PHI THIÊN

Sau khi nghe xong, Bích Nguyệt hơi suy nghĩ sau đó tinh thần phấn chấn, gương mặt u ám biến mất, nàng chuyển buồn thành vui sau đó vỗ bàn khen:

- Biện pháp tốt! Nhất định sẽ làm Thiên Nguyên ăn không xong! Ngưu Hữu Đức, đã có biện pháp tốt như vậy tại sao không nói từ sớm, làm hại ta lo lắng một hồi.

- Bởi vì linh cơ khẽ động cho nên vừa nghĩ ra, trước kia không nghĩ ra.

Miêu Nghị xấu hổ cười cười, biện pháp này là của Dương Khánh chứ không phải của hắn, chẳng qua khi nói với Bích Nguyệt phu nhân không thể đề cập tới Dương Khánh.

Nói trắng ra, cho dù Dương Khánh là cha vợ tiện nghi của hắn nhưng hắn trải qua chuyện bị thông gia bán đứng. Hắn cũng mất đi tin tưởng với tầng quan hệ này. Huống chi Dương Khánh cũng không phải kẻ lương thiện gì, lúc trước từng dùng kế hại Vân Tri Thu, nếu không phải sau này chuyện có biến, sau đó Mục Phàm Quân tự nói ra, sợ rằng Vân Tri Thu chết như thế nào cũng không biết, đối với loại người này, Miêu Nghị không thể yên tâm nổi.

Sau khi Dương Khánh đi vào Đại Thế Giới, Miêu Nghị không cho hắn quyền hành gì, cũng không cho hắn chức vị gì cả, chỉ giữ lại bên người sai sử. Dường như Dương Khánh cũng thức thời mở miệng đòi hỏi Miêu Nghị bất cứ chức vị gì, cũng không nhắc tới bao giờ, bình thường bảo trì bộ dạng ít xuất hiện.

Bích Nguyệt cao hứng qua đi lại có lo lắng, nhíu mày nói:

- Thao tác cụ thể việc này có phiền toái, thủ hạ dưới trướng ta chỉ có mười đại thống lĩnh thiên nhai, trừ ngươi và Hạ Hầu Long Thành ra, còn lại đều là người của Thiên Nguyên, Chiến Như Ý sẽ không đứng bên chúng ta, nếu bọn họ bằng mặt không bằng lòng, việc này không thể thành công.

- Hắc hắc!

Miêu Nghị cười lạnh hai tiếng, nói:

- Vậy cũng không phải do bọn họ! Thiên Nguyên Hầu đã có thể mượn chuyện Thiên đình tiêu diệt đạo phỉ làm việc này, đại nhân cũng có mượn việc này chụp mũ, dám bằng mặt không bằng lòng? Cứ lấy tội danh chủ tâm thông phỉ giết người sẽ vô cùng thuận tay đấy! Đại nhân cứ chụp mũ, sau đó chỉ quan tâm giám quân, dám không nghe thì giết không tha. Ta muốn xem có kẻ nào dám đối nghịch với ngươi.

- Kế này rất hay!

Bỗng nhiên Bích Nguyệt đứng lên, cũng triệt để không còn nổi lo về sau, giữa lông mày xuất hiện thần thái tự tin sáng lạn, sống với Thiên Nguyên lâu như vậy, nàng vẫn nghe lời Thiên Nguyên, hôm nay lại muốn tách ra chơi thủ đoạn với Thiên Nguyên, trong nội tâm thậm chí có một ít khoái cảm kích thích.

Lại nhìn Miêu Nghị bên cạnh, ánh mắt Bích Nguyệt xuất hiện vẻ thưởng thức, lần này xem như chính thức hiểu rõ năng lực mưu đồ của Miêu Nghị, sự thật lần chứng minh gia hỏa này chính là nhân tài, năm đó Thiên Nguyên phán đoán đúng, hôm nay xem ra thật sự dũng mãnh mưu trí hơn người, khó trách hắn còn sống vượt qua nhiều biến cố như vậy, có thủ hạ như thế giúp đỡ, chính mình cũng không sợ.

- Ngưu Hữu Đức, hôm nay ta và ngươi đã là người cùng thuyền, nếu Thiên Nguyên phá đổ ta, ngươi cũng không có chỗ tốt gì, sau này nên xuất lực thì ngươi đừng tư tàng.

Bích Nguyệt cười mỉm cầu tình.

Miêu Nghị hiểu ý của nàng, ý là sau này có gặp chuyện này mình nên giúp đỡ nàng, giúp nàng cùng đối kháng Thiên Nguyên. Trong lòng của hắn âm thầm buồn cười, Thiên Nguyên chỉ muốn nàng thần phục hắn, phá đổ cũng không có chỗ tốt với ai, nàng chỉ một lòng muốn thoát khỏi Thiên Nguyên, chỉ muốn bàn giao với con gái của mình.

Đương nhiên, lời này hắn không thể nói ra miệng, cười nói:

- Nào dám không tòng mệnh.

Trong nội tâm có chút bất đắc dĩ, đám gia hỏa trong Luyện Ngục vì muốn Bích Nguyệt đến giúp hắn, hiện tại biến khéo thành vụng, biến thành bản thân hắn che mưa chắn gió cho nàng, hắn có cảm giác lấy đá nện chân mình. Hết lần này tới lần khác còn không thể bỏ qua mặc kệ, biến thành hai con châu chấu bị buộc trên một sợi dây.

- Được rồi!

Bích Nguyệt có lòng tin nên mỉm cười gật đầu.

- Việc này không nên chậm trễ, ta sẽ về bố trí.

Miêu Nghị nói nhỏ với nàng một câu:

- Đại nhân phải cẩn thận người bên cạnh, ngươi và Thiên Nguyên là phu thê nhiều năm, người bên cạnh có tâm hướng Thiên Nguyên hay là đại nhân, hi vọng đại nhân cũng nên hiểu rõ trong lòng.

- Ân!

Bích Nguyệt gật đầu, tỏ vẻ ghi nhớ.

Tại cửa ra vào Thủ Thành Cung, hắn nhìn Bích Nguyệt rời đi, Miêu Nghị quay đầu vào trong đại điện, Dương Khánh lại tới hỏi:

- Đại nhân, tổng trấn đáp ứng?

Miêu Nghị:

- Đáp ứng, ta cũng lập tức sai người động thủ.

Dương Khánh vội vàng đi tới bên cạnh hắn, hắn nói:

- Đại nhân không vội động thủ trước! Việc này nên để địa phương khác động thủ trước, đại nhân động thủ sau cũng không muộn. Đại nhân ở phủ tổng trấn xảo trá vơ vét tài sản còn đánh người, Thiên Nguyên Hầu đã có ý kiến với đại nhân, hiện tại đại nhân động thủ trước sẽ quá hấp dẫn ánh mắt kẻ khác, thù mới hận cũ tính cùng một chỗ, làm không tốt sẽ làm Thiên Nguyên Hầu tập trung lửa giận lên người đại nhân, đối với đại nhân cũng không phải là chuyện tốt. Việc này đại nhân nên ít xuất hiện, đừng để người khác liên tưởng đại nhân bài mưu với tổng trấn. Chỉ cần đại nhân không cướp xuất đầu, tổng trấn dò xét mười đại thiên nhai, đại nhân không có chỗ đặc thù gì, người khác cũng khó hoài nghi vấn đề nằm trên người đại nhân.

Miêu Nghị gật đầu, lời này có đạo lý, hắng giọng nói:

- Có lý!

Dương Khánh lại nói:

- Kế hoạch này có lỗ thủng, đại nhân cần sớm làm phòng bị.

- Ah...

Miêu Nghị dừng bước, hỏi:

- Lỗ thủng ở nơi nào?

Dương Khánh nói:

- Nếu đội ty chức là Thiên Nguyên Hầu gặp chuyện như vậy, tất nhiên sẽ ra tay trên người Hạ Hầu Long Thành, Hạ Hầu Long Thành là tiểu nhân tham tài vong nghĩa, nếu hứa dùng lãi nặng rất có thể sẽ làm Hạ Hầu Long Thành bằng mặt không bằng lòng, một khi Hạ Hầu Long Thành không phối hợp... Thử hỏi, tổng trấn đại nhân dám chém giết Hạ Hầu Long Thành sao? Tổng trấn đại nhân trở mặt với Thiên Nguyên Hầu, hôm nay nơi sống yên phận duy nhất là thiên nhai, tổng trấn đại nhân có thể chém giết Chiến Như Ý nhưng tuyệt đối không thể hạ thủ với Hạ Hầu Long Thành.

Lời này không khó hiểu, Miêu Nghị kinh ngạc, bởi như vậy, những người khác tất nhiên sẽ học theo Hạ Hầu Long Thành, chỉ cần Bích Nguyệt không dám xử trí Hạ Hầu Long Thành thì không thể ra tay với người khác, đến lúc đó chính mình đứng bên phía Bích Nguyệt sẽ bỏ đá xuống giếng Bích Nguyệt hay sao? Nếu tiếp tục đứng bên phía Bích Nguyệt, chỉ sợ mình phải đối kháng với tất cả, nói rõ đang đối nghịch với Thiên Nguyên Hầu, Bích Nguyệt bị công phá chỉ có thể nghe lời Thiên Nguyên, khi đó phiền toái của mình tới rồi.

Miêu Nghị vẫn có hoài nghi, hỏi:

- Ngươi xác nhận Thiên Nguyên sẽ làm như vậy?

Bình luận


A
Anh Linh
26-03-2023

Thời gian trôi kinh quá

L
Lam son Tran
26-03-2023

Có chuyện nào mới ko ad

M
Mạnh Phạm Quang
26-03-2023

Hay

P
Phước Nguyễn
26-03-2023

hay

T
Thuy Nguyên
26-03-2023

có sắc k ad

A
Adrong Tình
26-03-2023

quá hay

T
To Bòi
26-03-2023

Ọep ít

D
duy khoa Ngo
26-03-2023

hay

1
111
26-03-2023

Ai biết ý nghĩa câu cuối truyện không :" Không cần cảm tạ , Trẫm hứa đời này Ngươi vừa lòng thoả ý "

L
lão Tứ
26-03-2023

Truyện này đầu truyện giữa truyện hay nhưng cuối truyện phụ thuộc dương khánh nên trở thành thằng ngu nên mất hay

L
Linh Nguyễn
26-03-2023

Bi Sao vậy ta bi từ hôm qua h vô ko dc bùn vl

Truyện đang đọc

Báo lỗi