- Hoàng Phủ gia bên đó, nhưng muốn để vả miệng bế lao.
Trước khi chia tay, Tư Mã Vấn Thiên lạnh lùng dặn dò một câu:
- Thượng Quan Thanh trong lòng biết rõ liền gật đầu, nói:
- Yên tâm, ta biết làm thế nào, việc mất đầu, Hoàng Phủ gia cũng không phải là kẻ ngốc.
Quỷ thị tửu lâu:
- Giang Nhất Nhất rơi vào trong tay Ngưu Hữu Đức sao?
Không có lửa làm sao có khói ai biết được dù sao bên ngoài cũng đều nói như vậy.
- Ngưu Hữu Đức này thật là lợi hại, tên dâm tặc đó Thiên Đình đã bắt nhiều năm như vậy cũng không bắt được, vậy mà lại rơi vào trong tay của hắn:
- Cái gì mà không bắt được, không phải là cãi và với nhau cũng không động thật sự, hôm nay Ngưu Hữu Đức có bối cảnh gì? Khấu gia muốn ở sau lưng nâng đỡ, muốn cho hắn cơ hội lập công, vậy là, dâm tặc liền sa lưới rồi.
- Đúng rồi! Bằng không đâu có chuyện trùng hợp như vậy, chắc chắn là công lao Khấu gia đưa đến cửa.
- Haiz! Có bối cảnh này thật là tốt, nghe nói vốn dĩ là bị cách chứ thành một tiết ngân giáp Thiên Binh, chỉ chớp mắt chẳng biết tại sao lại thăng liền sáu cấp trở thành một tiết hắc giáp Thiên Binh. Một tiết hắn giáp Thiên Binh cũng thôi đi, lại có thể ngồi Vào Vị trí tổng trấn, đổi lại là người khác sợ là nghĩ cũng không dám nghĩ! Ngươi nhìn một cái đi. đây cũng là có công lao đưa đến cửa rồi, người so với người tức chết người.
- Thật ra ta nghe nói Giang Nhất Nhất này sa lưới ở một nhà trọ bên ngoài Tổng trấn phủ, có khả năng thật sự là Ngưu Hữu Đức tự mình bắt được.
- Ôi! Giang Nhất Nhất xuất hiện ở bên ngoài Tổng trấn phủ sao? Vậy thì có ý tứ rồi, Giang Nhất là làm gì? Chẳng lẽ là Giang Nhất Nhất vốn là muốn đột kích phu nhân của Ngưu Hữu Đức sao?
- Khà khà! Nếu thật sự là như vậy, vậy thì Giang Nhất Nhất này sẽ không còn đường sống rồi, cũng không nhìn xem Ngưu Hữu Đức ở Tây Đinh Vực vì nữ nhân đó mà gây ra chuyện lớn như vậy, ngay cả đường đường Đô thống một vực cũng bị hắn giết chết, sao có thể dễ dàng khinh nhờ chứ, chết chắc không còn nghi ngờ nữa rồi!
Trong tửu lâu, một đám người ở đó to nhỏ bàn luận, chuyện bàn luận của bọn họ gần như đều là có liên quan đến việc dâm tặc Giang Nhất Nhất sa lưới, đều là người không biết rõ chân tướng ở đó liên tưởng, người thật sự biết rõ chân tướng sẽ không lên tiếng.
Chỗ một cái bàn ở trong góc phòng, một bà lão đội nón yên lặng lắng nghe, nghe thấy phía sau ánh mắt lóe lên, có chút ngồi không yên, đặt chung trà trên tay xuống, đứng dậy rời đi.
Ra khỏi tửu lâu, bà lào lấy tinh linh ra, trực tiếp liên hệ với Miêu Nghị, hỏi:
- Đại ca, có phải huynh bắt được Giang Nhất Nhất rồi không?
Bà lão kia không phải ai khác, chính là Nguyệt Dao sau khi cải trang biến thành, vốn dĩ nàng chính là muốn đến thăm Miêu Nghị một chút.
Nhiều năm trôi qua như vậy, huynh muội hai người vẫn luôn không gặp nhau, nguyên nhân chủ yếu đều tại Miêu Nghị. Lúc còn ở Cận vệ quân. Nguyệt Dao không tiện đi trước, tiếp đó Miêu Nghị không phải ở Ngự Viên thì chính là ở Hoang Cổ Tử Địa, sau đó lại xảy ra một đống chuyện phiền phức, Nguyệt Dao nghe tin cũng bị dọa cho sợ đến mức kinh hồn bạt vía, vẫn muốn gặp nhưng cũng không thuận tiện. Lần này nghe nói Miêu Nghị bị cách chức đến Quỷ thị thực ra lại là chổ thuận tiện để gặp mặt, ai biết vừa đến cái chỗ nào cũng nghe thấy có liên quan đến việc Giang Nhất Nhất sa lưới, khiến nàng sợ hãi không ít, không ngờ rằng Giang Nhất Nhất mà nàng không liên hệ được lại cũng đến Quỷ thị rồi.
Đặc biệt là nghe nói Miêu Nghị có khả năng sẽ giết Giang Nhất Nhất, càng khiến cho nàng lòng nóng như lửa đốt, vẫn chưa tới Tổng trấn phủ đã không nhịn được mà trực tiếp liên hệ, sợ đến muộn sẽ không còn nữa.
Miêu Nghị có chút kỳ quái nói:
- Lão tam muội hỏi chuyện này làm gì?
Nguyệt Dao không trả lời ngay mà nói:
- Muội chỉ muốn hỏi huynh có phải hay không thôi?
Miêu Nghị trả lời:
- Giang Nhất Nhất đang ở trong tay ta, làm sao thế?
Nguyệt Dao lại hỏi:
- Có phải là huynh muốn giết hắn không?
Miêu Nghị:
- Ta giết hắn hay không có việc gì liên quan đến muội sao, rốt cuộc muội có ý gì?
Nguyệt Dao:
- Huynh không thể giết hắn! Muội đang ở Quỷ thị, lập tức đến Tổng trấn phủ.
Miêu Nghị nghi hoặc hỏi:
- Không thể giết hắn sao? Lão tam, muội sẽ không nói với ta, Giang Nhất Nhất này chính là người của Tiên Đạo bọn muội đấy chứ?
Hắn căn bản cũng sẽ không làm hắn phải nghĩ, căn bản không cho rằng lão tam có thể cùng tên dâm tặc này phát sinh quan hệ gì đó đặc biệt, trừ phi đầu óc của lão tam có tâm bệnh không được bình thường.
Nguyệt Dao:
- Gặp mặt rồi nói, tóm lại là huynh không thể giết hắn, bầng không đừng trách muội không nhận đại ca này.
Sau khi ngắt liên hệ, Miêu Nghị cho gọi Dương Triệu Thanh đi ra bên ngoài tiếp ứng, bản thân mình lại quanh quẩn trong nội đường, có chút buồn bực. Hắn có chút không hiểu nổi Nguyệt Dao có ý gì, nếu Giang Nhất Nhất này thực sự là người của Tiên Đạo sắp đặt vào nằm vùng ở Quần Anh Hội, vậy thực sự là có chút phiền phức rồi, trước đó Cao Quán đã tạo áp lực cho hắn rồi, người nhất định phải sống giao đến tay của Giám sát hữu bộ.
Không lâu sau, Vân Tri Thu vào trong nội đường, thấy hắn cau mày không hiểu, đi đến ôm cánh tay hắn hỏi:
- Lại làm sao vậy?
Miêu Nghị thở dài nói:
- Lão tam đến Quỷ thị rồi, lập tức đến đây, muội ấy luôn dặn dò ta không thể giết Giang Nhất Nhất.
Vân Tri Thu ngạc nhiên hỏi:
- Là có ý gì?
Miêu Nghị lắc đầu nói:
– Ta cũng không hiểu, gặp mặt rồi nói đi.
Không lâu sau, Dương Triệu Thanh dẫn Nguyệt Dao mặt trang phục bà lão đi vào. Vừa gặp mặt, Miêu Nghị và Vân Tri Thu đã quan sát một lượt giả trang của Nguyệt Dao.
Liên quan đến quan hệ thực sự của mình và Nguyệt Dao, Miêu Nghị không muốn quá nhiều người biết, bao gồm cả một vài tâm phúc, liền phất tay bảo Dương Triệu Thanh lui xuống.
Dương Triệu Thanh vừa đi, vẫn không đợi Miêu Nghị mở miệng, Nguyệt Dao đã kích động nói:
- Đại ca, Giang Nhất Nhất đâu?
Miêu Nghị cau mày hỏi:
- Đang ở trong địa lao! Ta nói này lão tam, rố cuộc là xảy ra chuyện gì sao muội lại có quan hệ Với tên dâm tặc đó?
Nguyệt Dao tiến lên bắt lấy cánh tay hắn, tâm tình bất ổn, nói:
- Đại ca, huynh không làm gì hắn đấy chứ? Dẫn muội đi gặp hắn.
Miêu Nghị đẩy tay nàng ra, nói:
- Lão tam trước tiên muội nói rõ cho ta biết đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng Nguyệt Dao lại làm ra bộ dạng một khắc cũng không muôn đợi, nóng lòng muốn gặp người. nói:
- Đại ca, muội muốn gặp hắn, dẫn muội đi. - Lại kéo cánh tay Miêu Nghị kéo ra bên ngoài.
Thời gian trôi kinh quá