PHI THIÊN

Bên ngoài cánh cửa lớn hướng chính Đông Long Huyệt, dưới chân núi, một đám sương mù trắng đỏ đan xen đương bao phủ một mỏm đá nhô lên trên mặt hồ dung nham.

Đám hỏa linh tại hướng chính Đông và trên mặt hồ đều đã tránh lui thành một khu vực hoang vắng cực lớn, bọn họ không thể không đi bởi vì nếu như vẫn ở gần đây, họ phát hiện rằng thân thể hỏa linh của mình dần có xu hướng tiêu tán, khiến bọn họ quá mức sợ hãi.

Một đám hỏa linh đang đi trên núi đột nhiên dừng lại, có người chỉ chỉ về hướng phía dưới núi, vài tên hỏa linh phát hiện sương mù trắng đỏ kia đang dần dần thu lại rồi biến mất.

Chân dung Miêu Nghị đang ngồi trên mỏm đá mọc lên giữa hồ dung nham dần hiện ra, trên mi tâm của hắn hiện ra một đóa hoa sen chín màu đang nở ra một vòng, trong đó mỗi một lớp cánh hoa nở ra tương ứng với một phẩm, nếu cả chín vòng đều nở tức là cửu phẩm. Hai mắt Miêu Nghị bỗng nhiên mở ra, không thể che giấu được vẻ mừng rỡ, nhất phẩm Thái Liên, rốt cuộc thì bản thân hắn đã đột phá đến nhất phẩm Thái Liên!

Hắn đã ngồi ở Bất Diệt Thiên Cốc này hơn bốn trăm năm, tinh điểm màu đỏ và xanh kết lại thành cặp xoay tròn, số lượng đã tăng lên đến hai ức sáu nghìn vạn đôi, khiến tốc độ hấp thu Tiên Nguyên Đan của hắn đã lên đến gần ba nghìn viên. Nhớ năm đó khi hắn đột phá đến cửu phẩm Kim Liên, tốc độ hấp thu Tiên Nguyên Đan cũng chỉ ở mức ba trăm sáu mươi viên mà thôi, hơn chín trăm năm tại Hoang Cổ đã giúp hắn gia tăng tốc độ tu hành đến hơn tám lần.

Bấm ngón tay tính toán, hắn dự tính số lượng Tiên Nguyên Đan cần để đột phá đến nhị phẩm Thái Liên cần hơn tám trăm triệu, gần chín trăm triệu viên.

Giây phút mừng rỡ chỉ thoáng qua ngăn ngủ, chỉ còn hai mươi năm nữa đã kết thúc thời gian giam giữ nghìn năm, cơ hội tu luyện tốt đến vậy thực sự rất khó có được, hắn không muốn lãng phí chút nào.

Sau khi ổn định tinh thần, một đống Tiên Nguyên Đan xuất hiện, nổ tung quanh thân hắn, linh khí nồng đậm bao trùm hắn ở giữa.

Sau mười năm, hắn không thể không ngừng tu luyện, bởi vì hắn đã dùng hết toàn bộ Tiên Nguyên Đan trên người mình rồi.

Vẫn câu nói cũ, hắn không muốn làng phí cơ hội tu luyện quý báu, nếu không còn Tiên Nguyên Đan, hắn sẽ dùng thứ khác thay thế, hắn vẫn còn sở hữu số lượng Nguyện Lực Châu khổng lồ.

Nếu có ai hỏi, hắn có bao nhiêu Nguyện Lực Châu, vậy hắn chỉ có thể trả lời: rất nhiều, rất nhiều.

Khoảng thời gian hắn đảm nhiệm chức Thống Lĩnh Thiên Nhai, bổng lộc hằng năm của hắn là một trăm vạn viên Nguyện Lực Châu thượng phẩm, một viên Nguyện Lực Châu thượng phẩm tương đương mười viên Nguyện Lực Châu trung phẩm, tương đương một trăm viên Nguyện Lực Châu hạ phẩm. Nói cách khác, lúc hắn còn làm Thống Lĩnh, hắn có bổng lộc ứng với một ức viên Nguyện Lực Châu hạ phẩm.

Thời gian hắn làm Thống Lĩnh không quá dài, nhưng thời gian hắn làm Đại Thống Lĩnh Thiên Nhai thì vô cùng dài, ước chừng thời gian mấy nghìn năm.

Bổng lộc của Đại Thống Lĩnh ắt hẳn hơn rất nhiều so với bổng lộc của một Thống Lĩnh, ngoài trừ dùng một ít để ban thưởng cho thuộc hạ của mình, vì hắn chưa bao giờ sử dụng, nên số lượng Nguyện Lực Châu được tích lũy hằng năm càng ngày càng nhiều, bởi lẽ hắn đã có đầy đủ Tiên Nguyên Đan, cần gì phải sử dụng đến Nguyện Lực Châu làm chi nữa.

Hiện tại trong tay hắn đã có hơn sáu tỉ viên Nguyện Lực Châu thượng phẩm, tương đương với sáu nghìn ức viên Nguyện Lực Châu hạ phẩm, mà cứ mười viên Nguyện Lực Chậu hạ phẩm sẽ tương đương với một viên Tiên Nguyên Đan, nói cách khác, hắn đang sở hữu ước chừng hơn sáu trăm vạn viên Tiên Nguyên Đan Nguyện Lực Châu.

Với tốc độ tu luyện hiện giờ của hắn, số Nguyện Lực Châu này đủ để hắn sử dụng mấy năm.

Đám Nguyện Lực Châu lớn bằng quả trứng chim cút bay ra ào ạt, được Tinh Hỏa Quyết luyện hóa tức thì triệu tập linh khí trong thiên địa từ cõi vô hình.

Bởi vì đã quen dùng Tiên Nguyên Đan, khi hắn cần phải luyện hóa thất tình lục dục trong Nguyện Lực Châu làm Miêu Nghị mất kiên nhẫn.

Một cách tự nhiên, trong đầu hắn chợt lóe lên ý nghĩ, mặc kệ thất tình lục dục trong đó, chỉ cần hấp thu trực tiếp toàn bộ thiên địa linh khí được triệu hoán, bao gồm cả thất tình lục dục vào trong cơ thể, với khả năng khống chế Tinh Hỏa Quyết của hắn hiện giờ đã nâng lên đến trình độ vô cùng khéo léo tinh tế, có thể thanh trừ rất nhanh đám thất tình lục dục tích lũy trong cơ thể.

Hắn hoàn toàn không biết có thể làm điều đó được hay không, cũng chẳng quá rõ ràng năng lực của bản thân hắn có thể chịu đựng được số lượng thất tìnհ lục dục tích lũy trong cơ thể là bao nhiêu.

Nhưng hắn đã quyết định thử xem, sau khi có ý niệm này trong đầu, hắn muốn trải nghiệm một lần xem sao.

Trong lúc đó, đám hỏa linh ở trong núi hay trong hồ dung nham đều rối rít nhô đầu xem, hết sức kinh ngạc nhìn tình cảnh hiện tại, thỉnh thoảng chỉ trỏ bốn phía.

Sương mù đang bay!

Sương mù bắt đầu bao phủ ngay cả bên trong Long Huyệt, chúng càng ngày càng đậm, chỉ cách nhau chừng mấy trượng đã không còn nhìn rõ được đồ vật gì nữa.

- Kỳ lạ thật! Nhiệt độ Bất Diệt Thiên Cốc cao đến vậy thì làm sao có thể xuất hiện sương mù được chẳng lẽ chúng nó không bị hong đến khô luôn sao?

- Đó chính là linh khí! Mọi người mau mau nhìn đi, linh khí đó!

- Việc này... Có chuyện gì xảy ra rồi? Đúng thật là linh khí, linh khí trong thiên địa!

- Việc gì thế? Chuyện này là sao, tại sao bỗng dưng bầu trời giáng xuống linh khí thiên địa?

Cả đám hỏa linh bắt đầu bàn tán xôn xao, có thể nói là vừa mừng vừa sợ.

- Linh khí bỗng dưng đưa đến tận cửa, tất nhiên

không thể bỏ qua dễ dàng như vậy. Linh khí nồng đậm như vậy có thể giúp cho mọi người hấp thu nâng cao tu vi.

- Đô đần! Sự việc vô cùng quái lạ, hiển nhiên sẽ có điều kỳ quặc, nhất định phải nhanh chóng bẩm báo ngay!

Chỉ trong chốc lát, hai tên hỏa linh nhanh chóng chạy vào bên trong đại điện Long Huyệt, bẩm báo với ngọn lửa đang hừng hực thiêu đốt trong Long Diễm Trì:

- Trưởng lão, bọn tiểu nhân có chuyện muốn bẩm báo. Con hỏa long đang bay lượn trên không nhanh chóng hóa thành liệt diễm long đầu, đôi mắt lửa tràn ngập uy nghi nhìn chằm chằm bên dưới:

- Có chuyện gì?

Một người đàn ông tóc đỏ trả lời:

- Bầu trời bên ngoại đột nhiên giáng xuống linh khí, giống như một biển sương mù, bao phủ cả ngọn núi.

- Linh khí hình thành sương mù phủ núi. Đã lâu rồi chưa từng gặp lại cảnh tượng này, hiện giờ lại xuất hiện, quả nhiên là truyền nhân của nhất mạch kia!

Bình luận


A
Anh Linh
26-03-2023

Thời gian trôi kinh quá

L
Lam son Tran
26-03-2023

Có chuyện nào mới ko ad

M
Mạnh Phạm Quang
26-03-2023

Hay

P
Phước Nguyễn
26-03-2023

hay

T
Thuy Nguyên
26-03-2023

có sắc k ad

A
Adrong Tình
26-03-2023

quá hay

T
To Bòi
26-03-2023

Ọep ít

D
duy khoa Ngo
26-03-2023

hay

1
111
26-03-2023

Ai biết ý nghĩa câu cuối truyện không :" Không cần cảm tạ , Trẫm hứa đời này Ngươi vừa lòng thoả ý "

L
lão Tứ
26-03-2023

Truyện này đầu truyện giữa truyện hay nhưng cuối truyện phụ thuộc dương khánh nên trở thành thằng ngu nên mất hay

L
Linh Nguyễn
26-03-2023

Bi Sao vậy ta bi từ hôm qua h vô ko dc bùn vl

Truyện đang đọc

Báo lỗi