PHÒNG LIVESTREAM CÁ MẮM

Hệ thống phụ trợ là đồng hồ đeo tay xem như đã tương đối hiện đại hóa, nhưng cũng chưa đến mức đạt đến trình độ AI chân chính.

*AI(artificial intelligence): trí tuệ nhân tạo.

Nếu đối thoại, cũng chỉ nhận được đáp án về vấn đề truyền tống, bản đồ, ...

Thế nhưng vậy cũng đủ rồi.

Phương Trường dựa vào việc chỉ có duy nhất bản thân xem hiểu hướng dẫn dành cho streamer mới, sớm thành công lấy được vé tàu cho chuyến du lịch sang trọng cùng với một tấm thẻ căn cước.

Có được những thứ này, Phương Trường rảo bước về phía trước hai bước, lại quay đầu, thấy phía sau phòng trọ nhỏ nhà mình chớp mắt đã biến thành WC nam.

Là phòng livestream tuy mới bắt đầu đã có người tên [lão Thiết] lúc nãy khen thưởng, nhưng dù gì cũng là mới lập, người xem cũng không nhiều, đạn mạc cũng chỉ lẻ loi lướt qua.

【Streamer lên thuyền, trước tiên có thể đi dạo xung quanh được không? Gần đây tôi cần viết luận văn liên quan đến hệ thống máy móc cơ giới, muốn tham khảo về thiết kế máy móc cơ giới cổ đại một chút. 】

Phương Trường nhìn lướt qua phần "Trợ giúp" dành cho streamer mới, thấy nếu đáp ứng yêu cầu của người xem sẽ được khen thưởng nên liền chấp thuận "Được, không thành vấn đề."

Có thể thấy người xem khá hài lòng, bởi vì Phương Trường thấy được trong đạn mạc xuất hiện khen thưởng.

【Vậy cảm ơn Streamer nhé. 】

【 Hệ thống thông báo: người xem "Đấm chết mấy thằng tự kiêu" khen thưởng nhuyễn muội tiền 666. 】

Tiền trong phòng livestream đổi ra theo tỉ lệ 1:100, cho nên nhẩm tính ước lượng một chút, đại khái chính là sáu khối sáu. Tuy rằng cũng không nhiều, nhưng Phương Trường vẫn vô cùng vui vẻ.

Tiền cũng chỉ để duy trì sinh hoạt thường ngày của Phương Trường. Đối với cậu mà nói, những thứ tương tự như "Dược liệu chữa trị sơ cấp' mới thật sự hấp dẫn, loại này gọi là "Vật phẩm khen thưởng".

Phương Trường: "Cảm ơn đã khen thưởng tiền."

Phương Trường vừa nói cảm ơn xong, trong đạn mạc đã vô cùng náo nhiệt.

【Streamer cố lên nhé, rất ít nhìn thấy phòng livestream nào nói về cuộc sống sinh hoạt cổ đại như vậy, tôi thấy khá thú vị đấy. 】

【 Hệ thống thông báo: người xem "Apu2331" khen thưởng  "Cánh tay cơ giáp"】

【 Khà khà, cái này chính tay tôi làm, dùng rất thuận tay, tuy hơi nhỏ, nhưng nếu dùng vào việc sửa chữa máy móc thời đó thì không thành vấn đề. 】

Bởi vì chuyện cần làm còn rất nhiều, Phương Trường vội vã lướt qua phần giới thiệu về vật phẩm "Cánh tay cơ giáp" một chút. Nhưng cái lướt qua này cũng đủ làm cậu kinh ngạc.

Vật phẩm này có thể chữa trị phần máy móc hư hao, hơn nữa bên trong có thiết bị tự động tạo lập, phục chế máy móc. Đơn giản mà nói, chỉ cần đưa cho Phương Trường một đống kim loại, cậu liền có thể dùng vật phẩm này chế tạo linh kiện, trực tiếp tạo ra một thiết bị mới.

Hai lần khen thưởng vật phẩm, có điều thỉnh thoảng trên đạn mạc lại xuất hiện hai chữ 'Cổ đại', hại cậu phải nỗ lực quản lí biểu cảm ngạc nhiên khuôn mặt, không để mình trông như thằng nhà quê ra phố, cái gì cũng thấy mới lạ.

Mà càng xem những vật phẩm khen thưởng, Phương Trường càng củng cố được điều cậu phỏng đoán: Đoạn livestream này tuyệt đối không phát ở thế giới sở tại, nơi cậu đang sinh sống. Chắc hẳn nó được phát ở một thế giới hiện đại hơn, văn minh hơn, có lẽ là thế giới tương lai.

Phương Trường đối mặt với không gian trống không trước mặt nở một nụ cười dương quang sáng lạn: "Cảm ơn Apu2331 đã tặng vật phẩm nhé. Streamer tôi thật sự rất thích nó, mong mọi người ủng hộ tôi livestream nhá~"

Có câu nói: "Nếu muốn kiếm lời, bán manh cũng chẳng thiệt".

Hàm răng Phương Trường đều tăm tắp, đặc biệt hai bên lại có răng nanh nhỏ. Nụ cười sáng lạn, phối hợp với răng nanh nhỏ nhìn dễ thương không chịu nổi. Ngay lập tức, đạn mạc bắt đầu dày hơn, thỉnh thoảng lại có thêm dòng thông báo khen thưởng tiền.

【A.. a...a. Thật đáng yêu, tôi cảm thấy tôi rơi vào hũ mật tình yêu rồi. ~ ♡】

【Lầu trên +1 , tôi thật sự muốn đem streamer giấu đi quá à, ai hỏi cũng không cho!】

Nói chuyện một hồi, Phương Trường đã về tới đại sảnh, tìm được lối lên du thuyền.

Hệ thống đã bố trí sẵn cho Phương Trường một phòng riêng, nên vừa tới đã được đưa vào lối Vip, ưu tiên lên du thuyền trước. Cậu vừa đi, vừa trò chuyện với người xem trong phòng livestream:

"Chuyến du lịch lần này tổng cộng năm ngày bốn đêm, dạo quanh các quốc đảo bằng đường thủy. Toàn bộ lịch trình đã được ghi trên phần mô tả ... "

Vừa nói xong, Phương Trường rảo bước nhanh hơn, miệng huýt sáo nho nhỏ.

Thuyền này so với trong tưởng tượng của hắn lớn hơn rất nhiều, trên boong có bể bơi, trong khoang lại có cả phòng chơi game, KTV, quán bar, đầy đủ mọi thứ. Đến buổi tối còn có dàn nhạc chơi nhạc thính phòng, giao hưởng,.... Nếu như xem nhẹ phần giới thiệu mở đầu sự kiện "Kì bí" , thì đây quả thực là một chuyến du lịch đáng mong đợi.

Cùng nhân viên công tác đi đến phòng được hệ thống an bài sẵn, càng làm cho người ta kinh ngạc hơn về sự xa hoa của nó.

Mở cửa ra, đập vào mắt là biển xanh sóng vỗ rì rào qua tấm kính. Không chỉ có vậy, phòng có những hai tầng, dưới là phòng khách, nhà bếp, phòng tắm, trên là chiếc gường kingsize tròn.

Đặt hành lí xuống, tầm mắt đảo qua một lượt, Phương Trường liền rời khỏi phòng.

Cậu thời thời khắc khắc ghi nhớ " Cơm cha áo mẹ chữ thầy", nói "Vậy bây giờ, thừa dịp mọi người còn đang chuẩn bị sắp xếp lên du thuyền, chắc hẳn trong khoang chưa có nhiều người, chúng ta đi dạo một vòng tham quan đi."

Kết cấu khoang tàu nhìn sơ qua bên ngoài đã đoán được ngay. Tầng dưới có mấy phòng đơn, không có gì đáng xem, mà mọi người lại muốn xem kết cấu khoang tàu, trải nghiệm 'Cổ thuyền' nên Phương Trường rảo bước lên trên.

Đi tới thang máy, cửa vừa mở, một người đàn ông toàn thân diện trang phục màu đen, đeo kính râm vội vã xông tới.

Phương Trường tránh không kịp, cùng người đàn ông kia ngã thành một đoàn. Người đàn ông kia lảo đảo một chút, nhnh chóng ổn định thân hình. Hắn hùng hùng hổ hổ mắng mấy câu thô tục, liền cho rằng tại Phương Trường nên hai người mới bị ngã. Hắn ta mắng xong lại tiếp tục vội vội vàng vàng đi hướng bên trong khoang thuyền, biến mất ở chỗ ngoặt.

Phương Trường nhìn bóng lưng người đàn ông đã đi xa, cau mày "Thoạt nhìn tôi đoán có lẽ đó là mội người hàng xóm không mấy thân thiện."

Chuyện không vui này rất nhanh bị Phương Trường quăng ra sau đầu, cậu nhanh chóng từ trong thang máy đến phòng điều khiển.

Có lẽ là do nhân viên trên tàu không nhiều, nên họ rất tận tình chỉ ra khu vực phòng điều khiển có thể cho phép du khách tham quan, cũng thông báo cho Phương Trường nơi nào không thể đi, rồi lại tiếp tục đi làm việc của mình.

Phương Trường vừa giao lưu cùng đạn mạc, vừa tùy ý đi tới. Đi dạo một vòng ở khu vực du khách có thể tham quan, nhưng thời điểm đang dự định rời đi lại nghe được một tiếng kim loại ma sát khe khẽ.

Bước chân Phương Trường khựng lại, nghi ngờ nhìn khu vực cấm du khách vào tham quan, nơi có âm thanh phát ra.

Đạn mạc cũng có xu hướng bùng nổ.

【Thanh âm vừa rồi là cái gì vậy? Streamer qua xem một chút được không? 】

【Không cần đâu, đây là khu vực cấm du khách vào tham quan mà. Có thể chỉ là âm thanh máy móc hoạt động thôi. 】

【Cũng đúng, máy móc thời ấy hoạt động ít nhiều đều có chút tiếng vang, muốn hoàn toàn yên tĩnh, không hề có một tiếng động rất khó khăn. 】

【 Nhưng thanh âm kia tôi lại cảm thấy như là tiếng gốm sứ rơi vỡ trên mặt kim loại, máy móc thời ấy lại dùng gốm sứ tạo ra hay sao? 】

【 Đậu móa, lầu trên làm sao nghe được ? Biết rõ như vậy hả? 666666! 】

【Đâu có đâu có, chuyên ngành tôi theo học liên quan đến "Âm nhạc gốm sứ", chỉ phỏng đoán theo bản năng 】

Phương Trường có chút khiếp sợ đối với thế giới tương lai, "Âm nhạc gốm sứ", thật khiến người ta cảm khái, chẳng lẽ đập gốm sứ tạo âm thanh sao?.

Có điều âm thanh kia là gốm sứ?

Phương Trường lắc đầu. Nếu là gốm sứ mà nói, sẽ không có việc.

"Có thể là nhân viên công tác bất cẩn đánh rơi cốc đi. Chỉ vì một âm thanh nhỏ như vậy mà vào khu vực cấm thì không quá tốt, hơn nữa, vừa nãy nhân viên công tác cũng nói, khu vực điều khiển trọng yếu có tính bảo mật cao, chắc chắn có sắp xếp người quản chế. Tùy tiện đến xem không tốt đâu. Nhìn thời gian có lẽ cũngchuẩn bị xuất phát, lần này về phòng có thể sẽ rất chen chúc, đi dạo xung quanh đều không tiện, cho nên tôi về phòng trước, chờ lúc sau hẵng trở ra đi dạo."

【Ừm ừm, vậy cũng được. 】

【 Được thôi. Tôi cũng cảm thấy chỉ vì một âm thanh nhỏ mà đi vào khu vực cấm cũng không tốt, hơn nữa còn là khu vực điều khiển. Streamer nói có lý đấy. 】

Phương Trường gật gật đầu, trở về chỗ thang máy.

Thời điểm rời đi Phương Trường hoàn toàn không có để ý nhiều, gần như cùng lúc, ở khu vực cấm ấy, trên lối rẽ tối om, một dòng chất lỏng đỏ sậm chậm rãi chảy ra. Trong bóng tối, có cặp mắt gắt gao nhìn bóng lưng Phương Trường rời đi.

Trở về phòng, Phương Trường liền đi xuống dưới ngồi, đang định tìm chút chuyện tán gẫu, lại thấy trên đạn mạc có dòng bình luận rất gây chú ý.

【Streamer, cánh tay cậu có thứ gì đó kìa? 】

Phương Trường cúi đầu, nhấc cánh tay lên, cuối cùng cũng phát hiện ở vị trí khuỷu tay có dính một túi plastic trong suốt nhỏ.

Túi chỉ rộng bằng ngón tay cái, nhìn kĩ, thấy có một ít bột màu trắng.

Cái túi này xác thực rất nhỏ, quần áo Phương Trường có chút tĩnh điện, cho nên mới vô tình bị dính vào, mãi cho tới bây giờ mới bị phát hiện.

Đây là... ?

Phương Trường cầm túi plastic trong suốt nhỏ, nhớ lại cảnh tượng mình cùng ngã với người đàn ông áo đen vừa nãy, thời điểm đó rất có thể vô tình dính trên người mình.

Chắc có lẽ là của ông ta, nhưng có điều, đây là cái gì?

Phương Trường nhìn túi nhỏ này, cùng với bột màu trắng, trong lòng dâng lên một dự cảm không lành.

Trên đạn mạc cũng tràn đầy mọi loại phỏng đoán.

【 Đây là thứ gì ? Bột mì? 】

【Bột phấn công nghiệp? 】

【Có trời mới biết đây là cái gì. Thời cổ đại nhiều thứ bột màu trắng lắm. 】

【 Tôi lật xem qua mấy quyển sách sử, luôn cảm thấy đồ trong tay Streamer có chút giống hàng cấm thời đó... 】

【A..a..a, tò mò chết mất, lầu trên nói rõ một chút đi, đừng có nói một nửa như thế chứ? Là cái gì vậy? 】

Suy nghĩ hồi lâu, quai hàm Phương Trường bạnh hẳn ra, đang định lên tiếng, bỗng dưng gợi ý của hệ thống vang lên.

【 Hệ thống thông báo: Hệ thống khen thưởng dụng cụ giám định hóa học sơ cấp hỗ trợ Streamer. 】

【Streamer chú ý kiểm tra và nhận khen thưởng ~~ 】

Phương Trường sờ sờ mũi, nghe theo hướng dẫn, lau sơ qua đồng hồ đeo tay. Xoay cổ tay một cái, đột nhiên một cái hộp giống như để đựng tiền hình cầu bỗng dưng xuất hiện trên tay cậu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi