PHU NHÂN NGÀY NÀO CŨNG ONLINE VẢ MẶT

Lục Thượng Cẩm nhìn người đàn ông đang ngồi trên ghế sofa hút thuốc, cười ha ha: "Còn có Thừa Châu và mấy người nữa, muốn hỏi con về bệnh tình của bà cụ."

Cố Mang sao cũng được: "Tự chú đi tìm Khương Thận Viễn, anh ta đồng ý thì con không có ý kiến."

"Không vấn đề."

Cúp điện thoại, Cố Mang bóc một que kẹo mút rồi ngậm trong miệng, bắt đầu làm bài tập. 

Càng ngày giáo viên phát càng nhiều bài kiểm tra, Mạnh Kim Dương viết không xuể rồi, cô ấy chỉ có thể viết một bài rồi đi chép một bài. 

Có vài câu Mạnh Kim Dương bỏ trống vì không biết làm, Cố Mang tùy tiện viết một đáp án lên.

Lục Dương cũng đang chép theo, nhìn thấy hành động này của Cố Mang, khóe mắt co giật: "Chị Mang, chị viết bừa à?"

Cố Mang dừng bút, ngẩng đầu, hàng mày nhướng lên. 

Đôi mắt xinh đẹp trong veo lạnh lẽo, trắng đen thuần khiết, cực kỳ đẹp, cũng cực kỳ nguy hiểm. 

Khóe miệng cô cong lên cười như không cười, tiến lại gần anh ta một chút, giọng điệu thờ ơ,vừa nhẹ nhàng vừa chậm rãi: "Còn muốn chép nữa không?"

Lục Dương đối diện với ánh mắt đen như mực của cô, tim đập thình thịch, lông mi run rẩy, cúi đầu cặm cụi viết: "Chép, chép..." 

Tai anh ta nhanh chóng đỏ lên.

...

Sau tiết hai buổi chiều, toàn trường bắt đầu dọn vệ sinh. 

Trên quảng trường trước tòa nhà tổng hợp của trường, giáo viên thể dục đang phân chia vị trí cho từng lớp. 

Nhân viên đang dựng bục ký tên và màn hình LED. 

Trước bục có một tấm thảm đỏ dài, giữa thảm đỏ có một cổng hình vòm bơm hơi, trên đó treo bốn chữ lớn: 

Cổng thành công. 

Lễ động viên lần đầu tiên của khối 12, toàn trường cực kỳ coi trọng.

Hội học sinh.

Lục Ý là chủ tịch hội học sinh, lúc này đang xem bản thuyết trình PowerPoint dùng cho Lễ động viên ngày mai. 

Lịch sử của trường trung học Minh Thành, tỷ lệ đỗ đại học của lớp 12 các khóa trước, học sinh đạt điểm cao nhất trong kỳ thi đại học của trường, bảng danh dự kỳ thi đại học của trường, và cuối cùng là lời chúc phúc và động viên dành cho khối 12 năm nay.

Nguyễn Thanh Thanh liếc nhìn chiếc USB cắm bên cạnh máy tính xách tay, hai mắt hơi co lại. 

Cô ta cười hỏi: "Lục Ý, ngày mai cả khối 12 của chúng ta đều phải lên bục ký tên, vậy ai phụ trách máy tính ở đây?"

Mặt mày Lục Ý không chút cảm xúc, hời hợt nói: "Thái Gia Minh." 

Thái Gia Minh là học sinh lớp 11, cũng là phó chủ tịch hội học sinh.

Nguyễn Thanh Thanh kéo dài giọng: "Ồ..."

"PowerPoint không có vấn đề gì nữa, em mang đi cho chủ nhiệm xem thử, chị đi trước đây." Lục Ý đưa USB cho Nguyễn Thanh Thanh, đứng dậy đi ra ngoài.

Từ khi biết điểm thi tháng, tâm trạng Lục Ý rất không tốt, cả ngày mặt mày đều lạnh tanh. 

Cũng ít quan tâm đến chuyện của hội học sinh, có thời gian thì đi học bài.

Nguyễn Thanh Thanh cúi đầu, nắm chặt chiếc USB trong tay, mím môi.

...

Sau khi tan học. 

Lục Dương thấy Cố Mang và Mạnh Kim Dương đi về phía cổng trường: "Chị Mang, chị và Kim Dương đi ra ngoài ăn cơm à?"

Cố Mang không nói gì, đôi mắt đen nhìn về phía chiếc SUV màu đen đậu đối diện cổng trường. 

Người đàn ông ngồi trên ghế sau, nghiêng mặt, mũi cao thẳng, môi mỏng lạnh lùng, đuôi mắt sâu thẳm lấp lánh. 

Áo sơ mi đen được xắn lên vài lần, cánh tay lười biếng tùy ý đặt trên cửa sổ xe, ngón tay thon dài sạch sẽ kẹp điếu thuốc. 

Trên ghế lái và ghế phụ là Tần Phóng và Hạ Nhất Độ.

Lục Dương nhìn theo ánh mắt của Cố Mang, ngạc nhiên trợn tròn mắt: "Anh ba?"

Lục Thừa Châu nhìn thấy bóng dáng quen thuộc ấy, ngón tay dập tắt điếu thuốc trong gạt tàn trên xe, đẩy cửa xuống. 

Chiều cao một mét tám tám, đôi chân dài thẳng tắp. 

Nút áo sơ mi được mở ra hai cái, xương quai xanh tinh tế đẹp đẽ lộ ra chút tà ác. 

Một tay đút túi đi về phía Cố Mang.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi