Khấu Tranh chầm chậm lắc đầu, trên mặt mang theo vài phần cười thảm, nói:
- Lần này Thanh chủ ngang nhiên ra tay với con cháu các nhà, đã lộ ra mấy phần răng nhọn, lời của hắn còn có thể tin được nữa sao?
Đường Hạc Niên:
- Cho nên tự nhiên là âm thầm có điều kiện lui binh, từ hôm nay trở đi, Vương gia chỉ sợ sẽ không đi Thiên Cung chầu triều, phải do đại gia thay vào triều chấp chính.
一 Hả!
Khấu Tranh nháy mắt thoát khỏi căm giận, còn cho là mình nghe nhầm, khó tin hỏi:
– Ta vào triều? Vậy còn phụ thân?
Đường Hạc Niên:
- Đây là Hạ Hầu gia lén ra ý với ta, mà Nguyên Soái cùng Tinh Quân cũng sợ hãi, lo lắng xuất hiện tình trạng rắn mất đầu, đều mãnh liệt yêu cầu bốn vị Thiên Vương nắm binh tự lập, đã xé mặt một lần, không cần phải đi Thiên Cung mạo hiểm. Khó trái ý đám đông, cho nên từ nay về sau, bốn vị Vương gia sẽ tìm chỗ khác xây phủ Thiên Vương mới ở bốn quân khu trực thuộc cách xa Thiên Cung phòng bị từ trước, đồng thời chọn một con cái làm đại biểu vào triều chấp chính, ở Khấu gia tự nhiên sẽ là đại gia.
Khấu Tranh kinh ngạc:
- Thanh chủ sẽ đồng ý sao?
Đường Hạc Niên:
- Đã đồng ý, nếu Hạ Hầu gia có thể âm thầm truyền lời, trong này chỉ sợ có Hạ Hầu gia thầm tạo áp lực lên Thiên Cung, lớn chuyện đến mức này, Hạ Hầu gia nếu đứng về phía bốn vị Vương gia, Thanh chủ chỉ dựa vào quân cận vệ trong tay thì phần thắng không lớn, cho nên hắn buộc phải đồng ý. Mà dưới trạng thái trên dưới không hợp khó mà đồng lòng, cũng phù hợp nhất với lợi ích của Hạ Hầu gia. Không thì sao Hạ Hầu gia lại ra sức như thế, lão hồ ly Hạ Hầu Thác đứng trong tối không lên tiếng, lần này coi như thừa cơ kiếm một mớ. Đương nhiên, bốn vị Vương gia cũng sẽ không bỏ qua cơ hội ra tay, mỗi người yêu cầu Thiên Cung 2 triệu cây phá pháp cung.
Khấu Tranh hết lời.
- Thanh chủ đồng ý?
Đường Hạc Niên gật đầu:
- Đã đồng ý, muốn ngồi yên thiên hạ này là điểm yếu lớn nhất của Thanh chủ, nhưng ngồi trên thiên hạ mà keo kiệt tận cùng làm sao được? Huống chi cũng cần đền bù tổn thất của Nguyên soái cùng Tinh Quân ở U Tuyền, số phá pháp cung đó tự nhiên là thứ tốt nhất để an ủi lòng người.
Khấu Tranh khẽ thở dài.
- Sớm biết thế, Thanh chủ cần gì phải làm loạn như vậy.
Đường Hạc Niên:
- Mấy vị Vương gia đoán, Thanh chủ ra tay lần này chính là muốn thử xem thái độ của mấy vị Vương gia, đây cũng là tác phong trước giờ của hắn. Nếu các vị Vương gia lùi một bước hắn lập tức sẽ lấn một bước, các vị Vương gia làm căng thì hắn cũng thôi, dù sao hắn lại không tổn thất gì, chỉ là không ngờ lần này bốn vị Vương gia phản ứng mãnh liệt như vậy thôi.
Khấu Tranh yên lặng gật đầu, sau đó lại khó hiểu:
- Cái đó có liên quan gì với hóa giải ân oán giữa Ngưu Hữu Đức và mọi người?
Đường Hạc Niên vuốt râu nói:
- Nhắc tới chuyện này cũng là biện pháp trùng hợp có được quân đội thiên hạ điều động, bên Thiên Cung có lẽ muốn dò hỏi quân tình, bên chúng ta bắt được thám tử Giám sát hữu bộ, thám tử kia chết sống không chịu cung khai, ở thời kỳ này lão nô không dám qua loa, chuẩn bị tự mình đi xem chuyện gì rồi quyết định tiếp, nhưng ở cửa ngục nghe được thám tử kia nói chuyện phiếm với ngục tốt có thuận miệng nói thế này, tuy là lời trào phúng châm chọc Vương gia, nhưng thuận miệng bịa chuyện đôi câu lại phải thừa nhận trúng ngay yếu hại.
Nói đến đây, hắn chắp tay xin lỗi Khấu Lăng Hư, tiếp tục nói:
- Lão nô trở về chuyển cáo Vương gia, Vương gia cũng thầm đồng ý, vừa vặn mượn cơ hội tìm những nhà khác nói chuyện thật lâu. Mục đích Thanh chủ đặt Ngưu Hữu Đức ở Quỷ Thị đã là chuyện mọi người đều biết, tạo thành hậu quả rắc rối cũng là điều mọi người biết, giờ càng gây ra hậu quả xấu, trải qua chuyện này có thể thấy rõ ràng chính là Thanh chủ ở sau lưng hỗ trợ Ngưu Hữu Đức, còn muốn xuống tay cũng khó mà làm gì được hắn, chẳng lẽ còn không tỉnh ngộ, vẫn tùy ý để Thanh chủ đùa giỡn sau lưng? Ngược lại bản thân chúng ta rơi vào trong vòng xoáy khó rút, cho nên từ nay về sau mọi người đều mặc kệ Ngưu Hữu Đức, để hắn tự sinh tự diệt, mọi người đừng ai chọc tới hắn, để hắn vĩnh viễn ở luôn trong Quỷ Thị, để cho một mình Thanh chủ từ từ mà chơi, mọi người đều đừng để ý. Thanh chủ cũng không thể nào lại triệu hồi Ngưu Hữu Đức về quân cận vệ, nếu như hắn muốn triệu hồi, muốn lên muốn xuống tùy ý hắn. Ngưu Hữu Đức từng phản bội Thanh chủ, trải qua chuyện này khoảng cách lại càng xa, cũng không có khả năng bồi dưỡng Ngưu Hữu Đức làm tâm phúc, mọi người cũng không cần sợ Ngưu Hữu Đức sẽ lớn mạnh. Sẽ triệu hồi Ngưu Hữu Đức đi Thiên Nhai kiếm chác? Vậy chẳng phải làm lợi cho hắn? Còn không bằng tiếp tục ném Ngưu Hữu Đức ở Quỷ Thị, cho nên chỉ cần mọi người đều buông tay, đời này ước chừng Ngưu Hữu Đức phải làm tổng trấn Quỷ Thị cả đời, như vậy cũng thành toàn cho danh phận Vương gia, mọi người cũng được giải thoát. Bằng không còn ai ra tay nữa sẽ phải đối mặt với Thanh chủ, có vết xe đổ của Doanh gia không sợ phiền phức thì có thể thử xem, đã nói rõ ràng, mọi người cân nhắc lợi hại tự nhiên liền đồng ý. Đương nhiên, điều kiện trước tiên là Vương gia bảo đảm với ba nhà sẽ không lại bồi dưỡng Ngưu Hữu Đức, nếu làm trái, ba nhà sẽ liên thủ khiến Khấu gia trả giá đắt! Ầy, cuối cùng cũng coi như giải quyết xong chuyện Ngưu Hữu Đức!
Thời gian trôi kinh quá