PHONG MANG

Mấy ngày này Lỗ đạo diễn một mực chạy khắp nơi tìm kiếm kịch bản, tự mình cũng thử viết, hoàn toàn, từ đầu, luôn luôn từ chối ôm chờ mong đối với Hàn Đông. Kết quả không tưởng tượng được chính là, Hàn Đông lại có thể trong vòng một tuần đã đem kịch bản sơ thảo đưa đến.

"Nhanh như vậy?" Lỗ đạo diễn thật cảm thấy lo lắng về chất lượng kịch bản.

Hàn Đông cười hắc hắc, "Trước tiên anh xem kỹ hẵn nói đi."

Lỗ đạo diễn xem hết nội dung kịch bản, máu toàn thân đều nóng lên, hai con mắt đều bị đốt đỏ.

"Cái này... Đây là cậu viết?"

Hàn Đông giọng điệu khách quan, "Tôi chỉ cung cấp ý tưởng, đây là tác phẩm kết tinh sáng tác của tập thể công ty."

Lỗ đạo diễn thổn thức không thôi, "Mấy hôm trước tôi còn giận nhau với công ty bên đó vì chuyện bỏ cũ thay mới đoàn phim, giờ ngẫm lại thấy rất không nên. Cậu trước tiên đem kịch bản cho phó đạo và thư ký trường quay xem đã, tôi gọi điện thoại cho Vương tổng."

Nói xong, Lỗ đạo diễn liền vội vàng cầm lấy điện thoại đi ra bên ngoài.

Hàn Đông bàn bạc chuyện chụp ảnh bìa tạp chí cùng Thẩm Sơ Hoa.

Thẩm Sơ Hoa nói: "Nhân vật ảnh bìa thay đổi."

"Thay đổi? Đổi thành ai?" Hàn Đông kinh ngạc.

Thẩm Sơ Hoa nói: "Đổi thành Phương Vân rồi."

Tôi thao... Hàn Đông thầm mắng: đây quá đúng với đôi cẩu nam nữ này, suốt ngày không quản gì khác ngoài tranh giành thức ăn.

"Chủ biên tạp chí kia tên là gì? Lão nước ngoài ngày nói chuyện phiếm cùng cô kia, nói chuyện không đáng tin như vậy"

Thẩm Sơ Hoa nói: "Tên đầy đủ Nicolas Spacey, bình thường mọi người đều gọi là Nick."

"Nicolas Spacey??! Người này là họ hàng với tôi a, sao có thể "bắt cá hai tay" như vậy a?"

Thẩm Sơ Hoa nhìn trời, "Nicolas là tên, không phải họ."

"Cùng tên không phải cũng có duyên sao?" Hàn Đông nói.

Thẩm Sơ Hoa thở dài, không nói gì.

Hàn Đông khoát tay, "Bỏ đi, tôi cũng lười tranh giành với đàn bà."

Không ngờ, Thẩm Sơ Hoa đột nhiên mở miệng tỏ rõ thái độ.

"Em nhất định phải cướp số này về!"

"Cô? Cô dựa vào cái gì tranh?" Hàn Đông xem thường.

Thẩm Sơ Hoa dị thường bình tĩnh nói: "Phương Vân dựa vào cái gì em sẽ dựa vào cái đó, Phương Vân gặp Nick tiên sinh bốn lần mới giành được, chứng ông ta vốn là không muốn cho cô ta, chỉ là miễn cưỡng nể tình. Nếu như vậy, em cũng có thể xây dựng nhân tình cùng Nick tiên sinh, bảo người ta trả lại trang bìa cho anh."

Hàn Đông cảm thấy Thẩm Sơ Hoa quả thực đang trong trạng thái người si nói mộng, tạm thời không nói loại địa vị chênh lệch một là siêu sao nổi tiếng một là trợ lý một nghệ sĩ nhỏ không tên tuổi khác xa nhau. Nói chênh lệch trực quan nhất chính là diện mạo đi, Nick người ta mù a?

"Nicolas tiên sinh không cho Phương Vân lên trang bìa, Phương Vân có thể trực tiếp nói: chỉ cần anh đem trang bìa trả lại cho em, em sẽ nguyện ý cùng anh ngủ một đêm, đồng ý không?" Hàn Đông nói sắc bén.

"Em sao không được? Em cũng có thể nói: anh nếu không đem trang bìa trả về, tôi sẽ ngủ với anh!"

Hàn Đông đầu tiên là sửng sốt, sau đó ôm bụng cười điên cuồng, "Ha ha ha ha... Quả thật cũng rất có lực uy hiếp!"

Thẩm Sơ Hoa không hề buồn bực, như trước nghiêm túc nói: "Em liền đi làm chuyện này."

"Này, cô đi thật a?" Hàn Đông hô một tiếng.

Thẩm Sơ Hoa một lời cũng không đáp đi rồi.

Hàn Đông vốn định gọi nàng lại, kết quả thấy Lỗ đạo diễn đi đến, đành phải từ bỏ.

"Kịch bản đã qua thẩm định." Lỗ đạo diễn không che dấu được vẻ hưng phấn trên mặt.

Hàn Đông nhếch miệng cười, "Cũng quá nhanh rồi."

Lỗ đạo diễn thu hồi nụ cười trên mặt, hơi có vẻ chần chừ mở miệng: "Tôi có khả năng phải thương lượng với cậu một việc."

"Chuyện gì? Anh nói đi."

"Vừa rồi tôi liên lạc với nhà đầu tư bên kia, họ tỏ vẻ ủy thác toàn bộ theo ý kiến đoàn phim. Tôi và Trương phó đạo chính là lo lắng điều này, đoàn phim chúng ta mặc dù là lực lượng có sẵn, nhưng bởi vì kịch bản thay đổi, nhất định sẽ có thay đổi về nhân sự. Lúc trước Mã Bân là nam chính, tôi cũng nhận lời nếu như có tân kịch bản, lại để cho hắn diễn vai chính, cho nên cậu xem..."

Hàn Đông lập tức sang sảng cãi lại: "Vốn nên là Mã Bân tiền bối làm diễn viên chính a, khi chúng tôi đặt ra kịch bản cũng đã suy xét tới. Tôi và Du Minh đều là phối hợp diễn (diễn viên phụ), hai người chúng tôi chính là diễn quỷ."

Lỗ đạo diễn cười nắm lấy bàn tay Hàn Đông, "Chỉ cần cậu và Du Minh không ý kiến, phía chúng tôi liền có thể phối hợp nhịp nhàng. Thật sự là thật cám ơn cậu, không biết nói gì cho phải. Sau này có cơ hội tiếp tục hợp tác, nhất định sẽ cho cậu diễn nam chính của tôi!"

"Ha ha ha... Tôi nhất định nhớ kỹ."

Đoàn phim bên này mới vừa trù bị, Lý Thượng bên kia chiến dịch tuyên truyền đã như thủy triều khai hoả.

Lương Cảnh dù sao cũng là tổng giám chế, lại đạo diễn nhiều tác phẩm như vậy, rất thành thạo trong các hoạt động quảng bá phim nhựa. Bộ phim này hoàn toàn chọn dùng chiến lược marketing theo mô hình Hollywood, xuất hàng, tuyên truyền, mở rộng, quay đều tiến hành đồng thời. Tiến hành quảng cáo mạnh tay bao trùm nền tảng lớn nhất là lượng người xem TV, đối tượng tuyên truyền trừ bỏ người xem TV còn có rạp chiếu phim.

Ngày hôm nay sau khi nhiệm vụ quay kết thúc, Lý Thượng đột nhiên nhắc đến chuyện sửa kịch bản cùng Lương Cảnh.

Từ lúc Lương Cảnh tiếp nhận, kịch bản bộ phim này đã từng đại tu qua một lần. Vốn là tam quỷ, vì để tăng thêm phần diễn cho Lý Thượng, liền nén thành hai. Nhưng hậu quả chính là độ phấn khích của bộ phim giảm xuống, vì thế Lương Cảnh cũng cảm thấy tiếc nuối sâu sắc.

"Tôi cảm thấy có thể thêm một tình tiết ngoài định mức, cho tôi giả dạng nữ trang diễn nữ quỷ, như vậy chẳng khác nào thêm một con quỷ. Nếu đến kết phim lại vạch trần chân tướng, còn có thể gia tăng tính kích thích cho bộ phim."

Lương Cảnh trầm tư một lát, ánh mắt hơi hơi sáng lên.

"Đề nghị này quả thật không tệ."

Lý Thượng còn nói: "Hơn nữa bộ phim lớn kia cũng có phần diễn nam giả nữ, bộ này vừa hay có thể coi như là dự nhiệt."

Sau khi nghe Lý Thượng gợi ý như vậy, Lương Cảnh tỉnh ngộ, lúc này vỗ tay pa một cái.

"Tiểu tử cậu càng ngày càng thượng đạo, thêm, nhất định phải thêm!"

...

Hàn Đông đang ở đoàn phim học thiết kế phân cảnh kịch bản gốc, liền nhận được điện thoại triệu hồi từ Vương Trung Đỉnh.

"Đến phòng làm việc của tôi nhận tiền nhuận bút."

Hàn Đông trở lại công ty, Vương Trung Đỉnh cũng vừa mới từ trong xe bước ra. Hàn Đông gắt gao đi theo, sau đó thừa dịp Vương Trung Đỉnh không chú ý, tót một cái nhảy lên lưng của y, hít một hơi ở sau cổ.

Vương Trung Đỉnh còn chưa có nổi bão, Hàn Đông đã lớn tiếng chửi người.

"Ai mẹ nó đẩy tôi một cái? Có đạo đức hay không, quá con mẹ nó không biết xấu hổ!"

Nhị Lôi nâng trán, đại ca cậu có thể kiếm cớ khác không? Cậu thấy ai bị đẩy một chút liền có thể nhảy thượng lên như vậy sao?

Hàn Đông lại giả khuông giả thức mắng Nhị Lôi, "Anh làm gì mà không quản? Người này rõ ràng là mượn tôi đánh lén Vương tổng a!"

Nhị Lôi oán thầm: phạm vi hai trăm dặm chỉ một mình cậu, tôi quản ai? Quản Vương tổng a?

Ngay trong nháy mắt Vương Trung Đỉnh vừa xoay người, Hàn Đông lại nhào lên ôm mạnh một cái, bắt "điểu" với "điểu' mặt chạm mặt. Sau đó Vương Trung Đỉnh phản ứng trước nhanh chóng lui ra, lại đối mặt với vẻ mặt lên án chỉ về phía Nhị Lôi.

"Chính là anh ta, anh ta không chỉ mặc kệ không quản, còn đẩy tôi!"

Hoàn toàn ngoài dự kiến của mọi người chính là, Vương Trung Đỉnh lại có thể không trở mặt, mặt chỉ luôn không đổi sắc mà thôi.

Tới văn phòng, Vương Trung Đỉnh trực tiếp vứt cho Hàn Đông năm vạn.

"Trước dự chi một nửa tiền nhuận bút, còn lại một nửa chờ sau khi khai máy lại đưa."

Hàn Đông kinh ngạc, "Nhiều như vậy?"

Vương Trung Đỉnh không giải thích, mà là hỏi Hàn Đông: "Ăn chưa?"

"Chưa a, sao vậy?"

Vương Trung Đỉnh đột nhiên mở miệng nói: "Vậy cùng nhau xuống đi."

"A?" Hàn Đông có chút thụ sủng nhược kinh.

Vương Trung Đỉnh không nói lần thứ hai, trực tiếp mang theo ví ra cửa, Hàn ĐSu khi kịp phản ứng vui vui vẻ vẻ theo sát sau lưng y.

Hai người ăn ngay tại nhà ăn dưới lầu, Hàn Đông chọn một bàn lớn đồ ăn, đang muốn nhanh chóng càn quét, chợt nghe Vương Trung Đỉnh ở đối diện hỏi: "Rửa tay chưa?"

"Rửa rồi." Hàn Đông đầu cũng không ngẩng nói.

Vương Trung Đỉnh đưa tay kéo bàn tay hắn lại, kết quả vừa nhìn, tắm cái rắm a, còn cả một mảng lớn đen xì ở bên trên.

"Đây là cái gì?" Khiển trách Hàn Đông.

Hàn Đông trâng tráo: "Bớt."

Vương Trung Đỉnh lại hung hăng kéo bàn tay Hàn Đông đến trước mặt mình, một nét thoáng như vậy, cái "Bớt" đã đổi vị trí.

"Rửa đi!" Ngữ khí không để cho chống lại.

Hàn Đông xám xịt đi đến buồng vệ sinh.

Chờ lúc trở lại vừa muốn động đũa, Vương Trung Đỉnh lại hỏi: "Thoa kem dưỡng ẩm da tay chưa?"

"Buổi sáng thoa rồi."

"Rửa tay một lần phải thoa một lần, bằng không tay cậu khi nào mới phục hồi được bộ dạng giống người?"

Hàn Đông ngại phiền nói: "Không mang."

"Tôi nếu là nhảy ra được từ túi áo cậu thì làm sao bây giờ?"

Hàn Đông cười đê tiện, "Nhảy ra được thì anh thoa cho tôi thôi."

Vương Trung Đỉnh làm sao có thể chiều tật xấu này? Lập tức một chữ Thiết lệnh, "Thoa!"

Hàn Đông đành phải lấy chai nhỏ ra, mài mài chít chít loạn cọ một trận trên tay. Còn mỉm cười nhìn Vương Trung Đỉnh, cố ý hỏi: "Vì sao quan tâm tay của tôi như vậy?"

Vương Trung Đỉnh lãnh đạm nói: "Buồn nôn."

Hàn Đông lập tức đáp lại một cái Vua lạn mặt (mặt quỷ).

"Được rồi, nhanh ăn đi!" Vương Trung Đỉnh thúc giục.

Lúc ăn cơm cảm giác không hợp giữa hai người càng mạnh, Vương Trung Đỉnh bên kia chậm rãi ăn, Hàn Đông bên này trộn lẫn đủ món thật giống lợn, còn gắp ra một miếng thịt nhão từ bên trong đưa đến bát Vương Trung Đỉnh, nói: "Cá, anh thích ăn nhất."

Vương Trung Đỉnh lại có thể ăn hết, ngay cả bản thân y cũng không nghĩ tới.

Không khí đang ấm áp, Lý Thượng không biết từ đâu xuất hiện, thấy Hàn Đông ở cùng Vương Trung Đỉnh không khỏi sửng sốt.

Hàn Đông giơ tay lên vẫy vẫy, chỷ là ý chào hỏi, không ngờ Lý Thượng lại đi về bên này.

"Đông tử, Vương tổng, hai người cũng ở đây ăn a? Thật là trùng hợp."

Hàn Đông khách khí một câu, "Ngồi xuống cùng ăn đi."

Lý Thượng vừa nghe lời này, lập tức ngồi vào bên cạnh Vương Trung Đỉnh, bưng bát lên bắt đầu ăn.

Hàn Đông oán thầm: ngươi nha cũng không có khách khí!

Sau đó, Lý Thượng vừa ăn vừa tán gẫu chuyện phim điện ảnh cùng Vương Trung Đỉnh, hoàn toàn đem Hàn Đông coi như không khí.

Hàn Đông ở phía đối diện quan sát Lý Thượng ăn cơm, phát hiện tướng ăn của Lý Thượng đã thay đổi. Trước kia ăn cái gì cùng hắn cũng như hổ đói, hiện tại cùng một giọng với Vương Trung Đỉnh rồi.

"Lương giám chế lại có thể không thương lượng với tôi, liền bỏ thêm một phần diễn nam giả nữ." Lý Thượng vẻ mặt khổ bức.

Vương Trung Đỉnh nói: "Thử nhiều loại hình biểu diễn khác nhau cũng không tồi. Tôi không phải đã nói sao? Trong kế hoạch phim lớn nam chính còn có một đoạn giả nữ nằm vùng."

Lý Thượng ra vẻ kinh ngạc,"Thật sao? Tôi cũng không nhớ rõ, kia xem ra tôi phải thật sự diễn nghiêm túc."y>

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi