QUAN GIA

Quan Gia

Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính

Chương 1020: Thời đại Tân Minh Lượng chính thức kết thúc!

Nhóm dịch: PQT

Nguồn: metruyen

Cuối tháng sáu, căn hộ khách quý của nhà khách Sở Giang

Lưu Vĩ Hồng đi vào cửa.

Nếu là trước đây, Trịnh đại tiểu thư nhất định vồ đến, ôm lấy Lưu Vĩ Hồng hôn nồng nhiệt, bộ ngực cao ngất trêu chọc Bí thư Lưu khiến trong lòng ngứa ngáy, tay cũng ngứa ngáy

Tuy nhiên hôm nay dường như xảy ra tình trạng ngoài ý muốn, Trịnh đại tiểu thư đang ngồi trước bàn học, một tay di chuyển, chân mày nhíu chặt, hai mắt chăm chú vào một phần văn kiện trước mặt, xem rất nghiêm túc. Lưu Vĩ Hồng vào cửa, thoáng như không thấy.

Ánh đèn bàn sáng như tuyết, ánh lên một vầng sáng thản nhiên trên bộ mặt tuyệt mỹ của Trịnh Hiểu Yến, hai má tinh xảo, mảy may tất hiện. Thân hình thon thả nằm trên bàn học, áo ngực màu trắng ôm sát ngực, ép lên bên mép bàn, thật người ta huyết mạch sôi sục.

- A, hôm nay đổi tính à…

Bí thư Lưu cười hì hì đi qua, từ phía sau ôm lấy Trịnh Hiểu Yến, đôi tay cứng cỏi không khách khí chụp vào phần ngực no đủ cao ngất, chậm rãi hướng vào giữa đè ép. Vào tay là sự no đủ đẫy đà kinh người.

Trịnh Hiểu Yến không phản ứng, thản nhiên nói:

- Bí thư Lưu, lá gan không nhỏ. Tổ chuyên án Ủy ban Kỷ luật tỉnh, cũng ngụ ở tòa nhà này đấy

- Vậy thì sao?

Lưu Vĩ Hồng không thèm để ý hỏi ngược lại, hai tay dần dần dùng sức.

- Đừng phá nữa, tôi phiền chết đi được…

Trịnh Hiểu Yến hừ hừ nói, thân mình nhẹ nhàng xoay chuyển, phần dưới đầy đặn, vừa lúc để ở bộ vị nào đó của Bí thư Lưu, cứ thế vặn vẹo hai cái, Bí thư Lưu liền có chút không chịu nổi, vội vàng buông tay ra, sau đó lùi ra một chút, thoát ly “tiếp xúc cơ thể”. Cùng báu vật như Trịnh Hiểu Yến chỉ chạm đến vành tai và tóc mai, rồi lại dừng lại không tiến, có thể nói không phải người bình thường có khả năng làm được

Có thời điểm, Lưu Vĩ Hồng trong đầu hận thấu xương, thật muốn cứ thế đem cô ta lột sạch, xem cô ta còn muốn khiêu khích Bí thư Lưu hay không. Thoạt nhìn, Trịnh Hiểu Yến chính là đang "Trả thù" Lưu Vĩ Hồng. Ngay từ đầu, dùng mọi cách quấy rầy, trăm phương nghìn kế muốn cho Lưu Vĩ Hồng thích cô. Hiện tại Lưu Vĩ Hồng thật sự thích rồi, cô lại lại bắt đầu thành con thiêu thân, cho thân mật, cho chạm vào, nhưng tiến thêm một bước nữa, thì không được. Vài lần đều khiến cho Bí thư Lưu thiếu chút nữa phạm sai lầm

Lưu Vĩ Hồng cũng biết, chỉ cần mình thật sự dùng chút thủ đoạn "Cưỡng chế", Trịnh Hiểu Yến khẳng định thủ không được. Nhưng Lưu Nhị Ca cũng là người mạnh mẽ, cứ muốn xem Trịnh đại tiểu thư này muốn chơi thủ đoạn bịp bợm tới khi nào.

Có chút ý nghĩa của việc kè cựa giữa nhân tình (.

- Có cái gì phiền, không phải là điều tra nghiên cứu báo cáo sao? Ngu quá đi!

Lưu Vĩ Hồng hừ một tiếng, rất không tiết nói.

Công tác thay đổi chế độ của nhà máy cơ giới Sở Giang, cơ bản hoàn thành, nhà xưởng đã ở cuối tháng tư chính thức khôi phục sản xuất. Trải qua hơn một tháng chỉnh đốn, tối ưu hoá tổ hợp, cạnh tranh vị trí v.v… đủ phương thức, trước mắt nhà xưởng đã cơ bản đi vào quỹ đạo. Trước kia một số khách hàng cũ, cũng lần lượt trở lại đặt hàng, dù là tạm thời vẫn chưa đủ năng lực sản xuất, nhưng duy trì vận chuyển cơ bản, hoàn toàn không thành vấn đề.

Tình hình thay đổi chế độ của doanh nghiệp nhà nước khác, cũng khá thuận lợi.

Khu Thanh Sơn bên kia, khu công nghiệp mới đang động thổ khởi công, bộ phận nhà xưởng chuẩn bị dời qua. Công nghiệp xí nghiệp Thành phố Cửu An, bắt đầu có dấu hiệu vững bước phát triển.

Đến tận đây, công tác doanh nghiệp nhà nước Cửu An thay đổi chế độ, xem như đạt được giai đoạn thắng lợi. Đương nhiên, phải hướng toàn diện theo hướng phồn vinh, vẫn còn con đường rất dài phải đi. Nhưng chỉ cần cố định quy hoạch phát triển của Lưu Vĩ Hồng và Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước thành phố Cửu An chế định mà chấp hành, thì thịnh vượng phát đạt là có thể được mong muốn.

Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước Quốc vụ viện quy hoạch phát triển khảo sát kiểm tra công tác thống kê, Phó cục trưởng đồng chí Trịnh Hiểu Yến và ba vị đồng sự của cô, ở Cửu An điều tra công tác thống kê, cơ bản cũng sắp kết thúc, mấy ngày nay tất cả đều bận rộn viết tổng kết báo cáo điều tra nghiên cứu.

Ban đầu theo ý Trịnh Hiểu Yến, cô khẳng định vẫn còn muốn ở lại Cửu An. Việc này, anh trước 1 tháng báo cáo điều tra nghiên cứu và trễ 1 tháng báo cáo điều tra nghiên cứu, vấn đề không quá lớn. Nhưng hiện tại tình huống nổi lên biến hóa, trước đó không lâu Phương Lê đích thân gọi điện thoại đến, thúc giục Trịnh Hiểu Yến, sớm ngày hoàn thành báo cáo điều tra nghiên cứu.

Tổ công tác Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước phái ra các nơi trong cả nước điều tra nghiên cứu, đã lần lượt gửi báo cáo về Bắc Kinh. Chỉ còn thiếu mỗi báo cáo điều tra nghiên cứu của Cửu An, đây lại là một phần báo cáo điều tra nghiên cứu trọng yếu nhất, Phó thủ tướng Hồng chỉ tên nói họ muốn xem.

Ông chủ lớn có chỉ lệnh rõ ràng như vậy, cho dù Trịnh Hiểu Yến có muôn vàn bất mãn không hài lòng, cũng chỉ có thể tuân mệnh làm việc. Phỏng chừng đợi báo cáo điều tra nghiên cứu Cửu An bên này vừa lên tới, Phó thủ tướng Hồng bên kia, sẽ có cử động mới.

Đừng thấy Trịnh Hiểu Yến ngày thường tùy tiện, dường như đối với việc gì cũng không chút để ý, nhưng lần này lại không dám qua loa cho xong. Báo cáo này, có khả năng sẽ ảnh hưởng đến chính sách quan trọng về doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ của Quốc vụ viện cả nước. Trịnh Hiểu Yến chưa bao giờ nghĩ tới mình có một ngày có thể làm công tác trọng yếu như thế, tuyệt đối không thể làm hỏng chuyện

Bằng không, cũng quá ảnh hưởng hình tượng Trịnh đại tiểu thư.

Trịnh Hiểu Yến cũng không muốn để người ta đánh giá một câu —— gối thêu hoa, nhìn được không dùng được!

Trịnh đại tiểu thư phải lấy hành động thực tế hướng đoàn người chứng minh: tôi Trịnh Hiểu Yến chẳng những bộ dạng xinh đẹp, công việc cũng làm được tốt đẹp

Tổng kết báo cáo điều tra nghiên cứu, hai ngày trước đã hoàn thành bản sơ thảo, hai ngày này Trịnh Hiểu Yến đều đang xem lại thẩm duyệt, cẩn thận sửa chữa, yêu cầu phải thập toàn thập mỹ. Việc sửa văn chương này, thật đúng là phiền chết được, Trịnh Hiểu Yến đã tốn không ít chất xám, lại cứ cảm thấy chưa được vừa ý mấy

Cũng khó trách Trịnh đại tiểu thư ở trước mặt Bí thư Lưu hờn dỗi.

Nhưng tên đáng giận này, cứ muốn dùng giọng điệu khinh miệt nói mát, thật đúng là cái gì có thể nhẫn nhịn được chứ cái này thì không thể!

- Tốt, tôi ngu, tôi chỉ số thông minh thấp, vậy mời Bí thư Lưu tuyệt bút vung lên, giúp tôi đem bản thảo định đi!

Trịnh Hiểu Yến đứng bật lên, trừng mắt nhìn Lưu Vĩ Hồng, thở hổn hển nói, mân mê miệng, bộ ngực no đủ không ngừng phập phồng.

Lưu Vĩ Hồng lại cợt nhả như trước, giơ tay nhéo nhéo hai má mềm mại trắng mịn của cô, cười gian nói:

- Không phải là sửa bản thảo sao? Nào, cô bé, cười một cái cho Nhị gia, Nhị gia giúp bé đem việc này giải quyết!

Bộ dáng kẻ trộm đắc chí, rất chán ghét!

Trịnh Hiểu Yến lại vui mừng quá đỗi, lập tức liền sửa sang nhan sắc, cười hì hì nói:

- Nhị gia, lời này thật sao?

- Quân vô hí ngôn!

Lưu nhị càng thêm hí hửng

- Ôi, vậy thật tốt quá. Nhị gia, em đây chẳng những cười một cái với ngài, còn thỉnh an với ngài. Nhị gia, ngài Vạn phúc kim an!

Nói xong, Trịnh Hiểu Yến liền duyên dáng cúi người, có khuôn có dạng. Trịnh đại tiểu thư còn là người hâm mô cuồng nhiệt của hí kịch và điện ảnh, bộ dạng này sớm học được giống như đúc.

- Ái phi bình thân!

Lưu Nhị gia liền được nước làm tới, nghênh ngang đi về hướng đi văng ngồi xuống, chân mang giày da gác lên một đầu khác, không ngừng lắc lư.

- Người đâu, hầu hạ trà nước, hầu hạ bút mực!

Vươn tay ra, hướng Trịnh Hiểu Yến ngoắc ngoắc, rất ra dáng

Trịnh Hiểu Yến không chút phật lòng, mi mắt mỉm cười, vội vàng đem phần báo cáo điều tra nghiên cứu kia và bút lông nhét vào trong tay của hắn, lại hí ha hí hửng đi pha ly trà đậm đến, đặt bên tay mặt của Nhị gia, sau đó ngồi xuống bên cạnh đùi Lưu Vĩ Hồng, vươn tay ngọc nhỏ và dài, nhẹ nhàng vuốt ve cơ thịt rắn chắc trên đùi Lưu Vĩ Hồng, cười hì hì nói:

- Vạn tuế gia, nô tì hầu hạ được thoải mái chứ?

- Chân tay vụng về, người đâu, đem ra Ngọ môn chém đầu!

- Ơ, anh còn ở đó được nước làm tới. Có Hoàng thượng như anh vậy sao? Cho dù phi tần có tội, cũng không đến mức chém đầu, còn đem ra Ngọ môn! Anh đó, đúng là đồ thất học, đem thứ trong hí kịch coi như sự thật!

Trịnh Hiểu Yến nói xong, ở gốc đùi Bí thư Lưu véo mấy cái mạnh

Lại tới nữa!

Đây đúng là muốn lấy mạng người mà!

Lưu Vĩ Hồng nhẫn nại không được, thuận tay ném báo cáo điều tra nghiên cứu và bút lông lên bàn, hai chân gập lại, Trịnh Hiểu Yến lập tức ngồi không vững, "Ai nha" một tiếng, liền đè lên Lưu Vĩ Hồng, Lưu Vĩ Hồng đã sớm dang tay ra, rắn chắc kéo ôm vào lòng

- Đừng quậy nữa, xem bản thảo trước… ưm…

Trịnh Hiểu Yến liều chết giãy dụa, làm sao đỡ nổi sức mạnh của Lưu Vĩ Hồng? Lập tức miệng anh đào nhỏ xinh lại bị môi Lưu Vĩ Hồng mạnh mẽ bịt kín, cái lưỡi thơm tho, bị Lưu Vĩ Hồng cắn mạnh, mút vào trong, làm sao còn có thể phát làm sao còn có thể phát thanh âm hoàn chỉnh? Chỉ còn lại có rên rỉ!

Mà hai tay Bí thư Lưu, cũng rất không thành thật, du hí khắp nơi

Rất nhanh, hai tay Trịnh Hiểu Yến không kìm nổi đưa lên, ôm lấy hai gò má Lưu Vĩ Hồng, ánh mắt mê ly, hai má trắng nõn đỏ au, như là phủ một lớp son mỏng, vô cùng đẹp đẽ

Tuy nhiên sự say sưa của hai người, cũng chỉ là chuyện trong khoảng khắc, chỉ chốc lát, Trịnh Hiểu Yến liền giãy dụa từ trong lòng ngực Lưu Vĩ Hồng, ngồi thẳng người, lập tức chuyển người một cái, ngồi xuống ở một góc sô pha, nhìn Lưu Vĩ Hồng, như cười như không nói:

- Hôm nay không được... Người của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, ở ngay kế bên…

Lưu Vĩ Hồng trong đầu buồn bực

Đây không phải hại người sao?

Cũng may Bí thư Lưu cũng không phải người tầm thường, cũng không tiếp tục càn quấy, hung hăng trừng mắt nhìn Trịnh Hiểu Yến một cái, lạnh lùng nói:

- Linh Linh, cô nhớ kỹ cho Nhị gia tôi, thù này, tôi nhất định phải báo!

- Được thôi, tôi chờ!

Trịnh Hiểu Yến khanh khách cười, cầm lấy báo cáo điều tra nghiên cứu và bút lông trên bàn trà, lại nhét vào trong tay Lưu Vĩ Hồng.

Lưu Vĩ Hồng rất nhanh liền điều chỉnh lại tâm tính, bắt đầu xem bản báo cáo điều tra nghiên cứu này. Phải nói, mấy đồng sự kia của Trịnh Hiểu Yến, đều có ngòi bút không tồi, báo cáo điều tra nghiên cứu viết rất hay, chỉ có điều dường như là quá tốt đẹp, đẹp thì có đẹp, nhưng không khỏi mất đi phần chân thật, không đủ tác động vào người đọc. Báo cáo điều tra nghiên cứu thế này, cũng không phải là cách thức mà Phó thủ tướng Hồng thích

Lưu Vĩ Hồng cầm bút lên, tùy tay trên báo cáo điều tra nghiên cứu bắt đầu sửa chữa.

Trịnh Hiểu Yến lại không chịu yên tĩnh, thuận miệng hỏi:

- Ai, anh nói, lần này, Cửu An bên anh có phải lại thêm trận động đất lớn không? Theo tôi thấy, Lục Mặc và Hàn Xảo Trân khẳng định là không chạy, mấu chốt là liền xem Tân Minh Lượng có bao nhiêu liên lụy...

Lưu Vĩ Hồng dưới ngòi bút không ngừng, cũng không ngẩng đầu lên, thản nhiên nói:

- Mặc kệ Tân Minh Lượng có bao nhiêu liên lụy, thời đại Tân Minh Lượng ở Cửu An, chính thức kết thúc.

Trịnh Hiểu Yến thản nhiên cười, nói:

- Đã sớm nên kết thúc, tiếp sau đây, anh rốt cục có thể dang thẳng tay, đại triển quyền cước.

Lưu Vĩ Hồng lại hừ một tiếng.

- Lại sao nữa?

Trịnh Hiểu Yến vội vàng truy vấn một câu.

- Chỉ sợ không đơn giản như vậy! Trên thế giới này, luôn có bất ngờ phát sinh

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi