PHI THIÊN

Thấy Tổng Trấn đại nhân còn chưa có lộ diện, đại thống lĩnh Địa Hổ Kỳ lại tiến đến trước mặt Phó tổng trấn Bá Ước, cười hỏi:

- Bá Phó tổng, nghe nói Đô thống đại nhân đích thân tới. Rốt cuộc có chuyện gì vậy?

Sắc mặt Bá Ước trang nghiêm, khẽ lắc đầu nói:

- Ta cũng không biết. Mơ hồ nghe nói, Hắc Long Tư chúng ta hình như có thay đổi nhân sự.

- Thay đổi nhân sự sao?

Mọi người trong điện nghị sự nghe nói vậy, có chút rối loạn. Tất cả mọi người nhìn sắc mặt Bá Ước ngưng trọng, lại nhìn Tương Bách Công, phát hiện bộ dạng Tương phó tổng cũng rất nặng nề.

Mọi người suy nghĩ một chút liền hiểu rõ. Có thể khiến cho Đô thống đại nhân đích thân cầm pháp lệnh tới thay đổi nhân sự, tuyệt đối không phải là cấp bậc phía dưới đại thống lĩnh này. Ít nhất là đã ngoài Phó tổng trấn. Vị trí Phó tổng biến động, nói cũng không quá, khả năng để Đô thống đại nhân tự mình đi một chuyến, trực tiếp gọi người vào quân Bắc Đấu đi nói một câu là được. Có phía dưới trấn áp chung quy sẽ không có chuyện gì. Cho nên vị trí Hắc Long Tư đổi chủ nhà, có khả năng lớn hơn nữa.

Nói cách khác, giữa hai vị Phó tổng trấn rất có thể có một người sẽ phù chính, muốn trở thành Hắc Long Tư mới quản lý việc nhà.

Không biết là người nào lên...

Trong lòng mọi người vui vẻ tới quên mọi thứ. Ánh mắt bọn họ không ngừng nhìn tới nhìn lui trên mặt của hai vị Phó tổng. Phía trên có biến động, cho dù là động vào một vị trí, cũng có thể liên lụy đến biến động dây chuyền.

Trong lòng hai vị Phó tổng đều cũng không ổn. Từ đó có thể thấy được chuyện này có khả năng tới quá đột ngột. Rất hiển nhiên hai vị Phó tổng chuẩn bị tâm lý cũng hoàn toàn không có tác dụng. Nếu như sớm biết nhất định sẽ triển khai hoạt động. Đối với phía trên, bọn họ hoạt động thế nào không biết, nhưng đối với phía dưới nhất định sẽ tìm kiếm sự ủng hộ của các đại thống lĩnh phía dưới. Không đến mức để mọi người không nghe được một chút tin tức nào.

Miêu Nghị cũng không nhịn được liếc mắt nhìn Chiến Như Ý đang đứng thẳng ở phía đối diện. Hiện nay ở đây chỉ có hắn là rõ ràng nhất. Ở thành phố quỷ Chiến Như Ý lập được đại công. Không biết là nữ nhân này có phải sẽ lên thẳng vị trí Đại đương gia Hắc Long Tư hay không?

Hắn cảm thấy rất có thể. Loại chuyện lập công này phải xem tầm quan trọng của hắn. Nói trắng ra chính là nhìn tầm quan trọng của nhân vật lớn phía trên. Cùng là đi mạo hiểm liều mạng, chạy đi tiêu diệt phỉ, đánh mệt chết mệt sống, so ra vẫn kém hơn một sự kiện có ý nghĩa đối với cao tầng phía trên. Kẽ ngón tay cao tầng chỉ cần hở ra chút xíu như vậy, đều là trọng thưởng.

Chiến Như Ý hình như ý thức được ánh mắt Miêu Nghị đang nhìn lén mình. Nàng liếc mắt qua, đối diện với ánh mắt của Miêu Nghị một chút, sau đó lại tiếp tục bộ dạng phục tùng, đứng ở đó hạ mắt nhìn xuống. Bộ dạng chính là sẽ thích ứng trong mọi tình cảnh. Thật ra trong lòng nàng cũng mơ hồ cảm thấy thay đổi nhân sự lần này là mình sẽ thăng chức. Nàng cũng biết lần này lập được công lao, đánh đánh giết giết cũng không thể so sánh được. Đó là chuyện Thiên Đế tự mình ở phía sau chú ý. Chỉ cần Thiên Đế gật đầu một cái, thăng chức lên một tổng trấn gì đó, cũng đều không quá đáng.

Hai người càng nghĩ càng cảm thấy là có thể. Cùng đi tới thành phố quỷ, cùng là phiêu lưu mạo hiểm. Chẳng qua là một vấn đề chủ yếu và thứ yếu. Nhưng vận mệnh lại có thể tuyệt đối khác nhau. Trong lòng Miêu Nghị đã âm thầm mắng chửi. Để nữ nhân này biến thành cấp trên trực tiếp của mình, còn không biết sẽ tới lăn qua lăn lại mình như thế nào. Nhưng mình đã từng đắc tội với cấp trên này. Ôi, sao mạng của lão tử thế nào lại khổ như vậy!

Trong điện mọi người theo đuổi tâm tư của mình.

Đợi có một lúc như vậy, tổng trấn Nhiếp Vô Tiếu cùng Đô thống đại nhân Dữu Trọng Chân từ phía sau điện đi ra. Phía sau còn có mấy nhân vật quân Bắc Đấu đi theo.

Dữu Trọng Chân ngồi ở chủ vị. Nhiếp Vô Tiếu đứng ở một bên. Những người còn lại đứng ở trên bậc thang bên cạnh dự thính.

Mọi người phía dưới nhanh chóng đứng chỉnh tề, cùng chắp tay hành lễ, kêu lên:

- Tham kiến Đô thống đại nhân.

Dữu Trọng Chân giơ tay lên, ra hiệu miễn lễ. Ánh mắt hắn đảo qua mọi người phía dưới. Đầu tiên là dừng ở trên mặt Miêu Nghị một chút. Cuối cùng lại đảo qua trên mặt Chiến Như Ý. Ánh mắt hắn hình như có chút cổ quái nói không nên lời. Sau khi hắn làm chút công tác chuẩn bị, thản nhiên nói:

- Các vị mấy năm nay ở dưới trướng của quân Bắc Đấu không có công lao cũng có khổ lao. Bản tọa đều nhìn thấy rõ. Nhiếp Vô Tiếu thống soái Hắc Long Tư nhiều năm, coi như là tận tâm làm hết phận sự. Vừa rồi ta cũng đã nói với Nhiếp tổng trấn, chuẩn bị chuyển hắn dời khỏi Hắc Long Tư. Cũng chưa nói tới sẽ thăng chức gì. Chỉ có thể xem như là có phân công khác.

Mọi người đứng ở phía dưới nhất thời lặng lẽ trao đổi ánh mắt, ngươi nhìn ta một chút, ta nhìn ngươi một chút. Có vài lời trong lòng, trên cơ bản đều viết ở trên mặt.

Quả nhiên là như vậy!

Nhiếp Vô Tiếu được điều đi, người nào sẽ ngồi ở vị trí tổng trấn? Bá Ước và Tương Bách Công đều đưa mắt nhìn chằm chằm vào Dữu Trọng Chân, thần sắc kia thực sự vừa khẩn trương lại chờ mong.

Nhìn phản ứng của mọi người một chút, Dữu Trọng Chân tiếp tục nói:

- Ta biết mọi người quan tâm tới điều gì. Khẳng định đang quan tâm tiếp theo sẽ do ai ngồi ở vị trí của tổng trấn Hắc Long Tư. Ta cũng là người từ phía dưới từng bước một bò lên. Tâm tình của mọi người ta có thể hiểu được! Chỉ có điều quy định của Tả Đốc Vệ chúng ta thế nào, mọi người đều rõ ràng. Kinh nghiệm và lý lịch, tu vi, thực lực và năng lực đều là một trong các điều kiện. Nhưng quan trọng nhất vẫn phải nhìn chiến công. Không có công không được lộc. Có công nhất định sẽ được thưởng. Đây là quy củ cũ. Nếu không làm được điểm này, sau này còn có ai sẽ bán mạng giết địch? Cơ hội đều là bình đẳng. Ai lập được đại công thì phân thưởng cho người đó. Ai cũng không phản đối. Mọi người nói có phải như vậy hay không?

- Phải!

Mọi người cùng kêu lên đáp ứng.

Dữu Trọng Chân gật đầu, lại nói:

- Trước đó, Thiên Đình ở thành phố quỷ bên kia có một động tác lớn. Nói vậy mọi người đều đã nghe qua. Tả Hữu Đốc Vệ điều động số lượng lớn nhân mã liên thủ xuất kích. Chiến công to lớn. Có thể có chiến công này không thoát được liên quan tới trước đó, một nhóm quân tiên phong của quân Bắc Đấu chúng ta được phái đi tới đó bày bố cục. Có thể nói là lập được đại công! Trong các ngươi còn có người cùng Đại đô đốc kề vai chiến đấu. Đại đô đốc rất là tán thưởng! Ta nghe Đại đô đốc nói, ngay cả Thiên Đế cũng luôn tán dương mãi! Có người vì quân Bắc Đấu chúng ta tranh quang vinh với phía trên!

Bình luận


A
Anh Linh
26-03-2023

Thời gian trôi kinh quá

L
Lam son Tran
26-03-2023

Có chuyện nào mới ko ad

M
Mạnh Phạm Quang
26-03-2023

Hay

P
Phước Nguyễn
26-03-2023

hay

T
Thuy Nguyên
26-03-2023

có sắc k ad

A
Adrong Tình
26-03-2023

quá hay

T
To Bòi
26-03-2023

Ọep ít

D
duy khoa Ngo
26-03-2023

hay

1
111
26-03-2023

Ai biết ý nghĩa câu cuối truyện không :" Không cần cảm tạ , Trẫm hứa đời này Ngươi vừa lòng thoả ý "

L
lão Tứ
26-03-2023

Truyện này đầu truyện giữa truyện hay nhưng cuối truyện phụ thuộc dương khánh nên trở thành thằng ngu nên mất hay

L
Linh Nguyễn
26-03-2023

Bi Sao vậy ta bi từ hôm qua h vô ko dc bùn vl

Truyện đang đọc

Báo lỗi