PHI THIÊN

Doanh Cửu Quang:

- Trước khi Cận Vệ quân chạy tới, có người của ngươi gia nhập, xem ra có thể giải quyết xong.

Hạo Đức Phương:

- 500 vạn tinh nhuệ mà cũng làm thành như vậy, ngươi xác nhận những nhân mã của ta tiến vào Hắc Long Đàm hữu hiệu? Ngươi bên đó là ai đang chỉ huy tác chiến, sao lại đánh thành như vậy?

Doanh Cửu Quang:

- Ngao Phi!

Hạo Đức Phương im lặng không nói nên lời, năng lực của Ngao Phi hắn có biết im lặng, im lặng một chút lại hồi phục:

- Ngươi tự nghĩ biện pháp đi, chuyện này ta không giúp được ngươi.

Doanh Cửu Quang:

- Hiện tại bên đó chỉ có người của ngươi gần, có thể kịp thời chạy tới, có điều kiện gì ngươi nói ra.

Hạo Đức Phương:

- Ngươi con mẹ nó giống như chó điên vậy làm ra chuyện như vậy, còn muốn lão tử cùng điên cùng với ngươi? Ngươi sớm nghĩ biện pháp khác đi.

Sau đó trực tiếp cắt đứt liên hệ tinh linh với Doanh Cửu Quang, quay đầu lắc lắc đầu với Tô Vận ở một bên:

- Doanh Cửu Quang lần này sợ là sắp bị làm cho bể đầu sứt trán rồi.

- Còn chưa khống chế được thế cục của Hắc Long Đàm?

Tô Vận có chút kinh ngạc hỏi:

- Tại sao có thể như vậy?

Hạo Đức Phương:

- Hắn nói Thanh chủ phái năm mươi vạn Cận Vệ quân đi Hắc Long Đàm trợ giúp Ngưu Hữu Đức, đối với chuyện này ta có điểm hoài nghi, lão quỷ này đoán chừng là muốn kéo ta cùng xuống nước.

Hơi trầm tư một chút, Tô Vận khẽ gật đầu:

- Thanh Chủ đích xác không quá khả năng làm rõ ra như vậy.

Ở bờ sông, Doanh Cửu Quang lắc tinh linh mấy lần không thấy Hạo Đức Phương đáp lại nữa, có sự kích động đập nát tinh linh trên tay.

Thu tinh linh quay đầu lại, thấy sắc mặt của Tả Nhi rõ ràng không ổn, lắc vội tinh linh trong tay, không biết đang liên hệ cùng ai, nhìn sắc mặt của Tả Nhi rõ ràng là không phải tin tức tốt gì.

Doanh Cửu Quang nét mặt nghiêm nghị chờ, chờ đến khi Tả Nhi buông Tinh linh xuống xong, trầm giọng hỏi:

- Chuyện gì?

Tả nhi gượng nói:

- U Minh chi địa bên đó gần đây tụ tập đội ngũ đi tới trước Nguyệt Hành cung đòi người, dưới sự uy hiếp của chúng ta, Ly Hoa thật ra thì cũng không ngăn cản, chỉ tuyên bố cần phải bẩm báo Thanh Chủ cái đầu. Nhưng mà gia quyến của Ngưu Hữu Đức đã sớm không biết trốn đi đâu rồi, người của chúng ta tay không mà về, không có thu hoạch.

Doanh Cửu Quang nhìn chằm chằm nàng một trận:

- Không đúng! Ngươi có chuyện gì đang gạt ta, gia quyến của Ngưu Hữu Đức chạy cũng nằm trong dự liệu, chưa bắt được thì chưa bắt được, không đến mức khiến cho sắc mặt của ngươi như thế, nói!

Quát to một tiếng.

Tả Nhi thật sự không muốn đúng vào lúc này nói cho lão biết tin tức này, nhưng nếu đã hỏi tới rồi, cũng không tiện che giấu, có chút lo lắng nói:

- Vương gia, mới vừa rồi nhận được tin tức cửa hàng Thiên Nhai bên đó truyền đến, nói có cửa hàng nhận được Chiết Xuân Thu truyền tin yêu cầu điều dụng tài vật trong cửa hàng, vì thế cửa hàng đã chuyển giao cấp tài vật cho tiếp thủ người. Lão nô cảm thấy không đúng, lập tức lệnh phía dưới kiểm chứng, kết quả phát hiện, chúng ta có hơn một ngàn cửa hàng đều bị dọn trống hết tài vật rồi.

Hơn một ngàn cửa hàng của Doanh gia, tài vật trong đó giá trị có thể tưởng tượng được. Doanh Cửu Quang trợn to cặp mắt, phẫn nộ quát:

- Bọn chúng là heo sao? Chiết Xuân Thu ở Hắc Long Đàm đã tám chín phần mười cùng tên nghiệt tử kia rời vào trong tay Ngưu Hữu Đức rồi, làm sao có thể hạ lệnh cho bọn chúng được!

- Mấu chốt là chuyện của Hắc Long Đàm bí ẩn, người phía dưới không biết Chiết Xuân Thu đang ở Hắc Long Đàm...

Tả Nhi yếu yếu đáp một tiếng, thầm nghĩ đây là phía dưới có người muốn ngồi vào vị trí Chiết Xuân Thu nên lấy lòng báo cáo vặt, mới khiến cho chuyện này lộ ra, nếu không sợ là cần phải kéo dài thêm một trận nữa mới có thể biết.

Doanh Cửu Quang thần tình co giật, không cần đoán cũng biết là người nào làm, Chiết Xuân Thu mười phần có tám chính đã rơi vào tay của Ngưu Hữu Đức rồi, còn có thể là ai làm nữa? Lão hắc hắc một trận, giận quá hóa thành cười nói:

- Hảo! Ngưu Hữu Đức, ngươi có khí phách...

Lão tức giận đến thiếu chút nữa hộc ra một ոgụm huyết già, xem như cảm cảm được cái gì gọi là họa vô đơn chí rồi, phát hiện thật đúng là đụng phải rồi, bên này bất chấp tất cả thiết đặt bẫy rập tại Hắc Long Đàm. Ngưu Hữu Đức đã bắt Vưu tộc làm con tin để phản kháng, lại không tiếc phá hủy Tụ Hiền Đường cũng muốn làm hỏng danh tiếng Doanh Thiên Vương của lão. Bên này phái người đi bắt gia quyến của đối phương. Ngưu Hữu Đức lại phái người lừa dọn sạch một ngàn cửa hàng của lão. Thật đúng là ngươi tới ta lui đều tung ra đòn nặng, không hề có gì giao tình gì có thể nói, đều hận không thể đưa đối phương vào chỗ chết rồi. Giờ này Ngưu Hữu Đức vẫn còn ở tại Hắc Long Đàm, liều mạng bằng bất cứ giá nào cũng cùng đánh giết cùng đội ngũ của lão, còn không tính việc bắt lấy con trai Doanh Vô Mãn của lão.

Từ một góc độ khác mà nói, lão không thừa nhận cũng không được. Ngưu Hữu Đức đúng thật là đã thành khí hậu rồi, trưởng thành lớn mạnh rồi, không ngờ lại có thể điều động năng lượng xuất thủ khắp nơi nơi, giống như chó điên vậy. Lão thật hối hận a, hối hận không có trước khi Ngưu Hữu Đức phát triển ra hồn liền tiêu diệt hắn, thế cho nên lưu lại hậu hoạn cho đến ngày hôm nay!

Quảng Thiên Vương phủ, trong sảnh chính hậu viện, mẹ con Mị Nương đã thối lui. Quảng Lệnh Công và Câu Việt canh giữ ở bên la bàn. Câu Việt không ngừng báo lên tình hình chiến đấu do thám tử bên đó biết được báo lên.

- Đông quân bên đó chọn lựa chính là chiến thuật đổ dầu. Ngưu Hữu Đức bên đó lại đang dùng cách “vi điểm đả viên”, Đông quân đang lấy mạng người để kéo dài thời gian, Ngưu Hữu Đức chẳng lẽ sẽ không sợ đối thủ viện quân kéo tới? Đánh thành như vậy, hai cái bên này đang giở trò quỷ gì?

Quảng Lệnh Công vuốt râu trầm ngâm.

Câu Việt:

- Phía trước có giao thủ hay không không biết, nhưng là từ một địa điểm giao chiến này mà xét, Đông quân tung nhân mạng vào sợ là sẽ không dưới năm mươi vạn. Vì đối phó mười vạn đại quân của U Minh tổn thất nhiều người như vậy mà, thật sự là...

Lắc lắc đầu, Quảng Lệnh Công buồn cười nói:

- Ngưu Hữu Đức này đúng là Ngưu bò bò rồi, thật đúng là liều mạng cắn miết không chịu buông.

Hắc Long Đàm, bên trong không gian trừ vật, Miêu Nghị cùng với mọi người vừa tiến vào, lập tức bày ra la bàn, một đám phụ trách liên lạc ở một bên không ngừng lấy tinh linh trao đổi với các nơi, không khí tỏ ra khẩn trương.

Chuyện thứ nhất mà Miêu Nghị hỏi chính là:

- Có đi theo hay không?

Lãnh Trác Quần cầm tinh linh liên hệ Đan Tình gật đầu nói:

- Đã theo kịp rồi.

Miêu Nghị:

- Lập tức chú ý động tình đội ngũ các lộ của địch quân. Nhanh chóng có người đến báo:

- Đại nhân, trăm vạn đại quân phong tỏa cửa vào đã thay đổi một đạo đến chặn lại rồi.

Miêu Nghị:

- Những đội ngũ các lộ khác có phản ứng sao?

Người đến báo:

- Tạm thời còn chưa nhìn thấu có bất kỳ phản ứng nào.

Bình luận


A
Anh Linh
26-03-2023

Thời gian trôi kinh quá

L
Lam son Tran
26-03-2023

Có chuyện nào mới ko ad

M
Mạnh Phạm Quang
26-03-2023

Hay

P
Phước Nguyễn
26-03-2023

hay

T
Thuy Nguyên
26-03-2023

có sắc k ad

A
Adrong Tình
26-03-2023

quá hay

T
To Bòi
26-03-2023

Ọep ít

D
duy khoa Ngo
26-03-2023

hay

1
111
26-03-2023

Ai biết ý nghĩa câu cuối truyện không :" Không cần cảm tạ , Trẫm hứa đời này Ngươi vừa lòng thoả ý "

L
lão Tứ
26-03-2023

Truyện này đầu truyện giữa truyện hay nhưng cuối truyện phụ thuộc dương khánh nên trở thành thằng ngu nên mất hay

L
Linh Nguyễn
26-03-2023

Bi Sao vậy ta bi từ hôm qua h vô ko dc bùn vl

Truyện đang đọc

Báo lỗi