PHÂN CÁCH

Kế hoạch thường thường không đuổi kịp biến hóa, Quý Thanh Cừ vốn định tuần này chưa sắp xếp Trương Minh và Quý Hâm Thư gặp mặt, nhưng đột xuất sắp xếp công việc, không để cho nàng không thể không thay đổi dự định ban đầu, chuẩn bị đi trấn Thiên Lan công tác. Hành trình vội vàng, buổi chiều Quý Thanh Cừ mới vừa quyết định, đêm nay thì phải ngồi máy bay xuất phát. Nàng ở trong phòng thu thập hành lý, Quý Hâm Thư tan ca trở về thấy được dáng vẻ rối ren, đi tới giúp nàng.

"Lại nhận chụp hình sao?" Đối với công việc tự do Quý Thanh Cừ sắp xếp, Quý Hâm Thư đã sớm không cảm thấy kinh ngạc, cô biết tính cách Quý Thanh Cừ cùng mình là hoàn toàn ngược lại, Quý Hâm Thư quen thuộc sớm đem chuyện chuẩn bị xong, tuyệt đối sẽ không đánh chiến không có chuẩn bị. Thanh Cừ thì là tùy tính quá nhiều, muốn làm gì thì lập tức đi làm.

"Chị, lần này em có thể phải đi một tuần lễ." Quý Thanh Cừ thu thập xong đồ vật, kéo hành lý ngồi ở trên ghế salông, hai người họ thích có không gian riêng tư của chính mình, biệt thự này từ sau khi mua lại, họ không có thuê người, chỉ có công nhân làm vệ sinh sẽ ở sáng sớm đến quét dọn. Chính mình một khi đi rồi, trong phòng thì còn lại một mình tỷ tỷ ở, quá cô đơn lạnh lẽo. Dù sao lúc trước Quý Hâm Thư đi công tác, mình cũng là cảm giác cùng dạng.

"Ừm, thời gian còn kịp không? Chị đưa em đi." Nghe được lời của Quý Thanh Cừ, Quý Hâm Thư cúi đầu nhìn điện thoại, tựa hồ cũng không để ý, thấy cô không có chút nào cảm thấy khổ sở, ngay cả mình đi nơi nào cũng không hỏi, Quý Thanh Cừ bĩu môi, có một tí tẹo bất mãn như thế. "Không cần, bản thân em lái xe đi là tốt rồi, chị cũng không hỏi em đi nơi nào sao?" Quý Thanh Cừ cảm thấy Quý Hâm Thư gần đây đối với mình thực sự là càng ngày càng rộng rãi rồi, rõ ràng trước đây đều sẽ hỏi đông hỏi tay với mình.

"Hở? Vậy em phải đi nơi nào công tác đây?" Quý Hâm Thư lúc này mới lên tiếng hỏi, lại cả đầu nhìn điện thoại cũng không ngẩng lên, Quý Thanh Cừ thở dài, vỗ vỗ bờ vai của Quý Hâm Thư, nói tiếng gặp lại thì đi. Thấy được bóng lưng rời đi của nàng, Quý Hâm Thư lúc này mới lộ ra mấy phần không nỡ. Cô cầm điện thoại di động suy tư một lúc, liên lạc Đường Khởi.

"Đại tiểu thư."

"Quý thị có một hạng mục liên hợp, ở trấn Thiên Lan tiến hành phải không?"

"Đúng, xảy ra vấn đề gì sao?"

"Không có gì, ta chỉ là cảm thấy hạng mục này đối với công ty mà nói rất quan trọng, ngươi đặt hai tấm vé máy bay đi trấn Thiên Lan, cùng ta đi một chuyến."

Quý Hâm Thư nói xong, không đợi Đường Khởi hỏi nhiều thì cúp điện thoại, người một bên khác mờ mịt lật ra giá trị trấn Thiên Lan kia không quá triệu, hạng mục ở Quý thị căn bản mười vị trí đầu mười vị trí đầu đều không xếp hạng tới, ngơ ngác đến đặt trước hai tấm vé máy bay. Hứa đại tiểu thư là đột nhiên phát hiện cơ hội kinh doanh khác, Đường Khởi nghĩ như thế.

Quý Thanh Cừ lái xe đi sân bay, cho dù trên đường còn đang bởi vì Quý Hâm Thư lơ là chính mình cảm thấy tức giận, nhưng sau khi đến sân bay, chút tức giận kia cũng là tan rồi. Nàng ngồi trên máy bay, gửi cho Quý Hâm Thư một vẻ mặt con mèo thả tim, cũng không lâu lắm, Quý Hâm Thư thì gửi qua cho nàng một chuỗi lớn tin tức. Từng chữ từng câu chính là nói cho mình biết ở bên ngoài phải chú ý an toàn, có chuyện gì lập tức gọi điện thoại cho mình. Nhìn từng chữ từng câu giao phó kia, Quý Thanh Cừ đắc ý đến nhướng mày, nàng thì biết, tỷ tỷ khẳng định cũng không nỡ chính mình mà.

Lần này đối tượng Quý Thanh Cừ chụp là một ca sĩ thần tượng bản địa, tên Kiều Hàm, nghe nói là vũ công chính rất nổi tiếng cái gì đó, Quý Thanh Cừ bình thường không quan tâm minh tinh, cũng không hiểu rõ người này là ai. Nàng làm chính là chụp ảnh cho đối phương, chỉ đến thế mà thôi. Truyền thông Thượng Ngu ở trấn Thiên Lan an bài người nhận điện thoại, vừa mới ra sân bay liền đem Quý Thanh Cừ đón đến khách sạn.

Khách sạn này nằm ở khu nghỉ dưỡng của trấn Thiên Lan, ra khách sạn đi vài bước chính là tọa độ biển xanh của trấn Thiên Lan, Khách sạn là tiêu chuẩn cấp bảy sao, phòng khách quý phối bể bơi lộ thiên độc lập, bên trong tửu khách sạn bao gồm quán bar, câu lạc bộ giải trí và phòng rèn luyện thân thể, nói tóm lại là để Quý Thanh Cừ hài lòng, ở đây ở trên bảy ngày, nghĩ đến cũng sẽ không quá khó chịu.

Bởi vì ngày hôm sau thì phải làm việc, Quý Thanh Cừ chỉ là đơn giản thu thập hành lí, cùng Quý Hâm Thư nói ngủ ngon thì rất sớm đi ngủ. Sáng sớm ngày hôm sau, nàng và công nhân viên đi bên biển xanh bố trí cảnh, tìm kiếm góc độ chiếu sáng thích hợp, chờ đợi Kiều Hàm đến. Cũng không lâu lắm, một chiếc xe dừng ở xa xa, ngay sau đó, mấy vệ sĩ vây quanh một người nam nhân đi xuống.

Hắn đeo kính râm màu xanh lam, trên người là một áo ngắn sắc hoa và quần đùi màu trắng. Thân hình cao lớn, bên ngoài xác thực xuất chúng, Quý Thanh Cừ chỉ tùy ý mắt liếc thì không có hứng thú tiếp tục nhìn tiếp. Nàng cảm thấy người này có chút làm ra vẻ, đại khái là đa số minh tinh đều là như vậy.

Kiều Hàm đã sớm nghe nói nhà nhiếp ảnh lần này Thượng Ngu sắp xếp là một mỹ nữ, khởi đầu hắn còn khịt mũi con thường, nghĩ thầm chẳng qua là một nhà nhiếp ảnh, đẹp nữa có thể đẹp đến đâu, nhưng mà, khi hắn đi tới cạnh biển, nhìn Quý Thanh Cừ đang loay hoay với máy quay phim, lại không nhịn được huýt sáo.

Trấn Thiên Lan rất nóng, thêm vào là ở cạnh biển, Quý Thanh Cừ hôm nay mặc đến vẫn tính mát mẻ, nàng trên người là một áo cánh màu thủy làm, dưới thân là quần đùi màu trắng. Một đôi chân dài có thể so với người mẫu lộ ở bên ngoài, cơ bụng của phần bụng theo thân thể nàng vặn vẹo chập trùng theo. Quý Thanh Cừ bình thường không thích mang giày, vào lúc này để trần chân đạp ở trên bờ cát cũng không cảm thấy không đúng. Kiều Hàm nhìn nàng một hồi lâu, lại ỷ có đeo mắt kính ngăn trở, ánh mắt không hề che giấu chút nào đến trên vóc người nóng bỏng của Quý Thanh Cừ đánh giá, từ ngực đến mông, sau đó đi qua.

"Xin chào, tôi là Kiều Hàm, hi vọng chúng ta tiếp theo hợp tác vui vẻ." Kiều Hàm thấy Quý Thanh Cừ ngẩng đầu lên, cũng nhìn thấy chính mặt của nàng. Quý Thanh Cừ hôm nay hóa trang nhạt, dung mạo và ngũ quan tinh xảo của bản thân vốn cũng không cần bao nhiêu chải chuốt. Cặp con mắt không cần quá nhiều phác hoạ kia tự mang thái quyến rũ, nàng cong khóe miệng, qua loa nở nụ cười, lại vẫn là để Kiều Hàm sửng sốt.

"Kiều tiên sinh, đã chuẩn bị xong, thời gian của ngươi rất quý giá, vẫn là lập tức bắt đầu chụp đi." Quý Thanh Cừ lười nói với Kiều Hàm thêm cái gì, thứ nhất là người này không phải là loại hình mình thích, thứ hai chính là ánh mắt Kiều Hàm nhìn nàng nàng rất quen thuộc, cũng để nàng không phải rất thoải mái. Có lẽ là người đại diện ngay ở bên cạnh nhìn chằm chằm, cho dù Kiều Hàm đối với mình có tâm tư khác gì cũng không dám biểu hiện ra, chụp ảnh rất nhanh kết thúc, Quý Thanh Cừ để cho trợ lý của mình đem đồ vật thu dọn, một mình về khách sạn trước.

Nàng đi ở phía trước, phía sau truyền tới một tiếng bước chân có chút dồn dập. "Quý tiểu thư, bức ảnh vừa rồi có thể đơn độc gừi tôi một phần không?" Kiều Hàm lắc lư điện thoại, phía trên là wechat, hiển nhiên là dự định thêm bạn tốt mình. Biết hắn muốn mượn lý do này lừa gạt phương thức liên lạc của chính mình, Quý Thanh Cừ đương nhiên sẽ không để hắn thực hiện được.

"Kiều tiên sinh, bức ảnh của ngươi trợ lý của ta sẽ đơn độc gửi cho ngươi, nếu như không có chuyện gì, ta đi trước." Quý Thanh Cừ nhìn qua nhiệt tình, trên thực tế nàng cũng không phải là một người dễ dàng kéo tốt quan hệ. Nàng đối với bằng hữu thân thiện, nhưng mà đối với Kiều Hàm loại người một ngày mới quen này, hơn nữa đối với mình có mưu đồ khác, nàng cả ánh mắt dư thừa cũng không muốn cho.

"Quý tiểu thư, ta cảm thấy chúng ta rất phù hợp, nếu không thêm phương thức liên lạc thế nào?" Kiều Hàm con người này, hiển nhiên là đối với mị lực của mình tự tin vô cùng, nhưng Quý Thanh Cừ xem ra, hắn lại như một vai hề, cho rằng tất cả nữ nhân đều sẽ như phần bại não của hắn yêu thích hắn.

"Kiều tiên sinh, ta đối với ngươi không có hứng thú, cũng không muốn thêm phương thức liên lạc của ngươi, nếu không có chuyện, ta thì đi trước." Quý Thanh Cừ không cần cho Kiều Hàm mặt mũi gì, nàng đối với hắn không có hứng thú, cũng không sợ hắn. Kiều Hàm còn muốn nói điều gì, Quý Thanh Cừ đã xoay người rời khỏi.

Kiều Hàm đoạn nhạc đệm này không có ảnh hưởng tâm tình của Quý Thanh Cừ, nàng trở lại phòng, phát hiện thời gian còn sớm, tắm rửa sạch sẽ đổi quần áo bắt đầu hóa trang. Nàng dự định đi quán bar uống vài chén, hóa trang cũng lựa chọn hóa trang dày tương đối thích hợp quán đêm. Viền mắt màu đen đem mắt phượng của nàng lộ ra càng ngày càng câu người, vì phối hợp trang phục màu tím tương đối thích hợp, nàng cố ý lựa chọn bóng mắt cùng màu tím.

Màu da của Quý Thanh Cừ cũng rất trắng, hồng tím đen ba màu là màu sắc nàng thích nhất. Nếu không có tham dự nơi đặc thù, nàng thì nhất định sẽ ở bên trong ba loại màu sắc này chọn phối hợp thích hợp. Nếu như bên ngoài trang điểm chon màu đỏ hoặc màu tím, vậy áo lót quần lót nhất định là màu đen, ngược lại cũng vậy.

Nàng thay xong quần áo, cầm lấy túi xách nhỏ của mình, đạp giày cao gót đi tới quán bar trong khách sạn. Vào lúc này quán bar tụ tập không ít người, quán bar nhà khách này không chỉ là mở ra cho khách trong khách sạn, cũng mở cho người bên ngoài, quán bar cùng tên với biển xanh, cũng gọi là Lam Hải, là một trong quán bar náo nhiệt nhất. Trong nháy mắt Quý Thanh Cừ bước vào quán bar, nơi náo nhiệt chợt an tĩnh trong nháy mắt như vậy.

Nàng chú ý được tất cả mọi người đem tầm mắt rơi vào trên người mình, mà nàng cũng đã quen thuộc loại cái nhìn chăm chú nóng rực "Quá đáng" này từ lâu. Quý Thanh Cừ được nhân viên dẫn đường mang đến quầy bar, khi một mình tới, nàng yêu thích ngồi ở quầy bar, cùng người pha rượu nói chuyện phiếm, không chừng còn có thể uống được món đặc biệt của đối phương. Quý Thanh Cừ đi thẳng tới bên quầy bar ngồi xuống, trong nháy mắt nàng ngồi xuống, những ánh mắt nhìn nàng kia trắng trợn hơn vừa rồi rất nhiều, cũng nhiều thêm mấy phần rục rà rục rịch.

"Tiểu thư, uống chút gì không?" Người pha rượu thấy được Quý Thanh Cừ, ánh mắt lóe lên một tia kinh diễm, Lam Hải bên này thường thường có minh tinh đến đóng phim, người pha rượu cũng một cách tự nhiên đem Quý Thanh Cừ quy về phía minh tinh kia. Dù sao vóc người và và khí thế của Quý Thanh Cừ như vậy, thật sự là quá chói mắt cũng quá xuất chúng rồi. Chỉ là người pha rượu cũng không quá quan tâm giới giải trí, cũng không nghĩ ra Quý Thanh Cừ rốt cuộc là minh tinh nào.

"Cho ta một ly đặc sắc của nơi này đi." Quý Thanh Cừ nhẹ chỉ đồ lót cốc, rượu đặc sắc của quán bar Lam Hải tên là rượu cốc tai Bule Sky, Quý Thanh Cừ cảm thấy nếu đã đến rồi, nhất định phải nếm thử đặc sắc. Rất nhanh, người pha rượu đem một ly Bule Sky đặt ở trước mặt nàng. Ở chóp của rượu là một lát chanh, ở trên rượu, một viên anh đào màu đỏ trôi nổi phía trên.

Quý Thanh Cừ nhấp môi, nếm thử mùi vị của ly rượu này, nhẹ nhàng khoan khoái vào miệng để nàng thoải mái nheo lại mắt. Lúc này, một người đàn ông đi tới bên cạnh mình ngồi xuống. Quý Thanh Cừ ngẩng đầu nhìn hắn một chút, tiếp tục uống rượu. "Một mình đến uống rượu?" Nam nhân mở miệng, âm thanh mang theo mấy phần từ tính khàn khàn. Quý Thanh Cừ gật gật đầu, sau đó, người kia lại gọi một loại rượu khác cho mình.

"Xem ra ngươi là lần đầu tiên tới quán bar Lam Hải, kỳ thực, loại lửa xanh này càng hương thuần hơn BuleSky, ta biết, cái gì thích hợp ngươi nhất." Nam nhân nói, chậm rãi tới gần Quý Thanh Cừ, đưa tay nắm ở trên eo nàng sờ sờ. Quý Thanh Cừ bỗng nhiên giơ tay đè lại cổ tay của hắn, tựa như cười mà không phải cười nghiêng đầu nhìn hắn.

"Vị tiên sinh này, ta đã có bạn trai, hôm nay tới quán bar chỉ muốn an tĩnh uống rượu, không muốn làm chuyện lung ta lung tung, cho nên, có thể xin ngươi cách ta xa một chút không?" Quý Thanh Cừ cũng không lưu mặt mũi cho nam nhân, mà lời của nàng cũng truyền tới trong tai mấy nam nhân bên cạnh nóng lòng muốn thử, những người này thức thời phải đi rồi.

Quý Thanh Cừ mặc kệ hắn, vẫn cứ nâng cốc uống cạn, cùng thời gian, một bên khác quán bar bỗng nhiên bu đầy người, tựa hồ xảy ra chuyện gì, náo nhiệt cực kì. Quý Thanh Cừ cũng không thích tụ tập loại náo nhiệt này, chỉ là nghe nghe tới nói là kiêu căng tỏ tình cái gì, mới có thể mang theo hiếu kỳ liếc một cái phía đó.

Trong đám người, hai người phụ nữ đứng trong đó, một người phụ nữ kéo lấy cổ tay của một người phụ nữ khác, người bị lôi kéo ăn mặc âu phục màu xám đặc biệt làm riêng, cả người khí chất tao nhã lành lạnh hoàn toàn không hợp với quán bar. Nàng hơi cau mày, rất muốn tránh thoát khỏi kiềm chế của nữ nhân, làm sao khí lực không đủ. Quý Thanh Cừ ngưng mắt vừa nhìn, người bị kéo kia, không phải chính là tỷ tỷ nhà mình hay sao.

Hết chương 5.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi