[PHẦN 1] BÁO ĐỘNG PHÍA TRƯỚC CÓ NĂNG LƯỢNG CAO!!!



Đường Quốc Phi vốn đang nắm tóc chợt ngẩng đầu, vừa kinh vừa sợ hỏi: "Lão tam, sao cậu biết được?"
Hạ Nhạc Thiên không trả lời Đường Quốc Phi, mà nói: "Đưa điện thoại của cậu cho tớ xem."
Đường Quốc Phi làm theo, đưa điện thoại cho Hạ Nhạc Thiên.

Hạ Nhạc Thiên mở khóa màn hình nhưng không thấy app Trò Chơi Tử Vong đâu, cậu chợt hiểu ra, lập tức giơ điện thoại lên nói với Đường Quốc Phi: "Cậu chỉ cho tớ xem, App Trò Chơi Tử Vong kia ở đâu?"
Đường Quốc Phi ngẩn người, đưa tay chỉ màn hình, "Ở, ở chỗ này."
Hạ Nhạc Thiên liếc qua, trong lòng thầm nghĩ quả nhiên như thế.

Trừ khi tiến hành trò chơi, hơn nữa có sự cho phép của chủ nhân điện thoại, những người khác mới có thể nhìn thấy giao diện của Trò Chơi Tử Vong, nếu không sẽ không thấy bất kỳ cái gì.

Có vẻ như thứ tạo ra trò chơi này làm vậy để đề phòng người khác vì cướp đoạt điện thoại mà chém giết nhau.

Hạ Nhạc Thiên đưa điện thoại lại cho Đường Quốc Phi, mở miệng dò hỏi: "Trò chơi này xuất hiện khi nào, cậu cẩn thận kể lại mọi chuyện cho tớ nghe đi."
Đường Quốc Phi đã lâm vào ngõ cụt, hơn nữa nhìn thấy Hạ Nhạc Thiên tựa hồ rất hiểu biết trò chơi này, bèn mở miệng, giọng nói vô cùng khô khốc: "Là nửa đêm rạng sáng ngày hôm qua, trò chơi này đột nhiên xuất hiện trong điện thoại tớ."
Hôm trước?
Hạ Nhạc Thiên tính toán một chút, lại nói: "Ừ, sau đó thì sao."
Đường Quốc Phi nhớ lại chuyện đáng sợ, cả người lại run lẩy bẩy, nhưng vẫn kiên định nói ra: "Lúc ấy tớ còn nghĩ điện thoại nhiễm virus."
Lúc đó Đường Quốc Phi cũng không ý thức được trò chơi này sẽ mang đến cho hắn biến hóa đáng sợ như thế nào.

Hắn cũng như là nhiều người khác, muốn thoát khỏi trò chơi, hơn nữa xóa bỏ app trò chơi nhiễm virus này.

Nhưng mọi chuyện không đơn giản như hắn tưởng tượng, hắn làm cách nào cũng không thể rời khỏi giao diện chủ trang.

Màn hình điện thoại cứ hiện phần giới thiệu về Trò Chơi Tử Vong, hơn nữa còn yêu cầu hắn đăng ký ID.

Lúc ấy hắn cũng không cảm thấy sợ hãi, chỉ nhanh chóng tháo pin tắt nguồn, qua nửa giờ sau mới khởi động lại, nhưng vừa khởi động lại điện thoại, màn hình vẫn hiện lên giao diện trò chơi, phía trên vẫn là câu nhắc nhở [Xin lập tức đăng ký ID trò chơi].

Cuối cùng hắn cũng có chút sợ hãi, nhưng ngay sau đó, Đường Quốc Phi lại nghĩ tới một cái biện pháp, hắn nhanh chóng lấy máy tính ra tiến hành đồng bộ hoá điện thoại.

Nhưng mà điện thoại cứ như đã bị hỏng, cho dù là tắt máy hay khởi động máy, hay tiến hành đồng bộ hóa cũng không thể thay đổi màn hình điện thoại.


Là virus thật à?
Đường Quốc Phi mơ hồ cảm thấy hơi sợ hãi, mạnh mẽ ép mình không để ý đến điện thoại nữa.

Chờ đến ngày hôm sau lúc cùng cha mẹ ăn cơm, lại là xảy ra một chuyện càng đáng sợ.

.

ngôn tình hoàn
Đường Quốc Phi hoảng sợ phát hiện chỉ cần mình ăn thứ gì đều sẽ xuất hiện cảm giác bị nhìn chằm chằm, làm hắn sởn tóc gáy.

Hắn chậm rãi quay đầu, thình lình phát hiện có một gương mặt vặn vẹo trắng bệch nấp sau khe cửa, âm u nhìn chằm chằm hắn.

Đáng sợ nhất hơn là, gương mặt tái nhợt rúm ró này, không có thân thể!!!
Đây rõ ràng là quỷ!!!
Đường Quốc Phi sợ tới mức suýt nữa xốc bàn lên, lập tức bị cha mẹ giận dữ mắng.

"Không lo ăn cơm mà la hét cái gì?"
Đường Quốc Phi hoảng sợ chỉ vào khe cửa, "Chỗ đó có một cái mặt quỷ đang nhìn chằm chằm con! Bố mẹ mau xem đi --!"
Cha mẹ hắn bị dọa đến nổi da gà, vội vàng quay đầu nhìn khe cửa, sau đó thở phào một hơi nhìn Đường Quốc Phi: "Nói bừa gì đâu không, làm gì có mặt quỷ nào."
"Nhất định là hôm qua thức khuya chơi game mới như vậy."
"Mỗi ngày chỉ biết bấm điện thoại, hết điện thoại lại qua máy tính, sao không thấy con giúp đỡ mẹ làm chút việc nhà chứ!"
Đường Quốc Phi nghe đến run rẩy.

Vì sao cha mẹ không thấy gương mặt kia.

Không biết tại sao hắn lại nghĩ tới app trò chơi quỷ dị ngày hôm qua, những chuyện kỳ lạ đều xảy ra sau khi trò chơi này xuất hiện.

Hắn vội vàng chạy ra khỏi nhà, không để ý tới tiếng gọi ầm ĩ của cha mẹ, Đường Quốc Phi chạy tới cửa hàng di động gần đó, yêu cầu nhân viên giúp mình xoá trò chơi trên điện thoại.

Đối phương lập tức làm theo, sau đó đưa lại cho Đường Quốc Phi, hắn nhìn màn hình vẫn hiện lên giao diện trò chơi m, lập tức sợ tới mức hét lên, "Không phải nói xoá hết trò chơi sao, sao phía trên vẫn còn."
Nhân viên sửa chữa ở cửa hàng lập tức buồn bực nhìn Đường Quốc Phi, ngón tay lướt vài cái trên màn hình, "Anh xem kỹ đi ạ, tôi đã xoá hết mọi trò chơi trong điện thoại, ngoài mấy phần mềm vốn có của hãng di động thì không còn trò chơi nào cả?"
Biểu tình của đối phương không giống như đang nói dối.


Đáng sợ nhất là, Đường Quốc Phi phát hiện đối phương hình giống không nhìn thấy giao diện trò chơi trên màn hình điện thoại của mình, hắn chỉ có thể run run nói, "Tôi không cần điện thoại này nữa, tôi bán cho anh."
Đối phương lập tức đồng ý, lấy giá thấp mua điện thoại của Đường Quốc Phi.

Đường Quốc Phi nghiêng ngả lảo đảo chạy tới một cửa hàng điện thoại khác, "Tôi muốn mua điện thoại, phải là loại hoàn toàn chưa cài đặt phần mềm nào cả."
Nhân viên cửa hàng mỉm cười nói: "Xin quý khách yên tâm, điện thoại chỗ chúng tôi đều chưa lấy ra hỏi hộp, tuyệt đối là mới hoàn toàn, quý khách có muốn chọn kiểu dáng không?"
Đường Quốc Phi hấp tấp chỉ tay vào một cái điện thoại trưng bày: "Không cần, lấy cho tôi hãng này là được, lấy ngay bây giờ đi."
Tuy nhân viên cửa hàng cảm thấy kỳ quái, nhưng vẫn làm theo, lập tức lấy một hộp điện thoại hoàn toàn mới rồi gỡ lớp vỏ bên ngoài, Đường Quốc Phi nhanh chóng khởi động điện thoại, ngay cả sim điện thoại cũng không kịp lắp.

Kết quả sau khi khởi động máy, hắn lại hoảng sợ phát hiện, app trò chơi này -- cứ như âm hồn không tan xuất hiện trên màn hình điện thoại.

Hắn không hô to gọi nhỏ như lúc trước nữa, mà là run run đưa điện thoại cho nhân viên, "Có thể nói cho tôi, giao diện điện thoại đang hiện lên......!cái gì không?"
Nhân viên lập tức cảm thấy đầu óc Đường Quốc Phi có vấn đề, nhưng vẫn mỉm cười chuyên nghiệp trả lời: "Đương nhiên là giao diện trang chủ điện thoại."
Đường Quốc Phi nháy mắt tuyệt vọng, sau đó nghèo túng dốc hết tiền mang theo trả phí điện thoại, về nhà dĩ nhiên bị cha mẹ trách cứ lải nhải, nhưng hai người thấy sắc mặt Đường Quốc Phi không tốt lắm, cũng chỉ có thể ngừng lại, thúc giục Đường Quốc Phi mau đi nghỉ ngơi.

Đường Quốc Phi cười thảm về phòng, sau đó gắn sim vào rồi khởi động máy, lúc này hắn im lặng không lên tiếng nhìn chằm chằm điện thoại một hồi lâu, lại ngẩng đầu nhìn cửa, sợ mặt quỷ kia lại xuất hiện.

Nhưng lúc này lại vô cùng yên bình, cái gì cũng không có.

Đường Quốc Phi không đăng ký ID như lời nhắc, nhưng chờ tới lúc ăn cơm chiều, khi hắn chuẩn bị đem đồ ăn nhét vào trong miệng, cảm giác bị nhòm ngó lại xuất hiện.

Đường Quốc Phi biết, nhất định là mặt quỷ kia nhìn trộm hắn qua khe cửa.

Đường Quốc Phi dứt khoát làm như không phát hiện, đè nén hoảng sợ xuống để ăn cơm, nhưng dần dần, cảm giác bị nhìn trộm càng ngày càng rõ rệt, hắn nhịn không được ngẩng đầu nhìn, lập tức sợ tới mức hét lên một tiếng.

Không biết từ khi nào, mặt quỷ kia đã xuất hiện bên cạnh bàn, tràn ngập ác ý nhìn chằm chằm Đường Quốc Phi......!
Đường Quốc Phi ăn không nổi nữa, cả người run rẩy cứng đờ, động cũng không dám động.

Sau một hồi, mặt quỷ biến mất.

Đường Quốc Phi mới chậm rãi mới bình tĩnh lại, thở dốc mấy tiếng rồi cầm đũa lên, nhưng ngay sau đó, mặt quỷ kia lại đột ngột hiện lên.


Cuối cùng Đường Quốc Phi cũng ý thức được, chỉ cần mình ăn cơm, con quỷ kia sẽ xuất hiện, từng chút từng chút lại gần mình, thẳng đến ngày thứ ba sẽ giết chết mình giống như lời giới thiệu trong trò chơi!!!
Hắn vội vàng đứng lên về phòng, gắt gao nhìn chằm chằm điện thoại, cuối cùng quyết định đăng ký ID, sau đó hắn nhìn thấy các mục khác nhảy ra.

Trò chơi thiết kế khá giống những trò chơi bình thường khác.

Nhưng những tin nhắn xuất hiện trên Kênh Thế Giới lại làm Đường Quốc Phi cảm thấy sợ hãi, dần dần hắn cũng ý thức được ý nghĩa của trò chơi này là gì.

Hắn rất sợ hãi.

Nếu không tiến hành trò chơi, ba ngày sau hắn sẽ bị một lệ quỷ giết chết.

Nhưng mà, hắn không có tiền, không thể giống như những tân nhân trên Kênh Thế Giới, chọn cách thuê người chơi lâu năm giúp mình hoàn thành nhiệm vụ.

Còn mấy nhiệm vụ ngoài Hiện Thực gì đó trong lời bọn họ, hắn vừa mờ mịt vừa khó hiểu, muốn gửi tin lên Kênh Thế Giới để hỏi nguyên nhân.

Nhưng trò chơi lại yêu cầu phải trả điểm Sinh Tồn.

Hắn làm gì có.

Thời gian dần dần trôi đi, mỗi hai giờ trò chơi liền sẽ xuất hiện nhắc nhở.

[Xin mau chóng bắt đầu trò chơi, còn 50 tiếng đồng hồ ngài sẽ bị lệ quỷ giết chết!]
Đường Quốc Phi run bần bật, hắn không dám tiến vào trò chơi, sau khi tự hỏi một hồi, hắn khóc lóc thu dọn hành lý, ngày hôm sau tạm biệt cha mẹ, làm như không có việc gì rời khỏi nhà.

Kế đó, hắn muốn về trường học từ biệt bạn bè, sau mới tiến vào trò chơi, bởi vì có lẽ hắn sẽ chết ở trong trò chơi, không về được nữa.

Hạ Nhạc Thiên sau khi nghe xong, tâm trạng bỗng nhiên trầm xuống.

Đường Quốc Phi đã khóc không thành tiếng, nghẹn ngào nói với Hạ Nhạc Thiên: "Lão Tam, nếu tớ phải chết thật, cậu làm ơn thỉnh thoảng giúp tớ chiếu cố bố mẹ, bọn họ......"
Nói tới đây, hắn nhịn không được khóc nức nở.

Hạ Nhạc Thiên thở dài, vỗ lưng Đường Quốc Phi, "Bình tĩnh một chút, mọi chuyện còn chưa đến nỗi không thể cứu vãn đâu."
Nhưng nói đến cũng kỳ quái, trò chơi lại bắt buộc hiện lên ở giao diện trang chủ, sau khi đăng ký ID mới có thể biến mất.

Không lẽ là do đã cập nhật phiên bản mới?
Nhưng vì sao không có người chơi nào nói chuyện này trên Kênh Thế Giới?

Tự hỏi vài giây, Hạ Nhạc Thiên đã hiểu nguyên nhân.

Chỉ khi nhắn tin cầu cứu thì người chơi mới có thể nhịn đau tiêu phí điểm số, chỉ cần người chơi lâu năm tiến vào trò chơi là có thể biết được trò chơi xảy ra biến hóa.

Cho nên hoàn toàn không cần nói chuyện này trên Kênh Thế Giới.

Còn tốn kém điểm Sinh Tồn.

Nhưng mà, từ đó cũng có thể suy đoán ra một chuyện đáng sợ.

Số lượng người chơi nhất định là đang giảm một lượng lớn, cho nên trò chơi mới phải cập nhật phiên bản, bắt buộc người chơi đăng ký ID, thậm chí còn tri kỷ nhắc nhở, tránh cho những tân nhân vì không thể đi vào trò chơi mà bị quỷ giết chết.

Hạ Nhạc Thiên đành đổi một phương thức trấn an khác: "Trở thành Người Chơi Tử Vong có lẽ cũng không phải chuyện xấu."
Tiếng khóc Đường Quốc Phi nhỏ lại, tuyệt vọng nói: "Thôi bỏ đi, lão tam, lần này tớ trở về là muốn tạm biệt cậu, dù sao chúng ta cũng là anh em tốt nhiều năm."
Dứt lời, Đường Quốc Phi lại nghẹn ngào.

Hạ Nhạc Thiên lắc đầu: "Không phải tớ an ủi cậu, thật ra tớ cũng định nói cho cậu một chuyện, kỳ thật, tớ cũng là một người chơi.

"
Đường Quốc Phi kinh sợ, nửa ngày sau mới lắp bắp nói: "Cậu, cậu nói cái gì?!!! Lão tam, chẳng lẽ cậu cũng bị trò chơi này quấn lên sao?"
Hạ Nhạc Thiên thở dài, cười khổ nói: "Đúng vậy."
Đường Quốc Phi lập tức đỏ mắt, phẫn nộ đấm mạnh một phát lên ghế đá, mặc kệ làn da bị rách chảy máu, "Trò chơi chó chết, quấn lấy tớ còn chưa đủ, hiện tại còn quấn lên cậu!"
Hạ Nhạc Thiên nghe vậy, trong lòng có chút cảm động, nhưng vẫn nhắc nhở Đường Quốc Phi.

"Trên thực tế, tớ đã tham gia rất nhiều trò chơi, so với cậu còn sớm hơn mấy tháng."
Đường Quốc Phi kinh ngạc quay đầu, thảo nào mấy tháng này Hạ Nhạc Thiên rất kỳ lạ, hành vi cử chỉ đều khó hiểu.

"Không lẽ, cậu có thể giải quyết những chuyện lần trước, là do nó có liên quan đến trò chơi này sao?" Đường Quốc Phi vội hỏi.

Hạ Nhạc Thiên gật đầu, biểu tình ngưng trọng nói: "Đúng vậy, những chuyện xảy ra ở thế giới Hiện Thực, đều được gọi là Nhiệm Vụ Hiện Thực, sau khi giải quyết sự kiện thần quái, trò chơi sẽ cho chúng ta điểm số tương ứng, mà điểm Sinh Tồn có thể đổi được đạo cụ như thế này."
Hạ Nhạc Thiên nói, lập tức lấy từ Không Gian Bao Vây ra một món đồ hệt như quả cầu pha lê.

Đường Quốc Phi hoàn toàn há to miệng, màn biểu diễn tay không lấy đồ từ trong không khí này, làm đầu óc hắn như có tiếng bom nổ ầm ầm, nói không nên lời.

"Đây, đây là.....".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi