PHI THIÊN

Tâm tư của chúng triều thần ông ta cũng có thể lý giải được, tương lai một khi thiên tử tuổi nhỏ sức yếu, không đủ để chấn nhiếp thiên hạ, sẽ lo lắng Thanh Chủ sẽ tiến hành huyết tẩy các lộ cường quyền, để thiên tử ngồi vững vàng mở ra cục diện, không để cho người khác uy hiếp địa vị của thiên tử. Trên thực tế Thanh Chủ chính là nghĩ như vậy, ông ta có thể thuận lợi qua được quỷ môn quan thì bôi đi, nhưng một khi bản thân ông ta khó qua được quỷ môn quan này, chắc chắn phải sinh con nối dõi để bồi dưỡng, cái gì mà Thiên Vương, Tinh Quân đừng xem bây giờ đang vui mừng nhảy nhót, đó là ông ta vẫn yêu cầu bọn họ trị lý thiên hạ để ông ta thâu tóm lợi ích cuồn cuộn không dứt, thật sự phải đến lúc đó thì toàn bộ thịt đều nằm trên thớt, ông ta sẽ không để bất kỳ người nào uy hiếp địa vị của con trai mình.

Chính vì như vậy, chuyện liên quan đến lợi ích tương lai của tất cả mọi người, cho nên trên thực tế, ông ta chính là một người cô độc, ngay cả tâm phúc của mình cũng không dám gật bừa, nếu thực sự là phải gật bừa, vậy chắc chắn là có dị tâm, cho nên Thanh Chủ càng không thỏa hiệp chuyện nan giải này...

Bầu trời mưa dầm kéo dài, đằng mạn (dây leo) rủ xuống, một bóng hình xinh đẹp từ trên vách núi bay xuống, giữa đường lôi kéo dây leo từ trên vách núi bay vào trong sơn động.

Trong động u ám, Nguyệt Dao mở pháp nhãn cẩn thận dè dặt đi vào thử lên tiếng thăm dò:

- Giang đại ca.

Trong động hơi có hồi âm, nhưng lại không thấy có người trả lời, quẹo vào một khu trong hang động, chỉ có bàn đá, ghế đá và giường đá, nhưng lại không thấy bất cứ nhân ảnh nào.

Cẩn thận kiểm tra tình hình trong động, Nguyệt Dao đưa tay sờ vào bàn đá, có một lớp bụi mỏng, nghiễm nhiên đã có một khoản thời gian không có người ở.

Nguyệt Dao phất tay thi pháp phất trần, có chút mất mát ngồi trên giường đá, tự lẩm bẩm:

- Đi rồi ư...

Năm đó sau khi nhìn thấu được thân phận thực sự của Giang Lang, hình như Giang Lang cũng chưa từng liên lạc với nàng, thậm chí pháp ấn trong tinh linh liên hệ của hai người cũng bị xóa đi, thế nhưng nàng biết đặc tính sinh hoạt của hắn, rất thích những ngày mưa dầm kéo dài mặc áo tơi đi câu bên bờ sông, cho nên nàng luôn sẽ “vô tình gặp được” hắn.

Dần dần, nàng có chút tin rằng lời của hắn là thật tin tưởng hắn bị người khác vu oan, nàng đối với nhan sắc của mình cũng có vài phần tự tin, nếu như Giang Nhất Nhất thật sự là dâm tặc, nhiều năm như vậy tại sao hắn không có một chút mưu đồ gì đối với nàng?

Khoảng thời gian này, có mấy lần mưa dầm dã liên tục nhiều ngày, nàng luôn đi ngang qua bờ sông, nhưng vẫn không hề gặp được Giang Nhất Nhất, trải qua mấy lần do dự, cuối cùng cũng đã tìm ra lý do, không nhịn được mà chủ động tìm đến cửa, ai biết được lại là nhà không người chống, ngay cả một tiếng từ biệt cũng không có.

Tơ tình đã động, nhưng lại không có chỗ quấn, khiến cho người ta buồn bã thân thương.

Quỷ thị, lại thấy Quỷ thị.

Dưới sự hộ tống của cao thủ Khâu phủ, đoàn người của Miêu Nghị cuối cùng cũng đến được Quỷ thị trực tiếp tiến vào trong Quỷ thị Tổng trấn phủ.

Nói là một phủ, nhưng thực ra càng giống như một tòa địa cung, chỉ có bên ngoài có một cái sân nhỏ, còn lại các loại kiến trúc đều được bao bọc bởi tường đá thật dày.

Nguyên Quỷ thị Tổng trấn phủ rất nhiệt tình, không chút do dự mà tiến hành bàn giao, phỏng chừng là cuối cùng cũng đã tìm thây cơ hội rời khỏi đây, có chút vội và không thể chờ đợi được, tất cả mọi thứ đã bàn giao xong, lấy được ký nhận của Miêu Nghị, lập tức cáo từ chạy ngay.

Một đoàn người sau khi thu xếp ổn thỏa, Miêu Nghị đem những thứ của Quỷ thị giao cho đám người Dương Khánh giải quyết, sau khi dịch dung xong liền dẫn Diêm Tu đi, trước tiên đi đến Tín Nghĩa Các hỏi thăm về bọn địa đầu xà (ý chỉ cường hào ác bá hoặc côn đồ) ở đây, muốn có chỗ đứng ở đây, không lấy được sự ủng hộ của Tín Nghĩa Các sợ lạ quá sức, mặc dù Khấu gia nói đã lo liệu xong rồi, nhưng hắn vẫn muốn đích thân đi xác nhận một chút.

Vốn cũng không cần gấp như vậy, Khấu gia đã dặn dò rồi, đến đây rồi cứ an tâm tu luyện. Việc của Quỷ thị cũng không phải là người ngoài có thể nhúng tay vào, chức Tổng trấn này chính là để trang trí mà thôi, cái gì cũng không cần quản, lặng lẽ đợi cơ hội tốt sẽ điều đi khỏi đây, mục đích chủ yếu của người vẫn là phải mau chóng thăng cấp tu vi, còn Khấu gia cũng cung cấp đầy đủ tài nguyên tu luyện.

Nhưng đối với Miêu Nghị mà nói, tài nguyên Khấu gia cung cấp cũng có hạn, có thể chiếu cố cho hắn và Vân Tri Thu, nhưng cũng không chiếu cố được quá nhiều, chi tiêu của hắn rất lớn nhưng lại không thể nói cho Khấu gia biết, phải nghĩ biện pháp khác để mưu cầu đường tiền tài, mà hắn cũng vẫn còn rất nhiều chuyện phải xử lý.

Đương nhiên, Miêu Nghị cũng thực sự đem Miêu Nghị trở thành đồ trang trí, còn không có tự cho là đến cho là mình có thể đặt ngang một chân trên địa bàn của Hạ Hầu gia, thực sự muốn làm như vậy, đoán rằng Khấu gia cũng không bảo vệ nổi bản thân mình.

Buổi họp mặt với Tín Nghĩa Các rất thuận lợi, quản sự của Tín Nghĩa Các - Thất Tuyệt đích thân ra ngoài nghênh đón, một lão đầu mặc thanh y bề ngoài xấu xí, cũng thuận lợi gặp được Đông gia (chủ nhân) của Tín Nghĩa Các đại danh đỉnh đỉnh Tào Mãn, đối với vị Miêu Nghị này cũng không dám coi thường, đừng nhìn người ta biểu hiện ra chỉ là Đông gia của Tín Nghĩa Các, trên thực tế chính là Tổng đà chủ của cả địa hạ thế giới (thế giới dưới đất), nghe nói là con trai của Hạ Hầu Thác, là người có địa vị của Hạ Hầu gia chỉ đứng sau Hạ Hầu Thác.

Thái độ của Tào Mãn thực ra cũng rất hiền hòa, trực tiếp trả lời mong muốn của Miêu Nghị, sau này sự an toàn của Miêu Nghị ở Quỷ thị, hắn có thể bảo đảm. Đồng thời cũng bảo đảm việc thu thuế các mặt ở Quỷ thị không cần phải lo lắng, bên này sẽ giúp trưng thu đúng chỗ, đúng hạn trực tiếp đưa đến cửa. Đương nhiên, còn có ám thị điều kiện trước đó chính là trước tình hình quan hệ giữa hai nhà Khấu gia và Hạ Hầu gia khá vui vẻ, cũng hi vọng Miêu Nghị hắn đừng ở đây gây sự, bằng không Tào Mãn hắn cũng không dám bảo đảm sự an toàn của Miêu Nghị.

Trong mềm có cứng rắn uy hiếp Miêu Nghị khiến hắn chỉ có thể cố gắng nuối vào, ở dưới sự quản lý của hắn có người dám uy hiếp hắn là hắn không thể nào dễ dàng tha thứ nhất, dưới mà phạm thượng là hắn không thể nào tiếp nhận được, thế nhưng suy nghĩ lại một chút, đến tột cùng là ai quản lý ai? Chính mình đến nơi này là đến dưới mí mắt nhà người ta xin cơm ăn.

Lúc rời đi, quản sự của Tín Nghĩa Các Thất Tuyệt vẫn không quên nhắc nhở Miêu Nghị một tiếng:

- Ngưu Tổng trấn, Quỷ thị này có một nơi tốt nhất và chung sống rất hòa bình, để xảy ra chuyện thì Tín Nghĩa Các cũng khó mà bảo đảm được sự an toàn của ngài.

Miêu Nghị đang muốn lên thuyền liền sửng sốt, quay đầu hỏi:

- Là nơi nào?

Thất Tuyệt cười nói:

- Địa Tàng Tự, đó là địa bàn của Phật giới.

Bình luận


A
Anh Linh
26-03-2023

Thời gian trôi kinh quá

L
Lam son Tran
26-03-2023

Có chuyện nào mới ko ad

M
Mạnh Phạm Quang
26-03-2023

Hay

P
Phước Nguyễn
26-03-2023

hay

T
Thuy Nguyên
26-03-2023

có sắc k ad

A
Adrong Tình
26-03-2023

quá hay

T
To Bòi
26-03-2023

Ọep ít

D
duy khoa Ngo
26-03-2023

hay

1
111
26-03-2023

Ai biết ý nghĩa câu cuối truyện không :" Không cần cảm tạ , Trẫm hứa đời này Ngươi vừa lòng thoả ý "

L
lão Tứ
26-03-2023

Truyện này đầu truyện giữa truyện hay nhưng cuối truyện phụ thuộc dương khánh nên trở thành thằng ngu nên mất hay

L
Linh Nguyễn
26-03-2023

Bi Sao vậy ta bi từ hôm qua h vô ko dc bùn vl

Truyện đang đọc

Báo lỗi