PHI THIÊN

Tùy viên (người đi theo) giám sát hữu bộ Diệc Toàn cũng nhanh chóng đuổi theo, Dữu Trùng Chân khua tay một cái, tùy viên của Bắc đầu quân cũng nhanh chóng thu gom cho vào trong túi da.

Đám người của Hiên Viên Trác nhìn sang bên này cũng nhanh chóng tiến về phía trước, trong chốc lát đã tiến vào trong bầu trời sao sâu thẳm

Cần biết rằng phi hành ở trên tinh cầu và phi hành ở trong tinh không là khác nhau, trong tinh không đã có sẵn ưu thế để tăng tốc, chỉ cần thi pháp thúc giục sẽ làm căn cơ để tăng tốc càng bay càng nhanh, cũng giống như khoảng cách của tu vi phi hành ở trên tinh cầu một ngày, trong tinh không cũng chỉ thoáng một cái mà thôi.

Thế nhưng như vậy cũng có nguy hiểm tốc độ quá nhanh, một khi nhanh đến mức vượt ra khỏi năng lực né tránh của bản thân, sẽ rất dễ không tránh kịp những chướng ngại vật, tốc độ đó một khi đụng phải đồ vật, cũng không phải là chuyện nhỏ.

Trong một cửa hàng, tiểu nhị đột nhiên đi ra từ sau nhà, trên đường cởi áo khoác gia, lộ ra cả quần áo lót bên trong, đi đến trước quầy bèn ném áo khoác lên quầy, tiện tay tháo mũ mềm trên đầu xuống đập trên quầy.

Chưởng quỹ ở phía sau quầy đứng lên, thổi chòm râu trợn mắt nói:

- Triệu Quang, ngươi làm cái gì đó? Không muốn làm nữa ư?

Người được gọi là Triệu Quang không thèm để ý đến, vung tay giũ ra một cái cáo khoác ngoài màu đen nạm vàng khoác lên, buộc đai lưng lại, hai tay lấy ra một chiếc mũ màu đen nạm vân kim văn đội lên đầu, thuận tay kéo một sợi dây xuống đến cằm, bỗng nhiên quay đầu lại nhìn trưởng quầy ở sau quầy, khí thế đó thật sự khác biệt một trời một vực với hình tượng tiểu nhị lúc trước.

Trưởng quầy ngây ngốc trợn tròn mắt nhìn hắn lấy ra một bộ trang phục, bị tiểu nhị tên là Triệu Quang này trừng mắt một cái, càng bị dọa đến run run một cái, lảo đảo lùi về sau tựa lưng vào quầy hàng, hai tay giơ lên ngang đầu làm tư thế đầu hàng.

- Không làm nữa! - Triệu Quang ném lại một câu rồi đi nhanh ra ngoài cửa.

Một đám người trong cửa hàng ai nấy đều ngây người như phỗng, chưởng quỹ nuốt khan một ngụm nước bọt, giọng nói run run:

- Người của Giám sát hữu bộ...

Nhớ đến việc trước đây mình ở sau lưng mắng chửi thiên đình, có mấy lần Triệu Quang cũng ở đó, ngồi co ở dưới đất, vô cùng đau đớn!

Triệu Quang bước nhanh ra cửa rời đi nhưng không một ai dám ngăn cảm hắn, người đi đường thấy trang phục trên người hắn cũng đi sang hai bên nhường đường. Triệu Quang cầm trên tay một ống hình tròn bằng kim loại, miệng ống hướng lên trời. Một luồng “lưu tinh bay lên trời, phát ra tiếng nổ “đùng đùng“.

Rất nhanh, đường có người mặc trang phục giống hắn chạy ra từ đầu đường cuối ngõ, có bốn người tụ tập sau lưng hắn, năm người cùng bay lên không trung, nhanh chóng nhảy qua từng nóc nhà, từng con đường ở Thiên Nhai, từ trên trời hạ xuống trước cửa lớn của Tàng Chân Các.

Năm người xông thẳng vào cửa lớn của Tàng Chân Các, mấy người trong cửa hàng lập tức ra mặt ngăn cản lại. Sau khi thấy trang phục của bọn họ cũng không chịu cho đi, đưa tay ra ngăn lại, nói:

- Tây quân đặc sứ đang triệu Ngự Viên tổng trấn đề thẩm án, có lệnh, bất cứ người nào cũng không được quấy nhiều!

Triệu Quang đưa tay ra cầm một chiếc lệnh bài, nói:

- Bệ hạ có chỉ, Tây Đinh Vực có một vụ án, tất cả người vấn thẩm và người bị thẩm đều do Giám sát hữu bộ thống trù! Phụng lệnh của Giám sát hữu bộ, lập tức rời khỏi, Ngưu Hữu Đức do Giám sát hữu bộ trông coi, bất cứ ai cũng không thể cản trở, người nào trái lệnh kháng chỉ, giết không tha.

Người ngăn cản trước cửa hàng biến sắc.

Bốn người phía sau Triệu Quang lập tức rút đao ra, hai người xông lên phía trước mở đường, không người nào dám cản lối, nhanh chóng tránh sang hai bên, có người nhanh chóng lấy ra tinh linh liên hệ với bên trong.

Dưới mái hiên của nhà thủy tại trên hồ, sắc mặt của Câu Việt đại biến, mạnh mẽ quay đầu lại, nói:

- Người của Cao Quán đến rồi sao?

Hàn Đông nói:

- Chắc là Giám sát hữu bộ cài mật thám ở trong

thành đến giờ mới tổ chức lộ mặt.

- Không tiếc bộc lộ âm thầm ẩn náu trong thành... - Hai tay của Cầu Việt nắm chặt, khớp xương ở ngón tay bị bóp đến mức kêu răng rắc, ông ta cắn răng nghiến lợi rít lên hai chữ: “Cao Quán!”

Chỉ cần không phải là người của Giám sát hữu bộ đích thân đến, ông ta có các loại lý do để ngăn cản, từ chối, ai cũng không thể nắm được hắn thế nào. Cao Quán cũng là người nắm trong tay đại quyền tiền trảm hậu tấu, dám ngăn cản người của Cao Quán, sau khi Cao Quán đến rồi không dám giết hắn hay sao? Trước mặt mọi người hắn đã ném ra câu kháng chỉ giết không tha, ai dám ngăn cản?

Người kháng chỉ, Cao Quán sẽ giết không nương tay!

Câu Việt đột nhiên lại đưa một ngón tay ra, nói:

- Đi xem một chút đi! Cho dù là y phục không còn, hắn cũng đừng mơ thoát thân được!

Hàn Đông lập tức lắc mình rời đi.

Trong đình nhỏ trong rừng, Quảng Mị Nhi ném viên băng phách trong tay đi, sương lạnh lan ra trên mặt đất, nàng thẹn đến mức muốn chui xuống đất muốn độn thổ luôn cho xong.

Miêu Nghị nhìn dáng vẻ của nàng, biết chắc là nàng không biết chuyện này, thản nhiên nói:

- Mị Nhi cô nương, trong rượu này đã có người hạ rồi, tình chi dược.

- A! - Quảng Mị Nhi ngạc nhiên ngẩng đầu, ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm bình rượu trên bàn.

Hàn Đông từ trên trời hạ xuống bên ngoài đình, thấy Quảng Mị Nhi y phục vẫn chỉnh tề, nhìn băng phách trong tay Miêu Nghị, còn có sương lạnh trên mặt đất trong đình, khóe môi co giật một cái, hắn buồn bực, thứ này cần phải sử dụng rất tốt mới đúng, phân lượng cũng sẽ không khiến cho người trúng độc cảm thấy được mình đã trúng độc, sao lại thành như thế này?

Lúc này, có thanh âm của người nào đó thi pháp vang lên quanh quẩn trong không trung:

- Phụng lệnh của Giám sát hữu sứ, Ngưu Hữu Đức Ngưu tổng trấn đang ở đâu!

Cuối cùng đợi người của Cao Quán đến! Miêu Nghị cũng thi pháp trả lời:

- Ngưu mỗ đang ở đây!

Rất nhanh, năm luồng nhân ảnh từ từ rơi xuống, Triệu Quang lại một lần nữa lấy lệnh bài ra, nói:

- Hữu sứ đại nhân có lệnh, bắt đầu từ bây giờ, Ngưu tổng trấn sẽ do Giám sát hữu bộ tạm thời trông giữ.

Miêu Nghị gật đầu một cái, nói:

- Đi đâu?

Triệu Quang trả lời:

- Trông giữ ngay tại chỗ, tất cả đều đợi hữu sứ đại nhân đến sau đó sẽ định đoạt.

Bình luận


A
Anh Linh
26-03-2023

Thời gian trôi kinh quá

L
Lam son Tran
26-03-2023

Có chuyện nào mới ko ad

M
Mạnh Phạm Quang
26-03-2023

Hay

P
Phước Nguyễn
26-03-2023

hay

T
Thuy Nguyên
26-03-2023

có sắc k ad

A
Adrong Tình
26-03-2023

quá hay

T
To Bòi
26-03-2023

Ọep ít

D
duy khoa Ngo
26-03-2023

hay

1
111
26-03-2023

Ai biết ý nghĩa câu cuối truyện không :" Không cần cảm tạ , Trẫm hứa đời này Ngươi vừa lòng thoả ý "

L
lão Tứ
26-03-2023

Truyện này đầu truyện giữa truyện hay nhưng cuối truyện phụ thuộc dương khánh nên trở thành thằng ngu nên mất hay

L
Linh Nguyễn
26-03-2023

Bi Sao vậy ta bi từ hôm qua h vô ko dc bùn vl

Truyện đang đọc

Báo lỗi