PHÁT SÓNG TRỰC TIẾP GIẢ GÁI THÔNG QUAN TRÒ CHƠI SINH TỒN

Hắn nghênh ngang đi vào phòng, lúc này Diêm Thương mới thấy Diêm Hình, lập tức ngậm miệng lại, có vài lời nói sau lưng thì được, giáp mặt mà nói sẽ bị trả thù.

"Cha" Diêm Hình vẻ mặt lạnh lùng mở miệng gọi một tiếng.

Vua của Tinh Không giới tướng mạo tuấn mỹ, cho dù đã nhiều năm trôi qua, vẫn có thể nhìn ra thời tuổi trẻ ông có bao nhiêu xuất sắc.

"Hình nhi, nghe nói gần đây con gặp chút phiền toái ở trong trò chơi, bởi vì một NPC?" Vương thượng hỏi.

Diêm Hình liếc nhìn Diêm Thương một cái, người nào đó lập tức nói: "Không liên quan tới tôi, gần đây tôi cũng bị mách lẻo." Nhắc đến điều này lại thấy tức, hắn vốn đang kế hoạch nên để Yến Trì lấy hình tượng như nào xuất hiện ở trước mặt cha mình, kết quả không biết bị ai trước đem quan hệ của hai người thọc ra.

Không có chút chuẩn bị nào, vương thất sao có thể tiếp thu con trai của một gia tộc nhỏ chứ?

Diêm Hình lạnh lùng nói: "Nghe ai nói? Mỗi một trò chơi đều hoàn mỹ thông quan, có điều gì phiền toái sao con không biết?" Ánh mắt lập tức trở nên sắc bén, NPC không cần nghĩ cũng biết là nói Thẩm Bân, ai dám tìm Thẩm Bân phiền toái, không muốn sống nữa!

Vương thượng nhìn Diêm Hình một cái, nói ra ba chữ: "Hoắc Sĩ Nguyên."

Vương thượng cũng không ngốc, có thể nói ông vô cùng hiểu biết hai đứa con trai của mình, người ngoài tùy tùy tiện tiện nói vài câu có là gì, lập tức đem người mách lẻo nói ra.

Diêm Hình còn chưa lên tiếng, Diêm Thương liền cười lạnh nói: "Không biết đắc tội Hoắc đại học sĩ như nào, bản lĩnh nói hươu nói vượn đúng là ngày càng xuất chúng."

Vương thượng liếc mắt nhìn hắn: "Việc anh của con cho dù là nói bậy, còn con thì không nhỉ? Mau cắt đứt qua lại, nó và con không có khả năng."

"Vì sao không có khả năng?" Ánh mắt Diêm Thương trở nên lạnh lùng: "Những việc khác đều tùy ý, duy nhất việc con muốn cưới Yến Trì, không cần thương lượng."

Vương thượng cau mày, chung quy không tiếp tục tranh luận nữa, chỉ nhìn về phía Diêm Hình: "Dẫn Thương nhi đi, dạy dỗ nó nên làm một thành viên vương thất như thế nào cho tốt."

Diêm Hình: "......"

Diêm Thương nghe thế xoay người rời đi, Diêm Hình ở phía sau nhàn nhạt lên tiếng: "Nhi thần cáo lui."

Việc hôm nay, ngọn nguồn là từ người tên Hoắc Sĩ Nguyên kia, chờ rời khỏi tẩm cung vương thượng, Diêm Thương quay đầu lại nhìn Diêm Hình: "Đừng nói cho tôi anh có thể nhịn? Dám bắt nạt lên đầu ta, tìm chết!"

Ánh mắt Diêm Hình vẫn lạnh lùng như cũ: "Gần đây chú làm gì đắc tội gã sao?"

Diêm Thương chỉ cảm thấy vô cùng oan uổng: "Gã cũng xứng để tôi đắc tội? Thứ nhất tôi vẫn luôn ở cùng Yến Trì, không tiếp xúc người khác."

Diêm Hình im lặng một lát: "Vậy có chút kỳ quặc."

Diêm Thương cười nhạo nói: "Mặc kệ thế nào, nếu tôi không thể cùng Yến Trì ở bên nhau, anh cảm thấy cha sẽ cho phép anh trầm mê với NPC? Anh tựa hồ còn sốt ruột hơn cả tôi đấy."

Diêm Hình không buồn trả lời, xoay người rời đi, hắn đều có biện pháp khiến cha thỏa hiệp, thật sự không được, cùng lắm thì từ chối vương vị.

Diêm Thương nhìn theo bóng dáng Diêm Hình bỗng nhiên mở miệng: "Khoan đã, làm giao dịch được không?"

Diêm Hình không muốn nói, hơn nữa càng lúc càng đi xa.

"Cha bắt tôi cưới một tên xấu xí, anh giúp tôi giải quyết cái đứa xấu xí kia, tôi nợ anh một nhân tình được không?"

Diêm Thương ở phía sau nói.

Diêm Hình vẫn như cũ không quay đầu lại, cho đến khi biến mất ở chỗ ngoặt.

Diêm Thương: "Đệch!"

Làm thành viên vương thất, người hắn cưới sao có thể là người xấu xí? Chẳng qua đối với Diêm Thương mà nói, không thích đều có thể dán lên mác người xấu xí.

Diêm Hình mỗi lần đi tới thế giới trò chơi đều trải qua tính toán đặc biệt, sau khi trở lại phòng hắn định lập tức đi gặp Thẩm Bân, nhưng không ngờ còn chưa chọn ra được thế giời nào.

Vì thế Diêm Hình liền ổn định lại tâm tình suy nghĩ việc gì đó, lập tức lại lần nữa ra ngoài, vẫn như cũ đi tới tẩm cung vương thượng.

Không bằng nên giải quyết sự tình một lần cho gọn, bớt phiền toái.

.....

Thẩm Bân lại lần nữa mở hai mắt, chỉ cảm thấy xung quanh có chút quen thuộc, sao lại ở trong kiệu?

Hơn nữa trên người vẫn mặc trang phục tân nương Tú Hòa, trên đầu trùm một cái khăn màu đỏ.

Lại là kết hôn thời dân quốc? Cái quỷ gì vậy?

Chỉ là lần này không có ai đá cửa kiệu gì đó, xung quanh vô cùng an tĩnh, khi Thẩm Bân được đỡ xuống, trong tay bị nhét một cái bài vị.

Hình như có chỗ nào không đúng, rõ ràng cậu mặc hỉ phục đỏ thẫm là kết hôn, xung quanh lại im ắng.

Thẩm Bân ôm bài vị vô cùng kinh ngạc, bên cạnh có người đỡ cậu một chút, động tác dẫn đường, nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường....

Thẩm Bân: "....." Cho nên cậu kết hôn với ai! Diêm Hình đâu?

Thẩm Bân không dám phản kháng, thậm chí cậu không nhìn thấy bên trên bài vị trong tay có một bức ảnh chụp người có khuôn mặt giống Diêm Hình như đúc.

Hôn lễ đơn giản trôi qua, Thẩm Bân bị đưa vào động phòng, nếu thành thân cùng bài vị, tự nhiên có rất nhiều lưu trình được bỏ qua.

Nơi này tựa hồ là một gia đình giàu có, Thẩm Bân vẫn luôn được nha hoàn hầu hạ, cho dù không ai đẩy khăn chùm đầu ra, cũng có nha hoàn nhắc nhở lưu trình.

Cậu phải đội khăn qua giờ nào đó rồi mới được xốc lên, sau đó đơn giản ăn qua chút đồ vật, liền bắt đầu tắm gội nghỉ ngơi.

Được hầu hạ có chút thoải mái....

Thẩm Bân cảm thấy bản thân sa đọa, mau chóng đuổi nha hoàn đi, tắm gội gì đó cần tự mình làm, nếu không sẽ bị bại lộ sạch sẽ.

Mèo đen không biết từ lúc nào đã chui vào phòng, vừa rồi Thẩm Bân hành động không tiện, nó vẫn ở bên ngoài hỏi thăm tin tức.

Nơi này vẫn là Diêm phủ, lại có khác biệt rất lớn so với Diêm phủ ở thế giới trước.

Đại thiếu gia Diêm gia từ nhỏ đã bệnh tật ốm yếu, đã qua đời vào những năm tháng đẹp nhất của cuộc đời, gia đình Thẩm Bân là gia đình bình dân, muốn trèo cao, mới đem cậu gả tới Diêm phủ minh hôn với đại thiếu gia.

Người nào đó sau khi nghe mèo đen kể lại mọi việc bị chấn kinh rồi, đây là chuyện gì? Vì sao thế giới trò chơi một cái so với một cái càng kỳ ba, ngay cả kết hôn với người chết cũng có.

Cậu nhìn thùng tắm cách đó không xa, vẫn quyết định tắm một cái cho thơm tho ngào ngạt trước, dù sao chờ lát nữa nha hoàn sẽ dọn nước lạnh đi.

Chờ trong phòng không còn ai khác nữa, Thẩm Bân liền ngã xuống giường, chuẩn bị ngủ.

Mèo đen: "....Cho nên? Ngươi đang làm gì?"

Ngày đầu tiên tới thế giới này, cứ định trôi qua lãng phí như vậy?

Thẩm Bân mặc áo ngủ mềm mại thơm ngào ngạt lăn một vòng trên giường lớn: "Ta đang ngủ, ngày mai còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì, cho dù ta thành thân với một cái bài vị, nói không chừng Diêm Hình đều sẽ ghen."

Hiện tại đúng là trời đã tối, mèo đen hơi há miệng cuối cùng cũng không nói gì.

"Đúng rồi, thế giới này cần tìm mấy bộ nữ trang?" Thẩm Bân hỏi.

Mèo đen: "....Sáu bộ."

Nghe ra cũng không khó, dù sao chỉ cần gả vào gia đình giàu có, quần áo của mình sẽ không ít, người nào đó nghĩ như vậy.

.....

Thẩm Bân đi vào giấc ngủ rất nhanh, lúc này thời tiết cũng không lạnh, cậu ôm chăn ngủ đến là ngọt ngào.

Bọn nha hoàn dần dần đi nghỉ ngơi, trong phòng vốn đèn đuốc sáng trưng, cho đến thời gian nào đó, toàn bộ trong phòng liền trở nên tối sầm.

Chỉ còn lại hai ngọn nến màu đỏ đang thắp ở bên cạnh bài vị.

Thẩm Bân từ đầu tới đuôi không nhìn thấy người trên bài vị rốt cuộc là ai, thân ảnh Diêm Hình từ trong bóng đêm chậm rãi hiện hình.

Bởi vì ở thế giới trò chơi trước cũng là thời kỳ dân quốc, hai anh em không có ký ức biểu hiện thực không tồi, hơn nữa cũng không thấy Diêm Hình phản đối, khi lựa chọn thế giới trò chơi liền ưu tiên hình thức không có ký ức.

Nói cách khác độ khó tăng lên, Diêm Hình đã quên hết mọi việc, giống như đúc ở thời kỳ dân quốc thế giới trước.

Nhưng Diêm phủ lần này không phải là Diêm phủ kia, Diêm Thương cũng không ở đây, chỉ thêm mấy người chơi mất trí nhớ mà thôi.

Sau khi tiến vào trò chơi, thân phận người chơi là ngẫu nhiên, không tồn tại thao tác hộp tối, Diêm Hình thực không khéo trở thành đại thiếu gia đã chết nên mới có Diêm phủ.

Hiểu đơn giản là người chơi trở thành đại thiếu gia đã chết mà họ "Vương" thì nơi này chính là "Vương" phủ.

......

Diêm Hình biết hôm nay mình thành thân, không biết vì sao trong lòng hắn vô cùng phẫn nộ, vốn định phá hủy hôn lễ, phải biết rằng đại thiếu gia Diêm gia tuy thân thể không tốt, nhưng từ nhỏ cơ hồ đã bị cưng chiều như hoàng đế, có thể biết tính tình như thế nào.

Muốn gió được gió muốn mưa được mưa cũng không quá.

Cho nên cho dù người nhà vì hắn an bài minh hôn, nhưng không cần chính là không cần.

Mà khi hắn thấy Thẩm Bân, lại bỗng nhiên không muốn động thủ, khăn đầu màu đỏ cũng không thể nào ngăn cản được tầm mắt của Diêm Hình.

Đó là một khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, Diêm Hình không phân biệt được rốt cục đẹp tới mức độ nào, chỉ cảm thấy mỗi một tấc da thịt của đối phương đều cực kỳ phù hợp mắt mình.

Rất thuận mắt....

Trong ánh nến lay động, Diêm Hình chậm rãi đi tới mép giường, thân hình hắn là nửa trong suốt, thoạt nhìn vô cùng quỷ dị.

Mèo đen ở nơi xa không rên một tiếng chậm rãi co thành một quả cầu, lăn thật manh sang bên cạnh, lăn tới một cái góc, nấp kỹ.

Cái gì? Cứu ký chủ? Kia chính là một đôi cẩu nam nam, cứu cái gì mà cứu!

Diêm Hình đi đến mép giường, ngồi ở trên giường, đầu ngón tay chậm rãi vươn tới khuôn mặt Thẩm Bân.

Nói thật, người không biết mà thấy một màn như vậy tuyệt đối cho là ác quỷ lấy mạng.

Nhưng đầu ngón tay của hắn dừng trên khuôn mặt Thẩm Bân lưu luyến một lát, rồi chậm rãi xuống phía dưới, đẩy ra cúc áo.

Hôm nay, nói như thế nào cũng là ngày hai người thành thân, đương nhiên phải động phòng mới được, Diêm Hình nghĩ như vậy.

Thẩm Bân cảm giác trên người không thoải mái, dùng tay chụp một chút tránh đi, liền không vui mà chậm rãi mở hai mắt, cả người sửng sốt, thiếu chút nữa kêu ra tiếng......

Nếu không phải gương mặt kia của Diêm Hình quá mức đẹp trai, cậu tuyệt đối sẽ kêu cho đối phương xem.

"Diêm Hình......" Thẩm Bân sợ hãi thì thầm.

Động tác của Diêm Hình vẫn không dừng lại, nhẹ nhàng nói: "Hiếm khi ngươi có thể nhớ kỹ một cái tên của người chết." Ngữ khí lạnh lùng trước sau như một.

Thẩm Bân không biết sao lại như thế này, Diêm Hình liền xốc quần áo nơi nào đó của cậu: ".....Ngươi là con trai?"

Thẩm Bân: "....." Đây không phải sự thật sao? Cậu có chút ngốc.

Nhưng rất nhanh người nào đó liền nghĩ tới thời kỳ dân quốc lúc trước, Diêm Hình không có ký ức, sẽ không phải giống như thế giới lần này chứ?

Thẩm Bân thử nói: "Tôi, tôi là bị ép, việc không liên quan tới tôi, là những người đó bảo tôi gả cho anh..." Ngoại trừ xin lỗi còn có thể làm gì? Thẩm Bân lo lắng đối phương mất trí nhớ, một giây liền chém mình.

Diêm Hình bỗng nhiên nắm lấy tiểu ong mật của cậu, cúi người cách Thẩm Bân cực gần: "Bị ép? Ngươi không muốn gả cho ta?" Ngữ khí lập tức có chút ái muội.

Đã xem như vô cùng hiểu biết hắn, Thẩm Bân nhanh chóng lắc đầu: "Không phải.....tôi nguyện ý." Lúc này Diêm Hình thật sự rất khủng bố, kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, cậu tự nhiên sẽ không ngây ngốc đối nghịch.

Diêm Hình cười lạnh một tiếng, cúi đầu lấp kín cánh môi cậu, cẩn thận nhấm nháp.

......

Người thường không nhìn thấy ma quỷ, cho nên, nếu lúc này có người ngoài ở đây, cũng chỉ có thể thấy nụ hoa nhỏ đang lay động trong gió, sau đó nụ hoa nhỏ bày ra các loại tứ thế "xấu hổ".

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi