Chưởng quỹ mập cười khan hai tiếng, có chút lúng túng sờ sờ đầu mũi, đã ngay mặt xác nhận nữ nhân trước mắt này thật sự là lão bản nương Vân Tri Thu của Vân Hoa các, cũng không thể tự làm mình mất mặt nữa, tìm lý do rời đi:
- Cửa hàng ta còn chút chuyện phải giải quyết, lão bản nương, ngài bận rộn, ta sẽ không phụng bồi nữa.
Chưởng quỹ mập vừa rời đi, cửa hàng hai bên đường lại không ngừng toát ra những chưởng quỹ khác chạy tới chào hỏi, Vân Tri Thu ứng phó rất tự nhiên.
Lúc trước là tin tức Vân Tri Thu bị dâm tặc Giang Nhất Nhất bắt đi khuếch tán mở rộng, hôm nay lại là lời đồn đãi lão bản nương Vân Hoa các không bị dâm tặc Giang Nhất Nhất bắt đi.
Tin tức truyền tới Thủ Thành cung, Đại thống lĩnh Thiên Nhai trong Thủ Thành cung Diệp Dịch đang tâm thần không yên đi đi lại lại trong hậu hoa viên, trên mặt mang vẻ sầu lo.
Cũng không phải hắn không lo lắng, đột nhiên nhận được tin báo phía trên, nói ở Cửu Hoàn tinh xuất hiện một nhóm nhân mã không rõ vây công Đô Thống Dậu Đinh Vực và nhân mã đi theo. Diệp Dịch hỏi là ai to gan như vậy, đột nhiên ở trên nhất thời cũng không rõ là ai, chỉ thông báo theo thủ hạ của Chử Tử Sơn báo lên hình như là người của cận vệ quân, hiện tại đang báo lên cho Thiên đình để xác nhận rút cuộc là chuyện gì xảy ra, tình huống bên đó hắn tạm thời còn chưa biết, chỉ kêu bên này tăng cường đề phòng phòng ngừa vạn nhất.
Sau đó Diệp Dịch liên lạc với thân tín bên cạnh Chử Tử Sơn hỏi tình huống, ai ngờ vừa liên lạc liền phát hiện đối phương đã không liên lạc được, rất có thể đã chết, điều này làm cho lòng hắn sợ hãi không dứt, vội vàng hạ lệnh phong bế bốn cửa thành Thiên Nhai, để ngừa đột biến!
- Cái gì? Lão bản nương Vân Tri Thu Vận Hoa các không bị dâm tặc Giang Nhất Nhất bắt đi?
Đúng lúc thần kinh căng thẳng, thủ hạ Phó Đại Thông lại có tin tức truyền đến, Diệp Dịch trố mắt kinh ngạc, lại hỏi:
- Không nhầm chứ?
Phó Đại Thống cười khổ nói:
- Không nhầm, Vân Tri Thu vẫn ở Vân Hoa các căn bản không ra khỏi thành.
Diệp Dịch ngạc nhiên nói:
- Tướng sĩ thủ thành trên đầu thành không phải tận mắt thấy “Vân Tri Thu” bị kèm hai bên đi sao? Không phải tận mắt nhìn thấy Đô Thống dẫn thủ hạ đuổi theo sao?
Phó Đại Thống:
- Thuộc hạ cũng nghi ngờ chuyện này, đề phòng trong tin tức sai lầm có tin vịt gì, còn cố ý lên đầu thành hỏi người mục kích có xác nhận là “Vân Tri Thu” bị bắt đi hay không, kết quả tất cả mọi người đều nói trên đầu “Vân Tri Thu” mang nón che mặt, không thấy rõ hình dáng, cũng không dám hoàn toàn xác nhận người bị bắt đi lúc ấy bị nhất định là “Vân Tri Thu”, chẳng qua nhìn rất giống. Thuộc hạ sau đó lại tự mình tới Vân Hoa các, ra mắt Vân Tri Thu, tìm lý do lưu lại pháp ấn cho nàng. So sánh với pháp ấn trong khế ước ký tên trước kia của Vân Tri Thu, xác nhận Vân Tri Thu này là thật, đúng là không bị dâm tặc Giang Nhất Nhất bắt đi.
Diệp Dịch thật sự không biết nói gì:
- Bên phía Chử Tử Sơn đang giở trò quỷ gì vậy?
Phó Đại Thống chần chờ nói:
- Có phải bên phía Chử Tử Sơn nhận được tin tức gì, muốn dụ bắt dâm tặc Giang Nhất Nhất cho nên dùng cớ này ra ngoài thiết lập bố cục?
Diệp Dịch mặc nhiên, cũng không biết có phải như vậy hay không, không nghĩ ra là chuyện gì, cuối cùng cắn răng nói:
- Hiện tại ở trên hay ở dưới đều rối loạn hỗn độn, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, người hãy phái người tới mang Vân Tri Thu đến đây thẩm vấn, hỏi thăm xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, xem nàng có biết tình huống hay không!
Phó Đại Thống thử nhắc nhở:
- Nữ nhân kia nghe đồn có quan hệ tình cảm mờ ám với Ngưu Hữu Đức, nghe nói Ngưu Hữu Đức vẫn còn sống mới được thả ra từ Thái Cổ tử địa, nếu mang nàng đến đây thẩm vấn sẽ không chọc ra chuyện gì chứ? Trên tay kẻ điên kia nắm binh quyền của đại quân trăm vạn tinh nhuệ, một khi chọc hắn phát điên...
Ý tứ còn lại cũng không cần nói quá rõ ràng.
Khóe miệng Diệp Dịch cương lên một chút, người ngay cả trong nghi lễ đón dâu của Thiên Đế cũng dám làm loạn, loại súc sinh bị điên này thật sự không dám dễ dàng trêu chọc, mấu chốt trên tay người ta cầm trọng binh. Hơn nữa thứ đồ đó cũng không phải vật trang trí nhân mà Thiên Nhai còn chưa đủ để người ta nhét kẽ răng. Quay đầu lại liếc nhìn Phó Đại Thống:
- Nàng lại không có căn cứ phạm tội gì trong tay chúng ta, kêu ngươi đưa đến đây hỏi chuyện, cũng không kêu ngươi đi bắt người ta, khách khí một chút là được
- Vâng!
Phó Đại Thông mang lệnh rời đi trong lòng cũng đang nói thầm. Vừa rồi ngươi còn nói mang tới đây “thẩm vấn”.
Thiên Ong phủ, bên trong một gian phòng phong cách cổ xưa nhưng vẫn lộ ra vẻ xa hoa bên trong. Hạ Hầu Thác giang hai cánh tay, tùy ý để hai tì nữ cẩn thận sửa sang lại y quan cho hắn, triều hội Thiên đình sắp tới ăn mặc dĩ nhiên phải đoan chính một chút.
Nơi này mới vừa sửa sang lại cho hắn, quản gia Vệ Xu từ bên ngoài đi vào nghiêng đầu sang hai bên khẽ nói:
- Các ngươi lui ra!
Hai tì nữ khom người lui về phía sau, lui ra ngoài. Vệ Xu cầm quải trượng bên cạnh đưa tới trong tay Hạ Hầu Thác, thuận thế nhắc nhở nói:
- Lão gia, trước đây không lâu, Dậu Đinh vực phía dưới của Nghiêm Lệnh Công xảy ra chút chuyện.
- Sao!
Hạ Hầu Thác nghiêng đầu nhìn, biết hắn cố ý nhắc tới chuyện gì thì sẽ không phải là bắn tên không đích:
- Chuyện gì?
Vệ Xu nói:
- Trên vạn nhân mã của Đô Thống Dậu Đinh vực Chử Tử Sơn đột nhiên gặp phải vây công của mấy vạn nhân mà cận vệ quân, theo tình huống một số thủ hạ của Chử Tử Sơn thoát thân báo lên cho nói, lúc ấy gần vạn nhân mã của Chử Tử Sơn gần như đã bị tàn sát toàn bộ, mặc dù hiện tại chưa có tin tức tiếp sau, nhưng mấy vạn cận vệ quân vây công gần vạn người của Chử Tử Sơn... Người sau hiện tại sợ là đã dữ nhiều lành ít rồi!
- A! Người nào mà dám to gan như vậy…
Hạ Hầu Thác vừa quát một tiếng, lại chân chờ nói:
- Chử Tử Sơn? Chử Tử Sơn này có phải là Đô Thống Chử Tử Sơn muốn kết hôn với Vân Tri Thu mà ngươi nói lúc trước không?
Vệ Xu mỉm cười gật đầu:
- Chính là Chử Tử Sơn đó!
Hạ Hầu Thác Sửng sốt, đột nhiên cười ha ha nói:
- Thì ra là chuyện này, ta nói làm sao đột nhiên toát ra một đệ tử Hỏa Tu La. Thì ra là vì tính toán cho chuyện này, tên Ngưu Hữu Đức này thật đúng là dám....!
Vệ Xu có thể nói vẻ mặt kính nể nhìn hắn, thời gian trước lão gia tử từng căn cứ vào một số dấu vết đoán được trên người Ngưu Hữu Đức có thể có việc gì sắp sửa phát sinh, hơn nữa rất có thể còn không phải là chuyện nhỏ. Lúc ấy hắn còn nói thầm hoài nghi Ngưu Hữu Đức có thể xảy ra đại sự gì. Vừa rồi sau khi nhận được tin tức kia, trong nháy mắt hắn hiểu ra, quả nhiên là đại sự, mấy vạn nhân mà cận vệ quân vây công nhân mà địa phương, tựa hồ tru diệt gần như toàn bộ gần vạn nhân mà địa phương, tội liên đới giết Đô Thống tọa trấn một thành cũng rất có thể bị giết chết.
Thời gian trôi kinh quá