[PHẦN 2] BÁO ĐỘNG PHÍA TRƯỚC CÓ NĂNG LƯỢNG CAO!!!

Mắt thấy nhóm cư dân càng lúc càng tức điên lên, Trần Đỉnh không thể không đứng ra ngăn cản mọi người, tránh cho bọn họ giận quá mất khôn, kích phát cơ hội gϊếŧ người của lệ quỷ.

Nói không chừng lệ quỷ còn tình cảm với bạn gái trước kia, lỡ như nhìn thấy nhóm cư dân đối xử cay nghiệt với bạn gái của nó, chờ tối đến gϊếŧ sạch bọn họ thì sao....

Chuyện này không chỉ riêng người chơi nghĩ đến, ngay cả Triệu Bảo Toàn cũng muộn màng ý thức được, vội vàng tái mặt giúp Trần Đỉnh khuyên can mọi người.

"Tôi biết mọi người sợ hãi, nhưng chuyện này nói đến cùng cũng không phải lỗi của cô ấy, chúng ta đừng làm quá mức." Trần Đỉnh nhìn chăm chú vào mọi người.

Mấy người dân nghe vậy ngược lại càng tức giận, "Người chết cũng không phải người quen của anh, bạn trai của cô ta hại chết nhiều người như vậy, dù thế nào cũng phải cho chúng tôi một lời giải thích chứ?"


"Đúng là đứng nói chuyện thì không đau eo." (*)

(*) Đứng nói chuyện thì không đau eo: ý chỉ không phải bản thân gặp chuyện thì không biết nỗi khổ của người khác.

Đối mặt với những lời mắng mỏ của bọn họ, Trần Đỉnh cũng rất bất đắc dĩ, đặc biệt là sau khi trao đổi với Hạ Nhạc Thiên, hắn càng thêm ý thức được tầm quan trọng của những cư dân này.

Nói khó nghe một chút, những cư dân này tương đương với bùa hộ mệnh của người chơi, một khi dùng xong bùa hộ mệnh thì sẽ bị lệ quỷ tấn công.

Cho nên, Trần Đỉnh cần phải nghĩ cách trấn an bọn họ, hắn cũng chú ý khi cô gái kia nghe được lệ quỷ trở về, phản ứng có hơi lạ lùng.

Có vẻ như cô ta đang sợ hãi.

Nhưng không giống như nỗi sợ ma quỷ đơn thuần.

Trần Đỉnh chắc chắn Hạ Nhạc Thiên cũng chú ý tới điểm này, bèn dồn hết sự chú ý lên cảm xúc của nhóm cư dân.


Trần Đỉnh nói gọn gàng dứt khoát: "Quỷ là quỷ, người là người, các người cứ bức bách cô ấy như vậy, cẩn thận bị lệ quỷ thấy các người bắt nạt bạn gái của nó, buổi tối mò tới tìm các người, đến lúc đó chúng tôi cũng không giúp được."

Lời này trực tiếp doạ các cư dân biến sắc.

Sao bọn họ không nghĩ tới chuyện này chứ?!

"Khụ... Em gái à, lúc nãy mọi người đều nói lời mê sảng, em đừng để trong lòng." Có người thông minh nhanh chóng mở miệng lấy lòng, câu trước câu sau đều muốn giải vây cho mình.

Tốc độ lật mặt còn nhanh hơn lật bánh tráng, những người khác cũng bừng tỉnh, sôi nổi lôi kéo làm quen với cô gái, hy vọng có thể tránh được một kiếp.

Nhưng cô gái kia vẫn luôn đắm chìm trong cảm xúc sợ hãi, đột nhiên ngẩng đầu túm lấy Triệu Bảo Toàn, "Anh thật sự thấy hắn đã trở lại sao!"


Cô thậm chí còn không dám nói tên của bạn trai.

Triệu Bảo Toàn hoảng sợ, cảm thấy phản ứng của cô ta có hơi lạ lùng, bèn lắp bắp nói: "Bạn trai của cô không phải chết đuối trong hồ sao, kể từ ngày đó tiểu khu của chúng ta bắt đầu trở nên ẩm ướt, cô nhìn màn nước bên ngoài tiểu khu xem, còn có nguyên nhân chết của những người kia, cách chết của họ thật sự giống hệt bạn trai của cô."

Nguyên nhân tử vong của những người kia, bao gồm màn nước đã phong tỏa tiểu khu, tuyệt đối không phải người thường có thể làm được.

Nếu không phải người, vậy nhất định là quỷ.

Vừa lúc bạn trai của cô gái này hoàn toàn phù hợp với điều kiện, không thể không khiến người ta nghi ngờ.

Cô gái kia nghe vậy thì càng run lẩy bẩy, sợ đến nước mắt trào ra, cô lùi về sau vài bước, lẩm bẩm tự nhủ: "Sao có thể, sao có thể...."
Đột nhiên cô ta quay đầu chạy về phía chung cư thứ tư, như muốn trở về xác minh chuyện gì đó.

Đám người Hạ Nhạc Thiên nhìn nhau một cái.

Đuổi theo!

Hạ Nhạc Thiên nói nhanh với Trần Đỉnh: "Mọi người đứng đây quan sát, chuyện gì xảy ra thì nhắn tin cho tôi, tôi đuổi theo cô ấy."

Đám người Trần Đỉnh gật đầu.

Nhóm cư dân thấy cô gái chạy đi thì cũng muốn đuổi theo, kết quả bị đám Trần Đỉnh ngăn lại, tỏ vẻ tổ chức Linh Dị của chúng tôi đã có thành viên đuổi theo, mọi người cứ tạm thời ở lại nơi này chờ tin tức.

Thấy còn vài người không muốn phối hợp, Trần Đỉnh lại sâu kín nhắc nhở, "Cô ấy bị các người dọa đến nỗi chạy đi mất, nếu các người còn đuổi theo, lỡ như bị cô ấy hiểu lầm thì không tốt đâu, đúng không......"

Nói cũng đúng.

Lúc này ai cũng có thể nhìn ra cảm xúc của cô gái kia đang rất kịch liệt, nếu thật sự đuổi theo nói không chừng sẽ bị ghi hận, còn không bằng đẩy nguy hiểm cho tổ chức Linh Dị chuyên nghiệp làm.
Dù sao mọi người cũng đều là châu chấu bị buộc trên một sợi dây.

*

Hạ Nhạc Thiên rất nhanh đã đuổi kịp cô gái trẻ tạm thời không biết tên, "Tôi có lời muốn hỏi cô."

Cô gái gắt gỏng nhìn Hạ Nhạc Thiên, "Hỏi cái búa gì!"

Hạ Nhạc Thiên thẳng tắp nhìn cô, thử ướm lời: "Cô rất sợ lệ quỷ kia sao?"

"Tôi không biết anh đang nói gì, tôi phải đi về." Lòng phòng bị của cô ta rất nặng, hoàn toàn không muốn phối hợp với Hạ Nhạc Thiên, chỉ lặp đi lặp lại mình phải đi về.

Hạ Nhạc Thiên tránh ra, nhìn cô gái chạy vào thang máy, điên cuồng ấn thang máy, thúc giục thang máy mau chóng đi lên.

Đến khi thang máy đóng lại cũng không thấy thanh niên kia xuất hiện.

Cả người cô không ngừng run rẩy, trong mắt xen lẫn sợ hãi, càng nhiều hơn là căm hận.

Vì sao hắn lại trở về??

Không bao lâu, âm thanh thang máy vang lên, cửa thang máy mở ra, cô vừa nâng mắt đã thấy người kia đang đứng trước lầu 4 chờ mình, cô mở to mắt, vội vàng ấn nút đóng cửa thang máy.
Sau khi Hạ Nhạc Thiên thấy cô gái dùng thang máy lên lầu, bèn nhanh chóng đi thang bộ đến lầu 4 trước, lúc này mới chờ được cô, cậu dùng chân ngăn thang máy đóng cửa, "Tôi muốn nói chuyện với cô."

"Tôi không có gì để nói với anh!" Cô liều mạng ấn thang máy, sợ hãi nhìn cậu.

Hạ Nhạc Thiên nói: "Mục đích của nó rất có thể là cô, mà tôi có thể giúp được cô."

Cô gái nghe vậy ngược lại càng sợ hãi, nhưng vẫn lắc đầu: "Tôi thật sự không biết lanh đang nói gì."

Cô ta đang nói dối.

Có lẽ cô gái này đã ý thức được lệ quỷ kia chính là bạn trai đã chết đuối ở trong hồ cách đó không lâu.

Hạ Nhạc Thiên cảm thấy rất quái dị.

Hơn nữa cũng thấy cảnh tượng này rất quen thuộc.

Ngay sau đó, cậu nhớ tới sự kiện thần quái [Quỷ Nhảy Lầu] ngoài Hiện Thực, có người cũng biểu hiện như người bị hại giống cô gái này.
Không lẽ......

Tuy trong lòng Hạ Nhạc Thiên chỉ hoài nghi, nhưng giọng điệu lại mười phần chắc chắn, "Cô gϊếŧ hắn, đúng không?"

Vừa dứt lời, cô ta giống như mất hết toàn bộ sức lực, nháy mắt ngã ngồi trên mặt đất, ngay cả môi cũng trắng bệch.

Cô ta không ngờ bí mật lớn nhất của mình, rõ ràng đã lên kế hoạch kín không khe hở, vậy mà lại bị một người xa lạ phát hiện.

Một khi tất cả mọi người được cứu ra, cô nhất định sẽ bị bắt lại.

Hạ Nhạc Thiên nhíu mày, vẫn cảm thấy không đúng, nếu tất cả nguyên nhân đều bắt nguồn tự việc cô gái này gϊếŧ chết hắn, do đó hắn mới biến thành lệ quỷ trở về gϊếŧ người...

Vậy vì sao người chết đầu tiên không phải là cô ta?

Đầu óc Hạ Nhạc Thiên chuyển động mãnh liệt, rất nhanh lấy lại tinh thần, cậu nhìn cô gái: "Tôi sẽ không nói chuyện này ra ngoài, nhưng để báo đáp, tôi yêu cầu cô kể lại tất cả mọi chuyện cho tôi."
Cô gái ngẩng phắt lên, không thể tin nhìn Hạ Nhạc Thiên, ngay sau đó lại trào phúng nói: "Anh muốn lừa gạt tôi tin anh, cuối cùng chờ khi rời khỏi tiểu khu lại báo cảnh sát đúng không?"

Hạ Nhạc Thiên nói đều là lời thật lòng, dù sao thế giới này có khả năng là do Trò Chơi chế tạo ra, cậu không cần bám riết cái gọi là chân tướng.

Hạ Nhạc Thiên nhướng mày, quyết định đổi một phương thức khác để thuyết phục cô gái, cậu lật tay lấy một ống thép từ Không Gian Bao Vây ra ngoài, sau đó bẻ nó cong thành bánh quai chèo.

Cô gái kinh ngạc đến ngây người, không dám tin nhìn một màn này.

Ống...ống thép xuất hiện từ trong không trung, đồng thời bị thanh niên này bẻ cong dễ như trở bàn tay, đây là sức mạnh của con người?

Hạ Nhạc Thiên bày ra vẻ cao thâm khó đoán: "Tôi nói rồi, chúng tôi là tổ chức thần bí, cần giải quyết lệ quỷ để tăng thực lực cho mình, cho nên so với việc giải quyết lệ quỷ, chuyện cô có gϊếŧ người hay không hoàn toàn không liên quan đến tôi."
Cô tin.

Đồng thời cũng ý thức được đây là chuyện đôi bên cùng có lợi, nếu mình nói tất cả mọi chuyện cho người này, vậy có thể giải quyết được lệ quỷ.

Đây không phải là ý muốn của mình sao.

Cô gái như được tiêm máu gà, vội vàng đứng lên, nói: "Tôi biết rồi, tôi sẽ toàn tâm toàn ý phối hợp với anh."

Hạ Nhạc Thiên gật đầu, nói: "Vậy chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống nói chuyện."

Cô gái gật đầu.

*

Lầu 4 phòng 444, cô gái bắt đầu tự giới thiệu.

"Tôi tên Trần Lộ Lộ, hai năm trước tôi và......" cô dừng một chút, sau đó chậm rãi tiếp tục, "Chúng tôi quen nhau ở một bữa tiệc bạn bè, vốn dĩ cảm thấy hắn rất đáng tin cậy, nhưng không ngờ.... Đó là nơi ác mộng bắt đầu."

Vẻ ngoài Trần Lộ Lộ không tồi, có không ít người theo đuổi, nhưng cô vẫn muốn tìm một người đàn ông có tâm hồn đồng điệu với cô.
Thẳng đến khi hắn xuất hiện.

Ban đầu đối phương biểu hiện rất tốt đẹp.

Tuy rằng gương mặt rất bình thường, nhưng từ lời nói đến hành động đều không tệ, khiến cô chậm rãi sa vào bẫy rập hắn cố ý thiết kế.

Hắn nói mình có một tuổi thơ bất hạnh.

Hắn nói mình có một mối tình đầu tham phú phụ bần, đá hắn để chạy theo người có tiền.

Hắn còn nói mình đã làm rất nhiều cuộc tiểu phẫu cắt bỏ những tổ chức vô dụng trên cơ thể, nhưng hắn vẫn thiện lương hài hước thú vị. (*)

(*) Editor: đoạn này mình chém trái cây.

Trái tim tĩnh lặng của Trần Lộ Lộ dần dần nổi lên từng đợt gợn sóng, cô đau lòng cho người đàn ông đáng thương này, đồng thời bước vào tấm lưới mà hắn đã giăng sẵn.

Hắn rất hiếu thảo, tiền lương mỗi tháng đều phải giao cho cha mẹ, dùng làm học phí cho chị gái và em trai, còn phải móc tiền cho con của cậu và cô út trong nhà đọc sách.
Mỗi tháng đều nghèo rớt mồng tơi.

Ngay từ đầu hẹn hò thì Trần Lộ Lộ đã trả tiền cho cả hai người, dần dần nhà trai đã quen với việc này, đến sau này cô còn phải gánh vác tiền nhà của hai người, còn cả tiền chi tiêu các phương diện.

Đương nhiên còn phải móc toàn bộ tiền tiết kiệm để giúp hắn báo hiếu với cha mẹ ở nông thôn.

Tiền của cô bắt đầu không đủ, hắn liền ép cô đi mượn vay nặng lãi.

Dần dần cô đã nhận ra không đúng, muốn chia tay, ai ngờ hắn bắt đầu càn quấy điên cuồng tự sát uy hiếp cô, thậm chí tuyên bố muốn gϊếŧ chết cha mẹ cô.

Vì thế, cô nhịn rồi nhịn, cuối cùng bạo phát.

Cô tỉ mỉ lên một kế hoạch hoàn mỹ, dọn tới tiểu khu này, bắt đầu xây dựng hình ảnh cô và bạn trai vô cùng yêu nhau, mỗi ngày cố ý chạy bộ cho hàng xóm cách vách nhìn xem.
Chờ dai dẳng đến nửa năm sau, cô lừa hắn đi chèo thuyền trong hồ, sau đó đẩy hắn rớt xuống tại một địa phương hẻo lánh ít người, lạnh lùng nhìn hắn giãy giụa rồi trầm mình xuống, cuối cùng biến mất dưới làn nước đục.

Cô tự do rồi.

Trần Lộ Lộ nhịn không được cười ra nước mắt, cuối cùng vội vàng vứt đồ của mình xuống hồ, tạo hiện trường giả là hắn muốn giúp mình nhặt đồ nên không cẩn thận chết đuối.

Cô bắt đầu báo cảnh sát, khóc lóc thương tâm muốn té xỉu, hận là thật sự, nhưng lúc hắn chết đi, thương tâm cũng là thật.

Không có bất kỳ kẻ nào phát hiện dị thường.

Cô và hắn rất ân ái trước mặt người ngoài, sẽ không ai hoài nghi cô cố ý gϊếŧ chết bạn trai mình.

Mấy ngày sau, cô liêm tục đi đến ven hồ, cảm xúc yêu hận đan xen làm cô nhịn không được khóc lóc thảm thiết, sau đó như người mất hồn về lại chung cư.
Quan trọng nhất là, nhất định phải đê hàng xóm cách vách nhìn thấy những chuyện này.

Thẳng đến khi cảnh sát tới cửa trả lại di vật của hắn, lại qua phòng hàng xóm để thẩm tra, cuối cùng mới dập tắt chút nghi ngờ cuối cùng, đưa vụ án này vào danh sách chết đuối ngoài ý muốn.

Kế hoạch của cô thành công!

Nhưng cô không ngờ đến, hắn ta lại trở về.

Nói tới đây, Trần Lộ Lộ ngẩng đầu, đôi mắt đỏ bừng, "Mọi chuyện đại khái là như vậy, có lẽ hắn trở về là muốn gϊếŧ tôi báo thù."

Nói xong mọi chuyện, cảm xúc của Trần Lộ Lộ bình tĩnh hơn nhiều, trải qua chuyện cảm xúc thay đổi thất thường lúc nãy, cuối cùng chỉ còn lại trào phúng và căm hận.

Hạ Nhạc Thiên không ngờ chuyện lại là thế này, tâm trạng cậu có chút bị ảnh hưởng, bởi bì cậu không biết đây có phải là chuyện mà Trần Lộ Lộ phải chịu ở thế giới Hiện Thực hay không...
Hay chỉ là...... bối cảnh mà Trò Chơi Tử Vong thiết kế.

Nếu Trần Lộ Lộ ở thế giới Hiện Thực thật sự gặp phải những chuyện này, vậy kết cục của cô ta.... Rất có thể là bị bạn trai biến thành quỷ gϊếŧ chết, cuối cùng bị trò chơi hút vào làm phông nền cho thế giới này.

***

Editor: dọn nhà đón tết, thời gian đăng truyện sẽ lâu hơn, mọi người có thể dồn lại để qua tết đọc luôn cho đã nư

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi