía trước đột nhiên cuồn cuộn, tiếp theo sau đó nhảy ra hai quái vật màu đỏ như máu đang nhe nanh múa vuốt. Hai quái vật này có sừng ngắn, một cái đuôi nhọn, hai con mắt đỏ quạch y như Vương Thiền, giương móng vuốt sắc bén hướng về Hàn Lập vồ tới.

"Đây là?"

Hàn Lập lần đầu tiên thấy yêu thú này, xem bề ngoài lại y hệt như tiểu quỷ trong truyền thuyết, khiến Hàn Lập trong lòng sợ hãi, hoang mang đem Ô Long Đoạt phóng ra, mỗi trảo chộp một cái, nhẹ nhàng đem tiểu quỷ bóp nát, một lần nữa hóa thành Huyết Vân bay về chỗ cũ.

Hàn Lập an tâm một chút, thì ra cũng không khó đối phó a!

Nhưng ý niệm này của Hàn Lập còn chưa đi qua, tiếng cười chế giễu của Vương Thiền từ bốn phương tám hướng đã truyền đến.

"Ha ha! Các hạ đừng lơ là quá sớm! Huyết Quỷ của Huyết Linh Đại Pháp của ta có thể không đơn giản như vậy là có thể giải quyết được đâu, trò vui tiếp theo mới bắt đầu thôi!"

Nghe lời này, Hàm Lập trong lòng nặng trĩu.

Nhưng tâm trí của hắn cũng coi là vững như bàn thạch, cũng không vì lời nói của đối phương mà khinh động, không kể ba bảy hai mươi mốt, dùng pháp khí xoay tít đập mạnh về hướng Huyết Vân.

Hàn Lập trong lòng vừa mừng, nhưng trong chớp mắt, đôi Ô Long Đoạt bỗng đờ ra, lắc lư như là sắp mất khống chế rồi. Hàn Lập đại kinh, lập tức thu lại toàn lực pháp khí, rốt cuộc trước khi hoàn toàn mất đi khống chế cũng đem Ô Long Đoạt hút ra khỏi Huyết Vân, bay trở về bên mình.

"Ý! Pháp khí này của ngươi lại không Linh Huyết của ta làm ô nhiễm, bổn thiếu chủ càng muốn lấy được!"

Vương Thiền kinh ngạc thốt lên, nhưng sau đó không giấu giếm mà lộ ra ý tham lam.

Lúc này, Huyết Vân ở bốn phương tám hướng cũng đồng thời nổi dậy cuồn cuộn, sau đó từ bên trong huyết quỷ con này nối tiếp con kia bò ra, bọn chúng chen lấn tranh nhau vồ về phía Hàn Lập.

Trên mặt Hàn Lập thần sắc đờ đẫn, múa đôi Ô Long Đoạt đến mức mưa gió không xuyên được, khiến cho đám Huyết Quỷ vừa đụng vào liền bị cát nát, lại biến thành huyết vân.

Lúc Hàn Lập một hơi tấn công giết liền hơn trăm Huyết Quỷ thì thấy quỷ vật từ khắp mọi phương hướng vẫn đang ồ ạt không ngừng được sinh ra, trong lòng thở dài. Quả nhiên tình hình tồi tệ nhất xuất hiện, mấy quái vật này chém giết không hết, tiêu diệt được một con thì từ trong đám Huyết Vân kia vẫn sẽ lại sản sinh ra một con khác, luôn luôn duy trì khoảng ba mươi mấy con.

Xem ra Quỷ Linh Môn thiếu chủ chính là muốn làm cho hắn tiêu hao đến chết ở đây.

Nghĩ đến đây, Hàn Lập tự nhiên không chịu cứ tiếp tục như vậy.

Hắn dùng tay vỗ lên túi trữ vật, lôi ra mấy sơ cấp phù lục cấp thấp, cũng có khoảng bảy tám cái. Sau đó, một hơi ném toàn bộ về một bên Huyết Vân, ngay lập tức, hỏa cầu băng chùy các loại xối xả bay đến, lại thêm bản thân Hàn Lập còn trong chớp mắt phát ra mấy hỏa xà bám sát theo sau.

Sau khi liên châu hỏa cầu bay đến lúc này có thể đánh tan một chút huyết vụ, Hàn Lập sớm nhớ thầm trong lòng, bây giờ kỳ vọng chút pháp thuật này có thể giúp hắn đánh mở một thông đạo đi ra.

"Muốn trốn vậy sao!"

Giọng nói thấp trầm u ám của Vương Thiền hét lên. Trên người Hàn Lập bỗng nhiên có nhiều phù lục như vậy thật sự vượt ngoài dự liệu của hắn. Dầu gì sơ cấp phù lục thì trừ bậc cao ra, những cái khác đối với tu sĩ Trúc Cơ Kỳ có lẽ không có tác dụng bao nhiêu.

Nhưng mà vị Quỷ Linh Môn thiếu chủ này cho dù tâm cao khí ngạo nhưng vẫn không dám để cho Huyết Vụ của mình đi ngạnh tiếp mấy pháp thuật này, dầu gì Huyết Linh Đại Pháp của hắn chỉ luyện thành hai tầng mà thôi, có thể không thể chịu nổi oanh tạc đại trà của nhiều pháp thuật như vậy. Về phần công kích của pháp khí, bởi vì đặc tính ô uế của Huyết Vụ, hắn ngược lại không lo sợ gì nhiều.

Theo tiếng thét của Vương Thiền, một vài khô lâu đầu màu đen đột nhiên vọt ra từ trong Huyết Vân trước khi mấy pháp thuật này đến, sau đó đồng thời há miệng, mấy cỗ hắc khí phun ra, lập tức ngăn chặn mấy pháp thuật đã đến trước mặt. Kết quả sau một tràng "bùng bùng" điên cuồng, trừ mấy khô lâu đầu này lắc lự vài cái, Huyết Vân sau lưng bọn chúng không động một tí nào.

Hàn Lập sắc mặt nặng nề, bất giác nhíu mắt nhìn về những phương hướng khác. Nhưng chưa đợi hắn ra tay thì Huyết Vân ở các phương hướng khác cũng đồng dạng xuất hiện hắc sắc khô lâu đầu. Tiếng cười lạnh lùng của Vương Thiền đồng thời truyền đến:

"Ngươi tưởng là vẫn có thể chiếm cơ hội à? Hãy ngoan ngoãn làm bữa trưa trong miệng Huyết Quỷ đi! Ta thật sự muốn xem xem kết cục các hạ bị Huyết Quỷ chia nhau ăn, dám chắc cảnh máu me đầm đìa kia khẳng định sẽ cực kỳ tuyệt vời, ta thật là nôn nóng muốn xem!"

Sau khi tiếng cười ngặt ngẽo của vị Quỷ Linh Môn thiếu chủ một lần nữa truyền lại, ý điên cuồng cực kỳ rõ ràng.

"Đồ điên!"

Hàn Lập một bên sai khiến Ô Long Đoạt ứng phó với Huyết Quỷ đang một lần nữa hóa hình xuất hiện, một bên mồ hôi lạnh trên trán tuôn ra mà cấp bách nghĩ kế sách ứng phó.

Hàn Lập bây giờ đã lấy ra một khối linh thạch bậc trung, nắm chặt trong bàn tay, bắt đầu bổ sung một chút pháp lực. Dầu gì đám Huyết Quỷ xiết chặt liên miên không ngừng như vậy thật sự khiến cho hắn đường đường là Trúc Cơ Kỳ tu sĩ cũng cảm thấy ăn không tiêu vô cùng!

Mà Vương Thiền, đang ngồi xếp bằng tại đỉnh cao nhất của Huyết Vụ, không ngừng bấm quyết liên tục thúc sinh ra Huyết Quỷ, trong lòng cực kỳ thư thái.

Tu sĩ Hoàng Phong Cốc này tuy pháp lực không cao nhưng pháp khí trên người thì đúng là có hơi cổ quái, xem ra có vẻ rất không tệ. Vừa nghĩ đến chuyện sau trận này thì pháp khí ở trong túi mình lại sẽ có thêm vài kiện tinh phẩm, trong lòng hắn không khỏi có hơi đắc ý, ngay cả tính điên khác máu trong lòng hắn cũng tựa hồ giảm nhẹ không ít.

Đột nhiên một tiếng "bụp" trong Huyết Vân, xuất hiện một cỗ sương nồng đậm màu xanh đỏ, trong chớp mắt liền giấu thân hình Hàn Lập vào trong, còn chầm chậm mở rộng ra, không lâu cũng đã bao trùm những Huyết Quỷ vào trong, lại còn pha lẫn với Huyết Vân ở gần đấy.

Vương Thiền bắt đầu kinh ngạc, nhưng ngay sau đó bèn phát hiện mê vụ xanh đỏ này vừa tiếp xúc với Huyết Vân của mình liền lập tức sẽ bị Huyết Vân hấp nạp, mới an tâm trở lại.

Mê vụ tuy bị Huyết Vân không ngừng hấp nạp nhưng sau một thời gian ngắn vẫn có vẻ một chút cũng không thấy thưa thớt. Vụ khí màu xanh đỏ nồng đậm đó làm cho vị Quỷ Linh Môn thiếu chủ này thủy chung không cách gì nhìn rõ hành vi lúc này của Hàn Lập, khiến cho hắn trỗi dậy lòng nghi ngờ!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi