PHU NHÂN CỦA ÔNG TRÙM MAFIA


“Không…không phải” Lien thì thào trong miệng, đôi chân vô lực bước đến bên giường nắm lấy hai vai cô.

“Chẳng phải cậu đã nói sau này sẽ làm phù dâu cho mình sao? Hả? Cậu còn hứa sẽ dạy mình tập võ mà…cậu…cậu hứa nhiều lắm…cậu bỏ đi, mình sẽ hận cậu suốt đời.

Mình có bao giờ thất hứa với cậu chưa, cho nên cậu ngàn lần không được thất hứa với mình…mình chưa từng cầu xin cậu chuyện gì…bây giờ…xin cậu… đừng bỉ mình…mình xin cậu, Hạ Nhiên…làm ơn”
Lien tựa như không còn sức để nói, chỉ thì thào không thành tiếng.
Doãn Bách Thần gương mặt lạnh lẽo đến đáng sợ, anh ôm lấy Hạ Nhiên siết chặt vào lòng.

“Em thật không biết nghe lời…ngay cả lời của anh mà em còn bỏ ngoài tai.

Em muốn anh phải làm sao đây…em không sợ anh sẽ đến bên người phụ nữ khác sao?”
Không hề có một tiếng đáp lại, trong phòng chỉ còn lại tiếng tít tít ngắt quãng vô vị đáng sợ kia.

Tiếng tít tít yếu ớt vang lên, từng tiếng
như hồi chuông tra tấn.

“Tổ chức X…để tôi”
Will nói xong xoay người ra ngoài.


Doãn Bách Thần vẫn ôm chặt Hạ Nhiên, không nói thêm gì.

Từ hôm qua đến nay tổ chức lớn nhất giới ráo riết truy sát nhưng chỉ tiêu diệt được vài cơ sở nhỏ lẻ của chúng.

Cơ sở chính luôn bị thay đổi để tránh bị phát hiện nên muốn tìm ra trong thời gian ngắn là điều không thể.

Ngay cả K8 hay Will cũng chưa thể tìm ra.

Chủ trong một đêm, giới Hắc đạo xôn xao không ngừng.

Họ không biết tổ chức khét tiếng X đã gây ra chuyện gì mà Doãn Bách Thần lại phá lệ, dốc toàn lực truy sát như vậy.
“Hạ Nhiên!”
……………………………………….
Thẩm Vương Văn và vợ mình được thủ hạ tinh nhuệ của anh bảo vệ khắt khe, nhận đuoejc tin bình an của cô mới thở phào nhẹ nhõm.

Hai ngày trước ông nhận được điện thoại từ anh.

“Hạ Nhiên hiện tại đã an toàn rồi, hiện tại đang ngủ nên ông đừng lo.


Em ấy có chút hoảng sợ nên tạm thời tôi sẽ đưa em ấy đi nghỉ ngơi một thời gian.

Ông cứ yên tâm”
Thái độ của anh và người nhà cô vẫn không thân thiết mấy, Doãn Bách Thần luôn giữ thái độ không nóng không lạnh với người lạ, khiến người khác không cảm thấy xa cách cũng chẳng thể lại gần.

Luôn luôn là như vậy.

Vết thương về chất độc cơ hồ đã khỏi hoàn toàn nhưng vẫn còn đau khi chạm vào.

Anh thì bận bù đầu bù cổ, phòng làm việc mở điều hoà 24/24, đèn phòng mở suốt đêm.

Khi có thời gian rảnh rỗi ở bên Hạ Nhiên anh sẽ chơi đùa và chăm sóc cô.
Đến đêm khi cô đã ngủ anh sẽ thức trắng để bàn bạc kế hoạch tấn công bọn Fif và Châu Âu.

Cái chết của Casser khiến bọn chúng như rắn mất đầu, bắt đầu tranh giành địa vị và quyền lợi hợp tác, tấn công ngay lúc này là hợp lí nhất.
Dùng thiết bị truyền tin và nội gián cài vào chúng, Doãn Bách Thần âm thầm gửi cho chúng một tin thoại chào hỏi, nói đúng hơn là lệnh báo tử dàng cho những kẻ nằm trong tiểu bang phản quốc làm loạn.
“Lần trước tôi đã nói sao nhỉ? Tao sẽ tặng cho chúng máy cái chết giữa đêm, khi trăng đã tròn
sẽ là thời khắc cuối cùng chúng mày được sống.

Giờ thì chuẩn bị đi, 48 tiếng nữa trăng sẽ tròn đấy”
Giọng nói trầm từ tốn của Doãn Bách Thần phát ra từ bộ đàm rõ ràng to lớn, chui vào lỗ tai của từng tên một đang ngồi họp trong căn cứ, chui vào tận trong não tác động lên dây thần kinh căng thẳng khiến chúng nháo nhào hoảng hốt, đứng dậy tìm kiếm xung quanh, hắn nói chỉ còn 48 tiếng.
Một tên bụng bự tức giận đập bàn.
“Thằng nhãi ranh hống hách! Thử xem mày làm gì được tao! Số tuổi đời của mày chỉ bằng một nửa tuổi của tao mà ngang tàng thế sao?! Đến đây để tao cho mày biết thế nào là chết không kịp ngáp!”
______________________.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi