PHI THIÊN

- Ha ha! Ra sức ở đâu cũng giống như vậy, chỉ cần có tâm là được.

Miêu Nghị khoát khoát tay, hắn tạm thời không đề cập việc này. Quay đầu nhìn sang Lâm Bình Bình, hắn nói:

- Lâm Bình Bình, thuộc hạ ta cưới ngươi cũng không bạc đãi ngươi chứ? Làm nam nhân của ngươi phù hợp hay không?

Lâm Bình Bình xấu hổ, nói:

- Khá tốt!

Dương Triệu Thanh cười hăc hắc.

Sau khi đối đáp một phen, Miêu Nghị có việc hỏi Diêm Tu và Dương Triệu Thanh, chúng nữ lui ra ngoài.

Thừa dịp Dương Triệu Thanh quay về nội viện, đột nhiên Lâm Bình Bình xuất hiện bên cạnh hắn, cũng nói thầm với hắn vài tiếng.

Dương Triệu Thanh nghe vậy cau mày nói:

- Có thích hợp không, ngươi lẫn vào việc này làm gì vậy?

Lâm Bình Bình nói nhỏ:

- Người ta có tâm như vậy, ngươi hỏi ý kiến đại nhân có được hay không?

Vì vậy đợi đến lúc Miêu Nghị rời đi không bao lâu, Dương Triệu Thanh đi theo bên cạnh Miêu Nghị và nói:

- Đại nhân, có một chuyện thuộc hạ không biết nên nói hay không?

Miêu Nghị cười nhạt nói:

- Có chuyện cứ việc nói.

Dương Triệu Thanh do dự trong chốc lát, thử nói ra:

- Vũ Quần Phương nhờ Lâm Bình Bình bảo thuộc hạ hỏi đại nhân một chút, muốn cho Trình Ưng Vũ đi theo hầu hạ bên cạnh đại nhân.

Miêu Nghị cười nói:

- Không cần thiết.

Dường như có phần xấu hổ, Dương Triệu Thanh dứt khoát nói rõ:

- Ý của Vũ Quần Phương là, nếu như đại nhân không chê Trình Ưng Vũ, muốn đại nhân thu Trình Ưng Vũ làm thiếp.

Miêu Nghị dừng bước, hắn lại đi về phía trước, lắc lắc đầu nói:

- Không phải ghét bỏ hay không, ngươi còn không hiểu mục đích của nàng sao, nàng chỉ cân nhấc vì tiền đồ của Trình gia nên hi sinh Trình Ưng Vũ, đây không phải là ý của Trình Ưng Vũ, nữ nhân bên cạnh ta dùng không hết, không thiếu nữ nhân! Nếu ta có tâm tư, muốn Trình Ưng Vũ lúc nào đều được, cũng không phải do Vũ Quần Phương nàng đến an bài. Triệu Thanh ngươi không nên lẫn vào, giúp Diêm Tu nhiều hơn là được rồi.

- Vâng!

Dương Triệu Thanh hơi không được tự nhiên, thân phận của hắn vốn không thích hợp hỏi việc này, thân là người bên cạnh không nên có ý đồ nhúng tay vào việc nội cung của đại nhân, như vậy có khả năng liên quan đến tranh thủ tình cảm và đứng thành hàng, thân phận của hắn chỉ nên đi chung quanh đại nhân. Nếu như chuyện này lọt vào tai đại nhân, không nói phu nhân, cho dù lọt vào tai Dương Khánh, khẳng định Dương Khánh sẽ mất hứng, lần này là mình hồ đồ, lúc trở về nên nói với Lâm Bình Bình.

Ngày kế tiếp, Dương Khánh phái người mang Văn Phương về.

Vừa gặp phu thê Miêu Nghị trong hậu cung, Văn Phương vô cùng khẩn trương, trong hậu cung có áp lực vô cùng, đã lâu không gặp Miêu Nghị nhưng nàng vẫn cố gắng giả ra mình tự nhiên, cười nói:

- Đại ca, chị dâu, đây là một ít điểm tâm tiểu muội tự làm trước khi tới đây.

Nàng ôm hộp lễ vật ra.

Miêu Nghị cười ha ha, cũng nói chuyện thương hội Vô Lượng quốc với nàng, Văn Phương vô cùng mừng rỡ.

Vân Tri Thu cũng cho chỗ tốt, kéo Văn Phương nói chuyện một hồi và tặng lễ vật.

Chưởng môn Ngọc Nữ Tông Chư Cát Thanh cũng có động tác nhanh chóng, trước khi nàng chạy tới tham gia đại hôn Yêu Nhược Tiên cũng có chuẩn bị hôn sự cho Diệp Tâm và Đàm Lạc.

Sau khi Vô Lượng Thiên nhận được tin tức, Miêu Nghị vốn muốn kéo Vân Tri Thu cùng đi nhưng mà Vân Tri Thu cự tuyệt.

Nàng có thể cho Diệp Tâm và Đàm Lạc mặt mũi nhưng vô cùng phản cảm Chư Cát Thanh cầm quan hệ Diệp Tâm, Đàm Lạc ra áp chế Miêu Nghị, cảm thấy không cần vì phu thê bọn họ mà chạy tới Ngọc Nữ Tông nho nhỏ làm gì. Nàng có ý bảo Miêu Nghị đừng đi, nhưng Miêu Nghị nhớ tình bạn cũ nên muốn đi, Vân Tri Thu đành phải cự tuyệt không đi cùng.

Vân Nhược Song cũng náo nhiệt đòi đi chung với Miêu Nghị, kết quả bị Vân Tri Thu kéo tai.

Miêu Nghị đành phải mang Diêm Tu và Dương Triệu Thanh đi.

Nhân mã Tiên quốc Thần Lộ dời đến Vô Lượng quốc, các phương trong Thần Lộ đều tới, Ngọc Nữ Tông mượn việc Miêu Nghị ngụy trang bài trừ đối lập, kinh động quân sử Thần Lộ và các cung chủ chạy tới chúc mừng, chưởng môn các đại môn phái cũng chạy tới cỗ vũ, trong thời gian ngắn Ngọc Nữ Tông phong quang vô hạn.

- Tham kiến thánh tôn.

Miêu Nghị vừa đi vào lại có tiếng đón chào lớn như biển gầm, quần hùng khom lưng đón chào hắn.

Quân sử mới của Tinh Túc Hải là Thanh Thịnh yêu vương cùng chưởng môn Ngọc Nữ Tông Chư Cát Thanh song song tiến lên nghênh giá, cũng dẫn đường hai bên.

Chư Cát Thanh quay đầu nhìn sang, không có nhìn thấy Vân Tri Thu cũng theo nên có chút thất vọng, nếu Vân Tri Thu cũng đến thì hôn sự càng long trọng, Vân Tri Thu vắng mặt không chỉ thiếu một người, càng là thái độ không xem trọng. Nàng hỏi qua Diệp Tâm, được biết Vân Tri Thu rất xem trọng bằng hữu cũ của Miêu Nghị, hiện tại nàng không tới đã vượt qua Chư Cát Thanh dự kiến.

Hôm nay thánh tôn Vô Lượng quốc ẩn ẩn là đệ nhất nhân, danh áp chế năm thánh còn lại, bây giờ lại xuất hiện trong hôn lễ Ngọc Nữ Tông, toàn thể đệ tử Ngọc Nữ Tông đều nhìn sang, trên mặt tỏa sáng vì vinh hạnh, cảm thấy Ngọc Nữ Tông quật khởi trong tầm tay.

Môn phái hai bên đường hâm mộ Ngọc Nữ Tông có núi dựa lớn.

Cho tới lúc này Miêu Nghị vẫn mỉm cười, nhìn thấy hai bên có không ít người quen cũ. Cung chủ Nguyệt Hành Cung Trương Thiên Tiếu, cung chủ Thủy Hành Cung Đào Thanh Ly và phu thê Tư Không Vô Úy. Cung chủ Mộc Hành Cung Trình Ngạo Phương, Triệu Phi và phu thê Ổ Mộng Lan cũng tới, chưởng môn Kiếm Ly Cung Văn Lai Công và đệ tử Cổ Tam Chính đứng chung một chỗ, chưởng môn Tam Tổ Môn Bành Ngư...

Rất nhiều người quen, Miêu Nghị gật đầu thăm hỏi, thân phận địa vị của hắn hiện nay không tiện xuất hiện chào hỏi người quen, thậm chí không tiện thân thiện, phải chờ sau hôn sự mới có thể chiếu cố.

Đêm đó hôn sự Đàm Lạc và Diệp Tâm phong quang vô hạn, Ngọc Nữ Tông và Ngự Thú Môn dốc toàn lực tổ chức hôn lễ này, tài nguyên có thể vận dụng đều vận dụng, quả nhiên không tiếc giá lớn tổ chức hôn lễ này, kỳ trân mỹ vị nhiều không kể xiết, có thể nói đang tổ chức cho người trong thiên hạ xem.

Thậm chí chưởng môn Ngự Thú Môn vì không thể tổ chức hôn lễ trong tông môn của mình còn sinh ra ý kiến.

Hôn lễ chấm dứt, trong gian phòng chuẩn bị riêng cho Miêu Nghị, Miêu Nghị lục tục tiếp kiến bằng hữu cũ và người quen cũ, trừ Diêm Tu và Dương Triệu Thanh đứng bên cạnh Miêu Nghị ra, cũng chỉ còn lại Chư Cát Thanh tiếp khách.

Miêu Nghị nhìn Chư Cát Thanh, hắn đi tới nhìn thẳng vào mắt Chư Cát Thanh.

Ngay từ đầu hắn không ngờ Chư Cát Thanh gây ra động tĩnh lớn như thế, hắn lại không ngốc, vừa nhìn là biết Chư Cát Thanh mượn thế của hắn.

Bình luận


A
Anh Linh
26-03-2023

Thời gian trôi kinh quá

L
Lam son Tran
26-03-2023

Có chuyện nào mới ko ad

M
Mạnh Phạm Quang
26-03-2023

Hay

P
Phước Nguyễn
26-03-2023

hay

T
Thuy Nguyên
26-03-2023

có sắc k ad

A
Adrong Tình
26-03-2023

quá hay

T
To Bòi
26-03-2023

Ọep ít

D
duy khoa Ngo
26-03-2023

hay

1
111
26-03-2023

Ai biết ý nghĩa câu cuối truyện không :" Không cần cảm tạ , Trẫm hứa đời này Ngươi vừa lòng thoả ý "

L
lão Tứ
26-03-2023

Truyện này đầu truyện giữa truyện hay nhưng cuối truyện phụ thuộc dương khánh nên trở thành thằng ngu nên mất hay

L
Linh Nguyễn
26-03-2023

Bi Sao vậy ta bi từ hôm qua h vô ko dc bùn vl

Truyện đang đọc

Báo lỗi