PHI THIÊN

- Ngươi xem hắn làm bao nhiêu chuêện? Ta cũng không tin cấp trên mù lòa nhìn không thấy? Nếu ngươi không tin, chúng ta chờ coi, đại thống lĩnh bây giờ bị hạn chế tu vi. Một khi tu vi tăng lên, hắn làm việc không phải người lo trước lo sau, nên khí phách làm tuyệt hắn sẽ không buông tha, vị trí tổng trấn chắc chắn không thoát khỏi tay hắn, đến lúc đó còn thiếu chỗ tốt cho ta sao? Ta biết không ít người cười ta nịnh hót, chờ ngày sau ta ngồi lên vị trí đại thống lĩnh xem ai cười ai, xem ai cười đến cuối cùng.

Tuyết Linh Lung nghi ngờ nói:

- Nghe nói hiện tại muốn ngồi vào vị trí đại thống lĩnh phải tham gia khảo hạch Luyện Ngục chi địa.

Từ Đường Nhiên vò đầu:

- Ta đang xoắn xuýt việc này, cũng không biết đại thống lĩnh có biện pháp nào giúp ta hay không, ngươi nên thăm dò bên phía Hoàng Phủ Quân Nhu có biện pháp hay không... Đúng rồi, ngươi cũng đừng ở nhà suốt, hôm nào ngươi theo ta tiến cung, bên cạnh đại thống lĩnh có một nha đầu, đều là nữ nhân nên tới lui, ta đại nam nhân bất tiện, đừng huyên náo giống Bảo Liên là được, luôn tố cáo ta trước mặt đại thống lĩnh. Còn có bà chủ Vân Dung Quán, không có việc gì nên đi mua nhiều trang sức một chút, nên lui tới nhiều hơn.

Tuyết Linh Lung:

- Không phải đại thống lĩnh không lui tới với lão bản nương kia nữa sao?

Từ Đường Nhiên:

- Thịt chưa ăn qua miệng, chưa hiểu tư vị trong đó, nói buông tha liền buông tha? Tối thiểu cũng phải nếm thử nha? Ta nghĩ như thế nào cũng cảm thấy không đúng, số tiền này không nên giảm bớt, nên mua đồ trang sức là phải mua, lo trước khỏi hoạ luôn tốt, vạn nhất sau này có thể nhờ vả đấy.

Hắn có thể lăn lộn tới ngày hôm nay bởi vì hắn biết cách suy nghĩ và nhìn người.

- Ta biết rồi.

Tuyết Linh Lung gật gật đầu.

Cái gọi là gần son thì đỏ, gần mực thì đen, sống chung với Từ Đường Nhiên nhiều năm như vậy, Tuyết Linh Lung cũng học xấu, nữ nhân này cũng chính thức làm được lấy chồng theo chồng gả chó thì theo chó.

Các tin tức truyền ra khắp thiên nhai, Miêu Nghị cũng bị Vân Tri Thu gọi vào Vân Dung Quán.

Trong động thiên phúc địa, hai người đối mặt nhau, Vân Tri Thu dâng trà và hỏi:

- Ngưu Nhị, chuyện xảo trá là thật hay không? Ngươi làm như vậy không sợ đắc tội chết người ta, không sợ bị phiền toái?

Miêu Nghị khinh thường, nói:

- Ta không đắc tội bọn chúng, bọn chúng không gây phiền toái cho ta sao?

- Trong lòng ngươi biết là được.

Vân Tri Thu đi ra sau lưng hắn, đôi bàn tay mềm mại đấm lưng cho hắn, miệng nam mô, bụng một bồ dao găm hỏi:

- Ngưu Nhị, nghe nói bên người ngươi lại có nữ nhân xinh đẹp, hầu hạ ngươi thoải mái không?

- Đừng có đoán mò, đó là con gái Bích Nguyệt...

Miêu Nghị cũng giảng thuật thân thể Hải Bình Tâm một lần.

Vân Tri Thu nghe xong khiếp sợ, nói:

- Các ngươi làm như vậy có quá không đạo đức không?

Miêu Nghị chột dạ nói:

- Cũng không phải chủ ý của ta, ta cũng không thể làm chủ đám lão quái vật kia, việc này không nên nói cho gia gia của ngươi biết.

Sau đó lại nói về chuyện Thiên Nguyên Hầu làm nhục Bích Nguyệt, Vân Tri Thu thổn thức không thôi.

Đúng lúc này Dương Triệu Thanh đột nhiên truyền tin tức, Miêu Nghị nghe xong liền khiếp sợ, hắn đứng phất dậy.

Vân Tri Thu hỏi:

- Xảy ra chuyện gì?

Miêu Nghị quay người ngưng trọng nói:

- Bên Diêm Tu không có động tĩnh.

Tinh môn, một tinh môn đi thông Vô Tương Tinh có một đám thiên binh thiên tướng đứng gác, bọn họ điều tra người qua lại vô cùng nghiêm ngặt.

Lúc này có một đội ngũ Thiên đình bay tới, lĩnh đội chính là Miêu Nghị.

- Người đến làngười phương nào, dừng lại!

Một đội ngũ canh gác tinh môn bay tới ngăn cản, bọn họ đứng chắn trước tinh môn, lĩnh đội lên tiếng.

Miêu Nghị phất tay, đội ngũ sau lưng dừng lại. Thủ tướng dò xét người tới, thấy cũng là đội ngũ Thiên đình liền nói:

- Lộ dẫn.

Miêu Nghị lật tay ném một khối ngọc điệp sang, thủ tướng tiếp xem xét sau đó cười ha ha.

- Còn tưởng là ai, thì ra là Ngưu Hữu Đức Ngưu đại thống lĩnh đại danh đỉnh đỉnh.

Hắn ném ngọc điệp trở về và hỏi:

- Ngưu đại thống lĩnh, ngươi không ở lại thiên nhai, đi ra ngoài làm gì?

Trong lời nói dường như có chút đố kị, xem phẩm cấp hắn cũng là đại thống lĩnh, nhưng đại thống lĩnh địa phương và đại thống lĩnh thiên nhai với nhau, đại thống lĩnh thiên nhai chói mắt hon người trước.

Miêu Nghị nói:

- Dâng dụ làm việc, không biết chư vị thủ ở nơi này có việc gì?

Thủ lĩnh cười nói:

- Xem ra làm ở thiên nhai thật tốt, có thể hai tai không nghe chuyện ngoài cửa, chẳng lẽ Ngưu đại thống lĩnh không nghe chuyện đạo tặc hoành hành sao? Chúng ta phụng mệnh gác tinh môn kiểm tra người lui tới.

Miêu Nghị gật đầu nói:

- Thì ra là thế, ta không quấy rầy công vụ của các vị, Ngưu mỗ đi trước một bước.

Chắp chắp tay muốn rời đi.

Ai ngờ thủ lĩnh lại ngăn cản:

- Chậm đã! Ngưu đại thống lĩnh, không phải Hồ mỗ không nể tình, chỉ là thượng lệnh khó chống, mặc kệ người nào đi qua nơi này đều phải bị soát người kiểm tra, người Thiên đình cũng không ngoại lệ, vạn nhất có người nào đó ăn cây táo, rào cây sung cấu kết đạo tặc chẳng phải chuyện xấu?

Sắc mặt đám người Miêu Nghị biến hóa, còn muốn dò xét bọn họ?

Chuyện đạo tặc là thế nào thì mọi người biết rõ, cái gọi là trảo đạo tặc chỉ là làm dáng. Hiện tại đám người này tích cực dò xét bọn họ, nói rõ đang muốn cho bọn họ chút sắc mặt.

Miêu Nghị lạnh nhạt nói:

- Chúng ta là người thiên nhai, các ngươi có quyền lợi gì dò xét chúng ta?

Hắn không có khả năng để đám người này xét người, bên cạnh đều là người Tinh Túc Hải, vạn nhất trên người có hàng cấm không lộ ra ánh sáng sẽ phiền toái. Lại nói bị người thế lực xét người, chẳng phải quét mặt hệ thống thiên nhai.

Thủ tướng ha ha cười nói:

- Người thiên nhai cũng là người Thiên đình, cũng có thể phối hợp đạo tặc đối nghịch với Thiên đình, nơi này không phải nói qua là qua, Ngưu đại thống lĩnh. Mong ngươi đừng làm khó Hồ mỗ.

Miêu Nghị cười lạnh một tiếng, nói:

- Ta không cho ngươi xét thì sao?

Tên thủ lĩnh dùng ánh mắt cảnh giác nhìn Miêu Nghị, dù sao người có tên, cây có bóng, Ngưu đại thống lĩnh chính là hãn tướng nổi danh, có thanh danh giết ra vào trong trăm vạn đại quân, nếu nói không sợ chút nào là giả, lúc này hắn không thể làm yếu uy thế người địa phương, lắc đầu trầm giọng nói:

- Ngưu đại thống lĩnh, tốt nhất đừng rượu mời không uống muốn uống rượu phạt!

- Ngươi dám!

Phục Thanh đứng bên cạnh Miêu Nghị quát lớn, đội ngũ theo sau phòng bị.

- Hắc hắc!

Tên thủ lĩnh vung tay lên.

Ô ô ô...

Một tên thủ hạ phía sau thổi kèn lệnh.

Trong nháy mắt cả ngàn người tập kết, đao thương đều xuất hiện vây kín đám người Miêu Nghị vào giữa.

Bình luận


A
Anh Linh
26-03-2023

Thời gian trôi kinh quá

L
Lam son Tran
26-03-2023

Có chuyện nào mới ko ad

M
Mạnh Phạm Quang
26-03-2023

Hay

P
Phước Nguyễn
26-03-2023

hay

T
Thuy Nguyên
26-03-2023

có sắc k ad

A
Adrong Tình
26-03-2023

quá hay

T
To Bòi
26-03-2023

Ọep ít

D
duy khoa Ngo
26-03-2023

hay

1
111
26-03-2023

Ai biết ý nghĩa câu cuối truyện không :" Không cần cảm tạ , Trẫm hứa đời này Ngươi vừa lòng thoả ý "

L
lão Tứ
26-03-2023

Truyện này đầu truyện giữa truyện hay nhưng cuối truyện phụ thuộc dương khánh nên trở thành thằng ngu nên mất hay

L
Linh Nguyễn
26-03-2023

Bi Sao vậy ta bi từ hôm qua h vô ko dc bùn vl

Truyện đang đọc

Báo lỗi