PHÂN CÁCH


Khi Quý Thanh Cừ uống say có hai loại tư thái, có lúc thật biết điều, lại có cơ hội cực nhỏ trở nên vô cùng làm ầm ĩ, tất cả những thứ này đều phải quyết định bởi là ai ở bên cạnh chăm sóc nàng.

Nếu như là bạn bè bình thường, tiềm thức Quý Thanh Cừ vẫn là sẽ đoan chính, sẽ không bộc lộ ra dáng vẻ chân thật của nàng.

Hôm nay sinh nhật, thêm nữa Quý Hâm Thư ở bên người nàng, loại buông bỏ bản thân này, Quý Thanh Cừ làm hoàn toàn.
Quý tiểu Thư cái biệt hiệu này còn là khi Quý Thanh Cừ còn nhỏ đặt cho Quý Hâm Thư, khi đó nàng vừa vặn cấp ba, đang là cái tuổi không biết trời cao đất rộng.

Lúc đó Quý Hâm Thư tuổi tác cũng không lớn, nhưng dù sao dùng một bộ dạng lão thành quản nàng, một cách tự nhiên, Quý Thanh Cừ liền không nhịn được nghịch tỷ tỷ nhà mình.

Khi đó Quý Hâm Thư tửu lượng không tốt, Quý Thanh Cừ thừa dịp sinh nhật cô cho nàng uống rượu, chính mình lấy lý do vị thành niên uống nước trái cây miễn cưỡng đem Quý Hâm Thư chuốc say.
Đó vẫn là Quý Thanh Cừ lần đầu tiên thấy được tỷ tỷ từ trước đến giờ ung dung không vội lộ ra tư thái khả ái như vậy, cô ngoan ngoãn vùi ở trong lồ ng ngực của mình kêu tên của mình, nói cô choáng váng đầu nói cô không thoải mái, còn bĩu môi muốn chính mình xoa đầu cho cô.

Chính là vào lúc đó, Quý Thanh Cừ cảm thấy tỷ tỷ không có lão luyện chút nào, còn rất đáng yêu, Quý tiểu Thư danh tự này từ đây mà ra.
Từ sau đó, Quý Thanh Cừ rất ít sẽ gọi Quý Hâm Thư như vậy, mặc dù biết tỷ tỷ cũng sẽ không tức giận, nhưng Quý Thanh Cừ vẫn là hiểu được lễ tiết.

Chỉ có điều, lén lút gọi vẫn phải có.

Vào lúc này nghe được nàng gọi mình Quý tiểu Thư, Quý Hâm Thư hơi sững sờ, tim đập đều bị cái nick name lâu không gặp nhiễu loạn, sắc mặt cô ửng hồng, đôi môi tô vẽ màu ôn quất hé mở, th ở dốc đều bị ba chữ "Quý tiểu Thư" làm cho bảy lẻ tám loạn.
Bụng bị đôi bàn chân nhỏ kia của Thanh Cừ đạp, rất kỳ quái, Thanh Cừ rõ ràng là người, chiều cao chân dài, số đo chân cũng chỉ có 38, bình thường xỏ giày nhiều nhất cũng chỉ xỏ đến số 38, 5.

Cặp bàn chân nhỏ ấm áp kia, phía trên là một đôi tất màu trắng tinh, vẫn là chính mình mua cho nàng.

Quý Hâm Thư trong mắt tràn ánh sáng nhu hòa, cô cúi đầu đỡ lấy bàn chân của Quý Thanh Cừ, giúp nàng cởi cái tất.
Sau đó, bên trong cặp bàn chân nhỏ trắng nõn kia từ trong đó lộ ra, mỗi một cái hình dáng ngón chân no đủ mượt mà, không có da chết cũng không có hiện ra da thịt đen, khắp nơi đều lộ ra óng ánh long lanh.

Nếu như muốn dùng hoa quả để hình dung, Quý Hâm Thư nghĩ đến chính là măng cụt loại trừ vỏ ngoài, đem thịt quả to lớn nhất lấy ra để chỉnh tề bãi thành một hàng.
Ngón chân trắng nõn nà mỗi một cái đều rất đáng yêu, ngoan ngoãn sinh trưởng ở vị trí chính mình nên ở, không có chen đến ngón chân bên cạnh, chỉnh tề sắp xếp.


Ngoài ra, da thịt trên chân Quý Thanh Cừ vừa trắng vừa mịn, huyết mạch màu xám đen bên trong cũng vô cùng rõ ràng.

Nhìn cặp bàn chân nhỏ kia ở trước mặt mình lúc ẩn lúc hiện, Quý Hâm Thư mắt liếc nhìn Quý Thanh Cừ men say mông lung, không nhịn được cong người xuống, ở trên bàn chân nhỏ hai bên của nàng từng ngón hôn một cái.
Quý Thanh Cừ cảm giác được nụ hôn rơi vào trên chân, nàng khẽ cười, ồn ào muốn tắm rửa, Quý Hâm Thư nhìn nàng đứng cũng không vững, lo lắng nàng một mình rửa ráy sẽ té ngã, liền đỡ Quý Thanh Cừ đi phòng tắm, dự định giúp nàng tắm.

Hai người từng làm chuyện càng thân mật, Quý Hâm Thư cũng không ngại giúp nàng rửa ráy.

Huống chi, Thanh Cừ sớm muộn phải quen thuộc chính mình chăm sóc nàng, nàng là vợ tương lai mình, chuyện tắm rửa, còn có thể phát sinh rất nhiều lần.
Quý Hâm Thư không hề gánh nặng trong lòng, cô đỡ Quý Thanh Cừ đến phòng tắm, để nàng ngồi ở trên ghế, giúp nàng đem y phục trên người cởi đi.

Vì không ướt chính mình, Quý Hâm Thư cũng c ởi quần ngoài, chỉ mặc áo sơ mi và áo lót qu@n lót.

Váy ngủ trên người Quý Thanh Cừ rất dễ dàng cởi, bên trong là áo lót màu đen thành bộ.
Quý Hâm Thư đối với bộ áo lót này không xa lạ gì, trên thực tế, Thanh Cừ yêu thích kiểu dáng thế nào, nhãn hiệu gì cô đều biết được rõ rõ ràng ràng.

Nàng chán ghét phần nệm rất dầy, đường viền hoa và hoa văn yêu thích đẹp đẽ.

Quý Hâm Thư đỡ Quý Thanh Cừ, dùng tay mở ra cái nút áo lót nàng.

Hai vật mềm bị ràng buộc từ trong đó thoát ra, đại khái là rất thoải mái, Quý Thanh Cừ còn khẽ hừ một tiếng, biểu đạt nàng sung sướng.
Quý Hâm Thư nghe được tiếng này, vành tai ửng hồng, cô nỗ lực không để cho mình có cách nghĩ khác, nhắc nhở cô chỉ là giúp Thanh Cừ tắm rửa, mà không phải làm những chuyện khác.

Quý Hâm Thư dụ dỗ Quý Thanh Cừ nâng thân, giúp nàng đem qu@n lót nhỏ kia cởi ra gấp kỹ đặt ở trong rổ đồ giặt.

Trước mặt là yêu người, lại là trạng thái không hề mảnh vải che thân, điều này làm cho Quý Hâm Thư rất khó không nghĩ đến khi đó hai người thân mật.
Ngày đó Thanh Cừ bị thuốc khống chế, nàng rất nhiệt tình, cũng rất cấp bách.


Giờ khắc này nàng lại thành mèo con lười biếng, nàng vùi ở trong lồ ng ngực của mình cọ nhẹ, vô ý thức xoa lấy ngực bị áo lót xiết đến có chút không thoải mái.

Quý Hâm Thư biết Thanh Cừ không phải đang cố ý đi xoa xoa, chỉ là theo bản năng mà đang thả lỏng thân thể, nhưng động tác dạng này vẫn là dẫn tới cổ họng mình hơi khô.
"Thanh Cừ, chị giúp em gội đầu." Quý Hâm Thư vuốt gò má của Quý Thanh Cừ, vì nàng thử xong nước ấm, đem vòi hoa sen rơi vào sau đầu nàng đem tóc của nàng làm ướt, ngón tay ở trong sợi tóc qua lại cảm giác thật thoải mái, trong lòng Quý Hâm Thư không suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác tắm sạch cho nàng, đặc biệt cẩn thận không chạm đến con mắt và trong vành tai của nàng.

Nhưng mà Quý Thanh Cừ được hầu hạ lại có chút không an phận, nàng ngơ ngác nhìn Quý Hâm Thư, tầm mắt chạm đến áo sơ mi rộng mở của cô, không có gì bất ngờ xảy ra ngắm được phong cảnh bên trong.
Áo sơ mi của Quý Hâm Thư không có toàn bộ buộc chặt, nút buộc phía trên có 4 cái là mở ra, thêm nữa vì chính mình gội đầu khó tránh khỏi sẽ dính vào nước, làm cho tầng vải vóc kia trở nên càng thẩm thấu sinh ra một loại mê hoặc như ẩn như hiện.

Quý Thanh Cừ cảm thấy tất cả những thứ này đều là đang ở trong mơ, lại như những giấc mộng kia chính mình từng mơ lúc trước, ở trong mơ, mình có thể đụng vào tỷ tỷ, dù sao..

Chỉ là mơ.
Quý Thanh Cừ hoảng hốt suy nghĩ, nàng vô ý thức đưa tay ra xé áo sơ mi của Quý Hâm Thư, đem vải vóc đơn bạc kia xé đến tơi bời, nút buộc cũng ở dưới dùng sức kéo căng rơi rớt.

Quý Thanh Cừ ngơ ngác nhìn hai vật tròn bên trong bị áo lót màu trắng gói lại, nàng đối với chúng nó không có chút nào xa lạ, lần trước sau khi từng đụng, thường thường sẽ nhiều lần xuất hiện ở trong hồi ức của chính mình.
Quý Thanh Cừ nhìn chúng nó no đủ bị băng bó quấn ở trong nội y, ngoan ngoãn lại một bộ dạng chờ người đi xoa xoa, nàng đem đầu đến gần chôn ở trong đó, đem áo lót cũng làm ướt, Quý Hâm Thư bất đắc dĩ thở dài một tiếng, vỗ vỗ đầu nàng.
"Thanh Cừ, ngoan, chị gội đầu cho em đó, chớ lộn xộn." Quý Hâm Thư không có suy nghĩ nhiều, cho rằng Quý Thanh Cừ uống say có chút ý thức không rõ.

Nhưng mà, Quý Thanh Cừ bỗng nhiên đứng dậy, hai tay không thành thật sờ lên bộ ng ực mình.

Vòi hoa sen trong tay rơi trên mặt đất phát ra một tiếng "Lạch cạch" nước phun ra ngoài đem thân thể hai người làm ướt nhẹp.
"Thanh Cừ?" Quý Hâm Thư không nghĩ tới Quý Thanh Cừ bỗng nhiên đứng dậy, còn lấy tay đặt ở địa phương khó nói như thế, áo lót dính nước trở nên hơi chặt, chúng nó bao bọc bộ ng ực đầy đặn, hơn nữa Quý Thanh Cừ xoa xoa, để Quý Hâm Thư trở nên hơi khó nhịn.

Cô không phải người coi trọng tình d*c, dù cho khát vọng Quý Thanh Cừ nữa, cũng sẽ không thường thường làm loại chuyện kia an ủi thân thể kia, lần trước làm vẫn là ở sau khi thân mật cùng Thanh Cừ, đến bây giờ cũng có hai tháng.
Kỳ kinh vừa qua khỏi, thân thể nằm ở một loại trạng thái rất mẫn cảm, thêm nữa sự va chạm của Quý Thanh Cừ, Quý Hâm Thư hô hấp dồn dập, cô khát vọng mà nhìn Quý Thanh Cừ, thậm chí suy nghĩ, nếu như Thanh Cừ cứ như vậy muốn chính mình, giữa các nàng có thể sinh ra biến hóa để cho mình chờ đợi hay không?
"Quý tiểu Thư, thật mềm." Quý Thanh Cừ còn say, cũng phân không rõ rốt cuộc là hiện thực hay là mộng cảnh, nàng chỉ là phi thường yêu thích vật mềm trong tay, đến mức độ yêu thích không buông tay.


Quý Thanh Cừ dùng sức xoa, dần dần, nàng cảm giác mình không hề thỏa mãn xoa cách áo lót, nàng có chút thô lỗ gỡ bỏ nút trước áo lót, lập tức đem đồ vật vướng bận ném tới xa xa.
Nhìn áo lót lại bị làm hư, Quý Hâm Thư không kịp cảm khái, bộ ng ực đã bị đối phương cầm đến chặt chẽ.

Cô cúi đầu, nhìn Quý Thanh Cừ ánh mắt chuyên chú rơi vào trước ngực mình, mỗi một lần xoa bóp đều đặc biệt nghiêm túc.

Quý Hâm Thư càng ngày càng xác định một chuyện, Thanh Cừ nàng, thật sự rất thích chỗ này của mình.


"Thoải mái, thật thoải mái." Quý Thanh Cừ hoàn toàn không có dây thần kinh xấu hổ, nàng hai tay trở nên giò đem hai vật trắng kia nắm chặt nhào nặn, khí lực lớn không nói, ngay cả động tác cũng là ngượng ngùng vô cùng.

Nàng sẽ dùng hai tay cầm lấy, chuyển vòng đối xứng xoay tròn, lại sẽ sáng tạo bóp ngọn núi còn nhỏ lại gắng gượng, lôi kéo chuyển động.

Ở thời gian hưng phấn lên, còn có thể cắn chúng nó, ở trên thân thể trắng mịn chúng nó hạ xuống từng cái từng cái vết đỏ.

Quý Hâm Thư dung túng Quý Thanh Cừ, lại cảm thấy thân thể càng ngày càng nóng, không cách nào khống chế tốc độ đ ộng tình của thân thể.
"Thanh Cừ, đừng luôn là ở đây có được hay không? Ân? Nhẹ một chút đi." Quý Hâm Thư bị Quý Thanh Cừ đặt ở trên bồn rửa tay, cả người đều ngồi lên, chân cô bị thân thể Quý Thanh Cừ chen vào, không thể không tách ra, vào lúc này bị vén lên đ ộng tình, Quý Hâm Thư cảm thấy lòng bàn chân ngứa ngáy mà mỏi, cô không nhịn được muốn kẹp chặt cái gì, lại chỉ có thể kẹp lấy eo của Quý Thanh Cừ.
"Tròn tròn, ăn tròn tròn." Quý Thanh Cừ cũng không để ý tới Quý Hâm Thư, nàng si mê hai vật tròn trắng mềm mại quá đáng, tựa hồ bên trong thế giới của nàng không có tồn tại khác, chỉ có hai viên thịt tròn non mềm này.

Quý Thanh Cừ yêu cực chúng nó, dùng tay dùng miệng, hận không thể đem thương tiếc của chính mình toàn bộ cho chúng nó.
Lớp da Quý Hâm Thư yếu đuối, thêm nữa loại địa phương non mềm mẫn cảm này, cũng càng dễ dàng bị làm ra cảm giác.

Động tác của Quý Thanh Cừ không thể nói là ôn nhu, thậm chí mỗi một lần đều sẽ đem nơi đó xoa bành trướng đỏ lên, còn dùng lực nắm dùng sức nhào nặn.

Sau thời gian dài, bộ ng ực của Quý Hâm Thư hoàn toàn bị nàng biến thành màu đỏ, rõ ràng toàn thân đều là trắng nõn, chỉ có bộ ng ực đỏ đến mức kinh người, nhị hoa nõn nà phía trên nhất cũng bị Quý Thanh Cừ lại cắn lại gặm, sưng đỏ lên.
Trong mắt Quý Hâm Thư mang theo ánh nước, cho dù cách qu@n lót cô cũng biết hạ th@n của chính mình có bao nhiêu chật vật, lửa Thanh Cừ cho mình quá nhiều rồi, cũng không phụ trách giúp cô tiêu diệt.

Bụng dưới từng trận co giật, nương theo lấy động tác của Quý Thanh Cừ, mật dịch khát vọng còn đang không ngừng mà trào ra ngoài.

Quý Hâm Thư không nhịn được kéo qua tay của Quý Thanh Cừ đè giữa hai ch@n, nhưng Quý Thanh Cừ chỉ thích cục tròn, rất nhanh lại lưu luyến không nỡ trở lại tiếp tục dằn vặt nơi đó.
"Thanh Cừ, quá đáng." Quý Hâm Thư đau có hai phương diện, cô một mặt cảm thấy bộ ng ực bị Quý Thanh Cừ đùa bỡn đến mức rất đau; Còn mặt kia, cảm giác trống rỗng hạ th@n cũng phát ra chua xót căng đau.

Cô không nhịn được dùng tay nhẹ nhàng ấn lại chân tâm, chỉ muốn giảm bớt phần không thoải mái kia.


Cách qu@n lót nhỏ, Quý Hâm Thư sờ s0ạng một hồi lâu, ngón tay đều nhiễm một tia chất nhầy.
Cô nhắm mắt lại, không nhịn được đưa ngón tay tiến vào, ở bên trong trong quần xoa xoa địa phương nóng bỏng.

Quý Thanh Cừ đối với tất cả những thứ này hoàn toàn không biết, trong lòng trong mắt nàng chỉ có cục tròn trắng, tuy đã bị nàng nắm đỏ, trở thành cục tròn đỏ, nhưng nàng vẫn yêu cực nơi này.
"Thanh Cừ..

Đang muốn chị rồi." Quý Hâm Thư biết hiện tại để Thanh Cừ giúp mình là chuyện không thể nào, cô cũng xác thực đến điểm giới hạn không chịu nổi.

Quý Hâm Thư nửa khép mắt, tay ở bên trong trong quần nhanh chóng ma sát, xoa vật thịt mẫn cảm yếu ớt kia.

Lần này so với bỗng dưng tưởng tượng càng có cảm giác, dù sao Thanh Cừ ngay ở trước mặt mình, thì đang bắt nạt nơi khác chính mình.
Quý Hâm Thư ngước đầu, hô hấp gấp gáp một lần so với một lần, hốc mắt của cô bị nước mắt che đậy, lại không nỡ nhắm mắt lại, trước sau nhìn Quý Thanh Cừ.

Ở sau khi đi tới một lần, cô run rẩy thân thể, nhẹ nhàng dùng lòng bàn tay ấn lại viên thịt run kinh hoàng, hưởng thụ tựa ở trong lòng Quý Thanh Cừ.

Lúc này, Quý Thanh Cừ cũng chơi thích hơn vật tròn kia, hai tay cứ như vậy nắm nắm, tựa ở trong lồ ng ngực Quý Hâm Thư mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
"Thanh Cừ, thật sự rất biết dằn vặt chị." Quý Hâm Thư có chút bất đắc dĩ nhìn Quý Thanh Cừ không hề động đậy nữa, thân thể tuy đến một lần, nhưng mà loại vui vẻ ngắn ngủi này cùng cô nhiều năm khát vọng so ra chỉ có thể nói bé nhỏ không đáng kể, căn bản không thể có được thỏa mãn.

Quý Hâm Thư bất đắc dĩ dọn dẹp thân thể, đem Quý Thanh Cừ đưa đến trên giường.

Sau khi nhìn đối phương nằm ở trên giường, thân thể một bộ khoan khoái tốt đẹp, Quý Hâm Thư sắc mặt càng hồng, chân tâm vừa rồi đến qua một lần còn đang run, cô tìm được qu@n lót mới dự định mặc vào cho Quý Thanh Cừ.
Lúc này, Quý Thanh Cừ bỗng nhiên mở mắt, cười lên nhìn về phía mình.

Eo nàng nhẹ nhàng giơ cao, hai chân kẹp lấy eo của mình cọ nhẹ, nụ cười tràn đầy quyến rũ và phong rình.

Hai con mắt híp lại, cứ như vậy giơ tay lên, xoa xoa mặt của mình, đối tách ra chân với mình.
"Tỷ tỷ lại tới bắt nạt em? Tại sao chị đều ở trong mộng bắt nạt em..

Được rồi, em cho chị bắt nạt." Quý Thanh Cừ biểu hiện trong lòng bất mãn nhưng ngoài mặt vẫn phải vui vẻ, vào lúc này, hàm nghĩa bắt nạt đích thật, Quý Hâm Thư lại quá là rõ ràng.
Hết chương 57.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi