QUẬN CHÚA SỦNG THÊ

Rời khỏi Tâm Nguyệt Phường, nhìn qua tửu lâu bên cạnh chính là nơi Cố Ly nhìn thấy Tần Tê lần đầu tiên, gọi Khách Tự Vân Lai. Giờ phút này có vài văn sĩ đang từ tửu lâu đi ra, xem ra là đến uống rượu nhưng lại không có say. Vẫn chào hỏi nhau rất lễ nghĩa, không mất phong độ.

"Cố đại nhân" Cố Ly nghe Tần Tê than thở một câu. Nàng trong lòng chợt động, vội vàng hỏi: "Cố đại nhân nào?"

"A?" Tần Tê không nghĩ tới Cố Ly đối với loại sự tình này cảm thấy hứng thú, nhưng cũng lập tức đáp: "Hình bộ Tả Thị lang Cố Hạo, Cố đại nhân."

Cố Ly đôi mắt híp lại, Tần Tê nhìn theo vị Cố đại nhân kia. Quả nhiên là người phong thần tuấn lãng. Tuy rằng đã đến trung niên, vẫn tuấn tú ưu nhã như trước, mang phong phạm của văn sĩ. Khó trách năm đó mẫu thân đối với hắn vừa gặp đã thương.

"Ly tỷ tỷ, ngươi làm sao vậy?" Cơ hồ, Tần Tê liền cảm giác được Cố Ly quanh thân tản ra một loại khí tức 'người sống chớ gần'.

Tuy rằng giọng nói của nàng không lớn nhưng cũng đã kinh động đến người đang lên xe ngựa kia, Cố Hạo. Hắn quay đầu sang, mắt nhìn thấy Tần Tê đầu tiên, vừa muốn đi đến thi lễ. Nhìn sang kết bên Tần Tê, hắn thấy được Cố Ly, cả người lập tức đứng yên tại chỗ.

Dung mạo Cố Ly tương tự Diêu Sơ Tuyết bảy phần, lại được đến Phi Diệp Tân Thư Viện bồi dưỡng, khí chất hiển nhiên càng cao. Cố Hạo đứng nơi đó, ánh mắt rốt cuộc dời không đi. "Sơ Tuyết?" Hắn lẩm bẩm nói.

Cố Ly đôi mắt lý tràn đầy thâm trầm. Đột nhiên, nàng quay đầu đối Tần Tê cười nói: "Tê Tê, chúng ta đi."

"Được a." Tần Tê lập tức kéo tay nàng lên xe ngựa rời đi.

Cố Hạo nhìn theo hai người đã rời đi, kinh ngạc hơn nửa ngày quay về vẫn còn thất thần. Không dễ dàng hồi thần, hắn bắt lấy một vị lão nhân bên người kêu lên: "Kiên thúc, ngươi cũng thấy được phải không? Đó là Sơ Tuyết phải không?"

Lão quản gia Cố Kiên nói: "Đại lão gia, ngài nhất định nhìn lầm rồi. Sơ Tuyết cô nương đã sớm qua đời."

Cố Hạo suy sụp buông tay ra, lên xe ngựa.

"Ly tỷ tỷ, ngươi nhận thức Cố đại nhân?" Hỏi ra những lời này, Tần Tê bỗng nhiên ý thức có chỗ không đúng. Nàng nghiêng đầu nhìn Cố Ly, đột nhiên lấy tay che miệng lại, biểu tình trên mặt đầy kinh ngạc.

Cố Ly bị biểu tình này của nàng chọc cười, "Ngươi làm sao vậy? Nghĩ tới cái gì?"

"Ngươi... Ngươi sẽ không cùng Cố gia có quan hệ gì đi?" Tần Tê vẻ mặt kinh ngạc.

Cố Ly không đáp hỏi lại. "Ngươi hy vọng ta cùng Cố gia không có quan hệ sao?"

Tần Tê lắc đầu. "Ta mới không nghĩ đến chuyện này. Người có quan hệ hay không thì ngươi cũng là Ly tỷ tỷ của ta a."

Cố Ly phát hiện Tần Tê lại có thêm một ưu điểm, chính là nàng chưa bao giờ lo sợ chuyện không đâu. Nàng có bản lĩnh đem mỗi một chuyện phức tạp đơn giản nó đi rất hợp lý.

"Cái kia, Cố đại nhân... Hắn là cha ta." Trong lòng Cố Ly gợi lên ý xấu, nhìn Tần Tê quả nhiên mặt đầy biểu tình giật mình cực điểm. Dạng này không khi dễ một cái sao được? Nàng đặt ngón trỏ lên môi, "Hư, này là bí mật của ta, Tê Tê không được nói cho người khác nga."

Quả nhiên, Tần Tê đưa tay che miệng mình, đôi mắt đen láy trừng to dùng sức gật đầu

"Ngoan." Cố Ly xoa đầu nàng, nhìn thấy nàng cao hứng mà nheo lại mắt.

"Ly tỷ tỷ nghĩ về nhà sao?" Trầm mặc trong chốc lát, Tần Tê nhịn không được hỏi.

Cố Ly quay đầu nhìn nàng, không đáp lại.

Tần Tê sợ Cố Ly hiểu lầm cái gì, vội vàng nói: "Nếu nghĩ, ta có thể hỗ trợ a."

"Chỗ đó không phải là nhà của ta. Phi Diệp Tân mới là nhà của ta." Lúc này, nàng nhớ tới sư phụ không đáng tin của mình. Nghe nói sư phụ cũng từng trải qua thời gian cực kỳ gian nan, chỉ là nay buông xuống mà thôi.

Cố Ly đối với Cố gia, cũng có thể buông sao? Cố Ly nghĩ đến đây khẽ nhíu mày, lập tức lại thấy buồn cười. Cố gia tại trong lòng nàng được nhắc qua bao nhiều lần? Làm sao không thể buông? Bất quá cũng chỉ là người xa lạ mà thôi.

Nhưng mà Cố Ly không nghĩ tới, danh gia vọng tộc bị nàng coi như người xa lạ, Cố gia kia, nửa tháng sau chủ động tìm tới cửa, muốn nàng nhận tổ quy tông.

Bởi vì Tần Tê giữ bí mật, cho nên Trưởng công chúa một chút cũng không biết. Đối mặt thỉnh cầu của lão phu nhân Cố gia, nàng cũng không biết nên trả lời như thế nào, chỉ có thể gọi Cố Ly tới.

Trong phòng khách, Cố Ly nhìn thấy một lão phu nhân mặc y phục đẹp đẽ quý giá, nghe Trưởng Công Chúa nói: "Cố cô nương, đây là Cố gia lão phu nhân."

Cố Ly thi lễ, cũng không có nói.

Lão phu nhân trên mặt hơi hơi có chút hờn giận. Tiểu thư nhà nào chỉ thi lễ không gọi người? Xem ra là nha đầu không có quy củ.

Trưởng Công Chúa gọi Cố Ly ngồi xuống, lúc này mới nói: "Cố lão phu nhân nói ngươi là cốt nhục của Cố đại nhân, nay muốn đem ngươi đón về Cố gia, nhận tổ quy tông. Ý của ngươi như thế nào?"

Cố lão phu nhân lộ ra đầy mặt từ ái, "Ly nhi, ta là tổ mẫu của ngươi a!"

Biểu tình của Cố Ly chính là 'không có biểu tình'. Nàng nhìn Cố lão phu nhân, mở miệng nói: "Cố lão phu nhân, năm đó mẹ ta không có bước vào cửa Cố gia, hôm nay ta cũng không dám trèo cao. Lão phu nhân mời trở về đi."

Cố lão phu nhân có chút tức giận, nhưng trước mặt Trưởng công chúa không dám lỗ mãng. "Ly nhi, ta biết ngươi trong lòng có oán khí. Nhưng sự tình năm đó có rất nhiều nguyên nhân, lúc phụ thân ngươi đi gặp mẹ ngươi, mẹ ngươi đã qua đời. Loại chuyện này chúng ta cũng không muốn gợi ra đến. Mấy năm nay, Cố gia chúng ta luôn tìm ngươi, chỉ là vẫn không có tin tức của ngươi. Trước đó vài ngày phụ thân ngươi trên đường nhìn thấy ngươi, liền nhất định phải đem ngươi đón về nhà. Ly nhi, ngươi dù sao cũng là người của Cố gia chúng ta, đây là sự thật không thể nào thay đổi."

Cố Ly không tin lời Cố lão phu nhân nói. Bất quá nàng không rõ Cố gia vì cái gì nhất định muốn nàng trở về. Theo lý thuyết nàng là nữ nhi ngoài gia thú, sự tồn tại của nàng vốn không nên đưa ra ánh sáng . Cố gia là danh môn vọng tộc cư nhiên nguyện ý phơi bày khuyết điểm, nghĩ như thế nào đều có vấn đề.

"Cố gia là danh môn vọng tộc, cửa rất cao, Cố Ly biết chính mình thân phận, bước không đi vào. Lão phu nhân không cần phải nói, Cố Ly còn có việc, Trưởng Công Chúa, lão phu nhân, cáo từ." Cố Ly đứng dậy muốn đi, lại bị lão phu nhân bắt được vạt áo.

Dù sao cũng là người cao tuổi, Cố Ly trong lúc nhất thời cũng không dám tránh ra, nhíu mày nói: "Lão phu nhân làm gì như thế?"

"Ly nhi, người là tôn nữ đáng thương của ta! Mấy năm nay ngươi ở bên ngoài chịu nhiều khổ cực như vậy, vì cái gì không cho chúng ta cơ hội bù đắp lại a? Ly nhi, hôm nay ngươi không đáp ứng, ta sẽ không cho ngươi đi." Lão phu nhân vừa nói vừa lau nước mắt.

Này giống nói cái gì? Cố Ly nhất thời cũng không biết nói gì. Nàng rốt cuộc trải qua sự việc quá ít, nhưng cũng không muốn dễ dàng đáp ứng. Nghĩ đến mẫu thân của mình, nàng cất cao giọng nói: "Lão phu nhân muốn ta về Cố gia cũng có thể, ta muốn Cố đại nhân lấy thân phận bình thê cưới linh vị của mẹ ta qua cửa! Đem mẹ ta đến mộ phần tổ tiên Cố gia, đời đời kiếp kiếp thụ hưởng hậu nhân Cố gia tế điện!"

*Bình thê: ý chỉ hai người cùng vai trò vợ cả, xuất hiện trong trường hợp người đàn ông đã có thê cưới thêm vợ nhưng thân phận vợ mới cao, không thể làm thiếp nên lúc này có hiện tượng có hai thê, gọi là bình thê. Nguồn: Nghi Phong Lâm (https://bit.ly/3jNZPbr)

Cố lão phu nhân tay nắm vạt Cố Ly run rẩy. Nàng nửa ngày cũng chưa ngẩng đầu, chỉ là cúi đầu làm tâm trạng thương tâm.

Cố Ly lại không để ý tới này đó. "Lão phu nhân nếu là làm không được, liền buông tay ra đi. Mẹ ta nếu không phải Cố gia, ta như thế nào sẽ là Cố gia đâu?"

"Hảo! Ta đáp ứng ngươi!" Cố lão phu nhân đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt thương lão, ánh mắt lại thập phần lợi hại.

Cố Ly không nghĩ tới yêu cầu như vậy Cố gia có thể đáp ứng, trong lúc nhất thời ngây ngẩn cả người. Cũng may Trưởng Công Chúa bên cạnh giúp đỡ nói: "Một khi đã như vậy, kia liền mời Cố lão phu nhân trở về chuẩn bị. Cố cô nương nay ở tại phủ Trưởng Công Chúa, ngày nhận tổ quy tông, ta cũng sẽ đến chúc mừng."

Tiễn bước Cố lão phu nhân, Trưởng Công Chúa hỏi: "Cố cô nương, ngươi không muốn trở về?"

Cố Ly lý do rất đơn giản. "Chỗ đó không là nhà của ta."

Từ khi Cố Ly lưu lại phủ Trưởng Công Chúa, Trưởng công chúa luôn lưu tâm quan sát nàng. Dù sao nữ nhi của mình cả ngày kề cận nàng, nếu nàng có mục đích riêng, Tần Tê sẽ gặp nguy hiểm.

Quan sát một đoạn thời gian, Trưởng Công Chúa phát hiện Cố Ly người này ngoài lạnh trong nóng. Hình thức nàng cùng Tần Tê ở chung lại càng thú vị. Nữ nhi của chính mình là "Tối thụ sủng nữ tử" ở Minh Tịch quốc, được sủng sái mà lớn lên. Nhưng trước mặt nàng tựa như một tiểu bạch thỏ, làm cái gì cũng thật cẩn thận. Nhìn bề ngoài, Cố Ly hoàn toàn không để ý Tần Tê, nhưng mà một khi Tần Tê có tình huống gì, Cố Ly luôn là người đầu tiên cứu giúp. Võ công của nàng rất tốt, Tần Tê bên nàng ngay cả xuất hiện va va đụng đụng đều không có.

"Nếu ngươi không muốn trở về, ta đi Cố gia nói." Bởi vì có quan hệ với Tần Tê, Trưởng công chúa nguyện ý hỗ trợ.

"Đa tạ điện hạ. Chuyện này ta nghĩ tự mình xử lý." Người từ Phi Diệp Tân đi ra, nếu không phải bất đắc dĩ, cũng không có thói quen nhờ người khác hỗ trợ.

Trưởng công chúa cũng không bắt buộc. Nếu là Cố Ly trở lại Cố gia, đối với nàng mà nói cũng là một tin tức tốt. Như vậy Cố Ly có thể lưu lại Kinh Thành lâu dài, Viêm độc của Tần Tê cũng được áp chế thời gian dài.

Hôm nay, Tần Tê tiến cung đi gặp Hoàng đế cữu cữu. Nghe nói là ngoại bang tiến cống bảo thạch, Chính Duẫn Đế cố ý triệu nàng vào cung chọn trước mấy khối ưng ý. Sau đó,mới phân cho những người khác. Chạng vạng, Tần Tê mang theo mấy khối bảo thạch trở lại phủ Trưởng Công Chúa.

"Chọn được thứ tốt gì đó?" Trưởng công chúa hỏi.

Tần Tê để Đại Mễ, Tiểu Mễ mở ra mấy hộp bảo thạch, muốn cho Trưởng Công Chúa xem vật quý. "Đây là cho tổ mẫu, đây là cho đại bá mẫu, đây là cho nương. Đây là cho cha làm phiến trụy. Đây là ta lấy để chơi." Tần Tê lần lượt giới thiệu.

*Phiến trụy (扇墜): tức là theo lối xưa, đuôi những cây quạt thường được kết tua bằng chỉ màu, thắt thành các nút Cát Tường, Hồ Điệp, Song Ngư v.v... Đôi khi còn kết những miếng ngọc nhỏ. Nguồn: Kinh A Di Đà Sớ Sao Diễn Nghĩa, tập 112 (https://bit.ly/3yGSVJ1)

"Còn cái này?" Trưởng công chúa chỉ vào hộp cuối cùng có chứa hồng bảo thạch hỏi.

Tần Tê mặt liền đỏ lên. "Đây là cho Ly tỷ tỷ làm kiếm tuệ."

*kiếm tuệ: dây ở đuôi những thanh kiếm (y như phiến trụy nhưng thay bằng kiếm).

"Đều nghĩ tốt như thế nào sử dụng rồi." Trưởng công chúa lôi kéo nữ nhi ngồi xuống. "Tê Tê, nếu Ly tỷ tỷ của ngươi về sau không ở nhà chúng ta, ngươi phải làm sao?"

Tần Tê mở to hai mắt nhìn, "Nương! Xảy ra chuyện gì? Ly tỷ tỷ đi sao?" Nàng nói xong đứng dậy, liền muốn chạy về hậu viện.

Trưởng công chúa ôm chặt nữ nhi một phen, "Con của ta, tính tình này của ngươi không ổn. Nghe nương nói rõ ràng." Trưởng công chúa nói việc xảy ra buổi chiều của Cố lão phu nhân.

Tần Tê nghe xong chỉ che miệng. Mặt đầy khó tin. 

_______

Nếu có sai sót gì phiền mọi người báo lại cho mình nhé.

Thư Quân (ainsley_thuquan)

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi