PHI THIÊN

Sau khi danh sách được Hoắc Lăng Tiêu phê chuẩn, Dương Khánh đã hiểu, trước mắt Hoắc Lăng Tiêu còn chưa tới nỗi vì Hùng Khiếu mà làm khó mình.

Mặc dù như thế, tạm thời Dương Khánh còn chưa muốn công bố danh sách, đợi đến khi bố trí thỏa đáng hết thảy sẽ tiết lộ danh sách cho Hùng Khiếu biết, chọn lựa thủ đoạn thích ứng ép Hùng Khiếu phản.

Đến lúc đó nếu Hùng Khiếu ngoan ngoãn đi Tinh Tú Hải cũng không sao, nếu y phản kháng, vậy có lý do lập tức bắt lại. Khi đó đã bố trí thỏa đáng, Hùng Khiếu muốn chạy cũng không chạy được.

Thế nhưng chuyện làm cho người ta không nghĩ tới là, Hùng Khiếu cũng không phải kém cỏi, tốc độ phản ứng nhanh như vậy, không hề tỏ ra phản kháng Dương Khánh, cũng không làm gì để cứu vãn hay trì hoãn, mà hết sức quyết đoán, thà rằng buông bỏ ích lợi trước mắt.

Sở dĩ Hùng Khiếu làm như vậy rất hiển nhiên là đã biết trước được tin tức, nhưng tin tức là do ai thố lộ?

Danh sách đưa cho Trấn Ất điện, ngoại trừ Dương Khánh biết rất rõ ràng ra, cũng chỉ còn điện chủ Hoắc Lăng Tiêu biết, thậm chí Dương Khánh còn không cho thị nữ thiếp thân của mình biết. Hơn nữa chỉ giao danh sách cho Hoắc Lăng Tiêu không bao lâu sau đã phê chuẩn, trải qua tay rất ít người. Ngoại trừ Trấn Ất điện tiết lộ ra, Dương Khánh không nghĩ ra còn ai khác có thể biết được nội dung danh sách…

-----------

Tần Vi Vi nôn nóng tra xét nội dung bên trong ngọc điệp, trong đó chỉ có tin tức Đông Lai động bị Hùng Khiếu tập kích, cũng không tường thuật tình huống trước mắt của Đông Lai động như thế nào. Thật sự là lúc ấy linh thứu đưa tin Đông Lai động thả ra vẫn chưa tới, cho nên Tần Vi Vi không thể nào biết được tình huống của Miêu Nghị.

Hồng Miên còn ghi thêm một đoạn, báo cáo chuyện Miêu Nghị giết chết tám tên thủ hạ của Công Tôn Vũ ở Trường Thanh động. Bất quá tin tức này so với chuyện Hùng Khiếu công kích Đông Lai động, hiển nhiên trước mắt đã bị hai cha con Tần Vi Vi gạt sang bên.

- Hùng Khiếu lấn hiếp người quá đáng, quả thật coi Trấn Hải sơn ta chẳng ra gì, thuộc hạ xin phủ chủ nghiêm trị!

Tần Vi Vi ôm quyền chờ lệnh.

- Nghiêm trị ư?

Dương Khánh nhại lại như chế nhạo, đứng lên rời bàn ăn, chậm rãi đi qua đi lại:

- Chỉ sợ bây giờ muốn trừng trị y cũng không được nữa, nếu ta đoán không sai, hiện tại Hùng Khiếu đã bỏ trốn. Theo thời gian mà phán đoán, có thể liên lạc ổn thỏa trong thời gian ngắn như vậy cũng chỉ có Trấn Bính điện. Ta suy đoán vị phía trên tiết lộ tin tức kia cũng không nghĩ tới Hùng Khiếu sẽ chơi chiêu này, sợ là sẽ thẹn quá hóa giận.

Lời này khiến cho Tần Vi Vi và Thanh Cúc đầu đầy mê hoặc. Bởi vì hai người cũng không biết Dương Khánh đưa Hùng Khiếu vào danh sách tham dự Tinh Tú Hải Kham Loạn hội.

Nhưng bây giờ Tần Vi Vi không quan tâm tới chuyện này, mà chỉ muốn biết tình huống trước mắt của Đông Lai động, đương nhiên quan trọng nhất là tình huống của Miêu Nghị. Thấy Dương Khánh không có ý trừng phạt Hùng Khiếu, hiện tại nàng cũng không có lòng dạ nào hỏi nguyên nhân, vội vàng cáo từ dưỡng phụ.

Dương Khánh cũng không có giữ lại, ngược lại phái mấy tên cao thủ Nam Tuyên phủ đi theo.

Mặc dù y đã nghi ngờ Hùng Khiếu trốn tránh, cảm thấy đã không cần thiết phải làm lớn chuyện, chỉ cần chờ phản ứng của phía trên rồi đưa ra đối sách thích hợp, nhưng chuyện đời không có gì là tuyệt đối. Hùng Khiếu hoàn toàn có thể chó cùng cắn càn hạ độc thủ với Tần Vi Vi, cho nên phái thêm mấy cao thủ bảo vệ nàng mới là ổn thỏa.

Đồng thời Dương Khánh còn có một đạo chỉ ý khác cho Tần Vi Vi, lần này Hùng Khiếu cố ý làm như vậy, sợ là Đông Lai động dữ nhiều lành ít. Nếu như Miêu Nghị chưa chết sẽ bổ nhiệm hắn là động chủ Đông Lai động, nhưng không phát một binh một tốt cho Miêu Nghị, để cho hắn tự nghĩ biện pháp giải quyết.

Hôm nay Miêu Nghị sống chết cũng không biết, Tần Vi Vi không nghĩ tới lúc này Dương Khánh còn có lòng rỗi rảnh quan tâm chuyện chức vị của Miêu Nghị, khẽ cắn cắn môi lĩnh pháp chỉ quay đầu đi...

-----------

Lúc này Miêu Nghị đã dẫn theo La Song Phi chạy tới Trấn Hải sơn, gặp được Hồng Miên. Nàng thấy Miêu Nghị không có việc gì bèn thở phào nhẹ nhõm, sau khi biết được tình huống Đông Lai động mới báo tin cho Nam Tuyên phủ.

Miêu Nghị tìm đệ tử Lam Ngọc môn ở Trấn Hải sơn, nhờ bọn họ nghĩ cách liên lạc với Đồng Nhân Mỹ ở Lam Ngọc môn, hiện tại hắn rất cần nhân mã.

Mà bọn Đồ Tam Lượng đuổi giết Miêu Nghị một mạch tới bên ngoài Trấn Hải sơn thì không dám đuổi nữa. Vì Miêu Nghị mà tấn công Trấn Hải sơn ư, bọn họ không có can đảm đó.

Chuyện khiến cho bọn họ không hiểu chính là hoàn toàn mất đi liên lạc với sơn chủ Hùng Khiếu, nhất thời hết thảy trợn tròn mắt, tại sao có thể như vậy, kế tiếp nên làm gì bây giờ, lập tức rối loạn trận cước...

-----------

Trấn Bính điện, Hùng Khiếu chạy một mạch ngựa không ngừng vó vô cùng mệt mỏi, dẫn hai tên thị nữ chờ đợi bên ngoài đại môn, tâm trạng lo âu thấp thỏm.

Chờ một chút, điện chủ thị nữ Phi Vân khoan thai đi ra, cười nói:

- Điện chủ cho mời, xin đi theo ta.

- Làm phiền tiểu cô cô.

Hùng Khiếu cung kính vô cùng, quay đầu lại căn dặn Hạ Hà cùng Thu Vũ:

- Các ngươi ở chỗ này chờ ta.

- Dạ!

Hai tên thị nữ cũng có vẻ căng thẳng đáp lời, ở yên ngoài cửa không dám lộn xộn, đưa mắt nhìn Hùng Khiếu ngoan ngoãn theo sau Phi Vân.

Đi tới phòng khách bên trong hậu cung, Hùng Khiếu gặp được Ô Mộng Lan ngồi trên ghế giữa, chỉ thấy Ô Mộng Lan không hề nhìn mình lần nào, đang cầm một miếng ngọc điệp tra xét.

Hùng Khiếu căng thẳng trong lòng, vội vàng tiến lên bái kiến:

- Hùng Khiếu bái kiến điện chủ!

Ô Mộng Lan nhìn chằm chằm ngọc điệp trong tay, nhàn nhạt hỏi:

- Ngươi chính là Hùng Khiếu ngày trước chạy đến Vạn Hưng phủ lừa gạt khiến cho Lưu Cảnh Thiên xuất binh đó sao?

Hùng Khiếu liếc mắt nhìn trộm, không nghĩ tới nữ nhân này lại nhắc tới chuyện này, thấp thỏm nói:

- Dạ!

Ô Mộng Lan trừng mắt hừ lạnh một tiếng:

- Thật là to gan, mạo phạm Trấn Bính điện ta, hôm nay còn dám hàng Trấn Bính điện, chẳng lẽ cho là Trấn Bính điện ta dễ khi hiếp lắm sao?

Trong lòng Hùng Khiếu hiện tại có thể nói căng thẳng tới cực điểm, nhắm mắt đáp liều:

- Bẩm điện chủ, lúc trước chính là ai vì chủ nấy, trên có nghiêm lệnh, không dám không nghe theo. Hôm nay thuộc hạ đầu hàng điện chủ, tự nhiên cũng sẽ liều chết ra sức vì điện chủ.

- Ngươi nói thật dễ nghe.

Ô Mộng Lan buông ngọc điệp trong tay xuống, cất tiếng hỏi:

- Dương Khánh đối xử với ngươi rất tốt, ngươi còn có thể phản bội y. Hôm nay đầu hàng ta, làm sao có thể bảo đảm ngày sau ngươi sẽ không phản ta nữa?! Chỉ vì đưa tên của ngươi vào danh sách tham gia Tinh Tú Hải Kham Loạn hội, ngươi đã phản bội, giới tu hành chỗ nào mà không có chuyện cần tới cấp dưới đi liều chết. Nếu hết thảy cấp dưới đều giống như ngươi… loại thủ hạ bất tuân thượng lệnh như vậy, làm sao ta dám nhận?

- Bẩm điện chủ, nếu như chỉ là để cho thuộc hạ đi Tinh Tú Hải, thuộc hạ không dám có một câu oán hận. Nhớ năm xưa thuộc hạ có thể bất kể dầu sôi lửa bỏng mạo hiểm chạy tới Vạn Hưng phủ vì Dương Khánh, há là kẻ tham sống sợ chết?

Bình luận


A
Anh Linh
26-03-2023

Thời gian trôi kinh quá

L
Lam son Tran
26-03-2023

Có chuyện nào mới ko ad

M
Mạnh Phạm Quang
26-03-2023

Hay

P
Phước Nguyễn
26-03-2023

hay

T
Thuy Nguyên
26-03-2023

có sắc k ad

A
Adrong Tình
26-03-2023

quá hay

T
To Bòi
26-03-2023

Ọep ít

D
duy khoa Ngo
26-03-2023

hay

1
111
26-03-2023

Ai biết ý nghĩa câu cuối truyện không :" Không cần cảm tạ , Trẫm hứa đời này Ngươi vừa lòng thoả ý "

L
lão Tứ
26-03-2023

Truyện này đầu truyện giữa truyện hay nhưng cuối truyện phụ thuộc dương khánh nên trở thành thằng ngu nên mất hay

L
Linh Nguyễn
26-03-2023

Bi Sao vậy ta bi từ hôm qua h vô ko dc bùn vl

Truyện đang đọc

Báo lỗi