PHÚC HẮC THẦN QUÂN NGHỊCH THIÊN TÀ PHI

Bốn người đi vào khu hoa, vừa vào đã nhận được rất nhiều ánh mắt kinh ngạc. Kỳ này nhận được thật nhiều thiên tài a.

Bốn người, mỗi người được sắp xếp ở một phòng. Luật lệ ở đây quy định cứ sáng sớm mặt trời lên được tầm 2 khắc(8 giờ) thì học viên phải tập trung tại lớp học. Khu hoa có 2 lớp, mỗi lớp 10 người.

Sáng sớm hôm sau, theo sự chỉ dẫn của lão sư thì 4 người cùng đến lớp Hoa A học. Tức mặc bích ca vừa bước vào thì có ánh mắt kinh ngạc, căm thù, lạnh lùng, thân quen đủ kiểu nhìn chằm chằm cô.

_ Các em, hôm nay có 4 học viên mới: Tức mặc bích ca, Khuynh thành, Lam nhan, Hoa tử kỳ.- Lão sư giới thiệu.

Cả bốn người tự tìm chỗ ngồi bắt đầu buổi học.

Sau giờ học là giờ giải lao của các học viện.

_ Nhô, không ngờ nàng ta cũng được vào đây, bám áo nam nhân a.- Bích lạc hoa mỉa mai nói. Mấy người xung quanh không quan tâm vì thường thường tính khí của nàng ta là như thế.

_ Lam Nhan, muội có ngửi thấy mùi gì không?- Cô lấy mũi khịt khịt rồi nói với Lam nhan.

_ Cái mùi thối thối.- Lam nhan cũng giả vờ ngửi ngửi rồi chán ghét nói.

_ Ngươi, ngươi dám nói ta thối.- Bích Lạc Hoa tức giận nhìn Tức Mặc Bích Ca.

_ Bích Lạc công chúa, ta nói bóng gió cũng không phải nói ngươi, chẳng lẽ ngươi có tật dật mình.- Tức mặc bích ca bình thản nhìn Bích Lạc Hoa, bình thường nàng hay lạnh lùng nhưng đối với người như Bích Lạc Hoa cô không cần lạnh lùng.

_ Ngươi, ngươi đợi đấy. Hoàng huynh,chính nàng ta đã dùng yêu thuật gì đó đả thương ta, huynh phải trả thù cho ta.- Bích Lạc Hoa níu tay Bích Lạc Tuyền nói, Bích Lạc Tuyền nãy giờ lạnh nhạt cũng quay ra nhìn cô. Một cô nương đeo mạng che mặt thần bí.

_ Bích Lạc Hoa, ngươi tưởng ngươi là công chúa mà chúng ta sợ à, Bích Ca là dùng thực lực của tỷ ấy để đánh bại ngươi.- Lam nhan tức giận nói, Bích Lạc Hoa ỷ mình là công chúa mà hống hách không coi ai ra gì, hôm nay nàng phải nói vào mặt nàng ta.

_ Vô pháp, một tiểu thư Lam gia nhỏ nhoi lại dám ăn nói như thế với công chúa hoàng tộc.- Bích Lạc Tuyền giận dữ vỗ bàn. Hắn có thể lạnh lùng với tất cả nhưng hắn rất yêu thương muội muội của hắn.

_ Bích Lạc đại hoàng tử, huynh nói vậy là không đúng. Lam nhan là một tiểu thư nhỏ nhoi nhưng Bích Lạc công chúa thân là công chúa hoàng tộc thì phải biết lễ nghĩa, không nên hống hách ngang ngược như vậy.- Khuynh thành lạnh nhạt nói. Mắt sắc liếc về phía đại hoàng tử.

_ Hừ, Khuynh thành, ngươi nên biết thân phận đi, chưa đến lượt ngươi dạy muội muội ta lễ nghĩa.- Bích Lạc Tuyền lạnh lùng nhìn Khuynh thành.

_ Đại hoàng tử nói quá, Khuynh thành chỉ nói vậy thôi.- Khuynh Thành cười nhạt nói.

_ Tức Mặc Bích Ca, ngươi làm bị thương muội muội ta, sắp tới đến lễ hội võ đài tụ họp của các học viện trên khắp đại lục, lúc đấy ta sẽ chính thức thách đấu ngươi.- Bích Lạc Tuyền lạnh lùng nhìn cô.

_ Hân hạnh được tiếp đón.- Cô nhàn nhạt cười đáp. Hừ, đến lúc đó ai thê thảm còn chưa biết, đến lúc cô cũng nên cho họ biết không nên chọc cô.

Sau khi Bích Lạc Hoa cùng Bích Lạc Tuyền về phòng thì đúng lúc mấy người Đoan mộc Trần tiến vào. Vừa nãy họ vắng mặt nên không biết chuyện vừa xảy ra.

_ Sư phụ, không ngờ người cũng vào đây, thật tốt quá.- Đoan mộc trần vui vẻ tiến tới chỗ cô.

_ Tỷ tỷ, tỷ thật lợi hại.- Đoan mộc Y Y cũng nói.

_ Sao ngươi vào được đây?- Đoan Mộc hoài nghi hoặc hỏi. Nàng ta vào được đây hắn cũng rất bất ngờ, nàng ta là phế vật sao có thể lợi hại như vậy.

_ Con người ai cũng có thể vượt lên, thái tử hỏi lạ vậy.- Tức Mặc Bích Ca cười lạnh nói.

_ Hừ, không biết có phải dựa vào thực lực không.- Đoan Mộc Hoài hừ lạnh rồi bỏ đi.

_ Sư phụ, đừng để ý thái tử, hắn tính cách giống hệt Nhu quý phi.- Đoan Mộc Trần cười nhìn cô. Sư phụ của hắn là lợi hại nhất.

_ Ân, thôi, mọi người tiếp tục nói chuyện ta về phòng trước.- Cô nhàn nhạt nói rồi bước về phòng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi