QUAN GIA

Buổi hội nghị Thường vụ Huyện ủy huyện Lâm Khánh đang được tổ chức ở phòng họp văn phòng Huyện ủy.

Không khí hội nghị nghiêm túc, không có sự vui mừng và cát tường của không khí năm mới, năm vị nhân vật chính của Hội nghị và Chánh văn phòng Huyện ủy Vương Hóa Văn đến dự thính đều vẻ mặt nghiêm túc, nhất là Bí thư Huyện ủy Mộ Tân Dân và Chủ tịch Huyện Đặng Trọng Hòa, cứ hút thuốc không ngừng, trong mắt không hề nhìn thấy một tia thoải mái nào. Nếu quan sát kỹ, thỉnh thoảng còn có thể đọc được một tia tức giận trong mắt hai người.

Hội nghị thường vụ này là do Mộ Tân Lâm lâm thời tổ chức. Mộ Tân Dân cũng không muốn mở cuộc họp này nhưng lại không thể không mở. Lúc gã nói chuyện riêng với Đặng Trọng Hòa, hai bên nói chuyện thật sự không vui vẻ gì, suýt chút nữa còn cãi nhau ầm ĩ. Mộ Tân Dân không thể thuyết phục được Đặng Trọng Hòa, nên đành phải mở cuộc họp thường vụ để tiến hành thảo luận.

Mặc dù trong lòng không thoải mái, Mộ Tân Dân vẫn giữ vững phong thái của người lãnh đạo, ánh mắt liếc qua những người tham dự hội nghị, chậm rãi nói:

-Các đồng chí, hôm nay mời mọi người đến đây, chủ yếu để thảo luận một số chuyện có liên quan đến việc tổng kết khen thưởng cuối năm. Hội nghị tổng kết khen thưởng cuối năm năm nay, chúng ta dự định tổ chức vào ngày hai mươi tháng một, bây giờ thời gian cũng gấp rút lắm rồi. Hội nghị này phải mở như thế nào, nên xác định những tư tưởng chủ đạo như thế nào, nên khen thưởng những đơn vị và cá nhân nào, mời các đồng chí cùng nhau thảo luận một chút. Hôm nay nhất định phải có quyết định, nếu không hội nghị sẽ khiến các đồng chí có tâm lý phức tạp hơn, như vậy sẽ không thể tổ chức hội nghị khen thưởng theo đúng ngày đã định được.

Từ Văn Hạo và mấy người khác nữa cùng ngồi vỗ tay.

Đây là những việc làm đã theo trình tự rồi. Trước khi tổ chức Hội nghị tổng kết khen thưởng hàng năm, Huyện ủy phải định đoạt trước, phải tuyên dương những đơn vị, những các nhân nào thì cũng phải có một con số đại khái. Đương nhiên, mọi người chỉ quan tâm đến những đơn vị hoặc những cá nhân nằm trong lĩnh vực mình quản lý và một số đối tượng quan trọng. Hội nghị tổng kết khen thưởng này cơ bản đã trở nên những cuộc sắp sắp xếp xếp. Bất luận đơn vị hay cá nhân nào, cũng sẽ lần lượt được tuyên dương, lần lượt được bình chọn tiên tiến. Năm ngoài là ông, năm nay nên đến lượt tôi. Nhưng càng là như vậy, lại càng không thể phớt lờ.

Nguyên nhân rất đơn giản, năm nay nên đến lượt biểu dương những đơn vị và cá nhân nào, trước đó trong lòng nhiều người cũng đã có tính toán, đó cũng là điều mà những lãnh đạo chủ quản phải để ý. Nếu những đơn vị năm ngoái không được tuyên dương, năm nay còn bị "sót" nữa thì những người lãnh đạo đơn vị đó chắc chắn sẽ có ý kiến, trong lòng sẽ âm thầm oán giận lãnh đạo cấp trên không coi trọng họ. Lòng bàn tay và mu bàn tay đều là thịt, bình thường người ta cũng cống hiến hết sức, cuối năm "phân phối chia đều" một cơ hội nở mày nở mặt như vậy, ông còn không cho, như vậy chẳng phải ức hiếp người quá sao? Làm lãnh đạo không phải làm như vậy!

Ông là lãnh đạo, người dưới chỉ biết đi theo làm theo ông, đấu tranh anh dũng vì ông, đó là điều nên làm. Nhưng ông làm lãnh đạo thì cũng không thể không trượng nghĩa, nếu không thanh danh này cũng bị phá hủy, sau này có muốn người dưới hết sức phục vụ cho ông, chỉ sợ cũng sẽ khó khăn.

Làm anh em thì cũng có luật của anh em, làm ông chủ đương nhiên cũng phải có luật của ông chủ.

Quy tắc không thể tùy ý phá hư.

Tuy nhiên đám người Từ Văn Hạo cũng rất mẫn cảm ý thức được, giữa Mộ Tân Dân và Đặng Trọng Hòa có chút không ổn. Thật ra, từ khi Mộ Tân Dân nhậm chức đến nay đã được hai tháng, nhưng đối với việc phối hợp với các thành viên Ủy ban nhân dân Huyện cũng không tốt lắm. Từ lúc gã nhậm chức, liền làm những chuyện không phù hợp quy tắc. Với việc khảo sát công việc trong Huyện, mặc dù cũng có hiềm nghi "diễn trò", nhưng ít nhất cũng nằm trong vòng trách nhiệm, không nên làm thái quá. Nhưng bài phát biểu ở 《Nhật báo Sở Nam》lại có chút thái quá rồi.

Nói gã đổi trắng thay đên, cũng không có gì phỉ báng.

Lưu Vĩ Hồng còn trẻ, cũng có chút kích động, cũng không thấy lãnh đạo Huyện quan tâm hắn bao nhiêu, thậm chí có thể nói, Lưu Vĩ Hồng là một "thành phần nguy hiểm" nấp dưới thân phận một Bí thư Khu ủy nho nhỏ, nhưng trong một lúc có thể lật trần hai Ủy viên thường vụ Huyện, làm rõ cục diện chính trị Huyện Lâm Khánh, khiến mọi người có chút lo lắng hãi hùng. Nhưng bất luận thế nào, Lưu Vĩ Hồng vẫn làm việc theo quy tắc quan trường. Mễ Khắc Lương, Trần Văn Đông chủ động làm phiền đến hắn thì hắn phải liều chết phản kích, dù có kịch liệt thế nào thì cũng hợp lý.

Người ta đã thắt dây vào cổ anh, anh không phản kháng thì ngồi chờ chết chắc? Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Bất kỳ ai ở vào vị trí của Lưu Vĩ Hồng thì đều phải phản kháng, còn kết quả thế nào thì còn dựa vào bản lĩnh. Lưu Vĩ Hồng bản lĩnh lớn nên thắng, lật đổ được lão Mễ, như vậy cũng không còn gì để nói. Những người khác nhiều nhất cũng chỉ có thể đề cao cảnh giác với Lưu Vĩ Hồng, chứ không thể trách hắn phá hỏng quy củ.

Nhưng những thành tích Lưu Vĩ Hồng làm được ở Khu Giáp Sơn thì cũng rất chắc chắn, rõ như ban ngày. Nhậm chức mười tháng, khu Giáp Sơn đã có sự thay đổi lớn như vậy, quần chúng đều có được lợi ích thực tế, những điều này không phải thổi phồng. Năm ngoái một năm, khu Giáp Sơn là đơn vị tiến bộ nhất, Mộ Tân Dân thật không hợp tình hợp lý đâm chọc người ta.

Cuộc sống của quần chúng nhân dân ở nông thôn quá cực khổ!

Quả thực là chê cười.

Người ta vất vả mấy chục, mấy trăm năm, cũng không phải do Lưu Vĩ Hồng tạo ra. Lưu Vĩ Hồng vừa đến, liền như một ngòi thuốc nổ, giúp người ta xây kênh nước, còn có ý tưởng mới làm một "kỹ thuật tưới nước", những việc này là những việc làm thực tế vì lợi ích nhân dân. Kết quả đến miệng Mộ Tân Dân lại biến thành sai lầm, biến thành Lưu Vĩ Hồng và cán bộ khu Giáp Sơn không quan tâm đến nhân dân.

Đổi trắng thay đen cũng không thể điên đảo đến như vậy.

Mọi người cũng không biết vì sao Mộ Tân Dân lại có thành kiến với Lưu Vĩ Hồng, nhưng cách làm này của Mộ Tân Dân hoàn toàn không đúng. Là một Bí thư huyện ủy nếu không thích những cán bộ cấp dưới, anh có thể thông qua những cách thông thường nhất điều Lưu Vĩ Hồng đi, hoặc trực tiếp cho hắn không có việc gì làm, chỉ cần anh có thể thuyết phục những lãnh đạo chủ chốt khác của Huyện ủy, như vậy là được rồi, hợp với quy tắc. Ai cũng cần những người mình tin tưởng thôi mà, không có gì đáng trách. Nhưng Mộ Tân Dân dùng cách này để nhằm vào Lưu Vĩ Hồng, như vậy thì không đúng nữa.

Tại sao vậy, ông không những muốn hớt tay trên của người ta, còn muốn vùi người ta xuống, cả đời cũng không vươn lên được à?

Mộ Tân Dân không tuân thủ quy tắc quan trường như vậy, có ai trong lòng lại không cảm thấy lo lắng chứ? Nếu có một ngày Mộ Tân Dân thấy anh không vừa mắt, không chừng cũng sẽ cho anh một chiêu y như vậy, sau đó đá anh đến một nơi nào đó, sau đó mới đăng lên 《 Nhật báo Sở Nam》, thử xem thanh danh của anh có bị hủy hay không?

Hơn nữa Bí thư Mộ là từ Ban tuyên giáo tỉnh ủy xuống đây, quan hệ rất nhiều.

Thông thường mà nói, chuyện lên lên xuống xuống trong giới quan trường là điều rất bình thường. Không ai có thể bảo đảm mình suốt đời không mắc lỗi, không thể bảo đảm người lãnh đạo thân thiết với mình suốt đời không bị thuyên chuyển, không về hưu. Chuyện một sớm một chiều thôi. Đổi lại việc lãnh đạo cho cấp dưới một vị trí nào đó, cũng là chuyện rất bình thường. Chỉ cần có chút quan hệ, chạy qua chạy lại tặng này tặng nọ, không bao lâu lại được nâng lên mà thôi, đổi lại một bộ phận quan trọng nào đó và tiếp tục làm quan. Nhưng cách làm này của Mộ Tân Dân, chính là chặn con đường tiến của người ta từ bước cơ bản nhất.

Rất độc ác!

Hoàn toàn vượt qua điểm ranh giới trong tâm lý mọi người, những người lãnh đạo huyện chưa được gặp Lưu Vĩ Hồng, trong lòng ít nhiều có "sự thông cảm" với Lưu Vĩ Hồng, lại có cảm giác "thoát chết", còn đối với Mộ Tân Dân, lại càng đề cao cảnh giác.

Một người xuất bài không theo quy củ như vậy, lại là Bí thư huyện ủy, lại còn được trực tiếp điều xuống từ tỉnh, nghe nói còn là "tay trong" của một lãnh đạo tỉnh nào đó. Mọi người có thể không cẩn thận được sao?

Cho nên Mộ Tân Dân đến nhậm chức hai tháng, những lãnh đạo trong huyện không khỏi có thái độ kính trọng đối với Bí thư Mộ, nhưng thực chất lại đang duy trì khoảng cách. Mâu thuẫn giữa Mộ Tân Dân và Đặng Trọng Hòa cũng là điều đương nhiên. Có một số việc có thể nhượng bộ, có một số việc lại không thể lùi lại, cho dù Mộ Tân Dân có quyền như thế nào, cũng phải đấu tranh, bằng không sẽ trở thành con rối.

Với suy nghĩ như vậy, đám người Từ Văn Hạo lại càng thêm cẩn thận.

-Chủ nhiệm Vương, mời ông báo cáo một chút về tình hình chuẩn bị cho Đại hội tổng kết khen thưởng để mọi người cùng nghe.

Mộ Tân Dân liếc mắt nhìn Vương Hóa Văn ngồi đối diện một lúc, uy nghiêm nói.

Hội nghị thường vụ, ngoài những Bí thư và Phó Bí thư ra, thông thường Chánh văn phòng Huyện ủy cũng sẽ dự thính, trên danh nghĩa là làm bản ghi chép, nhưng thực tế công việc ghi chép này lại có một người khác. Vương Hóa Văn nói thế nào cũng là Ủy viên thường vụ Huyện ủy, thật sự không thể làm một công việc của thư ký như vậy được. Nếu là hội nghị nghiên cứu chuyên đề, ví dụ nghiên cứu về vấn đề của các cán bộ thì sẽ mời Trưởng ban tổ chức cán bộ Huyện ủy Chu Vân Đan tham gia, nghiên cứu về vấn đề kinh tế, Phó chủ tịch thường trực huyện Cao Như Phách là người phải mời, đó đều là lệ thường.

Hôm nay là hội nghị nghiên cứu về việc tổng kết khen ngợi cuối năm, nên không mời những ủy viên thường vụ khác tham gia. Hội nghị tổng kết khen ngợi nhiều năm qua đều do Văn phòng huyện ủy chủ trì, cùng tham gia trù bị là Ủy ban nhân dân huyện, Vương Hóa Văn được xem là một tay già đời.

Nhưng nhìn từ cách xưng hô và thái độ của Mộ Tân Dân với Vương Hóa Văn, có thể thấy ngay cả khi nói chuyện với quan lớn của Huyện ủy, Mộ Tân Dân cũng rất bình thường. Lúc trước khi Bí thư Khang còn ở đây, đều rất tùy ý gọi tên của Vương Hóa Văn, có vẻ rất thân mật. Vương Hóa Văn là thân tín của Bí thư Khang, điều này mọi người đều biết. Sau đó đổi thành Chu Kiến Quốc, lại gọi thành "đồng chí Hóa Văn", cũng khá thân thiết. Nếu Bí thư Huyện ủy không có dự định đổi Chủ nhiệm văn phòng huyện ủy, như vậy sẽ phát triển Chủ nhiệm văn phòng huyện ủy thành thân tín của mình, điều này rất cần thiết. Nếu không có nhiều việc khi làm sẽ rất bất tiện.

Xem ra Mộ Tân Dân không có ý định tiếp tục sử dụng Vương Hóa Văn.

Tuy nhiên Mộ Tân Dân mới đến, chỉ e cũng chưa giao thiệp nhiều với những lãnh đạo cơ sở. Chỉ chú trọng đến những lãnh đạo tỉnh, muốn dễ dàng xử lý một Ủy viên thường vụ văn phòng Huyện ủy, e rằng cũng không dễ dàng như vậy. Một người như Vương Hóa Văn, làm việc gì cũng rất cẩn thận, không có nhiều nhược điểm để bắt lỗi, Mộ Tân Dân muốn cứng nhắc đẩy gã đi, cũng phải mất nhiều sức lực.

-Được, Bí thư!

Vương Hóa Văn liền lật cuốn sổ ghi chép của mình ra, bắt đầu báo cáo.

-Bí thư Mộ, Chủ tịch Đặng, các vị lãnh đạo, bây giờ tôi xin báo cáo tình hình dự trù của Hội nghị tổng kết khen thưởng năm 1990, mong các vị lãnh đạo cho ý kiến chỉ thị!

Vương Hóa Văn máy móc bắt đầu bản báo cáo.

Từ Văn Hạo liếc mắt nhìn Chủ tịch hội đồng nhân dân Huyện Tước Văn ngồi bên cạnh một cái, trong ánh mắt đều hiện lên vẻ đã hiểu lẫn nhau.

-Bí thư Mộ, Chủ tịch Đặng!

Vương Hóa Văn đặt song song Đặng Trọng Hòa và Mộ Tân Dân, đây là một hiện tượng chưa từng có ở những hội nghị thường vụ trước đây. Xem ra không chỉ Đặng Trọng Hòa có ý kiến, mà ngay cả Vương Hóa Văn cũng không thoải mái.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi