PHU QUÂN NGỐC VẬY MÀ LÀ ĐẠI TƯỚNG QUÂN


Tư An đợi Cố Ngôn thay xiêm y xong mới cùng nhau ăn bánh nếp đậu đỏ, nói là ăn chung nhưng chỉ có một mình Tư An ăn, một đĩa chỉ có ba cái, sáu cái này không đủ no đến ngang bụng Tư An, Cố Ngôn không hảo ngọt chỉ uống vài hớp trà gừng.

Tư An ăn xong mới uống một tách trà gừng, còn than vừa nóng vừa cay, buổi trưa Lão Tống pha trà Tư An chỉ nhấp mấy ngụm nhỏ, mùi gừng quá nồng còn khó uống, gừng dùng để làm thức ăn Tư An có thể ăn được nhưng dùng để làm trà, Tư An không thích uống.

Buổi tối giữa khuya, Tư An ôm bụng hô đau xiêm y Cố Ngôn bị cô nắm cho nhăn nhúm, chăn cũng bị đá xuống sàn, trên giường như có một trận cuồng phong quét qua đồ đạc trên giường đều rơi xuống sàn nhà, Cố Ngôn cho người gọi đại phu đến, Lão Tống không dám chậm trễ mà chạy đi gọi đại phu, ông không yên tâm mà gọi một lượt hai người.

Cửa phòng vừa mở, hai vị đại phu với Lão Tống nhìn một màn trước mắt, còn tưởng phu thê phủ này sống không hoà thuận mà đánh nhau, tay Tư An vẫn còn đặt trên tay áo Cố Ngôn, mà nắm rất chặt, tay còn lại bấu chặt vào cánh tay còn lại của hắn, gối chăn trên giường đều bị hất tung xuống đất.

Lão Tống kịp thời phản ứng đem chăn gối trải lại trên giường, mới để đại phu tới bắt mạch.

Chỉ có một đại phu già kiểm tra còn đại phu kia đứng bên cạnh, nếu có gì sai xót mới tới lượt ông xem bệnh lại.

Đại phu già xem mạch tượng xong liền cau mày:" Buổi tối phu nhân có ăn thứ gì có gừng hay không? Ví như mứt gừng hay gừng tươi.

"
Cố Ngôn:" Nàng ấy chỉ uống trà gừng, một miếng gừng cũng không ăn.

"

Đại phu già:" Nữ nhân có hỉ mạch không thể uống quá nhiều nước có gừng, gừng dễ làm trục xuất thai, huống hồ cơ thể phu nhân có chút yếu, cần phải nghỉ ngơi nhiều một chút, thần sẽ kê cho phu nhân một phương thuốc giảm đau, còn có một phương thuốc bồi bổ, nếu thuốc quá đắng không uống nổi thì có thể hầm gà chung với phương thuốc này, dễ ăn lại giảm vị đắng.

"
Tư An đau đến húp mấy ngụm khí lạnh, hơi thở cũng rất gấp gáp, lời vào tai miệng muốn hỏi cũng không thể nói.

Cố Ngôn như không tin vào tai mình, đợi đại phu nói hết mới hỏi lại.

- Nàng ấy có thai rồi? Chuyện này sao có thể, ta còn chưa nàng ấy ăn dựng quả.

Những người khác nghe vậy cũng kinh ngạc, đại phu trẻ hơn đứng phía sau, cũng đáp lời.

- Ta chu du khắp nơi, thấy không ít bệnh lạ, ta từng nghe nói trên đời này có nữ nhân không cần ăn dựng quả vẫn có thể mang thai thứ quái nhất chính là những nữ nhân như vậy làm chuyện sinh dục xong phải ăn một loại quả màu đỏ như quả táo xem như phương thuốc tránh thai, chẳng qua loại quả này ở trong rừng sâu, là hang ổ của đám hổ rừng.

Đại phu già kê một đơn thuốc giảm đau để Lão Tống đem đi nấu lên để cho Tư An uống.

Cố Ngôn đưa tay luồn vào bên dưới lớp chăn mà xoa bụng cho cô.

Hai tai Tư An như bị ai đó dùng một nút bịt tai chặn lại, vừa đau lại bị ù đi, Cố Ngôn nói gì Tư An cũng không nghe thấy, chỉ thấy môi hắn khép rồi mở, xung quanh là tiếng ồn ào.

Tư An hít một ngụm khí:" Tai ta đau quá, ta không nghe chàng nói gì hết.

"
Cố Ngôn nghe vậy tâm trạng lại càng hoảng loạn, nói mấy câu với hai người đại phu.

Nhưng hiện tại ngoài cách chờ Lão Tống nấu thuốc giảm đau để cô uống thì không còn cách nào khác, nếu ở thời Tư An sẽ có thuốc an thần uống vào có thể ngủ, nhưng ở đây đều là dùng phương pháp Đông Y.

Lão Tống rất nhanh đã nấu thuốc xong, ông cho người đem lên còn ông ở phía dưới nấu thêm thuốc.

Tư An dùng hết sức mà hô:" Chẳng phải chàng nói không ăn trái gì đó ta sẽ không mang thai hay sao? Lừa người, là chàng lừa ta!.

đau! bụng ta đau!.

"
Gia nhân vừa đi vào, nghe những lời này bát thuốc trong tay cũng muốn buông xuống mà quỳ dập đầu, hai vị đại phu đã quỳ sẵn dưới giường còn dập đầu không dám ngẩn mặt lên.


Đây vẫn là lần đầu tiên bọn họ thấy có người dám lớn tiếng với Cố Thái Uý trước mặt người khác, đến hoàng thượng muốn lớn tiếng với hắn cũng phải kêu thái giám lui ra hết, đến thái giám thân cận của hoàng thượng cũng không để ở lại.

Gia nhân run rẩy bưng bát thuốc đi tới bên cạnh giường, Cố Ngôn như không để bụng chuyện Tư An lớn tiếng với hắn trước mặt người ngoài, mà đưa tay nhận lấy bát thuốc thổi vài cái mới đút cho cô uống.

Tư An uống xong bát thuốc liền ngủ mất.

Cố Ngôn cho bọn họ ra bên ngoài, kêu người chuẩn bị một chậu nước ấm với một cái khăn xong mới kêu gia nhân lui xuống hết, hắn lau người cho Tư An mới thay xiêm y cho cô.

Thay xong Cố Ngôn cho người vào đem chậu nước ra ngoài, đắp chăn ngang hông cho Tư An, đi ra bên ngoài.

Đại phu ở bên ngoài đợi Cố Ngôn, Lão Tống cũng đứng một bên.

Cố Ngôn ra ngoài, khép cửa lại.

Đại phu trẻ hơn đeo trên vai một cái hộp gỗ, thấy Cố Ngôn ra bên ngoài liền lấy bên trong ra một tờ giấy.

- Thứ này chính là loại quả thần nói ban nãy.

Cố Ngôn nhận lấy tờ giấy mới mở ra xem.

Đại phu trẻ lại nói tiếp:" Thứ này nhìn qua giống quả táo nhưng vị lại có phần đắng khó ăn hơn táo nhiều lắm, loại quả này chỉ có ở Đông Bắc, nữ nhân Đại Thanh không có khả năng sinh dục như nữ nhân nước Đông Phung.


Đông Phung đông dân, nữ nhân không ăn dựng quả vẫn có thể mang thai không hiếm lạ, chẳng qua ở Đại Thanh hiện tại phỏng chừng chỉ có phu nhân.

"
Thông tin về loại quả này quá ít, cho dù đại phu muốn sang nước láng giềng tìm thông tin cũng có phần khó khăn, nước Đông Phung với Đại Thanh đã mấy đời vua qua đi, vẫn không thể hoà thuận, cho dù Đại Thanh nhún nhường một bước thì Đông Phung được nước lấn tới, người Đông Phung tham lam chỉ muốn hơn chứ không muốn bằng những nước khác nên chỉ đơn độc chiến đấu một mình, chẳng qua Đông Phung đông dân nên người gia nhập quân doanh cũng rất nhiều nên mới duy trì được đất nước.

Cố Ngôn nhìn sơ qua loại quả liền đưa lại cho người đại phu trẻ.

Người đại phu lúc nãy bắt mạch cho Tư An, lúc này mới lên tiếng bộ dáng rất suy tư.

- Thần tuy không đi chu du như vị đại phu trẻ tuổi này nhưng trị bệnh không ít người, thê tử thần là một bà mụ cũng chưa từng nghe nói qua có nữ nhân như vậy, phu nhân có khả năng đặc biệt, nên việc sinh hoạt phu thê, mong ngài cẩn trọng.

Hai người đại phu chỉ ở lại thêm một lát, Lão Tống cho xe ngựa đưa bọn họ trở về.

Đại phu có căn dặn, cơ thể Tư An thể chất chịu lạnh kém không thể ở ngoài gió quá lâu nếu không dễ bị cảm mạo, cơ thể cô quá yếu nếu bị cảm mạo sẽ phải dùng thuốc như vậy sẽ không tốt cho cơ thể càng không tốt cho thai nhi.

Tư An có hỉ mạch chỉ mới một tuần rưỡi, thời gian đầu nên chú ý nhiều một chút.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi