PHÁT SÓNG TRỰC TIẾP: KIM CHỦ, CẦU ĐÁNH THƯỞNG!

Edit:Linhlady

Mạc Vân Quả đi qua đi đem Dung Tu ôm lên, là một kiểu ôm công chúa chính hiệu!

"Bị tiểu Quả Quả công chúa ôm gì đó...... Luôn cảm thấy không nỡ nhìn thẳng a!"

"Tưởng tượng một chút nếu như Dung Tu biết hắn bị tiểu Quả Quả ôm công chúa sẽ như thế nào, Ừm...... Nhất định thực xuất sắc!"

"A a a! Thật muốn người nằm trong ngực tiểu Quả Quả là ta a a a a!"

"Lầu trên không cần mơ mộng hão huyền!"

"Lạp lạp lạp ~ chụp hình chụp hình ~ ha ha ha ~"

Hàn Nghênh Tùng nhìn Dung Tu được Mạc Vân Quả, trong mắt xẹt qua một tia phức tạp.

Trước khi mở phát sóng này, hắn vốn dĩ cũng đã hủy chú ý, nhưng không biết sao, khi cô vừa mở phát sóng trực tiếp, hắn lại không ngăn được mình vào đây xem.

Hắn cũng không biết mình đang chờ đợi cái gì, nhưng trước giờ hắn đều tùy tâm, nên hắn vẫn muốn vào xem.

Sau đó liền thấy được một màn này.

Hàn Nghênh Tùng nhìn Mạc Vân Quả một thân lạnh lẽo, hắn nghĩ, dưới lớp da thịt hư ảo kia, nhất định là một linh hồn thực nóng.

Nói cách khác, vì sao có thể khiến trái tim của hắn bắt đầu ấm lên đây?

Hàn Nghênh Tùng sâu kín thở dài một hơi, lại ấn chú ý, tiếp tục chú ý Mạc Vân Quả.

Mà lúc này Mạc Vân Quả đang nhìn hôn mê Dung Tu, trong lòng có một tia khó hiểu.

Từ sắc mặt của hắn, có thể thấy được, hắn đang trúng độc,nhưng nơi này không có thiết bị chuyên nghiệp, cho nên cô không thể xác định chính xác hắn trúng loại độc gì, có lẽ là một loại độc không đơn giản.

Mạc Vân Quả đã từng chuyên tâm nghiên cứu một thời gian rất dài về các loại độc, dược cho nên cô am hiểu không ít thuộc tính cũng như các cách lý giải thú vị.

Nhưng nhìn qua sắc mặt Dung Tu, loại độc này không nằm trong phạm vi cô nhận biết.

Mạc Vân Quả biết, kiến thức của mình chung quy có chút hẹp hòi.

Cô để Dung Tu nằm trên giường, lẳng lặng chờ hắn tỉnh lại.

Sau một lát, Dung Tu có dấu hiệu tỉnh.

Vừa mở mắt, hắn liền thấy được xa lạ phòng, cơ bắp cả người hắn căng chặt, cảnh giác nhìn quanh bốn phía, nhưng nhìn đến Mạc Vân Quả ngồi trước mặt mình, hắn lặng yên thở dài nhẹ nhõm một hơi, thân thể cũng buông lỏng.

Dung Tu biết, đây là hàng xóm cách vách nhà hắn, là một trạch nữ chính hiệu, đồng thời cũng là một cô gái tốt bụng.

"Cảm ơn."

Dung Tu vừa nói vừa chống thân thể ngồi dậy ý muốn rời khỏi đây.

Mạc Vân Quả cũng không ngăn cản động tác của Dung Tu, chỉ hỏi: "Anh có biết anh bị trúng độc không?"

Dung Tu sửng sốt, nhẹ giọng "Ừ" một tiếng, sau đó đứng lên lại gần, nói một tiếng cảm ơn, sau đó rời đi.

Tiếng đóng cửa vang lên, Mạc Vân Quả nhìn giường trống rỗng, không nói gì.

Sau khi Dung Tu đóng cửa lại, cả người hoàn toàn buông lỏng.

Hắn dựa vào trên cửa, đầu hơi hơi ngước lên, làm sao hắn lại không biết mình trúng độc được đây?

Cũng do hắn đã xem nhẹ lực lượng của những người đó, cứ như vậy tự tin đi tới cho nên mới bị mắc mưu.

Dung Tu thở dài một hơi, chậm rãi đi về nhà mình, mở cửa đi vào.

Một cánh cửa, cách một thế giới.

Hệ thống thăng cấp tiến hành trong thời gian một ngày, ngày hôm sau, Mạc Vân Quả đúng giờ lên trò chơi.

Hệ thống cũng không có dấu hiệu bài xích cô, xem ra công tác giải quyết hậu quả của Đoàn Tử cũng không tồi.

Tuy rằng Mạc Vân Quả tiến vào trò chơi, nhưng trước mắt cô lại không thể tiếp tục lấy danh nghĩa sư phụ của Dung Tu xuất hiện.

Mà nguyên chủ lại vô tâm với chuyện luyện cấp, cho nên hiện tại cũng mới là cấp 69, với cấp này cô có muốn nhìn thấy Dung Tu, rất khó.

- ------

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi