Miêu Nghị không nói gì thêm, không chút hoang mang tiếp tục xem cảnh mọi người lôi kéo nhân thủ vô cùng náo nhiệt.
Thoáng cái từ phía dưới đề bạt ra hai vị Phó thống lĩnh và mười vị thiên tướng. Điều này có nghĩa là phía dưới có liên tiếp người được tiến lên, cần bổ sung vị trí. Hơn mười người thăng quan phát tài. Bầu không khí tương đối tốt.
Đại thống lĩnh: Từ Đường Nhiên;
Phó thống lĩnh: Niên Túc, Mao Dự Quân (nữ);
Mười một Lang Kỳ thiên tướng: Thái Lâm Tiên (nữ), Viên An Nhạc, Lưu Nhất Bác, Âm Lệ Cơ (nữ), Trác Hàn, Thượng Viễn Đình, Củng Hạo Thiên, Tống Yên Vũ, Trọng Thâm, Văn Hinh (nữ), Triệu Mục Quy.
Trong đó Thái Lâm Tiên tu vi đạt Thải Liên nhị phẩm được Từ Đường Nhiên chọn là thiên tướng Lang Kỳ cận thân của mình, là một mỹ nhân tư sắc tương đối khá. Tuy rằng tư sắc không bằng Tuyết Linh Lung, nhưng vẫn không khỏi khiến người ta nghi ngờ ý đồ của Từ Đường Nhiên. Chẳng qua nàng là một quả phụ. Chồng nàng vốn n cũng là người của Hắc Hổ Kỳ, sau chết trận, liền thủ tiết.
Sau khi mỗi người phân chia nhân mã hoàn tất, toàn bộ cơ cấu trung quân chẳng khác nào lại đảo lại một lần. Khắp nơi báo về hoàn tất xong, Từ Đường Nhiên thống lĩnh tất cả tình hình phía dưới, đi tới chỗ Miêu Nghị, hai tay dâng lên danh sách trung quân đã được chỉnh sửa lại. Sau đó hắn chắp tay bẩm báo:
- Đại thống lĩnh. Trung quân đã chỉnh đốn hoàn tất. Chính là thiếu hơn mười người.
Hiện tại thật ra hắn đã an tâm hơn nhiều. Hiện tại trung quân được đảo một lần nữa. Có khí thế của đại thống lĩnh đè ép, hắn chưa chắc đã không thể khống chế. Trong lòng hắn có chút vui vẻ nho nhỏ.
Sau khi Miêu Nghị xem qua danh sách, nói:
- Điều chỉnh lại một chút. Dương Khánh, Dương Triệu Thanh, Diêm Tu, Hải Bình Tâm đều sắp xếp ở dưới trướng của ngươi, tạm không kiêm bất kỳ chức vụ gì, ở bên cạnh ta để ta sử dụng. Về phần nhân số thiếu hụt, quay đầu lại ta sẽ xin bên trên bổ sung.
Tả Hữu Đốc Vệ bên này, người phía dưới không có quyền bổ sung nhân mã. Hắc Long Tư cũng không có quyền tùy ý lôi kéo người tiến vào. Chỉ có đến quân cấp một mới có tư cách lựa chọn nhân mã, sau khi báo cho phía trên xác định, sắp xếp quân cận vệ. Sẽ không để cho người lung tung tiến vào. Mà việc khống chế quản lý số lượng trong biên chế cũng rất nghiêm ngặt. Không nuôi những chức quan nhàn tản. Miêu Nghị cũng chỉ có thể tạm thời sắp xếp đám người Dương Khánh làm thủ hạ của Từ Đường Nhiên. Hiện tại không xác định chức vụ là muốn ổn định quân tâm của trung quân. Không tiện lại chiếm vị trí của người khác. Đợi cho tới khi giải quyết xong chuyện của mười Ưng Kỳ, tất nhiên sẽ có số lượng lớn vị trí có thể điều chỉnh.
- Vâng!
Từ Đường Nhiên đáp ứng.
Miêu Nghị nói:
- Lệnh cho trung quân, trước tiên dựng cờ lớn Hắc Hổ lên. Dương Khánh, chúng ta ở đây hủy đi đại điện của người ta. Ngươi đi tìm Bạch chưởng môn thương lượng một chút về chuyện xây dựng lại. Đây là đất riêng do Thiên Đình ban cho người ta. Chúng ta phải bồi thường. Mặt khác lại từ Bạch chưởng môn mượn một chỗ khác thích hợp để dừng chân, kiếm một mảnh đất ổn định nhân mã trung quân. Các thiên tướng trung quân khác đi theo ta nghị sự.
Đại điện trên đỉnh núi sụp đổ, trong lúc nhất thời cũng không thể khôi phục lại được. Nhóm mười mấy người khác tìm một sân viện để nghị sự.
Nửa khắc sau, Từ Đường Nhiên lại dẫn Phó thống lĩnh và một đám thiên tướng bước vội ra, nhanh chóng dung nhập trong nhân mã trung quân.
Rất nhanh, trên dưới nhân mã trung quân đều lấy ra tinh linh liên hệ với bên ngoài. Tất cả đều đang liên hệ với những người mình quen biết ở trong mười Ưng Kỳ, thống báo tình hình ở nơi đây. Không chỉ thông báo cho bọn họ biết đám người Khang, Diêu và đám người Bùi Lai Minh đã đền tội, trọng điểm là thống báo trung quân được chấn chỉnh lại, rất nhiều người được thăng quan. Lại nói đại thống lĩnh hạ chỉ từ bỏ vị trí thống lĩnh của mười thống lĩnh Ưng Kỳ, khuyên nhân mã của mười Ưng Kỳ bắt mười thống lĩnh Ưng Kỳ cùng thân tín. Đại thống lĩnh đồng ý dề bạt người lập công theo hình thức phong thưởng của trung quân...
Trong tinh không, mười Ưng Kỳ tập trung hơn mười vạn đại quân đang bay nhanh.
Mười thống lĩnh Ưng Kỳ tập trung ở phía trước, sắc mặt mỗi người đều trang nghiêm, đang truyền âm giao lưu với nhau.
- Hai vị phó đại thống đã chết. Chúng ta thật sự muốn phản đối bằng vũ trang sao?
Lý thống lĩnh Lý Trí Viễn buông ra một tiếng thở dài.
Vương thống lĩnh Vương Lập Khôn trầm giọng nói:
- Ngươi còn không rõ ràng về ý đồ của Ngưu Hữu Đức hay sao? Ngày hôm nay gọi chúng ta tới nghị sự, rõ ràng là muốn mượn cớ diệt trừ chúng ta. Bằng không sao có thể hạ thủ đối với hai vị phó đại thống. May là chúng ta thu được tin tức trước một bước. Bằng không vừa tới gặp, còn không biết sẽ là tình huống gì.
Mạnh thống lĩnh Mạnh Hoàn nói:
- Chúng ta là thủ hạ cũ của hai vị phó đại thống, trong tay lại nắm binh quyền của mười Ưng Kỳ. Nếu Ngưu Hữu Đức muốn khống chế được mười Ưng Kỳ, sao có thể yên tâm để chúng ta tiếp tục nắm binh quyền trong tay. Hiện tại chúng ta chỉ có hai con đường có thể đi. Hoặc là chủ động buông tha binh quyền thần phục, có lẽ bảo vệ được một mạng. Hoặc là phản đối bằng vũ trang, hoàn toàn khiến hắn mất quyền lực, để chúng ta tới nắm Hắc Hổ Kỳ ở trong tay.”
Mấy người trầm mặc một hồi.
Ở dưới tình huống trong tay mình nắm binh quyền, chiếm ưu thế, lại chủ động buông tha binh quyền sống tạm bợ sao? Sợ là không ai sẽ nguyện ý. Lý Trí Viễn nhìn phản ứng của mấy vị khác, than thở:
- Hiện tại xem ra cũng chỉ có thể đi theo con đường phản đối bằng vũ trang này.
Mấy người gật đầu. Diệp Tầm Thu Diệp thống lĩnh nói:
- Không biết tình hình trung quân bên kia hiện tại thế nào.
Hạ Vân Cao Hạ thống lĩnh nói:
- Bùi, Ngô, Hành liên lạc không được. Chắc là đã chết. Dưới tay nắm nhiều nhân mã như vậy vẫn bị mất mạng. Cũng không biết là làm sao nữa. Những người khác dù đã nhiều lần liên hệ lại không có trả lời. Nếu như ta không đoán sai, chắc là nhân mã trung quân đã quay giáo.
Vương Lập Khôn hừ lạnh nói:
- Một đám người không có cốt khí. Cho dù quay giáo thì thế nào. Trung quân hơn vạn người có thể ngăn cản được mười vạn đại quân chúng ta sao?
- Phía sau xảy ra chuyện gì?
Mạnh Hoàn quay đầu liếc mắt nhìn lại, trầm giọng nói.
Mấy thống lĩnh quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy trong nhân mã phía sau có không ít người lấy ra tinh linh, không biết đang liên hệ với ai.
- Xảy ra chuyện gì vậy? Trên đường hành quân, ai cho phép các ngươi tự ý liên hệ với bên ngoài?
Vương Lập Khôn quát một tiếng.
Thời gian trôi kinh quá