QUAN GIA

Chương 635: Tôn Hoành không chịu khai

Sau khi Quách Lệ Hồng rời đi, Lưu Vĩ Hồng đã gọi điện thoại cho Hạ Hàn, khiến y lập tức đến văn phòng hắn 1 chuyến

Cục công an cách tòa nhà thị ủy không xa, Hạ Hàn khoảng 10 phút thì tới rồi, Lưu Vĩ Hồng đang ngồi ở sô pha chậm rãi hút thuốc, hai hàng lông mày nhíu lại, dường như có chút sự tình khó có thể ủy quyết.

- Nhị ca, có tâm sự?

Hạ Hàn liền ngồi ở một bên sô pha, tùy tay từ trên bàn trà cầm thuốc lá lên mồi, hỏi

Lưu Vĩ Hồng hơi hơi vuốt cằm, nói:- Vừa rồi Quách Lệ Hồng đến tìm tôi

Hạ Hàn lập tức nói:- Trời! Người phụ nữ này, luôn tự cho là đúng như vậy, cho rằng người trên toàn thế giới đều phải nể mặt bà ta

Nhìn ra được, Cục trưởng Hạ rất không thích Chủ tịch Quách Lệ Hồng, ý kiến rất lớn. Quách Lệ Hồng cũng quả thật chính là loại người đó, nếu không phải liên tiếp thất bại, hôm nay cũng sẽ không chủ động đến nhà, giơ ra “cành ô-liu” với Chủ tịch thị xã Lưu

- Vụ án của Tôn Hoành tiến triển thế nào?

Lưu Vĩ Hồng hút hai hơi thuốc, hỏi.

- Hì! Thằng nhóc này, tuổi không lớn, chuyện liên quan cũng thật không ít. Nhất là Tổng công ty xây dựng Hoành Đại của bọn họ, nội tình không đơn giản truyện copy từ

Lưu Vĩ Hồng hỏi:- Không đơn giản như thế nào?

Hạ Hàn ngồi thẳng thân mình, nói:- Vừa bắt đầu đi, tôi cho rằng công ty Hoành Đại là một mình Tôn Hoành làm, kỳ thật không phải chuyện đó. Tôn Hoành chính là đứng phía trước ra mặt mà thôi, người tham gia vào ở sau lưng, thật sự không ít. Địa khu và ở thị xã không ít lãnh đạo cũng có chút liên quan tới công ty Hoành Đại. Hai năm nay, Hạo Dương làm xây dựng nội thành mới, hạng mục xây dựng cơ bản rất nhiều, công ty Hoành Đại khắp nơi nhúng tay, kiếm được không ít lợi ích. Hiện nay muốn điều tra rõ ràng cũng khó khăn không ít

Lưu Vĩ Hồng hai hàng lông mày nhẹ nhàng giương lên, hỏi:- Có những người nào liên quan khá sâu?

- Hì hì, số người hơi nhiều…

Hạ Hàn thuận miệng báo ra vài cái tên, đều là cán bộ lãnh đạo rất có thực quyền ở trong địa khu và thị xã. Một hai người trong đó, địa vị rất cao, Lưu Vĩ Hồng nhìn thấy đều phải gọi một tiếng lãnh đạo

Chân mày của Lưu Vĩ Hồng lập tức nhíu lên, nói:- Những người này đều tham dự vào trong sao?

Giọng điệu hơi hoài nghi.

Thật sự những người này ngày thường ở trong mắt Lưu Vĩ Hồng, đều là tính cách vô cùng lão luyện thành thục, có những người tuổi tác thậm chí còn lớn hơn Tào Chấn Khởi, theo lý là sẽ không có gì liên quan với thằng nhóc Tôn Hoành. Ai biết Hạ Hàn lại nói những người này đều có liên quan rất sâu với công ty Hoành Đại. Xem ra trước mặt lợi ích, mỗi người đều đem mặt nạ giả của mình bỏ xuống

- Ngay từ đầu, tôi cũng không tin Tuy nhiên đây là chính mồm Tôn Hoành nói. Thằng nhóc này, chính là kẻ ngốc, bị người ta coi như cây súng. Người ta chính là nhìn trúng tấm biển lớn sau lưng y, thật sự xảy ra chuyện, chắc chắn là Quách Lệ Hồng sẽ là người đầu tiên đứng ra đỡ đạn. Hai mẹ con y, đều là kẻ ngốc! Ngày thường bị người ta nịnh hót vài câu, thì cho rằng người ta thật sự sợ bọn họ, kỳ thật chẳng qua là lợi dụng bọn họ mà thôi

Hạ Hàn nói xong, bĩu môi, thần thái vô cùng khinh thường

Lưu Vĩ Hồng không khỏi bật cười!

Hai mẹ con đều là kẻ ngốc!

Hạ Hàn đánh giá như vậy cũng trực tiếp, mà vô cùng trọng tâm

- Nói như vậy, Tôn Hoành đều khai rồi?

Hạ Hàn lập tức lắc đầu thật mạnh, vẻ mặt buồn bực:- Không có! Anh nói tên Tôn Hoành này thông minh, y bị người ta coi như cây súng, còn dương dương đắc ý. Nói y ngốc, miệng y còn khá cứng rắn, rất khó cạy ra, luôn thách đố chúng tôi. Nếu không, cho y chút thủ đoạn?

Lưu Vĩ Hồng lập tức lắc đầu, nói:- Không được. Rất nhiều người đang chờ cậu cho y thủ đoạn đó!

Cục công an cái gọi là thủ đoạn, Lưu Vĩ Hồng cũng biết là chuyện gì xảy ra. Một số thủ đoạn không phải chính quy như vậy. Đối phó với những tay già đời nhiều năm kinh nghiệm phản trinh sát rất phong phú, kẻ tái phạm khắp nơi, cục công an có đôi khi là không thể không cho chút thủ đoạn. Nhưng đối với Tôn Hoành phải đặc biệt cẩn thận. Anh không giở thủ đoạn với sẽ vu cáo hãm hại cảnh sát hình sự tra tấn bức cung, nếu thật sự giở thủ đoạn, còn không lập tức bị người ta mượn cớ?

Long Vũ Hiên và Hạ Hàn đều là quan mới nhận chức, cục công an lúc này, còn chưa đạt tới trình độ"Nhất thống thiên hạ", phải cần một thời gian nhất định, Hạ Hàn mới có thể thiết thực nắm giữ quyền to của cục công an. Lúc này nếu giở thủ đoạn với Tôn Hoành, bị người bắt được nhược điểm, chỉ sợ vị trí cục trưởng của Hạ Hàn, đều không nhất định có thể giữ được.

- Vậy làm sao bây giờ? Giở thủ đoạn cũng không được, thằng nhóc này lại không chịu khau!

Hạ Hàn càng thêm buồn bực. Y phát hiện, làm cục trưởng cục công an rồi, ngược lại không bằng trước kia làm trung đội trưởng trị an thích ý như vậy, các mặt quan hệ đều nổi dậy, bắn lén, độc thủ sau lưng, không biết có bao nhiêu, mỗi đi một bước, đều phải suy nghĩ mãi, suy xét rõ ràng mới có thể hành động. Làm sao giống như trước làm trung đội trưởng trị an, bắt được lưu manh, ai không thành thật, lão đại đội trưởng Hạ tát tai một cái, đánh rớt hai cái răng cửa, lập tức liền ngoan ngoãn, cái gì cũng khai

Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười, nói:- Y không khai cũng không có cách sao? Muốn trị thằng nhóc này, rất nhiều biện pháp, cậu phải động não. Hạ Hàn, đã làm cục trưởng, phải có lối suy nghĩ của cục trưởng, không thể so với trước

Hạ Hàn liền gãi đầu, ha hả cười nói:- Nhị ca, không phải anh không biết tôi. Muốn tôi đấu tranh anh dũng thì không có gì để nói, tôi liều mạng đi làm. Nói đến đấu trí, tôi cũng thật có chút đau đầu. Trong lòng lãnh đạo các anh luồn luồn lách lách, tôi quả thật hơi đau đầu. Bằng không, anh chỉ điểm tôi, dạy tôi hai chiêu?

Hạ Hàn chính là tính cách này, ở trước mặt Nhị ca, y không sợ rụt rè.

Nhị ca kia là ai?

Mời Nhị ca chỉ điểm, không mất mặt!

Lưu Vĩ Hồng liền cười, nâng chén trà lên uống một ngụm, nói:- Tôn Hoành đáng là gì? Chuyện khác không nói, riêng là chuyện của Tô Mộc và Cao Thần thì đủ cho y uống một bình rồi. Cậu bỏ qua một bên chuyện của công ty Hoành Đại trước, chí ít là bề ngoài bỏ qua, sắp xếp mấy cảnh sát đắc lực, tập trung vào vụ án đả thương người ở công trường chợ thương mại, không tin Tôn Hoành còn có thể cắn được. Chính vụ án này, thật sự phải nghiêm túc xử lý, nhiều không nói, tặng cho y hai năm giáo dục lao động, không thành vấn đề chăng?

- Hai năm giáo dục lao động? Vậy không phải tiện nghi cho thằng nhóc này sao?

Hạ Hàn lập tức kêu lên

- Ha ha, cậu cảm thấy hai năm giáo dục lao động không đủ, Tôn đại thiếu gia người ta sợ là nửa năm cũng không vui chăng?

Hạ Hàn như là hiểu rõ cái gì, nói:- Nhị ca, anh muốn nói, lấy chuyện này làm điểm đột phá, dọa thằng nhóc này?

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười gật đầu, nói:- Việc này, sự thật đều có, nhân chứng vật chứng đều đầy đủ hết, thật muốn xử lý có thể chạy trốn sao? Cho dù là Tào Chấn Khởi, cũng không thể ra mặt cho y

- Cũng phải. Hơn nữa, Tào Chấn Khởi dựa vào cái gì ra mặt cho y? Con trai ruột còn không bằng cháu bên ngoại của vợ? Bí thư Tào ngoại trừ không muốn đứa con này!

Lưu Vĩ Hồng cười nói:- Hạ Hàn, người này có gì phải sợ mới thành thật. Ngoài ra, nói về bố trí của các cậu đi, định khi nào bắt đầu tiến hành chỉnh đốn trị an xã hội toàn thị xã?

Vừa nói chuyện này, Hạ Hàn liền tinh thần tỉnh táo, đây mới là nghề chính của y, làm lên thì nhẹ nhàng vui vẻ

- Là như thế này, tôi đã thương lượng xong với bí thư Long, đã bắt đầu bố trí, chính là trong mấy ngày này, chuẩn bị thu võng. Tranh thủ vòng thứ nhất trừng trị hết toàn bộ những người lung tung lộn xộn ở nội thành, không sót một ai có lẽ có chút khó khăn, chí ít cũng phải thu dọn bảy tám chục phần trăm

- Ừ

Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, không có chú ý quá nhiều chi tiết thực thi. Phương diện này, hắn không phải lành nghề, Long Vũ Hiên và Hạ Hàn mới là tay già đời. Hơn nữa, Lưu Vĩ Hồng nhất quán phản đối nhân vật số một việc phải tự làm, như vậy không nhất thiết có thể làm tốt công việc, mà người cấp dưới, cũng rất khó thi triển tài hoa.

Gia Cát Lượng chính là phạm vào sai lầm như vậy, cuối cùng chính mình mệt mỏi mà chết!

- Bên Tôn Hoành, ngoại trừ công ty Hoành Đại có vấn đề, phương diện khác, hẳn là cũng không phải sạch sẽ như vậy chăng?

Lưu Vĩ Hồng bỗng nhiên lại lách trở lại sự tình của Tôn Hoành

Lần này, Hạ Hàn lập tức liền phản ứng lại, hai mắt sáng ngời, nói:- Nhị ca, ý của anh là đường cong cứu quốc?

Lưu Vĩ Hồng khóe miệng hiện lên một nụ cười.

Hạ Hàn dù sao không phải kẻ ngốc, chỉ là tuổi trẻ, khuyết thiếu kinh nghiệm đấu tranh quan trường thôi. Chỉ cần nhắc nhở vài câu, đầu óc xoay chuyển cũng không chậm. Có một người như vậy lúc nào cũng kề vai chiến đấu, thật sự cũng là rất may

Hạ Hàn đã hưng phấn lên, nhẹ nhàng vỗ đùi, nói:- Tôi thấy cái mông của thằng nhóc đó, không có sạch sẽ. Tôi tìm hiểu qua, Tôn Hoành cũng là không phải rất hung ác, thằng nhóc này bị nuông chiều hư hỏng rồi, giống như mẹ y, lúc nào cũng muốn lên mặt. Người khác gọi y một tiếng Hoành ca, y liền thích vô cùng, một con lừa ngu xuẩn. Nếu không phải như vậy, người ta cũng sẽ không coi y như cây súng. Lần này, chúng ta đều bắt hết mấy tên lưu manh lớn nhỏ trên xã hội, thẩm tra một phen, chắc chắn có thể vạch trần không ít chuyện xấu cho Tôn Hoành

Vậy thì đúng rồi!

Tôn Hoành miệng cứng, không nhận tội, cũng không thể cam đoan những người khác miệng cũng cứng như vậy

Lưu Vĩ Hồng nói:- Nhất là vài tên thường xuyên cùng y lăn lộn, đặc biệt chiếu cố một chút. Hẳn là sẽ có chút thu hoạch không tưởng được

- Đây là khẳng định, anh yên tâm được rồi

Lưu Vĩ Hồng cười nói:- Tôi không phải lo lắng, tôi sợ cậu không nắm được trọng điểm.

- Nắm không được trọng điểm?

Hạ Hàn lại có chút khó hiểu

- Đúng! Trọng điểm không phải Tôn Hoành làm bao nhiêu chuyện xấu, trọng điểm là Tổng công ty Xây dựng Hoành Đại làm bao nhiêu chuyện xấu. Tôn Hoành và công ty Hoành Đại, không là một chuyện. Chỉ cần y tố giác, cũng có thể xem như y lập công thôi.Lưu Vĩ Hồng lại hút thuốc, từ từ nói:- Chính sách đảng, quy định pháp luật của chúng ta, có biểu hiện lập công, là có thể giảm nhẹ hoặc giảm bớt xử phạt.

Hạ Hàn ha ha mỉm cười, nói:- Là có chuyện như vậy. Có thể bắt lấy cơ hội này hay không, phải xem đầu óc của bản thân Tôn Hoành có linh hoạt hay không

- Ừ. Vừa rồi Quách Lệ Hồng cũng đáp ứng rồi, sẽ làm công tác tư tưởng cho Tôn Hoành. Cậu sắp xếp một chút, thời điểm thích hợp cho hai mẹ con họ gặp nhau một cài, khiến Quách Lệ Hồng giáo dục Tôn Hoành một chút

Lưu Vĩ Hồng cười nói, mang theo ý trêu chọc

- Được, tôi biết nên làm như thế nào

Hạ Hàn cười ha hả nói.

Khi đang nói chuyện, điện thoại trên bàn làm việc lại vang lên

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi