Thanh âm lúc nói ra lời này tuy không cuồn cuộn toàn thành giống như khi vừa bắt đầu tự báo danh hiệu, nhưng thương hộ kề cận vùng cửa thành đông lại đều nghe được, huyết tẩy đồ thành? Không biết bao nhiêu người hãi hùng khiếp vía, trong lòng cuồng mắng, thằng điên này đúng thật là muốn huyết tẩy thiên phố à!
Một ít chưởng quỷ tránh ở trong thương phố cùng bọn kẻ hầu không chịu đi, trước còn ôm lấy tâm lý may mắn, cho rằng Ngưu Hữu Đức không thật sự dám huyết tẩy Thiên phố, nhưng vừa nghe nói như thế ai còn dám ôm theo tâm lý may mắn nữa, đối phương đã đương chúng nói rõ ràng, lập tức lần nữa mở cửa mà chạy, nhanh nhanh trốn xa một chút, đường phố cửa thành đông rất nhanh liền vắng lặng như tờ.
Thủ vệ đầu tường cực độ khẩn trương, chúng nhân trên lầu các cũng nghẹn họng, phát hiện Ngưu Hữu Đức này đúng thật là cái gì cũng dám nói.
Nhưng điều khiến tất cả mọi người đều tin tưởng chính là gia hỏa Ngưu Hữu Đức này thật sự có khả năng làm ra được, chắc không phải nói ra chỉ để dọa người mà thôi.
Nhưng điều khiến mọi người trong các càng khó mà tin tưởng chính là mặc dù Ngưu Hữu Đức nói ra lời đại nghịch bất đao như thế, song nhân mã sau lưng hắn lại không hề có chút dị dạng, lửa giận trong mắt phảng phất như muốn nói cho tất cả mọi người hôm nay bắt buộc phải vào được thành, bằng không đồ thành lại đã làm sao?
Đường Hạc Niên đột nhiên nhè nhẹ than thở một tiếng:
- Chi hổ lang chi sư này sợ là khó mà tồn tại.
Tả Nhi khẽ gật đầu nói:
- E rằng rất nhanh phải đối mặt với vận mệnh bị giải tán.
Mấy người niên kỷ trẻ hơn, bao gồm cả vương phi Mị nương đều nghe không hiểu ý trong lời của hai người, mấy lão gia hỏa như Câu Việt lại khẽ than nhẹ, tựa hồ đều minh bạch.
Mị nương không khỏi ngầm truyền âm hỏi Câu Việt:
- Đã là hổ lang chi sư, vì sao phải bị giải tán?
Câu Việt ngầm đáp lời nàng:
- Quân cận vệ là thân quân của bệ hạ, mà không phải thân quân của bất cứ nào khác, Ngưu Hữu Đức nói ra những lời thế kia, mà người mặt dưới ngay cả một chút phản ứng dị thường đều không có, chỉ bằng lý do bọn họ chỉ nghe lệnh một mình Ngưu Hữu Đức, đây là tội lỗi lớn nhất!
Mị nương hoảng nhiên đại ngộ. Thương tiếc nói:
- Thật đúng là đáng tiếc.
Câu Việt nhắc nhở nói:
- Chỉ cần là trong tay Ngưu Hữu Đức, liền sẽ xuất hiện chi hổ lang chi sư thứ hai, chi hổ lang chi sư thứ ba, trên tay vương gia không sầu nhân mã cho hắn luyện binh!
Mị nương minh bạch ý của Câu Việt, đây là đang ám chỉ chỉ cần Ngưu Hữu Đức quy phụ vương gia, quân cận vệ có tổn thất thì can hệ gì đến Vương gia đâu?
Nàng không khỏi cắn môi, điều này đồng dạng cũng càng thuyết minh tính trọng yếu của Ngưu Hữu Đức đối với vương gia!
- Ngưu đại nhân hãy đợi, ta đi thông báo ngay!
Phương Lập Hoành lần nữa chắp tay, trên mặt đè ra một tia ý cười, tấn tốc xoay người mà đi. Lách sang một bên còn kéo một tên thủ hạ lại dặn dò nói:
- Tận lượng ổn định, ngàn vạn đừng chọc giận thằng điên này, nếu không lưu manh này thật chuyện gì cũng làm được đi ra.
Người đó nghĩ thầm, còn cần ngươi nhắc nhở ư? Ngoài miệng lại gật đầu lia lịa:
- Vâng vâng vâng! Đại nhân đi nhanh về nhanh, nếu không sợ là ti chức không kiên được quá lâu.
Hắn thật tâm không muốn đáp ứng đối mình với cục diện này, áp lực quá lớn!
Phương Lập Hoành lập tức vút không mà đi, khoái tốc bay tới thủ thành cung.
Thời gian quay đầu, Thiên phố đại thống lĩnh Diệp Dịch trong thủ thành cung kỳ thực sớm đã biết được tình hình, khi Miêu Nghị vừa dẫn nhân mã chạy tới liền đã biết tin tức.
Bên ngoài xảy ra chuyện lớn như vậy. Hôm nay hắn cũng không tâm tình tu luyện, chính đang tản bộ suy nghĩ trong hậu hoa viên, đột nhiên nhận được truyền tấn từ thượng quan tổng trấn.
Tổng trấn đại nhân tự thân truyền tấn. Minh xác cho biết, để hắn cẩn thận chút, mặt trên thông báo xuống, người suất lĩnh năm vạn quân cận vệ chém giết Đô thống Dậu đinh vực và đánh vỡ trăm vạn tinh nhuệ Dậu đinh vực chính là Ngưu Hữu Đức!
Vừa nghe tin tức. Diệp Dịch thiếu chút sợ đến run người, cũng không phải hắn có khúc mắc gì với Ngưu Hữu Đức... Đương nhiên, cũng không phải không có chút khúc mắc nào, năm đó hắn cũng là tham gia khảo hạch ở Luyện Ngục chi địa mới thăng nhiệm Thiên phố đại thống lĩnh. Là người nằm trong đợt đầu tham dự khảo hạch tại Luyện Ngục chi địa, cùng một lứa vơi Ngưu Hữu Đức, bởi thế hắn cũng là một trong nhưng thành viên vây công nhân mã Ngưu Hữu Đức năm đó, chỉ có chút khúc mắc như vậy thôi, chẳng qua không thể nghi ngờ, đương sơ nhiều người như vậy, Ngưu Hữu Đức khẳng định không ra mình, gần gần chỉ là mình nhận biết Ngưu Hữu Đức mà thôi.
Chính bởi hắn tận mắt chứng kiến cảnh tượng Ngưu Hữu Đức một mình một ngựa tung hoành trong trăm vạn đại quân. Mới biết rõ Ngưu Hữu Đức bưu hãn đến mức nào, cộng thêm hiện nay địa vị đối phương cao hơn mình, trên tay lại nắm trọng binh, không phải người mà hắn chọc nổi, then chốt là gia hỏa kia là đứa khùng có tiếng. Chuyện gì cũng có thể làm được đi ra.
Mà phiền toái lớn nhất chính là, hắn sai người “mời” Vân Tri Thu đến thủ thành cung thẩm vấn.
Hiện tại hắn chi biết chửi mười tám thế tổ tông Chữ Tử Sơn. Xâu chuỗi ngọn nguồn sự tình, sao có thể còn không minh bạch Chử Tử Sơn chết như thế nào, thằng điên Ngưu Hữu Đức kia quả thật là chuyện gì cũng làm ra được, chuyện này rốt cuộc là bởi có người động vào nữ nhân của Ngưu Hữu Đức, chọc giận Ngưu Hữu Đức, mấy chục vạn đại quân Thiên Đình bởi vì Ngưu Hữu Đức nộ phát xung quan rửa hận cho hồng nhan mà bị đồ!
Bây giờ mình lại bắt nữ nhân của Ngưu Hữu Đức, tuy là mời tới, nhưng quỷ mới biết Ngưu Hữu Đức sẽ nghĩ thế nào, thằng điên kia sẽ không chạy đến đây huyết tẩy Thiên phố chư?
Diệp Dịch vừa nghĩ mà sợ, trăm vạn đại quân tinh nhuệ của Dậu đinh vực tập kết lại đều đỡ không nổi người ta, chút nhân mã trên tay mình chắc còn chưa đủ cho đối phương nhét kẽ răng, huống hồ trang bị trên tay nhân mã của mình không cách nào đưa ra so sánh với quân cận vệ, phòng hộ trận căn bản đỡ không nổi công kích từ Phá pháp cung của quân cận vệ, ngay cả tư cách để phản kháng hắn đều không có!
Thời gian trôi kinh quá