QUAN GIA

Chương 616: Áo gấm về làng (P1)

Cuối tháng 4 năm 92, xuân về hoa nở, đồng chí Lưu Vĩ Hồng Bí thư Khu ủy tiền nhiệm, nay đương nhiệm Chủ tịch ủy ban nhân dân thị xã Hạo Dương, xa cách khu Giáp Sơn huyện Lâm Khánh đã lâu, trở về khu Giáp Sơn.

Tuy nhiên Lưu Vĩ Hồng lần này quay về Giáp Sơn, cũng không phải là diễn viên chính, mà là cùng đi.

Cùng đi với Bí thư Địa ủy Tào Chấn Khởi khảo sát công tác của khu Giáp Sơn.

Khu Giáp Sơn đã trở thành xã, trấn thuộc hàng “sao” của địa khu Hạo Dương, tốc độ phát triển kinh tế của Giáp Sơn, cực kỳ kinh người. Trước mắt đã hình thành mô hình phát triển kinh tế trong các ngành công thương, ngành chăn nuôi nghiệp, ngành nuôi trồng. Năm 89, thu nhập tài chính khu Giáp Sơn chỉ vào khoảng hơn hai mươi ngàn tệ, năm 91, thu nhập tài chính khu Giáp Sơn không ngờ đạt tới trên 1,6 triệu, trong thời gian hai năm, mà tăng trưởng gần tám mươi lần.

Mức độ tăng trưởng này, quả thực có thể nói là đứng đầu toàn quốc

Mà thu nhập bình quân của người dân khu Giáp Sơn, cũng tăng trưởng hơn mười lần, đã vượt qua trấn Thành Quan huyện Lâm Khánh, nhảy lên vị trí đầu torng toàn huyện

Nhật báo Sở Nam đã phái phóng viên, xâm nhập Giáp Sơn tiến hành phỏng vấn, chuẩn bị tiến hành hàng loạt đưa tin

Từ sau khi ba cụ nam tuần, toàn đảng toàn nước, thống nhất tư tưởng, thống nhất nhận thức, thêm một bước tăng nhanh tiến độ cải cách mở cửa. Công tác trọng điểm của Đảng, hướng về sự phát triển lĩnh vực kinh tế mà xoay chuyển. Các nơi cả nước, rầm rộ dấy lên phong trào xâm nhập cải cách mở cửa, nắm chắc xây dựng kinh tế, tạo nên một hiện tượng khí thế ngất trời. Giống như lời thủ trưởng đã nói: lá gan lớn hơn một chút, thì bước chân nhanh hơn một chút!

Khu Giáp Sơn với tốc độ tăng trưởng kinh tế mạnh kinh người như thế, đúng là điển hình của xâm nhập cải cách mở cửa, dẫn dắt quần chúng nhân dân nhanh chóng làm giàu. Nhật báo Sở Nam tự nhiên phải tăng thêm sự quan tâm, xâm nhập toàn diện để tiến hành đưa tin. Hy vọng có thể tạo nên một kiểu mẫu phát triển kinh tế mạnh cho các vùng núi xa xôi nghèo khó toàn tỉnh, tiến hành mở rộng ở toàn tỉnh.

Trên thực tế, hơn một năm nay, đoàn đại biểu đảng chính bên ngoài tiến đến Giáp Sơn lấy kinh nghiệm, cũng không ở số ít.

Tào Chấn Khởi vào thời điểm này lựa chọn khảo sát khu Giáp Sơn, vô cùng hợp lý. Mà mời Lưu Vĩ Hồng vị Bí thư Khu ủy Giáp Sơn tiền nhiệm này, “trùm sỏ” của việc tăng trưởng kinh tế ở khu Giáp Sơn cùng đi khảo sát, càng là theo lý thường phải làm.

Không có Lưu Vĩ Hồng, thì không không có khu Giáp Sơn hôm nay.

Các cán bộ Khu Giáp Sơn nhận được thông báo, từng người một cảm xúc mênh mông, thức trắng đêm khó ngủ. Khiến bọn họ hưng phấn kích động, không phải là Bí thư Địa ủy muốn tới, mà là Bí thư Lưu muốn về thăm “nhà”!

Đây là việc lớn cỡ nào?

Lưu Vĩ Hồng dời khu Giáp Sơn tuy rằng đã một năm, nhưng ảnh hưởng ở Giáp Sơn cũng là càng ngày càng xâm nhập lòng người, rất nhiều lời mà Lưu Vĩ Hồng nói qua trước kia khi họp thậm chí là khi nói chuyện phiếm, đều được tôn sùng thành “quy tắc vàng”, rồi thêm đám người Mã Cát Xương trong công tác đem ra dẫn chứng, nhấn mạnh. Thậm chí khi giữa cán bộ xuất hiện sự khác biệt mâu thuẫn, chỉ cần ai đem ra lời nói Lưu Vĩ Hồng từng nói qua, lập tức liền chiếm thế thượng phong.

Bí thư Lưu nói qua, có thể không chính xác sao?

Lưu Vĩ Hồng ba chữ này, ở Giáp Sơn đã không chỉ còn đại biểu cho tên tuổi một người, mà là một lực lượng tinh thần, một trụ cột trung tâm. Khu Giáp Sơn từ trên xuống dưới, từ Bí thư Khu ủy đến quần chúng bình thường, đều vô cùng kiên định cho rằng, chỉ cần dựa theo con đường phát triển được Bí thư Lưu chế định cho khu Giáp Sơn mà đi tiếp, thì tương lai của khu Giáp Sơn sẽ càng ngày càng sáng lạng, triển vọng nhất định sẽ càng ngày càng rạng rỡ huy hoàng. xem tại

Hiện tại, Bí thư Lưu muốn về xem xét, ai mà không vui mừng ai mà không kích động?

Bí thư Khu ủy Mã Cát Xương tự mình mời dự họp hội nghị liên tịch, bàn bạc công việc tiếp đón.

Sáng hôm sau, toàn thể lãnh đạo, đại bộ phận cán bộ của Hội đồng nhân dân đảng ủy trấn Giáp Sơn, Ủy ban nhân dân khu, Khu ủy khu Giáp Sơn, từ sáng sớm đã tập hợp ở tòa nhà Ủy ban nhân dân khu, dưới sự dẫn dắt của Mã Cát Xương, tại lối vào thị trấn Giáp Sơn xếp thành hai hàng người chỉnh tề, chuẩn bị hoan nghênh Bí thư Tào và Bí thư Lưu.

Thị trấn Giáp Sơn hiện nay, quy mô so với hai năm trước, mở rộng gần gấp đôi, hai bên quốc lộ, xây dựng lên một loạt nhà ở mới tinh, đủ các loại cửa hàng trang phục, cửa hàng bách hóa, cửa hàng ẩm thực, mọc lên như nấm mà xuất hiện, hoàn toàn không còn bộ dáng cũ nát năm xưa

Khu Giáp Sơn kinh tế phát triển rất mạnh, nhân khẩu không cố định tăng nhanh. Nhất là khu công nghiệp, xây dựng lên rất nhiều nhà xưởng, ba nhà máy thức ăn gia xúc, hai nhà máy cơ giới, tuy chỉ là vài nhà máy, mà đã có hơn một ngàn công nhân, cộng thêm bộ phận gia quyến, cùng với thôn dân giàu có phụ cận, đều tiến vào thị trấn Giáp Sơn, thị trấn Giáp Sơn muốn không náo nhiệt cũng khó

Trước mắt thành trấn bên cạnh thị trấn Giáp Sơn, đang dần dần tiếp giáp với khu công nghiệp, cứ theo đà phát triển này, nhiều nhất là thêm hai năm nữa, khu công nghiệp sẽ cùng khu cư dân nối thành một mảnh. Mỗi khi nhìn thấy tình hình này, đám người Mã Cát Xương lại sẽ cảm thán một phen. Năm đó Bí thư Lưu kiên trì đòi thiết lập khu công nghiệp ở hai km, đúng là tầm nhìn xa hiểu rộng. Bí thư Lưu đã sớm dự đoán được, sớm hay muộn cũng sẽ có một ngày, thị trấn Giáp Sơn sẽ phát triển trở thành một thành trấn trung tâm thật sự. Chỉ có điều tất cả mọi người không nghĩ tới, cái ngày này không ngờ tới nhanh như thế

Thậm chí khi Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật huyện Tiết Chí Dân trở lại khu Giáp Sơn tìm Mã Cát Xương uống rượu, cũng không kìm nổi cảm thán, nói là sớm biết như vậy, sẽ không nhất thiết muốn điều đến thị trấn, thị trấn Giáp Sơn ngoại trừ quy mô nhỏ hơn so với trấn Thành Quan, các mặt khác, cũng không thua kém bao nhiêu, cuộc giống cũng rất thuận tiện giống vậy

Hơn 9 giờ sáng, quốc lộ xa xa, cuối cùng xuất hiện một đoàn xe dài

Tuyến đường tỉnh lộ này, khi Lưu Vĩ Hồng còn đảm nhiệm, trải qua sửa chữa, hiện tại lại đã bắt đầu “xuống dốc”, Mã Cát Xương đang hướng ở huyện báo cáo, yêu cầu xây dựng mới một tuyến quốc lộ chính, tiến thêm một bước thúc đẩy khu Giáp Sơn phát triển kinh tế

- Đến rồi…

Đoàn người hoan nghênh lập tức hoan hô một trận, tất cả mọi người duỗi dài cái cổ hướng bên kia quốc lộ mà nhìn, từng người một đều lộ ra vẻ mặt hưng phấn không ngừng

Đoàn xe dần dần tới gần, đi đầu chính là một chiếc xe con Toyota Crown, đen thùi sáng loáng, mang biển số Địa ủy số 1

Lưu Vĩ Hồng cùng Tào Chấn Khởi ngồi ở trong chiếc xe đầu tàu này, thỉnh thoảng hướng Tào Chấn Khởi giới thiệu tình hình hai bên quốc lộ. Mỗi lần đi ngang một thôn trang, Lưu Vĩ Hồng đều đã hướng Tào Chấn Khởi giới thiệu một chút tình hình cơ bản của thôn trang này, đại khái như bao nhiêu thôn dân, bao nhiêu đất trồng trọt, có gì đặc sắc v.v… Thuận miệng mà nói, không hề có va vấp, dường như một cọng cỏ một ngọn cây của khu Giáp Sơn, đều nằm sẵn trong lòng Lưu Vĩ Hồng, thuộc đến nằm lòng

Không cần tới thị trấn Giáp Sơn, Tào Chấn Khởi đã hiểu rõ, vì sao khu Giáp Sơn dưới sự thống trị của Lưu Vĩ Hồng trong hai năm thời gian ngắn ngủn, có thể lấy được thành tựu huy hoàng như thế.

Thật sự xem khu Giáp Sơn chẳng khác gì nhà của mình, trút xuống toàn bộ tâm huyết và mồ hôi, khu Giáp Sơn có thể xây dựng không tốt sao?

Đối với vị Chủ tịch thị xã tuổi trẻ "Ương ngạnh" này, Tào Chấn Khởi lại có thêm vài phần nhận thức.

Đồng chí Tiểu Lưu ương ngạnh người ta đó là năng lực!

Không chỉ là vì có chỗ dựa vững chắc đơn giản như vậy.

Đoàn xe đi tới trước mặt đám người chào mừng, Tào Chấn Khởi nhìn vẻ mặt thiết tha của các cán bộ Giáp Sơn, mỉm cười nói với Lưu Vĩ Hồng:- Chủ tịch thị xã Lưu, bọn họ đang hoan nghênh anh hùng về nhà!

Xem ra đồng chí Tào Chấn Khởi từ đầu đến cuối luôn giữ đầu óc tỉnh táo. Thân ở quan trường nhiều năm, hơn nữa lại địa vị cao, năng lực quan sát của Tào Chấn Khởi là không thể nghi ngờ. Trên mặt các cán bộ Khu Giáp Sơn biểu lộ ra chính là tươi cười chuyên nghiệp hóa, hay là kích động phát ra từ nội tâm, ông ta mắt một cái có thể nhìn ra

Bí thư Địa ủy Tào Lần đầu tiên bước lên đất Giáp Sơn hiển nhiên cũng không thể khiến cán bộ Giáp Sơn kích động phát ra từ nội tâm

Lưu Vĩ Hồng cười ha hả, nói:- Bí thư Tào quá khen, tôi cũng chỉ là làm công việc của mình mà thôi.

Tào Chấn Khởi lại liếc mắt nhìn hắn một cái, khẽ gật đầu.

Vị đồng chí Tiểu Lưu này tuyệt không khiêm nhường, so với tất cả cán bộ mà y gặp qua trước kia, cũng có chỗ khác biệt. Khiến Tào Chấn Khởi kỳ quái chính là, ở sâu trong nội tâm y lại không hề có phản cảm.

Có lẽ đã nhiều năm như vậy, "Mặt nạ" giống nhau, y thấy được quá nhiều, hiện tại bỗng nhiên nhìn thấy một gương mặt thật của diện mạo vốn có biểu diễn, là có chút khó mà có được.

Tào Chấn Khởi và Lưu Vĩ Hồng lần lượt đi xuống xe, hướng cán bộ chào đón mỉm cười gật đầu thăm hỏi.

Trên chiếc thứ 2 đi xuống là Đặng Trọng Hòa ở Lâm Khánh. Trong chiếc thứ 3 đi xuống, là Chủ tịch huyện Lý Học Trí và Phó chủ tịch thường trực huyện Hùng Quang Vinh trước kia là Chủ tịch khu Giáp Sơn. Chiếc thứ 4 là xe tải, dành cho nhân viên công tác ở huyện ngồi. Tô Mộc cũng xen lẫn trong đám nhân viên công tác này

Tào Chấn Khởi sở dĩ lựa chọn lúc này khảo sát khu Giáp Sơn, có hơn phân nửa là vì Tô Mộc. Thông qua Lưu Vĩ Hồng làm công tác, Tô Mộc đã dần dần tiếp nhận sự thật này. Đương nhiên, bảo cậu ta bây giờ kêu Tào Chấn Khởi là “ba”, thì khó mà làm được. Tối thiểu, khi Tào Chấn Khởi tới bệnh viện thăm cậu ta, cậu ta không còn đuổi Tào Chấn Khởi ra ngoài, ngẫu nhiên cũng sẽ cùngTào Chấn Khởi nói mấy câu, nói về cuộc sống hai mươi năm nay và tình hình công tác của bản thân

Biến hóa này, quả thực khiến cho Tào Chấn Khởi mừng rỡ.

Mặc kệ thế nào, chỉ cần Tô Mộc có thể cùng y mặt đối mặt kết nối, vậy là thành công rồi. Theo thời gian chuyển dời, y tin tưởng Tô Mộc khẳng định có thể hoàn toàn vượt qua khúc cua này

Tào Chấn Khởi y vững chắc, thật sự đã có được đứa con ruột của mình

Tào Chấn Khởi lần này, kỳ thật chính là muốn đi tới chỗ Tô Mộc được sinh ra và lớn lên nhìn một cái.

Đi thôn Tô Gia, tới quê nhà của Tô Đại Khánh, đối với Tào Chấn Khởi mà nói, kỳ thật cũng là một sự khảo nghiệm và tra tấn tâm lý cực lớn. Nhưng Tào Chấn Khởi cần phải đi. Nếu không đi chuyến này, Tô Mộc trước sau cũng sẽ không thật sự tha thứ cho y

Chỉ là nhất cử nhất động của Bí thư Địa ủy, đều khiến người khác chú ý, Tào Chấn Khởi hiển nhiên cần một lý do có thể lên được mặt bàn. Cũng may khu Giáp Sơn đã trở thành xã, thị trấn thuộc hàng “sao” của địa khu Hạo Dương, Bí thư Địa ủy tiến đến khảo sát, coi như là thuận lý thành chương.

Tô Mộc thương thế cơ bản đã khỏi hẳn, có thể trở về đi làm

Đương nhiên, cậu ta tuyệt không thể ngồi cùng xe với Đào Chấn Khởi trở về. Cho tới bây giờ, Tô Mộc trong lòng vẫn còn cảm thấy rất không được tự nhiên.

Việc này không thể gấp, phải từ từ

Tào Chấn Khởi hoàn toàn có thể lý giải tâm tư của con, nên đã để cậu ta cùng ngồi với nhân viên công tác. Mặc dù y hiện tại thân phận ở cư địa vị cao, có thể cho Tô Mộc rất nhiều thứ. Nhưng Tô Mộc biểu hiện bên ngoài đối với quyền thế rất lãnh đạm, lại khiến Tào Chấn Khởi tự đáy lòng cảm thấy cao hứng.

Quá quan tâm quyền thế cũng không tốt!

Tào Chấn Khởi sâu sắc hiểu được, tranh đấu trên quyền lực, là kịch liệt thế nào, Tô Mộc thật muốn dần thân vào đó, chưa chắc có thể toàn thân trở ra. Với năng lực và bản lĩnh của Tào Chấn Khởi y đây, năm đó cũng là gặp phải sự tủi nhục khắc sâu như thế, đến vợ con cũng không giữ được. Tô Mộc tính tình yếu điếu, càng không thích hợp tham dự tranh đấu khốc liệt này.

Bình an chính là phúc a!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi