PHONG HÀN THẦN! ĐỜI NÀY ANH CHỈ CÓ THỂ THUỘC VỀ EM

" Điều tra toàn bộ thông tin về cô gái đó!"

Anh nhìn chiếc xe nhanh chóng rời đi rồi quay sang người bên cạnh đang ú ớ ngây ngốc.

"Ơ.... vâng thưa Boss!"- người kia ngốc tập 2.

Dời ạ! Boss lạnh lùng nhà anh ta hôm nay đụng phải một cô gái lại dễ dàng bỏ qua. Lại còn điều tra người ta. Ai đó làm ơn đập anh ta một cái xem có phải anh ta đang mơ không?

Anh không thèm để ý tên trợ lý mà trực tiếp vào trong. Đến anh còn không hiểu mình đang làm cái quái gì thì ai hiểu cho được.

Phải nói là cô gái này quả thật đặc biệt. Phụ nữ cả thành phố S này dù là thiên kim nhà danh giá hay thân phận bình thường thấy anh đều là bất chấp nhào đến. Lại duy chỉ có cô từ đầu đến cuối đều là không thèm nhìn đến anh.

Chính cái sự bất cần đó của cô lại làm anh chú ý đến cô.

........

Quay lại với Cố Hạ Mẫn, cô rời khỏi quán bar liền nhanh chóng lái xe về căn hộ. Cô về nước ngày hôm trước hôm sau liền dọn ra căn hộ này sống với lý do đi làm sẽ ảnh hưởng giờ giấc của cả nhà.

Lúc nghe cô muốn dọn ra sống ở căn hộ ba và anh hai cô cũng phản đối. Nhà bọn họ cũng không thiếu phòng đi. À không, phải nói là còn dư phòng cho mười mấy người ấy chứ.

Nhưng tính cô trước giờ luôn cứng đầu, quyết thì sẽ làm bằng được. Cuối cùng hai người đàn ông họ Cố phải giơ tay đầu hàng đại tiểu thư nhà họ Cố.

Cô về nhà liền lao thẳng vào phòng tắm rửa sạch sẽ. Cô mặc bộ đồ ở nhà thoải mái, tóc còn hơi ướt liền từ phòng tắm đi vào bếp. Rót một ly rượu vang đỏ, cô ra ban công vừa nhấm nháp ly rượu vừa ngắm nhìn thành phố nhộn nhịp.

Đã 6 năm rồi cô mới lại trở về đây. Quả thật có chút hoài niệm với nơi này. Chỉ là, bản thân cô cũng không rõ là bản thân mình là nhớ về cái gì hay về ai đó nữa.

Cô cười nhạt rồi uống cạn ly rượu trong tay. Đã chọn trở về có nghĩa đã buông xuống được rồi mới đúng. Nếu đã vậy hiện tại cô là đang hoài niệm cái gì chứ. Cảnh còn nhưng lòng người đã sớm đổi thay rồi còn gì.

Sáng hôm sau, ánh nắng sớm len lỏi qua lớp màn trắng mỏng chiếu đến chiếc giường ở giữa căn phòng. Nơi đó có một cô gái hệt một thiên thần đang say giấc.

Người đang ngủ say trên giường bị ánh nắng làm cho thức giấc. Cô từ từ bước xuống giường tiến đến gần cửa kính lớn sát sàn nhà kéo tấm rèm trắng mỏng rộng ra.

Sau đó mới đi vệ sinh cá nhân rồi chuẩn bị cho cuộc phỏng vấn sáng nay.

Cô lái xe đến tập đoàn hàng đầu châu Á - Dương Thành. Hôm nay cô có lịch hẹn đến đây để phỏng vấn vị trí giám đốc kinh doanh. Khi ở Pháp cô đã tốt nghiệp đại học nổi tiếng ở đó với tư cách sinh viên xuất sắc nhất.

Vừa ra trường đã được nhiều tập đoàn lớn chiêu mộ. Cô đã làm việc một năm tại chi nhánh của Dương Thành ở Pháp. Sau đó công ty mẹ ở thành phố S muốn cô trở về để đảm nhận vị trí giám đốc kinh doanh.

Nói là đảm nhận nhưng cô còn phải trải qua 3 tháng thử việc mới có thể chính thức nhậm chức. Hôm nay tới đây để gặp qua ban quản trị của tập đoàn cũng như nắm tình hình hoạt động của công ty.

Lái xe vào hầm để xe, cô bước nhanh đến thang máy lên sảnh công ty. Cô mặc bộ đồ công sở bình thuờng như bao người nhưng lại hút hồn đến kì lạ.

Làn da trắng nõn, gương mặt lai tây xinh đẹp nhưng rất lạnh lùng.

Cô đến quầy tiếp tân hỏi:

"Cho tôi hỏi phòng nhân sự của tập đoàn ở tầng mấy? Hôm nay tôi có hẹn đến phỏng vấn."

"Vậy ra cô là Anine. Mời cô lên tầng 15."- lễ tân lịch sự trả lời.

Anine chính là tên của cô khi học tập và làm việc tại Pháp. Lễ tân đã nhận được thông báo sẽ có người từ chi nhánh Pháp đến đây nhận chức nên rất nhanh đã nhận ra cô.

"Cảm ơn!" - cô chỉ nhẹ gật đầu rồi quay đi, mặt không chút biểu cảm.

Thật lạnh lùng! Đúng là người tài giỏi có khác. Thật có phong thái hơn người. Lễ tân nhìn cô không khỏi cảm thán. Người đẹp mà thật lạnh lùng, phải nói mức độ ấy chỉ có thể xếp sau chủ tịch của bọn họ nha.

Cố Hạ Mẫn vào thang máy bấm tầng 15 đi lên. Thang máy vừa mở ra cô đã thu hút toàn bộ ánh nhìn.

Phụ nữ nhìn cô ghen tỵ có, ngưỡng mộ có. Đàn ông nhìn cô chỉ có một cách biểu đạt " xinh đẹp hơn người". Nhưng chung quy vẫn là nhìn cô tò mò.

Cô thản nhiên bước từng bước đến một người gần đó.

"Cho hỏi trưởng phòng nhân sự là ai thế?"

"À... là ở đó. Cô là...?"- người đàn ông trước mặt cô chỉ tới căn phòng cuối hành lang nói.

"Cảm ơn."- cô gật đầu.

"À, tôi là Từ Mộ Hiên. Tôi làm ở phòng nhân sự. Cô là người mới sao?"-người đàn ông kia nhìn cô cười nói.

"Phải! Tôi còn việc, xin phép."

Không để người kia kịp phản ứng, Cố Hạ Mẫn lập tức hướng cuối hành lang đi tới.

Cô trực tiếp đi đến căn phòng cuối hành lang gõ cửa. Cô vào một lát rồi cùng trưởng phòng nhân sự rời đi.

Ông trưởng phòng nhân sự này dẫn cô lên tầng 17. Ông đưa cô vào phòng họp đợi mọi người đến sẽ hỏi cô vài vấn đề rồi sẽ đưa cô đến bộ phận kinh doanh.

Khoảng 10 phút sau đó cô được gọi vào phòng họp. Một người giới thiệu cô với tất cả thành viên hội đồng quản trị:

" Giới thiệu với mọi người đây là cô Anine đến từ chi nhánh Pháp của chúng ta. Cô ấy sẽ tạm thời đảm nhận chức giám đốc kinh doanh của tập đoàn."

"Xin chào mọi người. Như mọi người đã nghe, tôi đến từ chi nhánh của Dương Thành tại Pháp. Mọi người có thể gọi tôi Anine hoặc gọi tên tiếng Trung của tôi là Cố Hạ Mẫn. Rất mong mọi người giúp đỡ."- cô tự tin giới thiệu.

Mọi người có chút ngạc nhiên. Xém chút bọn họ còn cho rằng cô là người nước ngoài đó. Gương mặt tuy có vài nét Á Đông nhưng vẫn rất Tây. Lại thêm cô đến từ chi nhánh Pháp nên khi nghe cô thuần thục tiếng Trung bọn họ có chút bất ngờ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi