[PHẦN 1] BÁO ĐỘNG PHÍA TRƯỚC CÓ NĂNG LƯỢNG CAO!!!



Điền Học Siêu giờ phút này đang trốn trong một góc của công viên, hắn che lại miệng vết thương gian nan gõ chữ: [Trưởng phòng, anh vừa rồi nói tới một khoảng thời gian riêng là có ý tứ gì?]
Hạ Nhạc Thiên suy nghĩ vài giây.

Sau đó trả lời.

[Tôi nghi ngờ thời gian này liên quan đến Quỷ Đặt Đơn, 7 giờ vừa lúc là thời gian con quỷ kia đặt cơm hộp, có lẽ vào khoảng thời gian này, tất cả quỷ sẽ tấn công người chơi.]
Gõ chữ xong, Hạ Nhạc Thiên đột nhiên nghĩ tới chuyện càng quan trọng, lập tức gửi thêm một tin nhắn mới: [Đúng rồi, mọi người có nghe thấy âm thanh như tiếng “Đinh” không?]
[Hoàng Khiết Tư: Tôi có nghe được, đúng rồi, hai cô bé kia có vẻ như rất sợ âm thanh kia, chúng nó vốn muốn ăn thịt hai bọn tôi, nhưng sau khi nghe được tiếng đinh lại biến mất.]
Điền Học Siêu lúc ấy cũng nghe được âm thanh này, cũng kể lại những chuyện mình đã trải qua, hơn nữa còn cung cấp một manh mối quan trọng.

[Tôi vốn muốn đi tìm Quách Phàm Khải, vừa vặn gặp ba con quỷ kia ở giữa đường, nhưng chúng lại không tiếp tục dây dưa tôi nữa, không biết chuyện này có liên quan gì tới âm thanh kia không.]
Hạ Nhạc Thiên trầm tư.

Nếu thật sự giống như lời Điền Học Siêu nói, vậy cậu cũng hiểu đại khái âm thanh kia có nghĩa là gì.

Khi Quỷ đặt đơn, shipper sẽ xuất phát đi giao cơm hộp.

Tạm thời không xác định gã shipper này có chủ động tập kích người chơi hay không, nhưng có thể xác định được một việc, trong thời gian này, nếu có người chơi xui xẻo chạm mặt quỷ, vậy thì rất dễ bị lệ quỷ tấn công.

Muốn sống sót, chỉ có hai biện pháp.

Một là cố động não tìm được đường sống, hai là chống đỡ đến khi shipper giao xong cơm hộp, tất cả lệ quỷ trong trò chơi đều sẽ bị quy tắc trói buộc.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao ở thời điểm bình thường thì các cư dân không tấn công người chơi.

Vì quy tắc trò chơi không cho phép.

Nhưng cậu vẫn không hiểu.

Trò chơi này cũng không quá khó khăn, vì điểm sinh tồn bằng với trò chơi [Xe Buýt Khủng Bố]
Theo lý mà nói, chỉ nên có một con quỷ giết người, nhiều nhất là hai con quỷ, nhưng tất cả cư dân trong thế giới Trò Chơi [Quỷ Điểm Đơn] đều là quỷ!
Hơn nữa chúng nó đều có thể tấn công người chơi.

Vậy thì người chơi rất khó sống sót trong cuộc đuổi giết đáng sợ này.

Cũng may, trò chơi không chém tận giết tuyệt người chơi.

Chỉ cần có thể nhân lúc thời gian bình thường tìm chỗ trốn, hoàn toàn có thể tránh thoát lệ quỷ tập kích.

Tương tự, người chơi có thể quay lại chung cư vào thời gian này, sau đó ăn uống bổ sung thể lực.

Hạ Nhạc Thiên nói suy đoán của mình cho mọi người, hơn nữa dặn dò bọn họ tuyệt đối không nên đến chung cư trong khoảng thời gian nguy hiểm, cố hết sức trốn tránh, gặp được quỷ cũng không nên sợ, duy trì bình tĩnh tìm đường sống, nếu thật sự tìm không thấy, chỉ cần cố chống cự thêm khoảng nửa tiếng nữa là có thể thoát khỏi nguy hiểm.


Ba tân nhân vô cùng cảm kích nói lời cảm ơn với Hạ Nhạc Thiên, sau đó nghiêm túc nhớ kỹ những lời dặn dò của cậu.

Đúng lúc này, trong group lại có thêm một thành viên gửi tin nhắn.

Là Tông Kiến Hoa.

Hắn cũng không xem lịch sử trò chuyện, mà thông báo cho người chơi một tin tức.

[Chung Thế Vĩ chết rồi.]
Mọi người bỗng im lặng lại, trong lòng ba tân nhân dâng lên cơn lạnh lẽo, không thể tin nổi.

Các người chơi vội vàng hỏi Tông Kiến Hoa rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Tông Kiến Hoa hít sâu một hơi, nhớ lại chuyện lúc trước mình thấy, trong lòng nhịn không được kinh hoàng.

Sau khi Tông Kiến Hoa rời đi, rất nhanh đã chạy tới trốn gần công viên.

Nhưng thời gian chậm rãi trôi đi, hắn có chút đứng ngồi không yên, trong đầu luôn hiện lên ánh mắt sợ hãi của Chung Thế Vĩ, kỳ thật hắn có chút chán ghét Chung Thế Vĩ.

Nhưng dù thế nào, hắn thật sự đã lừa gạt Chung Thế Vĩ.

Có lẽ đến bây giờ.

Chung Thế Vĩ còn chờ mình ở chỗ đó.

Nhưng Tông Kiến Hoa không muốn quay lại, chỉ nghĩ đến những con quỷ đang đi dạo bên đường thôi hắn đã sởn tóc gáy.

Dù từ đầu tới đuôi bọn chúng cũng không công kích mình.

Nhưng hắn vẫn rất sợ.

Thời gian trôi qua nửa tiếng, Tông Kiến Hoa càng thêm áy náy, dứt khoát cắn môi trèo tường, gồng mình trở lại con hẻm nhỏ kia.

Thậm chí hắn đều chuẩn bị sẵn tâm lý bị Chung Thế Vĩ trách cứ.

Nhưng trăm triệu lần cũng không ngờ, thứ hắn thấy lại là thi thể bị gặm cắn nát nhừ của Chung Thế Vĩ!!
Chung Thế Vĩ đã chết!
Hơn nữa trên thi thể trải đầy dấu răng của con người, thực hiển nhiên là bị quỷ giết chết, hơn nữa còn bị ăn mất.

Chung Thế Vĩ chết không nhắm mắt, trên mặt còn lưu lại vẻ hoảng sợ vặn vẹo.

Tông Kiến Hoa không biết trước khi chết Chung Thế Vĩ đã nhìn thấy gì, thậm chí là đã trải qua chuyện gì, hắn chỉ biết cần phải nhanh chóng chạy khỏi đây.


Hắn lại quay trở về công viên, kinh sợ thở phì phò.

Thật vất vả mới bình tĩnh lại, cảm giác áy náy của Tông Kiến Hoa càng thêm gia tăng, nếu lúc ấy hắn kiên quyết kéo Chung Thế Vĩ cùng đi thì tốt rồi.

Nhưng hối hận cũng không thể làm Chung Thế Vĩ sống lại.

Tông Kiến Hoa thất hồn lạc phách cầm điện thoại, gửi tin tức Chung Thế Vĩ tử vong vào group, hơn nữa còn kể hết mọi chuyện xảy ra.

Mọi người lại một lần nữa lâm vào yên tĩnh.

Tuy rằng không ai tận mắt nhìn thấy thi thể Chung Thế Vĩ, nhưng chỉ nghĩ thôi cũng biết cảnh tượng đó ghê rợn đến mức nào.

Hạ Nhạc Thiên suy tư gì đó.

Chung Thế Vĩ tử vong, làm cậu lại có một suy đoán mới.

Thêm vào đó, Tông Kiến Hoa cũng cung cấp một chi tiết quan trọng.

Tông Kiến Hoa nói sau khi mình rời khỏi hẻm nhỏ kia, trên đường đã gặp phải quỷ shipper, lúc ấy Tông Kiến Hoa cho rằng quỷ shipper tới để giết hắn.

Nhưng không ngờ quỷ shipper chỉ đi ngang qua.

Nếu vậy, Chung Thế Vĩ là do quỷ shipper giết chết sao?
Quỷ shipper nhất định đi qua con hẻm nơi Chung Thế Vĩ nấp, nếu không nó tuyệt đối không thể đúng lúc cùng đường với Tông Kiến Hoa.

Nhưng vấn đề là, kẻ giết Chung Thế Vĩ là shipper, vẫn là…… một con quỷ khác?
Trong lúc Hạ Nhạc Thiên tự hỏi, Tông Kiến Hoa đã gửi một tin nhắn đến.

[Nhất định là quỷ shipper đã giết Chung Thế Vĩ.]
Nhưng mà ý kiến của các người chơi không giống nhau, có người cho rằng Tông Kiến Hoa nói đúng, cũng có người cảm thấy không quá hợp lý, vì Tông Kiến Hoa cũng gặp quỷ shipper, nhưng nó lại không tấn công Tông Kiến Hoa.

Hạ Nhạc Thiên nhìn mọi người trò chuyện, trong lòng không ngừng phân tích.

Quỷ Đặt Đơn…… Shipper.

Cùng với Chung Thế Vĩ tử vong...!
Shipper không tấn công Tông Kiến Hoa, nhưng cùng lúc đó những người chơi khác lại bị cư dân quỷ tập kích.

Phải có mối liên quan gì đó...!
Một chuỗi suy đoán dần dần hiện lên trong đầu Hạ Nhạc Thiên.


Trong trò chơi [Quỷ Đặt Đơn], đứng đầu kim tự tháp chính là con “Quỷ” đặt đơn kia, sau khi nó tỉnh ngủ sẽ gọi cơm hộp, shipper sẽ đi đến chung cư lấy cơm.

Bắt đầu từ lúc con “Quỷ” kia đặt đơn, những cư dân quỷ sẽ đảm đương chức vụ giống như “đầu bếp”, tấn công tất cả người chơi.

Sau khi quỷ giết chết Chung Thế Vĩ.

Lúc này Shipper sẽ xuất hiện, mang đi một bộ phận trên người Chung Thế Vĩ, đó cũng chính là cơm hộp.

Khi ở chung cư, trò chơi cũng đã nói cho người chơi một thông tin quan trọng.

Cơm hộp của quỷ chính là một bộ phận cơ thể người.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao shipper không tấn công Tông Kiến Hoa, bởi vì nhiệm vụ của nó chỉ là giao cơm hộp, còn việc phụ trách đồ ăn là do "đầu bếp" có thể thấy khắp nơi trong thành phố này.

Cho nên Hoàng Khiết Tư và Phan Á Bội, cùng với Điền Học Siêu đều gặp phải tai ương.

Còn một chi tiết chứng mình quỷ shipper không tập kích người chơi.

Đó chính là buổi sáng ngày đầu tiên ở chung cư, “Quỷ” đã đặt đơn vào lúc 7 giờ đúng, shipper đến chung cư, nhưng chỉ lấy cơm hộp rồi đi, hoàn toàn không để ý người chơi.

Bởi vì nó không giết người.

Còn việc Quách Phàm Khải tức giận đá cửa rời khỏi chung cư lại không bị cư dân quỷ tấn công...!
Hạ Nhạc Thiên nghĩ nghĩ.

Có lẽ là vì vẫn còn ba phần cơm hộp trong chung cư, có đồ ăn sẵn rồi nên các “đầu bếp” không thể tấn công Quách Phàm Khải nữa.

Theo lý mà nói, người chơi có tỉ lệ tử vong cao nhất trong mọi người, hẳn là Phan Á Bội cùng Hoàng Khiết Tư.

Nhưng trên thực tế, hai người cũng không bị lệ quỷ giết chết ngay lập tức, mà trò chơi thậm chí còn mờ mịt nhắc nhở manh mối, quan trọng nhất là, trò chơi hạn chế năng lực của song sinh hai người mới có đủ thời gian chạy trốn.

Nhưng Chung Thế Vĩ lại hoàn toàn ngược lại.

Trò chơi cắt đứt mọi đường sống của hắn, thậm chí còn không hạn chế lệ quỷ.

Nói cách khác, hai ngày sau, người chơi cần phải trốn tránh vào ba đoạn thời gian khác nhau, tránh việc lệ quỷ tập kích.

Mà trong khoảng thời gian an toàn, người chơi có thể về chung cư bổ sung nước và đồ ăn.

Nhưng vấn đề là……
Thành phố này thật sự quá nhiều quỷ, trong thời gian an toàn, chúng sinh hoạt giống hệt con người, vậy chúng nó có thể nhân cơ hội này đi tìm kiếm chỗ trú ẩn của các người chơi hay không?
Sau đó chờ đến “Thời gian riêng”, lập tức ra tay tấn công người chơi?
Nếu đúng là vậy, mọi chuyện sẽ không ổn lắm.

Chỉ mong khả năng này không xảy ra, nếu không tất cả người chơi đều phải chết không thể nghi ngờ.

Giờ phút này, trong group chat đã gửi mấy chục tin nhắn, các người chơi đang thảo luận chỗ trốn an toàn, hơn nữa còn thấp thỏm lo lắng về ngày mai.


Hạ Nhạc Thiên gửi tin nhắn tỏ vẻ tốt nhất là ngày mai mọi người lập tức đổi chỗ trốn đi, bởi vì không ai biết những con quỷ đó có thể tiến vào công viên tìm người chơi hay không.

Còn có, trong lúc chạy trốn, tuyệt đối không được để bất cứ con quỷ nào nhìn thấy!
Các người chơi xem xong tin nhắn, trong lòng lại dâng lên sợ hãi.

Chúng thật sự sẽ tiến vào tìm bọn họ sao?
Nếu thật là vậy, rốt cuộc trong thành phố này còn có chỗ nào an toàn?
Phan Á Bội nhịn không được run lên, trong lòng cảm thấy công viên tự dưng trở nên âm trầm hẳn, phảng phất như đang có vô số quỷ ẩn trong bóng đêm, tham lam nhìn chằm chằm cô!
Điền Học Siêu vội vàng gửi tin nhắn: [Nhưng mà, chúng ta căn bản không có biện pháp né tránh tầm mắt của bọn chúng, thành phố này không có chỗ nào không có quỷ.]
Người chơi khác cũng lập tức phụ họa, trong lòng càng sợ hãi.

Hạ Nhạc Thiên tạm thời không nghĩ ra biện pháp gì tốt, chỉ có thể nói mấy câu trấn an người chơi.

Mà lúc này, Quách Phàm Khải sống chết không rõ đột nhiên xuất hiện trong group, hắn tỏ vẻ chính mình còn sống, thậm chí còn xin lỗi Điền Học Siêu, nói lúc ấy mình không thể quay lại cứu hắn.

Điền Học Siêu lập tức trả lời: [Chúng ta muốn sống sót thôi cũng rất gian nan, tôi dựa vào cái gì trách anh không cứu tôi chứ, là do tôi chạy chậm nên mới bị quỷ tóm lấy, chẳng lẽ bởi vì thể lực tôi yếu, nên phải liên lụy anh chịu chết chung sao?]
[Quan trọng nhất là, không phải anh chủ động hại tôi, tôi sống hay chết cũng không liên quan gì tới anh, cho nên anh không cần xin lỗi tôi đâu.]
Tông Kiến Hoa nhìn tin nhắn này, trong lòng không khỏi hoảng hốt.

Hắn nghĩ tới cái chết của Chung Thế Vĩ.

Hành vi vứt bỏ Chung Thế Vĩ, có tính là cố ý hại hắn không?
Nhưng mà, nếu chính mình thật sự nói cho Chung Thế Vĩ rằng mình muốn đi công viên, Chung Thế Vĩ nhất định sẽ ngăn mình lại, đến lúc đó hắn còn rời đi được sao?
Hắn có thể bởi vậy mà cãi nhau với Chung Thế Vĩ, do đó bỏ lỡ thời cơ tốt để chạy trốn, thẳng đến 7 giờ đúng, lệ quỷ sẽ xuất hiện giết luôn hắn cùng Chung Thế Vĩ.

Cho nên vì sao hắn phải áy náy với Chung Thế Vĩ cơ chứ?
Chung Thế Vĩ lựa chọn ở lại nơi đó, dĩ nhiên phải gánh vác hậu quả bị quỷ giết chết, vì sao hắn phải dày vò mình vì lựa chọn của Chung Thế Vĩ?
Nghĩ thông suốt chuyện này, tảng đá trong lòng Quách Phàm Khải dần dần rơi xuống.

Cái hắn nên làm lúc này, chính là phải nỗ lực sống sót.

Trong group chat.

Các người chơi đã hẹn nhau ngày mai 9 giờ trở lại chung cư, sau đó gặp mặt thảo luận biện pháp chạy trốn.

Suy nghĩ của Hạ Nhạc Thiên dần dần trôi xa, rất nhanh nghĩ tới người tên Thích Lệ Phi kia.

Lúc này hắn đang ở đâu?
******
Trong chung cư, cái vị tên Thích Lệ Phi đang dùng ánh mắt nặng nề nhìn ra ngoài cửa sổ, nửa ngày sau hắn cầm ly cà phê đắng ngắt lên nhấp một ngụm, rồi lại tiếp tục an tĩnh nhìn ra ngoài cửa sổ.

Chờ đến đêm khuya, hắn mới đứng dậy đi lên lầu hai chọn một căn phòng, nằm xuống nhắm mắt.

Một lát sau, hắn mở mắt ra, ánh mắt rõ ràng sạch sẽ không có chút buồn ngủ nào, hắn thấp giọng nói câu gì đó, biểu tình hết sức ảo não.

Hắn mất ngủ.

***.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi