PHÁT SÓNG TRỰC TIẾP: NHÂN VẬT PHẢN DIỆN ĐỪNG HẮC HOÁ!

Editor: Aki Re

Từ sau khi cùng Tô Mộc ở bên nhau, Tịch đại boss liền bù lại phương diện về chuyện nam nữ một phen, cho nên, hắn có trăm ngàn loại phương pháp "Tra tấn" khiến Tô Mộc kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay, cuối cùng chỉ có thể một bên bất lực khóc sướt mướt, một bên ai oán anh anh anh, "BOSS...... Chàng không yêu ta!"

"Ta như thế nào không yêu nàng?" Hắn ở bên tai nàng nỉ non, tiếng nói đó tràn ngập động tình thật mê người.

Tô Mộc khóc rối tinh rối mù, "Chàng yêu ta liền sẽ không khi dễ ta!"

"Ta đang yêu nàng, sao lại thành khi dễ?" Một tay vỗ về gương mặt nàng, lòng bàn tay cũng thong thả ung dung sờ soạng môi hơi sưng của nàng, tâm tình hắn tựa hồ thực không tồi.

Điều đó khiến nàng càng thêm bi kịch.

Tô Mộc lắc lắc đầu, ngang ngược nói: "Chàng chính là khi dễ ta! Chính là khi dễ ta!"

Náo xong, nàng ngay cả sức lực khóc cũng không có.

Nam nhân đè ở trên người nàng an tĩnh nhìn nàng trong chốc lát, sau một lúc lâu, hắn khẽ thở dài một cái, vẫn là động thủ mở trói tay cho nàng trước, lại cũng mở luôn tơ lụa ở trên hai mắt cá chân nàng, cùng tơ lụa ở nóc giường, hai chân Tô Mộc rốt cuộc cũng không bị treo lên cao nữa, bất quá kỳ thật chân nàng cũng đã sớm bị tê rần, ngay cả sức lực muốn một chân đá hắn cũng không có.

Nàng nức nở nghẹn ngào, chính là đang muốn nói nàng sẽ không dễ dàng ngừng khóc như vậy.

Một tay Tịch Y nhẹ nhàng ấn lên cái đùi bóng loáng kia của nàng, trợ giúp nàng thư kinh lưu thông máu, hắn nhẹ giọng hỏi: "Chọc ta tức giận, còn sẽ có lần sau?"

"Không có không có!" Nàng thật sự sợ, vội ngoan ngoãn trả lời, lại nức nở nói: "BOSS...... Chúng ta về sau không cần chơi kích thích như vậy, được không?"

"Không thích?"

Nàng ủy khuất lắc đầu, "Không thích."

"Nhưng ta thấy thân thể Mộc Mộc...... Lại thập phần thích." Nói xong, cái tay kia của hắn đang ấn trên đùi nàng lại muốn hướng lên trên, đi vòng quanh địa phương khiến người khó có thể mở miệng.

Thân thể Tô Mộc vội căng chặt, ôm lấy eo hắn khóc lóc kể lể nói: "Không muốn không muốn...... Lại chơi nữa ta ngày mai liền không thể xuống giường được!"

"Ta đây liền bồi Mộc Mộc ngủ tiếp cả ngày không phải càng tốt?"

Tô Mộc "Oa" một tiếng khóc, "BOSS ta sai rồi...... Ta không nên xem quyển sách kia, cái đó là cha mẹ ta cho ta, ta cũng không có biện pháp oa!"

"Lỗi của nàng chỉ sai có mỗi chỗ đó?" Hắn dừng động tác trên tay, rũ mắt nhìn nàng thập phần nguy hiểm.

Nàng run lên, thập phần nhược khí nói: "Vậy...... Vậy ở đâu?"

"Nàng nói......" Đôi mắt hắn híp lại, "Đại Lý Tự Thiếu Khanh kia thực tốt."

"Không có không có, ta không có nói hắn thực tốt!" Tô Mộc vội giải thích, "Ta chỉ là nói hắn cũng không tệ lắm......"

Hắn nguy hiểm nói: "Nàng phản bác ta?"

"Không có không có......" Tô Mộc lại bẹp miệng một cái, nói: "Được thôi, chàng cảm thấy ta nói gì ta liền nói cái đấy."

Đây giống như tiểu tức phụ oán khí mười phần.

Tịch Y xụ mặt vỗ vỗ đỉnh đầu nàng, lạnh lùng nói ra: "Nàng nếu cảm thấy Đại Lý Tự Thiếu Khanh không tồi, có thể yêu cầu ta vì nàng giới thiệu?"

"Không cần!" Tô Mộc không chút nghĩ ngợi vội tỏ lòng trung thành, "Trừ bỏ BOSS ai ta cũng không cần! Cái Đại Lý Tự Thiếu Khanh đấy có gì đặc biệt hơn người? Nào có tốt như BOSS nhà ta? Ta mới không cần biết hắn!"

"Hắn chính là có tiếng chấp pháp theo lẽ công bằng, lại còn cương trực a, chính là nam nhân như thần khiến cho nữ tử đế đô mộng một vòng." Tịch Y dương môi, "Mộc Mộc nói ta so với hắn tốt hơn, ta so với hắn tốt ở chỗ nào đây?"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi