QUẢN GIA XINH ĐẸP CỦA VƯƠNG GIA BÁ ĐẠO

"Vĩnh Vương giá lâm!"

Hôm nay phủ Kính Vương có vị tôn Đại Phật ghé thăm.

"Mau mời Vương gia tới bên này đi."

Gã sai vặt lanh lợi khom lưng chào khách quý.

"Các chủ tử nhà ta ở sân sau đợi ngài lâu lắm rồi đấy ạ!"

Vĩnh Vương xụ mặt không lên tiếng, thanh niên mặt tròn đi cạnh hắn vội ra mặt chào hỏi, còn lấy từ trong tay áo ra một túi tiền bằng gấm đưa cho gã sai vặt tiếp đón họ rồi nói khéo.

"Làm phiền tiên sinh, đây là chút tâm ý của Vương gia nhà ta, xin vui lòng nhận cho."

Y tươi cười đon đả chẳng có điểm nào chê được, nhờ vậy dù Vương gia nhà y có sầm mặt như Diêm Vương thì vẫn không làm mất lòng người ta.

Gã sai vặt của Kính Vương gia vui vẻ nhận lấy rồi hai người lại tâng bốc nhau một hồi.

Vĩnh Vương lườm hai người hừ lạnh, đang định mở miệng đá đểu thì bị thanh niên mặt tròn âm thầm đạp cho một cước, Vương gia bĩu môi rồi nuốt xuống lời sắp nói, trên mặt lộ ra vẻ không cam tâm.


"...... Chỉ giỏi diễn trò."

——————

Đại ca Kính Vương của Vĩnh Vương năm xưa cũng là sát thần nổi tiếng âm hiểm tàn nhẫn, nhiều lần đính hôn đều không thành, khó khăn lắm mới lấy được vợ, lúc đó ai cũng nói với tính nết này của Kính Vương e là thành thân chưa đầy hai năm đã bị vợ bỏ.

Ai ngờ Kính Vương và Kính Vương phi mới gặp đã vừa mắt nhau, yêu đến chết đi sống lại.

Chẳng những sinh hai bé con mà trước đó còn diễn một vở kịch Vương phi thật giả treo cổng thành, không chỉ làm dân chúng ở đất phong say mê mà còn nổi tiếng ra bên ngoài, ngay cả đất phong của Vĩnh Vương cũng nghe thấy, gánh hát còn dựng thành kịch.

Nhưng Vĩnh Vương quả thực không tin ca ca âm hiểm xảo trá kia của hắn thật sự đổi tính vì một ca nhi.

Hôm nay Vĩnh Vương lặn lội đường xa đến dự tiệc thôi nôi của cháu mình, một là để chúc mừng, hai là để tìm hiểu hư thực về ca ca hắn.


"Vĩnh Vương điện hạ, thứ lỗi không thể tiếp đón từ xa."

Vừa bước vào sân sau thì có một ca nhi tuấn tú bồng đứa bé bụ bẫm kháu khỉnh ra cửa.

Dáng dấp y xinh đẹp động lòng người, vừa xuất hiện thì cảnh vật chung quanh lập tức bừng sáng.

Vĩnh Vương nhướn mày, quả nhiên trông thấy đại ca hắn theo sát phía sau, bộ dạng xun xoe hết sức mất mặt.

"Chắc đây là tiểu thế tử điện hạ nhỉ!" Thanh niên mặt tròn lên tiếng khen ngợi, "Còn nhỏ mà đã mày rậm mắt to thế này nhất định mai sau sẽ có triển vọng lắm đây!"

Đáng tiếc Vương gia nhà y cực kỳ phá đám, không chỉ hừ lạnh một tiếng mà còn nói giễu trước mặt mọi người.

"Lông còn chưa mọc đủ thì nhìn ra cái trứng gì."

Thanh niên mặt tròn và Kính Vương phi đứng ngây tại chỗ, chỉ biết nhìn nhau cười gượng.

Kính Vương điện hạ không chịu lép vế lên tiếng.


"Sao hiền đệ lại nói vậy, chắc không phải cô đơn lâu quá làm thân thể mất cân bằng ảnh hưởng đầu óc rồi đấy chứ."

Nhìn hai huynh đệ quả là thân thiết hòa thuận.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi