QUAN GIA

Chủ nhiệm Giang liền uy nghiêm mà liếc nhìn họ

Mấy vị đồng chí này như mộng mới tỉnh, ai nấy đều lộ ra tươi cười. Chuyển biến quá nhanh, trên mặt không khỏi có chút cứng ngắc, thật giống như nụ cười trên mặt con búp bê, có vẻ rất không chân thật. Tận sâu trong nội tâm của họ, hận không thể đem Lưu Vĩ Hồng ấn trên mặt đất, hành hung một trận, lại làm sao có thể xuất hiện nụ cười thật lòng? Có thể cười giả tạo như vậy đã là phá lệ

Chỉ có "người gác cửa" bị Lưu Vĩ Hồng đẩy qua, vẻ mặt vẫn là không có biểu hiện, đứng bên cạnh cửa, ánh mắt lạnh lùng nguồn TruyenFull.vn

Bốn người vây quanh sô pha ngồi, nhân niên ghi chép đem cái ghế dựa ngồi đối diện Lưu Vĩ Hồng. Ghế dựa khá cao, bàn trà khá thấp, y khom lưng ghi chép, thực tại khó chịu, liền dứt khoát đặt hồ sơ trên đầu gối, tuy rằng vẫn không được tự nhiên, nhưng so với hóa thân làm một con "tôm lớn" thì tốt hơn nhiều

- Đồng chí Lưu Vĩ Hồng, mời anh trả lời vài vấn đề của chúng tôi. Ha ha, vài quy trình không thể thay đổi, xin anh phối hợp nhiều hơn

Chủ nhiệm Giang cười nói, trên mặt tươi cười rất giống như thật

Y vừa rồi còn tức giận bộc phát, nhất thời liền có thể chuyển biến như vậy, có thể thấy đạo hạnh không kém. Ngẫm lại cũng phải, có thể được Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Phương Đông Hoa coi trọng, chuyên môn cắt cử đến huyện Lâm Khánh làm tổ trưởng tổ điều tra, cũng không thể là nhân vật kém cỏi. Nếu chỉ biết một mặt sĩ diện, chỉ sợ khó có thể chịu trọng trách này

Lưu Vĩ Hồng cũng mỉm cười đáp:

- Không quan hệ, chỉ cần là quy trình bình thường, tôi nhất định phối hợp

Chủ nhiệm Giang lại ở trong lòng đề cao cảnh giác. Nếu y đối mặt là một cán bộ cơ sở lõi đời, biến hóa gấp gáp trên thái độ của Lưu Vĩ Hồng, tất nhiên có thể lý giải. Giống như y Chủ nhiệm Giang, có thể làm được "hỉ giận chuyển hoán tự nhiên". Đây là bản lĩnh chuẩn bị của rất nhiều "cán bộ lão thành", giống như tắc kè hoa. Nhưng Lưu Vĩ Hồng rõ ràng chỉ khoảng 20 tuổi, tinh thần phấn chấn bồng bột, sáng chói rạng rỡ, nhưng lại có "tu vi" cao thâm như thế, quả thật là không thể khinh thường

- Đồng chí Lưu Vĩ Hồng, tôi là Giang Ngọc Minh, Chủ nhiệm phòng Kiểm tra Kỷ luật 3 Ủy ban Kỷ luật tỉnh, cũng là tổ trưởng tổ điều tra Ủy ban Kỷ luật tỉnh, vị này chính là Thẩm Bảo Quân, cán bộ phòng Kiểm tra Kỷ luật 3 Ủy ban Kỷ luật tỉnh

Chủ nhiệm Giang vẻ mặt hơi trở nên nghiêm túc, trước tiên liền giới thiệu thân phận của đám người bên ta, sau đó nhìn Lưu Vĩ Hồng, nói:

- Đồng chí Lưu Vĩ Hồng, tổ điều tra này của chúng ta, là chịu ủy thác của Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Phương Đông Hoa, tiến đến huyện Lâm Khánh điều tra tìm hiểu sự kiện bị ấu đả giam giữ của nhân viên công tác Ủy ban Kỷ luật huyện. Khi sự kiện này xảy ra, cậu là một trong những người có mặt tại hiện trường, cho nên chúng tôi mời cậu qua đây hỗ trợ điều tra, xin anh phối hợp

Lưu Vĩ Hồng vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc, gật gật đầu

Giang Ngọc Minh liền hướng về Thẩm Bảo Quân ngồi đối diện y gật đầu đồng ý

Thẩm Bảo Quân ngồi thẳng tắp, thanh thanh cổ họng, nghiêm trang hỏi:

- Đồng chí Lưu Vĩ Hồng, tên tuổi của cậu…

Câu hỏi "Đồng chí Lưu Vĩ Hồng, tên của cậu…" nghe ra quả thật kỳ quái. Nhưng Giang Ngọc Minh đã thanh minh trước, quy trình không thể biến đổi, Lưu Vĩ Hồng tự cũng sẽ không chê cười bọn họ, cũng nghiêm trang trả lời.

Làm xong quy trình tiêu chuẩn, Thẩm Bảo Quân liền dừng lại, nhìn Giang Ngọc Minh. Hiển nhiên, kế tiếp sẽ vào vấn đề chính, nên do Giang Ngọc Minh tổ trưởng tổ điều tra tự mình ra trận

- Đồng chí Lưu Vĩ Hồng, theo đồng chí Ủy ban Kỷ luật huyện phản ánh với chúng ta, ngày 6 tháng 7 năm nay, bởi vì nhân viên tài vụ bệnh viện nhân dân khu Giáp Sơn Trình Tĩnh tố cáo cậu nhận phí cảm ơn 10 ngàn tệ của bệnh viện khu, Ủy ban Kỷ luật huyện yêu cầu cậu đến đây hỗ trợ điều tra, có chuyện như vậy chăng?

Giang Ngọc Minh cũng ngồi thẳng lưng, chậm rãi hỏi, vẻ mặt trở nên uy nghiêm. Bắt đầu từ giờ phút này, Giang Ngọc Minh mới xem như chính thức tiến vào vai trò tổ trưởng tổ điều tra Ủy ban Kỷ luật tỉnh, tất nhiên phải thể hiện cái giá cao cao tại thượng

Lưu Vĩ Hồng thản nhiên đáp:

- Có chuyện như vậy

- Như vậy, đồng chí Lưu Vĩ Hồng, vì sao cậu tới đây, chẳng những không hỗ trợ điều tra, ngược lại động thủ đả thương Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật huyện đồng chí Lý Binh?

Lưu Vĩ Hồng liền mỉm cười. Cho tới bây giờ, chuyện thật sự liên quan đến hắn có hai chuyện, thứ nhất là nhận phí cảm ơn, thứ hai là động thủ đánh người. Bởi vì Trình Tĩnh sa lưới cung khai, cái cớ nhận phí cảm ơn dùng không được tốt. Đành phải bắt tay vào sự tình động thủ đánh người

Cũng là nằm trong dự kiến của đồng chí Lưu Vĩ Hồng

- Chủ nhiệm Giang, chuyện này xảy ra là có nguyên nhân. Không phải tôi động thủ đả thương Lý Binh,, mà là ngăn hành vi phạm tội của anh ta

Lưu Vĩ Hồng bình tĩnh đáp

Giang Ngọc Minh kiên trì xưng "đồng chí Lý Binh", Lưu Vĩ Hồng lại không thêm xưng hô "đồng chí", hơn nữa rõ ràng không sai lầm mà chỉ ra Lý Binh lúc ấy đang "phạm tội"

Cho tới bây giờ, Lý Binh vẫn bị giam giữ tại cơ quan công an

Giang Ngọc Minh hai hàng lông mày hơi hơi nhíu lên, nói:

- Đồng chí Lưu Vĩ Hồng, đồng chí Lý Binh có phạm tội hành vi phạm tội gì cần cậu ngăn lại?

- Anh ta phi pháp giam cầm người của đảng phái dân chủ, tra tấn bức cung, hơn nữa lúc ấy khi tôi chạy tới, họ đang tiến hành phạm tội

Tôi dùng lời nói ngăn lại, bọn họ không để ý, đành phải sử dụng vũ lực nhất định tiến hành ngăn lại. Bằng không, bọn họ sẽ còn tiếp tục tra tấn bức cung, tiếp tục độc đánh đồng chí Vương Ngọc Thánh. Chủ nhiệm Giang, tôi nghĩ ông hẳn là đã điều tra qua, đồng chí Vương Ngọc Thánh viện trưởng bệnh viện nhân dân khu Giáp Sơn, không phải đảng viên đảng tôi, mà là thành viên đảng phái dân chủ. Mà Ủy ban Kỷ luật là cơ quan kiểm tra kỷ luật nội bộ của đảng ta, chiếu theo quy định, là không thể dùng thủ đoạn tổ chức đối với thành viên đảng phái dân chủ. Đành phải mời đồng chí Vương Ngọc Thánh hỗ trợ điều tra. Kết quả đám người Lý Binh, chẳng những ngoảnh mặt làm ngơ với quy định của Ủy ban Kỷ luật, hơn nữa còn trầm trọng hơn, phi pháp giam cầm trước, tra tấn bức cung sau, đánh cho đồng chí Vương Ngọc Thánh mình đầy thương tích. Càng đáng giận chính là rõ ràng chúng tôi đã phát hiện hành vi phạm tội của bọn họ, đám người Lý Binh vẫn không biết hối cải, tiếp tục độc đánh Vương Ngọc Thánh. Người giống như anh ta, chẳng lẽ còn có thể nói là đồng chí của chúng ta hay sao? Nhân viên Đảng chấp chính của chúng ta, có ác ôn như vậy sao? Bọn họ còn quá đáng hơn so với thổ phỉ xã hội. Tôi ngăn lại hành vi phạm tội của anh ta, chính là pháp luật cho phép hơn nữa là khích lệ. Tôi không hiểu vụ án sáng tỏ đơn giản như vậy, vì sao lâu rồi mà không kết án!

Lưu Vĩ Hồng chậm rãi nói, thanh âm cũng không mãnh liệt, hai hàng lông mày lại dần dần dương lên, vẻ mặt rất là nghiêm túc.

Giang Ngọc Minh trên mặt hiện lên một chút sắc mặt giận dữ.

Thẩm Bảo Quân không kìm nổi ngắt lời nói:

- Đồng chí Lưu Vĩ Hồng, cậu có chứng cớ gì chứng minh Lý Binh bọn họ lúc ấy đang tiến hành phạm tội?

Lưu Vĩ Hồng liếc nhìn y một cái, lãnh đạm nói:

- Tôi tận mắt nhìn thấy, lúc ấy còn có Sở trưởng đồn công an khu Giáp Sơn đồng chí Hạ Hàn ở đó, có căn cứ chính xác của bản thân đồng chí Vương Ngọc Thánh, có ảnh chụp anh ta bị tra tấn bức cung bị thương, có gậy gộc dính đầy máu tươi của anh ta làm vật chứng, chẳng lẽ còn chưa đủ sao?

- Nhưng, đồng chí Lưu Vĩ Hồng, theo chúng tôi biết, tình huống không phải như thế. Đồng chí Lý Binh và các đồng chí khác của Ủy ban Kỷ luật huyện phản ánh với chúng tôi, bọn họ chỉ là theo cách bình thường tìm hiểu tình hình của đồng chí Vương Ngọc Thánh, mà không có phi pháp giam cầm, cũng không tra tấn bức cung

Thẩm Bảo Quân nói.

Lưu Vĩ Hồng lạnh lùng cười:

- Vậy sao? Vết thương trên người của Vương Ngọc Thánh từ đâu mà tới? Cây gậy kia từ đâu mà đến? Chẳng lẽ là Vương Ngọc Thánh chính mình đánh chính mình?

- Chuyện này… Chúng tôi cần tiếp tục điều tra

Thẩm Bảo Quân hơi mạnh đầu miệng

Lưu Vĩ Hồng nói:

- Chủ nhiệm Giang, đồng chí Thẩm Bảo Quân, tôi nghĩ kỳ thật trong lòng các ông, rất rõ ràng đây là có chuyện gì. Kỳ thật vụ án này, vô cùng đơn giản sáng tỏ. Cán bộ Ủy ban Kỷ luật huyện, trong đó bao gồm Lý Binh cùng đám người đại đội trưởng đội chấp pháp phòng Lao động huyện Mễ Triệu Lực là cùng một giuộc, mua chuộc nhân viên tài vụ bệnh viện khu Giáp Sơn Trình Tĩnh, mưu toan vu cáo hãm hại tôi nhận phí cảm ơn. Đồng chí Vương Ngọc Thánh kiên quyết không chịu thông đồng làm bậy, liền bị bọn họ coi là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt, nghiêm hình tra tấn, ý đồ vu oan giá hoạ. Sau khi bị chúng tôi đúng lúc phát hiện ngăn lại, vốn đã cung khai, sự thật rõ ràng. Hiện tại lại lần nữa lật lại bản án, đây là vì sao? Đơn giản là trong lòng anh ta còn ôm ảo tưởng đó, nghĩ đến anh ta là Phó bí thư Ủy ban Kỷ luật huyện thì có thể lộng hành, chấp pháp phạm pháp mà không bị chế tài. Vì sao anh ta ôm ảo tưởng này, xét đến cùng, vẫn là đặc quyền tư tưởng tác quái. Cho rằng chỉ có anh ta có thể trừng trị người khác, người khác không thể chế tài anh ta. Chủ nhiệm Giang, xin thứ cho tôi nói thẳng, Ủy ban Kỷ luật tỉnh hiện tại thật sự phải làm là ra sức chỉnh đốn không khí tác phong bên trong hệ thống Ủy ban Kỷ luật, mà không phải khiến loại tư tưởng đặc quyền này, tiếp tục lan tràn. Bằng không, hệ thống Ủy ban Kỷ luật, sớm hay muộn cũng xảy ra vụ án lớn!

Chủ nhiệm Giang tất nhiên không hài lòng, nói:

- Đồng chí Lưu Vĩ Hồng, Ủy ban Kỷ luật tỉnh phải phá án như thế nào, như thế nào tiến hành quản lý nội bộ, chỉ sợ còn không tới phiên cậu chỉ thị chăng?

Lưu Vĩ Hồng lãnh đạm cười, nói:

- Chủ nhiệm Giang, tôi là đảng viên, đối với tổ chức đảng, có quyền đề xuất đề nghị

Trong phòng nhất thời lâm vào yên tĩnh

Hôm nay hỗ trợ điều tra, thật sự là muốn làm ra chuyện gì đó. Một Bí thư Khu ủy nho nhỏ, không ngờ nổi lên "khóa chính trị giáo dục" cho tổ điều tra Ủy ban Kỷ luật tỉnh. Điều này vẫn là phá lệ đầu tiên

- Đồng chí Lưu Vĩ Hồng, tổ điều tra Ủy ban Kỷ luật tỉnh chúng tôi, không thể chỉ nghe lời nói một bên của cậu, liền nhận định đồng chí Lý Binh và các đồng chí khác của Ủy ban Kỷ luật huyện có hành vi phạm tội. Cậu cũng nên biết, trong quá trình phá án của Ủy ban Kỷ luật, đủ loại tình huống cũng đều có thể phát sinh. Có lẽ phương thức phá án của đám người đồng chí Lý Binh, là có chút quá kích, nhưng cũng không thể cứ như vậy võ đoán cho rằng bọn họ là phạm tội. Chuyện này, Ủy ban Kỷ luật tỉnh sẽ còn tiếp tục điều tra rõ ràng

Giang Ngọc Minh chậm rãi nói.

Lưu Vĩ Hồng nhẹ nhàng lắc đầu, nói:

- Chủ nhiệm Giang, nếu đã đề cập đến phạm tội, trên nguyên tắc, cũng đã vượt qua phạm vi kiểm tra kỷ luật. Đó là một vụ án hình sự, đồng chí cục công an địa khu Hạo Dương và phòng công an huyện Lâm Khánh, đã đang điều tra. Tôi nghĩ, bất kỳ cá nhân và tổ chức, đều nên theo pháp luật mà làm, không thể áp đảo trên luật pháp. Vụ án này, hệ thống Ủy ban Kỷ luật không nên nhúng tay rồi, đã tiến vào quy trình tư pháp. Nếu đồng chí Ủy ban Kỷ luật tỉnh cho rằng cảnh sát công an tồn tại vấn đề gì trong quá trình điều tra, hay tỏ vẻ hoài nghi đối với kết quả điều tra của bọn họ, cũng có thể thông qua cách bình thường xử lý. Ví dụ như thông qua viện kiểm sát, Hội đồng nhân dân, khởi động trình tự giám sát luật pháp. Như vậy mới là hợp lý. Ủy ban Kỷ luật tỉnh trực tiếp tham gia quy trình, tư pháp, không thích hợp, đã trái với quy định

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi