QUAN GIA

Chương 659: Tai nạn mỏ

Hạ Cạnh Cường nghe nói như thế cũng rất giật mình, nhưng không hỏi nhiều, chỉ nói:- Nếu như thế thì để lần tới đi.

- Vâng, lần sau nếu có cơ hội, tôi mời Bí thư Hạ và Trưởng phòng Lý uống rượu. Tạm biệt hai vị!

Dù tình thế vô cùng cấp bách, Lưu Vĩ Hồng cũng không muốn thất lễ trước mặt Hạ Cạnh Cường, bình tĩnh mà tạm biệt vợ chồng Hạ Cạnh Cường, cùng với Vân Vũ Thường bước nhanh về bãi đậu xe.

Hạ Cạnh Cường đứng ở cửa cửa hàng độc quyền Dior, mắt hướng trông bóng dáng của Lưu Vĩ Hồng và Vân Vũ Thường, sắc mặt trở nên u ám.

Lý Tuệ Ngữ thản nhiên nói:- Quá khứ đã là quá khứ rồi, không nên tự mua dây buộc mình.

Hạ Cạnh Cường liếc Lý Tuệ Ngữ một cái, trong mắt chợt vụt lên vẻ sắc bén, tuy nhiên nhanh chóng mỉm cười, gật gật đầu, nói:- Nói rất đúng, đã là quá khứ rồi, không nên giữ ở trong lòng.

Lý Tuệ Ngữ khẽ thở dài. Cách nghĩ của cô rất giống Vân Vũ Thường, không hi vọng Hạ Cạnh Cường và Lưu Vĩ Hồng mở ra một cuộc “đấu sống chết”. Dù là bản thân Lưu Vĩ Hồng hay là gia tộc to lớn hậu thuẫn phía sau hắn đều không dễ đụng vào. Nhưng tâm tư của người đàn ông, ai có thể hiểu rõ được? Cô và Hạ Cạnh Cường đã kết hôn được ba tháng, nói chung vẫn chưa hiểu hết về người đàn ông này.

Lúc này Lưu Vĩ Hồng tất nhiên không có tâm tư cân nhắc xem Hạ Cạnh Cường đang nghĩ gì, rút hai chân dài tiến nhanh về phía trước.

- Vệ Hồng, chuyện là thế nào?

Vân Vũ Thường bám chặt ở bên, dồn dập hỏi.

- Một mỏ than của Thị xã vỡ nước, mấy chục thợ mỏ bị nạn ở bên trong, anh phải lập tức quay về.

Lưu Vĩ Hồng vừa trả lời vừa vội bước.

Vân Vũ Thường lập tức nói:- Em đi cùng anh.

Lưu Vĩ Hồng lập tức dừng bước, hướng Vân Vũ Thường nói:- Bà xã, điều này… Lúc cứu viện, anh cũng phải ở hiện trường.

Ngụ ý nói, thời gian cứu viện không biết kéo dài bao lâu, đến lúc dó Vân Vũ Thường một mình cô đơn ở Thị xã Hạo Dương kia, chẳng phải rất buồn chán sao?

Vân Vũ Thường thản nhiên nói:- Em cũng đi hiện trường cứu viện.

Tiếng rất bình thản, ngữ khí lại vô cùng kiên quyết.

Lưu Vĩ Hồng không có nhiều do dự, gật gật đầu, nói:- Vậy được rồi. Lập tức đến sân bay, còn có thể kịp lên máy bay. Bảo Lý Hâm chuẩn bị xe, trong đêm nay phải chạy về Hạo Dương.

- Vâng.

Hai người lên xe, lập tức chạy về biệt thự, cầm chứng minh thư và các giấy tờ khác, thu dọn một chút hành lí đơn giản, lập tức lại lái xe đến sân bay. May mà kịp chuyến bay cuối cùng đến Đại Ninh.

Trước khi lên máy bay, Lưu Vĩ Hồng điện thoại thông báo cho Lý Hâm chuẩn bị một chiếc xe, đổ đầy xăng, hắn vừa đến Đại Ninh lập tức dùng tới. nguồn

Phi cơ phản lực rất lớn vút thẳng lên trời. Trên máy bay, Lưu Vĩ Hồng hai hàng lông mày nhíu lại, rất lo âu. Trên máy bay cấm sử dụng các thiết bị vô tuyến thông tin, hiện giờ hắn hoàn toàn không biết được về tình hình cơ bản về tai nạn của mỏ than Hồng Kỳ, trong lòng rất nôn nóng.

Vân Vũ Thường khẽ nắm lấy tay hắn, nhẹ nhàng nói:- Sự cố đã xảy ra rồi, anh có vội cũng vô ích, các lãnh đạo khác trong Thị xã và Địa khu nhất định đã nhanh chạy qua, đừng quá lo.

Lưu Vĩ Hồng lắc đầu, hơi buồn nản nói:- Đều trách anh. Sớm đã phải làm kiểm tra an toàn.

Vân Vũ Thường nói:- Có sự cố xảy ra ngoài ý muốn, dù có kiểm tra an toàn cũng tra không ra. Một Thị xã lớn như vậy, nhiều việc như thế, ai cũng không phải là thần tiên, có thể dự liệu hết mọi chuyện.

Vân Vũ Thường biết Lưu Vĩ Hồng là người có tính cách cực kì chăm chỉ cẩn thận trong công việc, liền không ngừng an ủi hắn.

Lưu Vĩ Hồng thở dài nói:- Rất nhiều mỏ than đều được khai thác từ những năm năm mươi, sáu mươi, thiết bị hư hỏng nghiêm trọng, vài đường hầm cũng không vững chắc, tình hình dưới giếng như mê cung, ai cũng không thể biết chậm một khắc sẽ xảy ra chuyện gì.

Vân Vũ Thường nhẹ nhàng gật đầu, nghiêm nghị nói:- Vệ Hồng, ai cũng không phải là Chúa cứu thế. Chỉ cần anh tận tâm tận lực, vậy đã đủ rồi. Không cần gia tăng các áp lực cho chính mình, càng tăng thêm gánh nặng cho anh. Thân là lãnh đạo, bất kì lúc nào, anh cũng phải vững vàng, không thể lo âu cũng không thể quá kích động. Mỗi một quyết định của anh đều có thể ảnh hưởng đến hàng ngàn hộ gia đình.

Lưu Vĩ Hồng nắm chặt đôi tay nhỏ bé của cô, nhẹ nhàng vuốt cằm.

- Anh đi ngủ trước đi, dù không ngủ được, lơ mơ một lúc cũng được. Đêm nay, anh có khả năng không có bao nhiêu thời gian nghỉ ngơi.

Vân Vũ Thường nói. Với tính cách của Lưu Vĩ Hồng nhất định là vừa xuống máy bay thì đi thẳng đến mỏ than xảy ra chuyện. Hôm nay là ngày đầu tiên xảy ra sự cố, nhiều việc phải bố trí, cực kì phức tạp, làm sao có thể nghỉ ngơi?

- Ừ!

Đầu Lưu Vĩ Hồng hơi dựa vào sau, nhắm mắt lại, ngón tay thô to nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Vân Vũ Thường, dường như đôi tay nhỏ nhắn kia là nguồn cung cấp năng lượng cho hắn.

Vân Vũ Thường nghiêng đầu nhìn rõ khuôn mặt góc cạnh của hắn, trong mắt tràn đầy tình yêu nồng thắm, không kìm nổi duỗi một cánh tay vuốt vuốt mái tóc cho hắn, sửa sang quần áo.

Vào khoảng 6h chiều, máy bay cuối cùng đáp xuống sân bay Đại Ninh.

Lý Hâm sớm đã ở phòng chờ của sân bay, thấy Lưu Vĩ Hồng và Vân Vũ Thường liền vội vàng đón. Lý Hâm vốn muốn chúc phúc tân hôn của bọn họ, nhưng Hạo Dương đã xảy ra sự cố như thế, những lời chúc phúc này nói không nên lời. Lý Hâm tiến lên ôm chặt lấy Lưu Vĩ Hồng một chút, lập tức nói:- Vĩ Hồng, xe đã chuẩn bị xong rồi, lái xe cũng có rồi. Trên xe có bánh mì và nước uống, cậu cùng Vũ Thường lên xe ăn tạm nhé. Vũ Thường, cô giám sát nhé, đừng để Lưu Vĩ Hồng lái xe, người lái xe đó tôi đã chọn cẩn thận rồi, người đặc biệt cẩn thận chắc chắn.

Vân Vũ Thường liền liên tục gật đầu.

Xem ra không những cô rất hiểu tính cách của Lưu Vĩ Hồng, Lý Hâm cũng là tri kỉ của Lưu Vĩ Hồng, toàn bộ đều dự phòng rất thỏa đáng, ngay cả Lưu Vĩ Hồng không ở lại dùng cơm đều đã nghĩ đến rồi, đã chuẩn bị cả bánh mì và nước uống.

Bạn bè như thế, đến đâu để tìm?

Thật là có thể gặp nhưng không thể cầu được!

Lập tức ba người cùng rời khỏi nhà chờ. Lý Hâm làm việc quả thực rất chu đáo, đoán được Lưu Vĩ Hồng sẽ đi thẳng tới hiện trường mỏ than, đã chuẩn bị không phải là xe nhỏ mà là xe việt dã có sàn cao, động cơ mạnh mẽ, thích hợp với vận hành trên các tuyến đường núi mỏ.

- Vĩ Hồng, tôi không đi Hạo Dương, cậu và Vũ Thường đi đường bình an. Đừng gấp, việc đã xảy ra rồi, nói chung có cách giải quyết, đợi sau khi xử lí xong việc này, cậu và Vũ Thường đến Đại Ninh, tôi thiết tiệc rượu mời hai người, chúc mừng tân hôn.

Đến trước xe việt dã, Lý Hâm không lên xe, lập tức nói với Lưu Vĩ Hồng.

- Nhớ nhé, có việc gì cần lập tức gọi cho tôi, tôi nhất định làm hết sức.

Xảy ra sự cố lớn như vậy, Hạo Dương nhất định nhốn nháo hết, Lý Hâm không tiện đi góp vui, thân phận của con trai Chủ tịch Tỉnh, ở bất kì nơi nào trong Tỉnh đều rất nhạy cảm.

Lưu Vĩ Hồng ôm chặt Lý Hâm một cái, quay người leo lên xe, nói với lái xe:- Bác tài, đi Hạo Dương, càng nhanh càng tốt!

Người lái xe là một người đàn ông trung niên khoảng 40 tuổi, vừa nhìn là biết là một người rất cẩn thận, nghe xong chỉ thị của Lưu Vĩ Hồng, chỉ “Vâng” một tiếng, không nói lời nào, liền nhấn ga, xe việt dã vô cùng vững vàng nhanh chóng rời khỏi sân bay.

Từ Đại Ninh đến Hạo Dương hơn hai trăm km, tình hình đường xá không phải rất tốt, đặc biệt có vài đoạn đang sửa chữa lại, tốc độ của xe cực chậm. Xe việt dã như khiêu vũ, không ngừng xóc nảy.

Tối hôm qua Vân Vũ Thường không được nghỉ ngơi tốt, xe chòng chành như vậy, thời gian hơi dài liền không ủng hộ được. Lưu Vĩ Hồng liền nhẹ nhàng ôm cô, để cô nằm trên đùi mình nghỉ ngơi.

Tay cầm điện thoại bỗng nhiên vang lên.

Lưu Vĩ Hồng vội vàng ấn nút nghe:- Xin chào, tôi là Lưu Vĩ Hồng!

- Chủ tịch Thị xã… cảm ơn trời đất, cuối cùng cũng gọi được cho anh.

Đầu dây bên kia truyền đến là thanh âm vui vẻ bất ngờ của Hướng Vân. Tuy nhiên đứt quãng, cho thấy chất lượng cuộc gọi không tốt. Điện thoại mô phỏng di động đời đầu chính là như vậy. Chất lượng cuộc gọi của điện thoại đã hoàn toàn cải thiện là việc sau khoảng thế kỉ 21. Điện thoại di động đời đầu tiên đã đang được nghiên cứu, nhưng thật đang hướng tất cả vào thị trường nội địa, chắc phải đến khoảng những năm 95 mới tung ra thị trường. Hơn nữa vì tín hiệu không được phủ sóng toàn diện, ở một số nơi, chất lượng cuộc gọi còn không theo nổi các máy mô phỏng di động.

Đoán chừng Hướng Vân vẫn luôn luôn liên lạc với Lưu Vĩ Hồng, nhưng không may mắn, đến bây giờ mới liên lạc được với Lưu Vĩ Hồng.

- Hướng Vân, tình hình như thế nào rồi?

Lưu Vĩ Hồng vội vàng hỏi. Buổi chiều, lúc Hạ Hàn gọi điện cho hắn, chỉ nói có mấy câu, thông tin quá đơn giản, Lưu Vĩ Hồng hiện nay nóng lòng muốn biết tình hình tỉ mỉ.

- Chủ tịch Thị xã, Xảy ra sự cố là khu vực khai thác mỏ số 3 của mỏ than Hồng Kỳ...Khoảng hai giờ chiều... nước đã thủng... thông với một dòng sông...Căn cứ vào báo cáo của mỏ than, lúc đó dưới giếng có 37 thợ mỏ…

Hướng Vân đứt quãng báo cáo cho Lưu Vĩ Hồng.

Xe không ngừng lái về Hạo Dương, lúc qua thị trấn lớn, di động có tín hiệu, vừa ra khỏi thị trấn, lập tức mất tín hiệu, phải mất gần một giờ, Lưu Vĩ Hồng mới coi như nắm được đại khái chi tiết sự cố.

Khu vực khai thác mỏ số 3 là khu vực sản xuất chính của mỏ than Hồng Kỳ, mua một lô thiết bị mới từ Nga chính là để lắp đặt trong giếng mỏ của khu mỏ số 3. Mỏ giếng xảy ra sự cố chính là hầm mỏ đang lắp đặt máy đào kiểu mới. Rốt cuộc là sự cố xảy ra ngoài ý muốn hay là do sai lầm của con người, dẫn đến xảy ra sự cố thủng nước, hiện nay vẫn còn chưa biết được.

Sau khi xảy ra sự cố, các đồng chí phụ trách chủ yếu của chính quyền Đảng ủy của Thị xã Hạo Dương và Địa khu Hạo Dương dồn dập chạy đến khu mỏ, quân đội thường trú tại Hạo Dương cũng xuất động đoàn người lớn, trợ giúp cứu viện. Đội ngũ chuyên cứu viện của Cục khai thác mỏ Thanh Phong cũng đang tiến gấp về mỏ than Hồng Kỳ. Trước đây Thị xã Hạo Dương thuộc Địa khu Thanh Phong cai quản. Cơ quan thường trú của Cục khai thác mỏ Thanh Phong nằm ở Thị xã Thanh Phong, cách Hạo Dương cũng hơn 100 km, nhận được điện thoại xin cứu viện, phải triệu tập đội ngũ, vận chuyển máy móc cứu viện, tốn không biết bao nhiêu thời gian. Đêm nay có thể kịp tới hiện trường xảy ra sự cố mỏ xem như là rất giỏi rồi.

Địa khu Hạo Dương mới thành lập, tạm thời chưa thành lập Cục khai thác mỏ.

Trước mắt 37 thợ mỏ bị nạn dưới giếng còn chưa có bất kì tin tức gì. Nhưng theo báo cáo của Hướng Vân, lượng nước bị thủng không quá lớn, tốc độ nước tràn vào cũng không nhanh, toàn lực cứu viện còn có hi vọng rất lớn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi