PHU QUÂN NGỐC VẬY MÀ LÀ ĐẠI TƯỚNG QUÂN


Tiểu nhị nhận lấy gói thuốc, bộ dáng rất vui vẻ dẫn người lên một phòng trống trên lầu, bên trong phòng rất lớn ở giữa đặt một cái bàn còn có hai cửa sổ có thể nhìn xuống bên dưới.

Tiểu nhị đem trà lên trước, nói:" Phu nhân đợi một lát, thức ăn sẽ có ngay.

"
Tư An:" Ta có hẹn với Hinh tiểu thư, một lát Hinh Nhi đến cứ nói ta ở trên này đợi y.

"
Tiểu nhị đáp một tiếng mới lui ra ngoài còn tiện tay đóng cửa lại.

Ai lại không biết Hinh Nhi mến mộ Cố Thái Uý thế nào chứ? Tư An chính là thê tử của Cố Ngôn còn Hinh Nhi chỉ là người đem lòng yêu thích, hiện tại hai người gặp nhau, chỉ sợ sắp xảy ra chuyện rồi.

Nhưng y chỉ là một tiểu nhị nhỏ nhoi, cho dù muốn ngăn cũng không thể ngăn, chuyện này báo với chưởng quầy, chỉ sợ ông cũng không dám đứng ra ngăn cản.

Một người là thê tử của Cố Thái Uý là người hoàng thượng trọng dụng còn người kia là nữ nhi của Tể Tướng, hai bên đều không thể đắc tội bên nào.

Nếu người đến là người khác, tiểu nhị sẽ không ngăn cản còn đứng ra giúp một tay, nhưng lần này nếu tiểu nhị ngăn cản chỉ sợ mạng cũng không còn, y càng không biết nên trợ giúp bên nào, nhưng ngẫm đi ngẫm lại, y lại có hảo cảm với vị phu nhân này hơn Hinh tiểu thư, huống hồ y đã nhận bạc, sẽ làm tốt trọng trách.


Tư An đến chưa bao lâu, xe ngựa của Hinh Nhi cũng đến, lần này y chỉ đi một mình không mang theo nha hoàn, tiểu nhị thấy Hinh Nhi đi vào liền chạy tới.

- Hinh tiểu thư, Cố phu nhân có căn dặn khi nào thấy Hinh tiểu thư thì đưa người đến gặp phu nhân.

Hinh Nhi cau mày, giọng nói có chút không vui:" Người ở đâu?"
Tiểu nhị đi phía trước dẫn đường, tiểu nhị mở cửa cho Hinh Nhi, gấp gáp đóng cửa lại, còn muốn chạy đi thật xa chỉ sợ y nghe được thứ không nên nghe, mạng tiểu nhị nhỏ nhoi như y cũng không còn.

Hinh Nhi ngồi đối diện Tư An, đã hỏi thẳng vào vấn đề.

- Chuyện ngươi nói là thật?
Tư An nhấp một ngụm trà, tỏ vẻ không hiểu, nói:" Chuyện ta nói? Là chuyện gì nha.

"
Hinh Nhi:" Là việc ngươi muốn ta vào Cố Thái Phủ làm người một nhà với ngươi, chẳng phải sao?"
Tư An lúc này mới nhớ mà a một tiếng nhưng bộ dáng lại rất hờ hững:" Ta nhớ rồi, lần này ta hẹn gặp ngươi đúng là liên quan đến chuyện này, ta thấy ngươi mến mộ phu quân ta, huống hồ bây giờ ta cũng đang có hỉ, hiện tại thì không nói sau này bụng có chút to không thể hầu hạ tốt Cố Ngôn, nên muốn tìm một người sang sê âu lo này với ta, đến lúc đó, ta muốn ngươi thay ta chăm sóc chàng ấy.

"
Hinh Nhi tất nhiên tin lời này là thật, nhưng giọng điệu của Tư An làm y có chút không vui, nhưng hiếm khi y không chấm dứt, hiện tại cứ hoà thuận trước, sau này vào được Cố Thái Phủ có được sự yêu thích của Cố Ngôn, đến lúc đó, y nhất định sẽ đẩy Tư An ra bên ngoài, một nữ nhân tầm thường như Tư An, có thể đấu lại y sao?
Tiểu nhị rất nhanh liền đem thức ăn đến, gà cũng đem lên để ở giữa.

Mùi thuốc đông y rất nồng, ngửi qua liền khiến Hinh Nhi cau mày.

- Gà này sao lại khó ngửi như vậy? Nước cũng chuyển sang màu đen rồi.

Tiểu nhị:" Gà này là do phu nhân đặc biệt căn dặn hầm cho phu nhân, đại phu nói phu nhân có hỉ nên cần tẩm bổ, là gà hầm thuốc.

"
Tiểu nhị còn cố tình nhắc đến chuyện Tư An có hỉ, Hinh Nhi đã khó chịu hiện tại lại càng khó chịu hơn nhưng lại cố kiềm nén, giọng nói cũng hạ xuống.

- Y cần tẩm bổ, ta không cần sao?

Hinh Nhi nhìn Tư An, cố gắng kéo nụ cười lên.

- Ta dạo gần đây thân thể không khoẻ, gà hầm này, tỷ nhường cho ta có được không? Một lát trở về ta sẽ kêu nha hoàn đem đến mấy thang thuốc bổ xem như tạ lỗi.

Tư An nhíu mày, nhưng vẫn ra hiệu cho tiểu nhị đem bát canh gà đến trước mặt Hinh Nhi.

- Canh gà này muội cứ dùng để bồi bổ thân thể, còn thuốc bổ kia không cần đưa tới, thân thể không khoẻ muội cứ giữ lại mà bồi bổ.

Hinh Nhi nhìn thấy khuôn mặt này của Tư An, tâm trạng lúc này mới vui vẻ, nói thêm mấy câu mới bắt đầu động đũa.

Tiểu nhị cũng lui xuống, khép cửa lại.

Hinh Nhi ăn được một muỗng liền muốn nôn ra, thật sự rất đắng, còn đắng hơn thuốc lúc trước y uống để dưỡng nhan, nhưng Hinh Nhi đã ngỏ ý muốn ăn, không thể bỏ được, nếu không sẽ rất mất mặt.

Tư An ngồi lại một canh giờ mới đi ra khỏi phòng, Hinh Nhi không đi theo xuống mà vẫn ngồi ở bên trong, còn gục lên xuống mắt có chút mờ mà đánh một cái ngáp.

Tư An nhìn thấy tiểu nhị lúc nãy, còn lấy thêm một lượng đưa cho y.

- Hinh tiểu thư ăn no có chút buồn ngủ, chuẩn bị một phòng thượng hạng cho Hinh tiểu thư, muội ấy có yêu cầu gì ngươi phải đáp ứng cho thật tốt, hai canh giờ sau đến Hinh Phủ gọi người đưa muội ấy trở về, bữa ăn hôm nay cứ đến Hinh Phủ tìm Hinh Lão Gia thanh toán.

Tiểu nhị nhận bạc liền dạ vâng mà chạy đi mất.


Tư An ngồi xe ngựa trở về Cố Thái Phủ, trời bên ngoài có dấu hiệu sắp mưa, gia nhân cũng tăng tốc trở về.

Tư An vừa về đến đã thấy Cố Ngôn ngồi bên trong đình viện.

Cố Ngôn thấy Tư An liền đi ra bên ngoài, dìu người xuống xe ngựa.

Hai người không ở bên ngoài mà di chuyển vào bên trong phòng, hắn lấy một bộ xiêm y mới cho Tư An thay ra.

Cố Ngôn:" Nàng không cần lo lắng, hiện tại ta đã là thái uý không cần đến biên cương xa xôi, có thể ở lại chăm sóc nàng cùng với hài tử của chúng ta, đứa nhỏ này và nàng ta sẽ chăm sóc thật tốt.

"
Tư An mím môi, nhìn bộ dáng hiện tại của Cố Ngôn không hiểu vì sao lại không nở nói chuyện cô muốn bỏ đi đứa nhỏ này.

Nếu Cố Ngôn mong chờ như vậy, Tư An sẽ không tính đến chuyện bỏ đi, hiện tại sinh sớm một chút sau này không cần phải lo lắng đến việc này nữa.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi