QUAN GIA

Mặc kệ nói như thế nào, Phương Thanh Trần là người bạn học nhiệt tình, lập tức liền kéo tay của Chu Ngọc Hà đi đến cửa đại sảnh chỗ cô dâu chú rễ đang đứng

Bao lì xì ở trong túi áo của Trưởng ban Lưu, Chu Ngọc Hà là quả quyết sẽ không tự tay đưa lì xì

- Này, tiến sĩ Đoạn, Hoa Mỹ, hai người nhìn xem, ai đến?

Phương Thanh Trần đi qua đó, lớn tiếng la lên

Đoàn Quốc Anh lớn hơn Chu Ngọc Hà, phỏng chừng hai người không phải cùng cấp, chỉ là học trưởng và học muội, bằng không nhỏ tuổi như vậy, muốn học đến tiến sĩ cũng không được. Đương nhiên, cũng không loại trừ Phương Thanh Trần tùy tiện cho Đoàn Quốc Anh tăng bằng cấp. Chỉ là rùa biển (ở nước ngoài về), toàn bộ đều xưng tiến sĩ

Đoàn Quốc Anh và Hoa Mỹ nghe tiếng nhìn qua, lập tức vẻ mặt cùng biến sắc, chắc là làm thế nào cũng không ngờ, Chu Ngọc Hà lại đến tham dự tiệc cưới này. Nhưng vẻ mặt của hai người cũng rất không giống nhau, Đoàn Quốc Anh là kỳ lạ, Hoa Mỹ miệng bự lại hơi nhếch lên, lộ ra vẻ mặt châm chọc kiêu ngạo

Xinh đẹp thì sao? Bạn trai không phải bị tôi đoạt đi sao!

Thế giới bây giờ, xinh đẹp không thể coi như cơm mà ăn, tiền mới là tài sản thật sự

Lưu Vĩ Hồng bỗng nhiên có chút hối hận, thật không nên đi đến trước mặt, lúc đó ở trong phòng nhìn từ xa, cũng không chướng mắt lắm, nay mặt đối mặt, sự chênh lệch quá lớn về diện mạo của Đoàn Quốc Anh và Hoa Mỹ thật sự rất "kích thích", cho dù thần kinh của trưởng ban Lưu đủ cứng cỏi, cũng có chút chịu không nổi

Ông anh, nếu tôi là anh, thì tôi nhảy xuống Xuân Giang được rồi!

Lời này, Lưu Vĩ Hồng thiếu chút nói ra khỏi miệng

Tất nhiên, Trưởng ban Lưu không thể không có trình độ như vậy, tốt xấu là trưởng ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy mà, lời nói khách khí vẫn phải nói vài câu

- Tiến sĩ Đoàn, bà Đoàn, chúc hai vị trăm năm hạnh phúc, đầu bạc răng long!

Trưởng ban Lưu trên mặt mang theo nụ cười giả tạo, từ trong túi quần tây lấy ra bao lì xì, hai tay dâng lên, mỉm cười nói, tựa như bạn học cũ nhiều năm không gặp

- Ôi ôi, xin chào xin chào…

Lúc này, chú rễ phóng khoáng đẹp trai có chút chân tay luống cuống, ánh mắt chỉ nhìn tới nhìn lui trên mặt Chu Ngọc Hà và Lưu Vĩ Hồng

Chu Ngọc Hà vẻ mặt vẫn là thản nhiên, mỉm cười nói với Hoa Mỹ:

- Hoa Mỹ, chúc mừng cô!

Hoa Mỹ rụt rè cười, đưa ra "bàn tay thon dài" đeo găng tay lụa trắng kéo tay Chu Ngọc Hà, cố gắng giả bộ thân thiện, nói:

- Ngọc Hà, cô có thể tới là quá tốt, tôi và Quốc Anh hôm qua còn đắn đo, chúng ta bạn học cũ nhiều năm không gặp rồi chăng. Lúc trước là chị em tốt chung phòng, lại có thể tụ cùng một chỗ

Không ngờ hai người là bạn cùng phòng.

Ừ, điều này cũng rất hợp lý. Bằng không, Hoa Mỹ cũng thật sự không có cớ để tiếp cận Đoàn Quốc Anh

Chu Ngọc Hà cười cười, không nói gì.

Câu "chúc mừng" vừa rồi, Chu Ngọc Hà cũng không biết đã tốn hết bao nhiêu sức lực mới nói ra miệng, lúc này, còn muốn cô giả bộ nói những câu cái gì "chị em tốt đầu bạc răng long", thôi thì giết cô cho rồi. Bác sĩ Chu cũng không phải da mặt dày như Trưởng ban Lưu

- Ngọc Hà… Hai người vào trong ngồi trước đi… Thanh Trần, phiền cô một chút…

Đoàn Quốc Anh giờ phút này xấu hổ thì khỏi phải nhắc rồi, không dễ dàng trấn tĩnh lại, vội vàng nói. Lúc này, chỉ có thể nhanh chóng "đuổi" Chu Ngọc Hà đi. Nếu chẳng may Hoa Mỹ ghen lên, hôn lễ này thì không biết phải thành bộ dáng như thế nào

Hoa Mỹ tính tình không tốt lắm, lúc đầu thiếu chút ép cho Đoàn Quốc Anh nhảy lầu. Nếu không phải Hoa Mỹ "độc" như vậy, Đoàn Quốc Anh có lẽ còn do dự một hồi. Tuy rằng tiền quả thật là một thứ tốt, nhưng dù sao người đàn ông nào cũng không muốn nửa đêm bị ác mộng làm tỉnh giấc thức dậy, nhìn qua bên cạnh, lại lần nữa sợ đến ngất xỉu!

Hoa Mỹ lại không muốn "tha cho" Chu Ngọc Hà như vậy, giả bộ cười, hỏi:

- Ngọc Hà, vị này là…

Lưu Vĩ Hồng lập tức tiếp lời, nói:

- Xin chào, bà Đoàn, tôi là Lưu Vĩ Hồng, bạn trai của Ngọc Hà

- Ôi, bạn trai của Ngọc Hà? Lưu tiên sinh cũng thật trẻ tuổi. Xin hỏi Lưu tiên sinh thăng chức ở đâu? Cũng đi làm ở Minh Châu sao?

Theo Hoa Mỹ, nếu Lưu Vĩ Hồng cũng giống như Chu Ngọc Hà, đi làm ở Sở Nam, hẳn sẽ không từ xa xôi ngàn dặm chạy tới Minh Châu tham gia hôn lễ của họ. Lưu Vĩ Hồng nếu là đi làm ở Minh Châu, thì dễ giải thích hơn. Chu Ngọc Hà đi qua đây thăm bạn trai mà, tiện thể qua đây tham dự tiệc cưới, ở trước mặt Hoa Mỹ ả khoe khoang một chút về bạn trai mới

Chu Ngọc Hà này, bình thường xem ra lạnh lùng, quyến rũ đàn ông cũng thật giỏi, trước sau hai người bạn trai, người này đẹp trai hơn người kia

Làm sao, cô cướp đi một Đoàn Quốc Anh, còn có bản lĩnh cướp đi người thứ hai sao?

Phỏng chừng Chu Ngọc Hà chính là nghĩ như vậy, bằng không không cần phải tới uống ly rượu mừng này!

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:

- Không phải, tôi đi làm ở tỉnh Sở Nam huyện Lâm Khánh. Chiều hôm qua cùng Ngọc Hà đến đây. Cũng may vừa lúc đuổi kịp chuyến bay. Nghe Ngọc Hà nói, hai người trước kia là chị em tốt, cùng tiến sĩ Đoàn cũng là bạn học. Bạn học cũ đám cưới, đương nhiên nên qua đây chúc mừng

Lưu Vĩ Hồng nói chuyện quy củ, không có chút tật xấu. Nhưng Hoa Mỹ có thẹn trong lòng, nghe ra giống như Lưu Vĩ Hồng đang cố ý châm chọc ả cướp đi bạn trai của bạn cùng phòng, quá không trượng nghĩa

- Ồ, hoa ra Lưu tiên sinh đi làm ở nông thôn… Ha ha, tôi còn cho rằng Lưu tiên sinh là đi làm ở Minh Châu. Cũng phải, Minh Châu là thành phố lớn tính quốc tế, cánh cửa khá cao, không phải người nào cũng có thể đến đây công tác

Hoa Mỹ mở to miệng, cười nói, loại cản giác ưu việt hoàn toàn biểu lộ ra ngoài. Đây cũng là đặc sắc của con gái Minh Châu, trong nhà Hoa Mỹ có tiếng, càng là nhân tài kiệt xuất. Cho dù trên tiệc cưới của bản thân, cái miệng cũng không tha cho người ta

Chu Ngọc Hà sắc mặt hơi đổi.

Lưu Vĩ Hồng cười nói:

- Đúng vậy, bà Đoàn nói rất đúng. Càng là thành phố lớn, trình độ đạo đức của dân chúng càng cao, quan niệm cũng càng đi trước, ý thức cạnh tranh rất mạnh. Chỉ cần nhìn trúng thứ gì, mặc kệ thế nào, đưa tay là đoạt

Hoa Mỹ vẻ mặt nghiêm xuống

Xem ra tên "công tử bột" này cũng biết chuyện tình cảm trước kia giữa Chu Ngọc Hà và Đoàn Quốc Anh, bây giờ cố ý đến gây sự! Hì hì, chỉ dựa vào một ma-cà-bông ở nông thôn tỉnh Sở Nam, cũng dám tới Minh Châu càn rỡ? Thật sự là không biết trời cao đất rộng!

Đoàn Quốc Anh vừa thấy tình hình này, trên trán toát ra mồ hôi lạnh, vội vàng nói:

- Thanh Trần, phiền cô dẫn Ngọc Hà và Lưu tiên sinh vào trong ngồi đi, uống thêm hai ly nhé…

Phương Thanh Trần cũng cảm thấy tình hình quá "nóng nảy", sợ không ổn, vội vàng gật đầu đồng ý, kéo tay của Chu Ngọc Hà, đi vào trong khách sạn, cười hì hì nói:

- Nào đến đây, Ngọc Hà, vào trong ngồi…

Chu Ngọc Hà xoay người mà đi, Lưu Vĩ Hồng cười cười, cũng theo đi

- Ôi, Thanh Trần, giúp tôi tiếp đãi bạn học tốt nhà, cần gì cứ việc lên tiếng, tôi là thành viên hội đồng quản trị của khách sạn, tiêu phí cái gì cũng ghi sổ cho tôi là được rồi

Hoa Mỹ vẫn là đuổi theo dặn dò một câu

- Hoa Mỹ…

Đoàn Quốc Anh không kìm nổi kêu một tiếng.

Hoa mỹ lập tức rừng mắt, hừ lạnh nói:

- Làm sao, đau lòng sao? Em nói anh đó, đừng nghĩ nữa, người ta đã tìm được người mới rồi, trẻ tuổi, đẹp trai hơn anh. Đáng tiếc, cũng giống như anh, là xuất thân nông thôn. Em thấy, cách nhìn của Chu Ngọc Hà chỉ có vậy thôi, đàn ông thật sự của thành phố lớn, cũng không thích cô ta phải không?

Trong phút chốc, Đoàn Quốc Anh cả người máu tươi đều nảy lên đầu, mặt trướng đỏ bừng, còn đỏ hơn mông khỉ. Muốn phẩy tay áo bỏ đi, chung quy không dám. Hoa Thành Đống cũng không phải là ngồi không. Đoàn Quốc Anh nếu dám làm gì, Hoa Thành Đống xác định khiến gã hối hận cả đời. Hoa gia không chỉ có tiến đơn giản như vậy, còn rất có quyền thế. Cô dì chú bác của Hoa Mỹ, đều công tác trong bộ máy cơ quan chính quyền Đảng uỷ, chú của Hoa Mỹ, thậm chí là thư ký của Chủ tịch khu Vu của khu Xuân Giang. Nghe nói Chủ tịch khu Vu phải đích thân qua đây tham dự hôn lễ này

Đó là nhân vật tài ba của Minh Châu, nghe nói rất được Chủ tịch thành phố Trình Tử Thanh thưởng thức, tiền đồ vô hạn

Nghĩ đến đây, Đoàn Quốc Anh sắc mặt lại trở nên tái nhợt, cúi thấp đầu xuống, quai hàm phình ra, xem qua là đang kiệt lực nhẫn nại hậm hực và phẫn uất trong lòng

Hoa Mỹ liền đắc ý dào dạt, bộ dáng chí đắc ý mãn

Trong nhà ăn khách sạn, một bàn gần bàn chủ nhà, xung quanh ngồi rất nhiều người trẻ tuổi, ở đó cao đàm khoát luận, tiếng cười ồn ào. Mấy cái bàn gần đó, đều là bạn học của Đoàn Quốc Anh và Hoa Mỹ, người trẻ tuổi tụ lại với nhau, vô cùng náo nhiệt. Rất nhiều bạn học đều có khoảng thời gian không gặp mặt, mọi người tụ lại, tất nhiên phải nói chuyện thoải mái một phen

Chu Ngọc Hà và Lưu Vĩ Hồng xuất hiện, khiến mấy bàn này lần nữa nổi dậy "gió lốc"

- A, là Chu Ngọc Hà nguồn TruyenFull.vn

- Sao Chu Ngọc Hà cũng đến đây…

- Anh chàng đó là sao? Đẹp trai quá!

Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng cúi đầu nghị luận liên tiếp, đám bạn học vô cùng kinh ngạc. Vài người bạn học trước kia lui tới khá nhiều với Chu Ngọc Hà, liền ùn ùn vây quanh, chào hỏi Chu Ngọc Hà

Chu Ngọc Hà cho dù lạnh lùng, khi gặp nhiều bạn học cũ như vậy cũng rất là vui mừng, vẻ mặt hơi tái nhợt lộ ra nụ cười thật lòng hiếm có, cùng bạn học bắt tay chào hỏi. Về phần trưởng ban Lưu, tất nhiên phải đem vai diễn "bạn trai" của mình diễn đến cùng, gặp ai cũng nói "xin chào, tôi là bạn trai của Chu Ngọc Hà", dường như sợ người ta bỏ rơi hắn vậy

Nhìn thấy Lưu Vĩ Hồng bộ dạng này, Chu Ngọc Hà thầm buồn cười, trong lòng dâng lên sự ấm áp

Cảm giác có bạn thật tốt

Chu Ngọc Hà kỳ thật ở trường học, "Giao du" cũng không rộng lớn, bạn bè chân chính rất ít. Tuy nhiên lúc này, đa số bạn học đều lộ ra nhiệt tình hiếm có. Thứ nhất là mọi người có khoảng thời gian không gặp mặt, quả thật khá nhớ. Tình cảm bạn học lúc đó, đa số khá chân thành thân thiết, không có trộn lẫn quá nhiều lợi ích. Đương nhiên, tình hình của Hoa Mỹ và Chu Ngọc Hà lại khác

Thứ hai, gần như ai cũng không ngờ Chu Ngọc Hà sẽ tham dự hôn lễ của Đoàn Quốc Anh và Hoa Mỹ, đối với "gút mắc tình cảm" năm xưa mọi người đều biết rõ trong lòng, đa số bạn học trong lòng là đồng cảm với Chu Ngọc Hà. Nhìn thấy bóng dáng cô gầy yếu, không khỏi nảy sinh tâm tính nhìn thấy đáng thương. Liền nghĩ nói chuyện với cô vài câu, coi như an ủi

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi