Lại thêm ai ai cũng sợ thị nữ thiếp thân phủ chủ gặp chuyện không may, cơ hồ là cùng nhau xông tới chém người muốn chạy trốn cho thành thịt nát.
Thế nhưng bằng tu vi hai nàng điều khiển chiến giáp nhị phẩm thật sự là miễn cưỡng, chỉ trong chốc lát đã khiến cho pháp lực hai nàng không có cách nào tiếp tục điều khiển được nữa.
Hai nàng ra lệnh cho mọi người nhanh chóng thu dọn chiến trường, cho dù là thấy có người cất giấu chiến lợi phẩm cũng chỉ có thể làm như không nhìn thấy, trong đó có bản thân sơn chủ Hồng Động sơn.
Hai nàng quay lại nhanh chóng dẫn người chạy tới tiếp viện hai đạo nhân mã khác, dọc đường ném Nguyện Lực Châu vào miệng nhanh chóng khôi phục pháp lực của mình. Trên đường hai nàng có thể nói là lộ vẻ rầu rĩ, thật sự là phát hiện những người này chẳng qua là xếp thành đội ngũ hết sức kinh người, thật ra dễ nhìn mà không dùng được, sức chiến đấu quả thật là đậu hủ nát, khiến cho hai nàng cực kỳ lo lắng.
Đợi liên lạc với nhân mã hai sơn khác, hai nàng thật sự là phục người Thủy Vân phủ này. Nhân mã hai sơn khác lại lấy phương thức nhân mã một sơn vây công một động phát động công kích, nhân mã hai sơn chia làm hai đường, nhất nhất tiêu diệt từng động một. May là bên này đã diệt trước bản bộ Hồi Nhạn sơn cắt đứt liên lạc giữa các động, nếu không tiếp tục như vậy, nhân mã của những động khác chắc chắn sẽ bỏ chạy sạch.
Cái gọi là biện pháp đần cũng có ưu điểm của nó, đầu tiên là có ưu thế binh lực tuyệt đối, đánh nhau thêm can đảm, còn không cần mạo hiểm. Mỗi người chỉ cần phun một bãi nước bọt cũng đủ khiến cho phe địch chết đuối, có thể nói là tiêu diệt hết toàn bộ nhân mã của Hồi Nhạn sơn.
Sau khi nhân mã ba sơn hội hợp, trừ lộ nhân mã của Thiên nhi, Tuyết nhi giám quân chết gần bốn mươi người ra, nhân mã hai sơn khác cơ hồ không có tổn thất gì, cũng nhờ cách đánh của bọn họ đã giảm tổn thất xuống mức thấp nhất.
Sau khi ba vị sơn chủ gặp nhau có thể nói là tinh thần phấn chấn, không nói hoàn thành ý đồ phủ chủ thuận lợi, còn tiêu diệt hết địch nhân.
- Các huynh đệ, chúng ta thắng rồi!
Sơn chủ Linh Thọ sơn Hướng Đông Lưu cao giọng tuyên bố, đồng thời không quên vuốt mông ngựa một câu nịnh bợ:
- Đây là nhờ có quyết định anh minh của phủ chủ!
- Phủ chủ anh minh!
Mọi người hô to, liên tục hô to.
Tâm trạng của mọi người cũng rất cao hứng, thậm chí có vẻ đắc ý dương dương, đừng nói Thủy Vân phủ, cho dù là toàn bộ Trấn Quý điện đã có bao nhiêu năm chưa hề khai chiến. Sau này trở về gặp những người khác có thể khoác lác một phen, ta là người đã từng trải chiến trường, hơn nữa còn đánh một trận tiêu diệt hết địch nhân đại thắng.
Về phần có hậu quả gì không, đó không phải là chuyện chúng ta lo lắng, có chuyện gì cũng đã có phủ chủ gánh vác. Chúng ta chẳng qua là phụng mệnh làm việc, không thể nào truy cứu trách nhiệm chúng ta được, tóm lại lần tao ngộ này ở Trấn Quý điện cũng là hết sức nặng cân, đủ để khoác lác rất lâu.
Thiên nhi, Tuyết nhi lại không cao hứng nổi, cực kỳ lo lắng thế công những đạo nhân mã khác, lập tức triệu tập mấy vị sơn chủ và giám quân yêu cầu đi chi viện những lộ khác.
Hai vị cô cô mở miệng, cộng thêm phát hiện dường như đánh giặc cũng không đáng sợ như vậy, mọi người không nói hai lời, chỉ có hưởng ứng.
Tuyết nhi mới vừa thả linh thứu liên lạc với Miêu Nghị bay, lại nghe sơn chủ Linh Thọ sơn vung cánh tay hô to:
- Các huynh đệ, đi chi viện những lộ khác, nếu như bọn họ không được, chúng ta sẽ giúp một tay!
Lập tức đưa tới một trận cười đùa hưởng ứng, đại đội nhân mã lập tức ầm ầm vội vã rời đi.
Chạy tới lộ quân do Trần Phi và hai vị Chấp Sự giám quân, mới phát hiện Trần Phi gặp phải tình huống giống như Thiên nhi, Tuyết nhi tấn công Hồi Nhạn sơn, đối phương bị vây công chó cùng cắn càn chạy mười mấy người. Mà Trần Phi cũng bị thương nặng, y không có trang bị tốt như Thiên nhi, Tuyết nhi, chống lại địch thủ tu sĩ Thanh Liên thiếu chút nữa mất mạng. Nếu không phải đối phương cố chạy trối chết, bên này lại lo lắng tâm phúc của phủ chủ gặp chuyện không may gánh vác trách nhiệm nên bất chấp hết thảy cứu giúp, Trần Phi đã mất mạng ở chỗ này.
Thế nhưng Trần Phi không thể nuốt trôi cục tức này, y được một tay Miêu Nghị mang đến chuẩn bị trọng dụng, há có thể để mất mặt như vậy, bèn tụ tập phần lớn nhân mã đuổi giết một mạch.
Thiên nhi, Tuyết nhi lo lắng Trần Phi gặp chuyện không may, lập tức lệnh cho sơn chủ Linh Thọ sơn Hướng Đông Lưu dẫn dắt nhân mã đi tiếp ứng, hai nàng dẫn dắt những người còn lại một mạch không ngừng chạy tới một lộ quân khác.
Kết quả một lộ khác xuất hiện sai lầm ngay từ đầu giống như sơn chủ Hồng Động sơn Trình Hải Lượng. Giám quân Hành Tẩu Hồ Đức Phúc dẫn nhân mã tấn công chính diện, chỉ giết chết một phần, sơn chủ phe địch mang theo mấy chục người chạy trốn.
Không biết là thấy đánh bại đối phương quá dễ dàng, hay là sợ hãi không thể hoàn thành nhiệm vụ phủ chủ căn dặn, Hành Tẩu Hồ Đức Phúc cũng dẫn dắt đại đa số nhân mã tiếp tục đuổi giết.
Đến khi Thiên nhi, Tuyết nhi chạy tới chiến địa do một vị Hành Tẩu khác tên Hàn Xuân Phong giám quân, phát hiện cũng không có khai chiến. Bắt gặp mấy chục tên nhân mã Thủy Vân phủ, hỏi rõ chuyện gì xảy ra, có thể nói hai nàng giật mình kinh hãi.
Ngay cả nhân mã của Thủy Vân phủ theo tới cũng vô cùng khiếp sợ.
Hành Tẩu Hàn Xuân Phong vừa gặp mặt hai đạo nhân mã của Vân Tang phủ, bên kia cũng là hai vị Hành Tẩu làm giám quân, kết quả ba người có cùng suy nghĩ. Cả ba đều cảm thấy cho dù là đánh thắng trận chiến này cũng không có ý nghĩa gì, nói không chừng phía trên sẽ còn giáng tội, cần gì mạo hiểm tính mạng như vậy. Sau khi ba vị Hành Tẩu hai phủ thương nghị lại xúi giục mọi người chạy trốn.
Chạy trốn cũng không phải là chạy về Thủy Vân phủ. Bọn họ không ngu như vậy, về Thủy Vân phủ chẳng phải là đưa về trong tay của Miêu Nghị sao, tự nhiên cũng không phải trốn về phía Vân Tang phủ. Mà là bàn kế hoạch xuyên qua Thủy Vân phủ chạy trốn tới Thanh Mộng phủ cách vách Thủy Vân phủ tị nạn, đợi sau khi Trấn Quý điện đưa ra kết quả xử lý chắc chắn mọi người không có việc gì.
Ba đạo nhân mã hai phủ gom lại có gần hai trăm người cùng nhau chạy theo, số nhân mã còn lại không muốn chạy theo ai về nhà nấy. Dù sao có một nhúm người như vậy đánh nhau cũng nguy hiểm, chúng ta không chạy trốn theo đã là may.
Nhưng như vậy đã làm nhân mã các động Thiết Lan sơn phần bọn họ tấn công giật mình kinh hãi, co cụm lại với nhau, suy đoán đã đưa tin tới Bình Dương phủ cầu viện.
Vừa gặp lúc này Miêu Nghị dẫn dắt nhân mã bản bộ Thủy Vân phủ nhanh chóng chạy tới.
Sau khi nghe tấu báo, Miêu Nghị tức giận, gầm lên ra hai chữ:
- Phản đồ!
Quay đầu quát một tiếng:
- Mộc Thái Lai!
- Có thuộc hạ!
Hành Tẩu Mộc Thái Lai vội vàng tiến lên chắp tay, hổ uy phủ chủ Đại nhân hỏa tốc đạp bằng Bình Dương phủ làm y nơm nớp lo sợ.
---------------
Thời gian trôi kinh quá