Ngay sau đó Thiên Nguyên khẽ nhíu mày, hắn lật tay cầm tinh linh, hỏi: Cao hữu sứ, có gì chỉ giáo?
Chính là Cao Quan đưa tin, Cao Quan hỏi: Thiên Nguyên, có phải ngươi chán sống đúng không?
Thiên Nguyên sững sờ, hỏi: có ý gì?
Không biết làm sao không có trả lời, mặc hắn hỏi Cao Quan thế nào cũng không có đáp lại, càng như thế Thiên Nguyên càng có cảm giác sởn gai ốc, trong đầu xuất hiện thân ảnh lạnh lùng của Cao Quan, lại liên tưởng tới lời Cao Quan vừa nói.
Nhìn sang Bích Nguyệt trong tay mình, hắn vô ý thức buông ra.
Động sát cơ thì động sát cơ, muốn nói vì vậy mà giết Bích Nguyệt là không có khả năng, hắn nghĩ nên hòa hoãn thế nào.
Nói cái gì bỏ Bích Nguyệt phu nhân chỉ là nói nhảm, chính thất phu nhân không phải củ cải trắng đổi ai là đổi ai, tiêu chuẩn đạo đức chung của thiên hạ không có lực ước thúc nhưng rất nhiều nữ nhân giữ gìn, trong tình hình Bích Nguyệt phu nhân không vi phạm sai lầm lớn, hắn dám tùy tiện bỏ nàng thì sẽ có một đám chính thất phu nhân đứng ra nhao nhao với hắn, áp lực đó không nhỏ chút nào.
Mặc khác hắn cũng không thể bỏ Bích Nguyệt phu nhân.
Tất cả tổng trấn thiên nhai khác của hắn tham gia khảo hạch và chết đi, hắn chỉ còn lại một mình nàng, vị trí các tổng trấn khác sắp mất đi khống chế, nếu lại mất đi vị trí tổng trấn của Bích Nguyệt, vậy hắn không còn lực khống chế với thiên nhai.
Người đến âấp bậc của hắn tuyệt đối không ham chất béo trong tay Bích Nguyệt phu nhân, mà là quyền nói chuyện trong thiên nhai.
Thiên nhai từ trình độ nào đó chính là con đường tiền tài chân chính của các thế lực, nắm được thiên nhai sẽ có quyền nói chuyện nhất định, cũng có hỗ trợ tốt với hắn trong Thiên đình, quyền quý trong triều phải cho hắn vài phần mặt mũi. Kết quả tốt, một đống tổng trấn thiên nhai trong tay hắn chết hết, làm lực khống chế của hắn với thiên nhai suy yếu rất nhiều.
Tuy đại thống lĩnh dưới thiên nhai còn không ít, nhưng đại thống lĩnh bị tổng trấn tiết chế, tổng trấn không phải người của mình, không có cao thấp hô ứng, cấp trên muốn đổi đại thống lĩnh rất dễ dàng, cho dù hắn ra mặt cũng không có tác dụng. Cũng như trong Thiên đình muốn động Thiên Nguyên Hầu còn có Thiên Vương đứng ra ‘ giảng đạo lý ’, cũng không phải ai muốn động là có thể động, mọi thứ phải giảng quy củ, một Thiên đình to như vậy cũng không phải có tu vi cao là giải quyết được tất cả. Một đám đại lão đối nghịch với Thiên Đế, Thiên đình muốn bắt bọn cướp đồ sát nhân chứng và nhân viên giám sát bộ, kết quả một đám đại lão phía dưới xuất công không xuất lực, cao thấp đều hô ứng như thế.
Càng muốn chết là Thiên đình lại tách thiên nhai ra khỏi thế lực địa phương, từ đó bỏ qua sự can thiệp của thế lực địa phương trong thiên nhai, hắn đã không thể nhúng tay vào thiên nhai, mà Bích Nguyệt phu nhân chính là đòn bẫy duy nhất của hắn trong thiên nhai. Lão bà hắn chịu ủy khuất gì thì hắn ra mặt có thể nói danh chính ngôn thuận, dù sao thiên nhai nằm trên địa bàn của hắn, nội ứng ngoại hợp có thể làm không ít động tác cản tay.
Hôm nay ngay cả lão bà cũng cãi nhau trở mặt với hắn. Nếu như ngay cả Bích Nguyệt phu nhân không nghe hắn, hắn cũng không còn lý do gì chạm tay vào việc trong thiên nhai.
Bích Nguyệt phu nhân náo lớn trước mặt nhiều người, đã không chỉ là vấn đề mặt mũi, truyền ra ngoài sẽ nói Thiên Nguyên triệt để mất đi năng lực khống chế thiên nhai trong tay, làm sao có thể không làm hắn thẹn quá hóa giận?
Đột nhiên Cao truyền tin tức làm hắn sợ hãi.
Cao Quan không phải là người vô duyên vô cớ nói một câu như vậy, nói cách khác Cao Quan biết rõ hắn hiện tại đang làm gì, cũng cảnh cáo hắn đừng xằng bậy.
- Khục khục!
Bích Nguyệt không ngừng ho khan.
Thiên Nguyên lạnh lùng nhìn chung quanh, cũng không thấy có người nào động đậy, ánh mắt nhìn lên người Miêu Nghị, chỉ có hắn hành động mà thôi, chẳng lẽ hắn là tai mắt của Cao Quan?
Bất kể nói như thế nào, hắn càng không dám làm gì Miêu Nghị.
Cao Quan đã lên tiếng, không phải do hắn xằng bậy. Hắn không có lá gan vạch mặt với Cao Quan, nhất là thời điểm này cấp trên đang tìm cơ hội hạ đao.Thiên đình thân cư địa vị cao nhìn như phong quang nhưng đôi khi mỗi lời nói cử động đều phải cẩn thận từng chút, chưa hắn thư thái như người bình thường.
Miêu Nghị thấy vậy liền thở ra một hơi, vừa rồi hắn liên hệ với Cao Quan, Cao Quan nghe xong là chuyện hư hỏng này căn bản sẽ không để ý tới hắn, trực tiếp gián đoạn liên hệ, hắn còn tưởng rằng Cao Quan sẽ không nhúng tay, hiện tại xem ra Cao Quan vẫn nhúng tay.
Người đần trong Thiên đình cũng không thể không biết lực uy hiếp của phán quan mặt lạnh lớn như thế nào, đó là đại danh từ ‘ tịch thu tài sản và giết cả nhà ’.
- Hưu thư!
Bích Nguyệt quật cường vươn tay ra, ánh mắt kia giống như đang nói ngươi có bản lĩnh cứ giết ta đi.
- Hừ hừ!
Thiên Nguyên cười lạnh, không đề cập tới ‘ hưu thư ’, hắn làm sao dám bỏ nàng, lập tức nói:
- Tự suy nghĩ cho kỹ đi, ngươi có ngày hôm nay là ai cho? Bỏ ta, ngươi cái gì cũng không phải! Không có ta, ngươi cho rằng ngươi có thể ngồi vững vị trí tổng trấn hay sao?
Hôm nay Bích Nguyệt làm hắn mất hết mặt mũi, thái độ cũng cường ngạnh không được,
- Người khác có thể ngồi vững, ta cũng không tin ta không được, giao hưu thư cho ta!
Còn dám mạnh miệng! Thiên Nguyên giận tím mặt, lại bóp cổ nàng, hắn hận không thể một chưởng chụp chết nàng ngay lập tức.
- Thả ta ra!
Đột nhiên Bích Nguyệt gào thét.
Thiên Nguyên không lại đánh nàng, hắn lại ôm ngang nàng đi nhanh vào trong phòng ngủ.
Bích Nguyệt dốc sức liều mạng giãy dụa nhưng bị Thiên Nguyên thi pháp khống chế, trên mặt bi phẫn không cách nào hình dung, đương nhiên nàng biết rõ Thiên Nguyên muốn làm gì, bởi vì nàng không chịu được nổi nhục này, con gái của nàng đang ở đây đấy.
Đối với Thiên Nguyên mà nói, Cao Quan lên tiếng, hắn không dám xằng bậy, nhưng mà Cao Quan làm sao dám quản tới chuyện phu thê bọn họ?
Hưu thư? Thiên Nguyên sẽ không cho nàng, hắn dứt khoát dùng sức mạnh giống như chó hoang đánh dấu lãnh thổ bằng nước tiểu, lưu lại mùi và ấn ký của mình, hắn cũng chứng minh cho mọi người biết địa bàn của mình, nói cho tất cả mọi người mặc kệ hắn và Bích Nguyệt thế nào, Bích Nguyệt chính là nữ nhân của hắn.
Từ nay về sau, mỗi cách một thời gian ngắn, Thiên Nguyên sẽ bức bách ‘ vào thăm ’ Bích Nguyệt, đối với Bích Nguyệt mà nói đây là chuyện bi ai.
Hiện trường, thân là cấp dưới của Bích Nguyệt, đám người Miêu Nghị nhìn Bích Nguyệt bị khi dễ cũng không tránh được, người ta là phu thê danh chính ngôn thuận, ai dám quản chuyện này chứ.
Thời gian trôi kinh quá